Ngự Thú Quân Lâm

Chương 7: Chương 7: Dọa lui




Phúc Bá không trả lời Bàng Bá, bộ dáng hết sức khó coi, lão già trước mắt là Hỏa Bàng, cũng giống hắn, là tổng quản của gia tộc, thực lực tương đương với hắn, có hắn áp chế bản thân, Hỏa Chúc Diễm đối phó Thủy Mị Nhi hết sức dễ dàng.

“Thật mất thời gian, động thủ đi.”

Hỏa Chúc Diễm cảm thấy đại cục đã định, mở môi thơm hạ lệnh.

Lúc này Bàng lão tiến hành song triệu hoán.

“Hỏa Nham Quy – Hỏa hệ, nham hệ - chiến tướng hậu kỳ”

“Hỏa Vân Miêu – Thú hệ, hỏa hệ – chiến tướng sơ kỳ”

Ngay lập tức, chúng nó lao vào cuốn lấy Thủy Mạt Chiến Sĩ cùng Hải Giác Thú của Phúc Bá. Dù thuộc tính bất lợi, nhưng đẳng cấp ngang nhau, trong thời gian ngắn khó phân thắng bại.

Thủ vệ bên phía Thủy Gia lúc này cũng bị thủ vệ Hỏa gia kiềm chế.

Hỏa Chúc Diễm xoay đầu mị mị nhìn khuôn mặt đáng yêu thủy nộn của Thủy Mị Nhi, quyến rũ cười nói:

“Muội muội, theo tỷ tỷ về nhà, tỷ tỷ cho kẹo. Khanh khách”

“Thủy Tinh Linh, sử dụng thủy kiếm.”

Thủy Mị Nhi không đáp nàng, đối với Thủy Tinh Linh của mình mở môi hồng xinh ra lệnh.

Bi bi

Một thanh thủy kiếm ngưng tụ trước mặt Thủy Tinh Linh, cặp mắt xanh ngọc lóe sáng, Thủy Kiếm lấy tốc độ nhanh nhất đâm thằng về phía Hỏa Chúc Diễm.

Đối diện thủy kiếm lao đến, Hỏa Chúc Diễm bình tĩnh, môi thơm khẽ mở: “Đại Hỏa, bắt lấy nó, thiêu rụi đi.”

Hỏa Nham Tinh Tinh gầm một tiếng, chỉ thấy nó che chắn trước người chủ nhân, bàn tay nắm chặt Thủy Kiếm vừa lao đến, bỗng chốc hỏa diễm cực nóng tỏa ra, thủy kiếm lấy tốc độ cực nhanh bóc hơi.

“Đại hỏa, dùng Hỏa Diệt Quyền, dứt điểm đi”

Nấm đấm bao bởi ngọn lửa đỏ, Hỏa Diệm Tinh Tinh lấy tốc độ nhanh nhất lao đến trước mặt Thủy Tinh Linh, hung hăng vỗ tới.

“Lôi, tặng gia hỏa to con đó một gậy.”

Lúc này, ngay khi Hỏa Chúc Diễm đang đắc ý, Thủy Mị Nhi vẻ mặt tái nhợt, xung quanh chiến thuyền còn đang tranh đấu, trong một không khí ngưng trọng. Một âm thanh hết sức bình tĩnh cất lên.

ẦM

Âm thanh lôi đình vang lên, Hỏa Diệm Tinh Tinh đột ngột hung hăng bay ngược đụng mạnh vách thuyền, trận pháp gia cố trên chuyến thuyền kịch liệt vặn vẹo sau cú va chạm.

“Chuyện gì xảy ra???”

Tất cả mọi người ngơ ngác, trong đầu có cùng câu hỏi, bọn hắn mặc dù chiến đấu nhưng luôn chú ý động tĩnh bên phía hai nữ nhân vật. Dù sao diễn biến nơi đó mới quyết định kết quả trận chiến. Rõ ràng trước đó bọn hắn nhìn thấy Thủy Tinh Linh sắp ăn một đấm của Hỏa Diệm Tinh Tinh. Đột ngột ánh chóp lóe lên, Hỏa Diệm Tinh Tinh chiến tướng hậu kỳ cường đại lại bị đánh bay mạnh ra đột ngột, bảo sao bọn hắn không bất ngờ.

