Người Chồng Máu Lạnh

Chương 89: Q.1 - Chương 89




Đoàn Hạo đóng cửa lại, Tô Tử Lạc cũng mở mắt ra, hàng lông mi khẽ rung, từng giọt nước mắt lăn dài, thật nhiều, thật nhiều. Đoàn Hạo mở cửa phòng làm việc, mặt nhăn lại, “Tôi nói, Húc, anh muốn hút thuốc cũng đừng hút thuốc trong phòng làm việc của tôi?” Anh đưa tay không ngần ngại phẩy phẩy trước mũi, cố gắng tìm kiếm không khí trong lành, người này đã hút bao nhiêu rồi, anh vội vàng bỏ tài liệu trong tay xuống, mở hết cửa sổ ra, làm cho mùi thuốc mau chóng tan đi. “Húc, nếu cậu còn cứ thế này, tôi rất khó giữ mạng sống cậu tới tám mươi tuổi đó.” Anh đã cảnh cáo tên này bao nhiêu lần, còn hút nhiều như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện. Lê Duệ Húc dập tắt điếu thuốc, ném vào gạt tàn thuốc bên cạnh, sau đó đi ra ngoài. “Này, Húc…” Đoàn Hạo không hài lòng, lời dụng phòng làm việc của anh cũng không thèm nói tiếng cảm ơn, cứ bỏ đi như vậy, anh còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi mà? “Khi nào cô ấy có thể ra viện?” Lê Duệ Húc đột nhiên dừng lại ở cửa, quay đầu hỏi Đoàn Hạo. “Không còn gì nghiêm trọng, lúc nào ra cũng được.” Đoàn Hạo nhíu mày nói, “Đúng rồi, Húc, rốt cuộc cô ấy là người giúp việc hay là vợ của câu?” anh không nhịn được hỏi, bởi vì hai người thực sự rất lạ, Lê Duệ Húc không thể đối xử như thế với người giúp việc, nhiều nhất anh ta cũng chỉ có thể ném ra một khoản tiền, ngay cả nơi này cũng sẽ không có cơ hội đi vào. ” Lê Duệ Húc có hay nói đùa không?” Mặt Duệ Húc không chút thay đổi nhìn Đoàn Hạo. “A, sẽ không,” Đoàn Hạo thành thật trả lời, con người này nếu hay nói đùa, thực sự là chuyện lạ, mẹ anh ta từ đầu tới cuối không hề cho anh ta chút tế bào lãng mạn nào, không chỉ nói đùa, ngay cả cười cũng khiến người khác cảm thấy dư thừa. “Húc, nếu anh thực sự kết hôn, vì sao chúng tôi đều không biết?” Đoàn Hạo nhìn anh, cho dù anh ta không để truyền thông biết, nhưng bạn bè thân thiết cũng đâu có nhiều, bọn họ đều là bạn tốt, nếu không, anh ta có cần phải xin lỗi bọn họ không, tốt xấu gì, họ cũng đã chơi với nhau từ nhỏ, thực không nể tình. Lê Duệ Húc mở cửa, đi ra ngoài, môi khẽ động, ” Rất nhanh sẽ ly hôn, không cần phải… Cho các cậu biết.” anh để lại một câu nói ý vị xâu xa, khiến Đoàn Hạo lập tức sững sờ, không biết anh đang làm cái quỷ gì. Ly hôn, như vậy kết hôn để làm gì, lãng phí thời gian tình cảm, lại còn cần một tờ giất để viết đơn ly hôn, hắn đâu phải ăn no mà rửng mỡ, quả nhiên là quái thai. Trong phòng bệnh, Tô Lạc cảm nhận một ánh mắt mãnh liệt trên người mình, ánh mắt như vậy cô đã trải qua không ít, có thể biết được là của ai. Chồng cô, Lê Duệ Húc. Cô xoay người một chút, cố ý dùng lưng đối dienj với anh, anh không cần nghĩ tới cô, hiện tại cô cũng không muốn gặp anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.