Lúc này, âm thanh tia chóp lại vang lên. Một thân ảnh hiện ra trước mắt tất cả. Sau khoảng khắc nhìn rõ thân ảnh kia. Tất cả mọi người lại đồng lòng thốt lên:

“Làm sao có thể????”

Trước mắt tất cả, là một Chiến Thú với bộ lông bạc trắng thân cao, các khối cơ chắc khẻo co thắt lại linh động, đôi mắt thỉnh thoát có điện quang lóe lên, hay tay cầm một thanh thương được ngưng tụ từ lôi đình chi lực, nhìn qua oai phong lẫm lẫm. Sau lưng nó là một thiếu niên trẻ tuổi một mặt bình tỉnh quan sát tất cả.

Nhưng điều khiến tất cả mọi người trợn mắt ở đây là, chiến thú cường đại đánh bay Hỏa Diệm Tinh Tinh cấp Chiến Tướng, lại là lấy ham chơi cùng lười biếng nổi danh Lôi Hầu.

Thủy Hỏa thành cách Ám Lôi sơn mạch không xa, người ở đây điều biết chủng tộc Lôi Hầu sinh sống tại ngoại vi sơn mạch, chính vì quen thuộc mà họ biết rõ bản tính của loài Chiến Thú này.

Hiện tại bọn hắn nhìn thấy chiến thú “lười biếng, ham chơi” đang oai phong lẫm lẫm ngự trị trước mắt. Tất cả đều có cảm giác như đang mơ.

“Ngươi ngươi..”

Thủy Mị Nhi dùng tay chỉ Lạc Nam, ngữ khí run run lắp bắp, hiển nhiên nàng không hề nghỉ tới nam tử bằng tuổi mình, lại ẩn giấu sâu như thế.

“Thật ngạc nhiên, tiểu suất ca, đệ tên là gì??”

Hỏa Chúc Diễm định thần lại, ra vẻ bình tĩnh hỏi. Thật ra trong lòng nàng lúc này đang gợn sóng to gió lớn, nam tử trước mắt nhìn qua còn nhỏ tuổi hơn nàng, từ đầu nàng đã chú ý sự hiện hữu của hắn nhưng nàng nghĩ rằng hắn là bằng hữu của Thủy Mị Nhi nên không quá quan tâm.

Không nghĩ đến Lôi Hầu của kẻ này có thể đánh văng Đại Hỏa của nàng, cho dù là đánh lén đi nữa nếu không có thực lực ngang bằng Đại Hỏa cũng rất khó làm được. Huống chi nhìn qua bộ dáng Lôi Hầu, nàng hoàn toàn nhìn không thấu đẳng cấp của nó.

“Tại hạ Lạc Nam, một kẻ đi nhờ thuyền mà thôi. Chuyện lần này nên kết thúc, Hỏa tiểu thư thấy thế nào?” Lạc Nam đề nghị.

“Khanh khách, nếu chỉ là đi nhờ thuyền, Lạc công tử lần này xin không ra tay, Chúc Diễm sau khi xong việc sẽ mời ngài đến Hỏa Gia, lấy lễ khách quý nhất đối đãi. Công tử thấy ý cùa tiểu nữ thế nào?”

“Không thể tuân mệnh, nợ người một giọt nước, đền đáp cả dòng sông, đây là gia phụ dạy dỗ.” Lạc Nam không kiêu không vội nói.

“Nếu vậy, để tỷ tỷ ta thỉnh giáo cao chiêu của Lạc đệ đệ rồi.”

Hồng Chúc Diễm mười phần quyến rũ nói, đây là cơ hội để nàng chiếm tiện nghi lớn của đối thủ Thủy Nguyệt Cầm, chỉ một vài câu nói sao có thế chịu bỏ qua. Nam nhân trước mắt tuồi tác nhỏ hơn nàng, nàng không tin không đánh lại hắn.

Nghĩ đến đây, tâm niệm vừa động.

Một chiến thú hình rắn xuất hiện bên cạnh nàng, cơ thể đỏ thẫm xen kẻ hoa văn màu đen, phần đuôi một ngọn lửa thiêu đốt, hàm răng sắc nhọn, cái lưỡi đỏ thẫm thụt ra thụt vào, hung tợn nhìn chằm chằm Lôi Hầu, lúc này bị đánh văng Đại Hỏa cũng đứng dậy, hai tay vỗ ngực hướng về Lôi Hầu gầm thét tức giận.

Lạc Nam lặng lẽ quan sát, âm thầm phân tích đối thủ trước mắt, hắn không hề chủ quan với bất kỳ đối thù nào, bên cạnh hắn Lôi Hầu cũng nghiêm túc, nắm tay siết chặt lôi thương.

“Xích Diễm Xà Yêu – Hỏa hệ, thú hệ – Chiến Tướng hậu kỳ”, cộng với Hỏa Nham Tinh Tinh, nữ nhân kiều mị trước mắt đã sở hữu hai Chiến Tướng hậu kỳ, còn mạnh hơn Phúc Bá một bậc. Phải biết yêu nữ này nhìn qua chỉ khoảng 17 18 tuổi mà thôi, có thể thấy thiên phú kinh người của nàng.

“Lôi, Lôi Ảnh Bộ kết hợp Lôi đình nhất kích” Nếu đã muốn đánh Lạc Nam cũng không do dự, tiên phát chế nhân.

Lôi đã được Lạc Nam ra hiệu chỉ dùng lực lượng Chiến Tướng Viên Mãn đối địch, dù sao thì Lạc Nam không có khả năng bộc lộ sức lực trong trận chiến này. Giữ lại lá bài tẩy luôn mang đến những hiệu quả bất ngờ.

Lại một tia chóp lóe lên, Lôi Hầu phát động Lôi Ảnh Bộ, thân pháp của tộc Lôi Hầu, rất nhanh thân ảnh Lôi Hầu xuất hiện bên cạnh Đại Hỏa, Lôi đình nhất kích phát động, lôi thương đập xuống.

“Đại Hỏa dùng Nham thạch chiến giáp. Diễm Xà sửng dụng Hỏa Pháo tấn công nó.”

Đối mặt thế công của Lạc Nam, Hỏa Chúc Diễm phản ứng không chậm, quyết đoán hạ lệnh.

Nham thạch từ miệng Đại Hỏa phun ra, như có linh tính rất nhanh bao vây xung quanh nó tạo thành một lớp giáp bảo vệ cơ thể, bên cạnh nó Diễm Xà đồng thời hướng về Lôi phun ra ngọn lửa cực nóng.

“Lôi, tiếp tục đập xuống Hỏa Nham Tinh Tinh, đồng thời sử dụng Lôi Pháo chống chọi Hỏa Pháo công kích.”

Một thương được Lôi tiếp tục thi triển, miệng nó cấp tốc ngưng tụ một quả lôi cầu, dứt khoát bắn lôi cầu về phía hỏa cầu cùa Diễm Xà đang công tới.

ẦM ẦM.

Hai âm thanh chói tay đồng thời vang lên. Khói bụi bắt đầu tảng đi trước ánh mắt chăm chú của khán giả, Đại Hỏa bị bức lùi khỏi vị rí ban đầu vài trượng, nham thạch giáp trên người nó đã hình thành vô số khe nứt, nhìn qua không có dấu hiệu bị thương nghiêm trọng, Xích Diễm Yêu Xà toàn thân có vài vết nám đen, hiển nhiên đã ăn thiệt thòi từ lôi pháo.

Nhìn đến Lôi Hầu, tất cả mọi người cùng hít một ngụm khí lạnh, Lôi Hầu hiện tại vẫn một mặt bình tĩnh đứng trước người Lạc Nam, một chút chật vật cũng không có, bộ dáng hoàn toàn như lúc ban đầu.

“Đây.. đây còn là Lôi Hầu sao?”

“Cường đại như vậy? Một chọi hai vẫn trâu như thường??”

“Nhìn bộ dáng nó hoàn toàn chưa dùng hết sức lực a.”

“Các ngươi đều quên một điều sao? Chủ nhân của nó hình như còn trẻ hơn Hỏa tiểu thư.”

“Trời ơi, thần linh ơi, ngó xuống mà coi”

Liên tiếp là những lời cảm thán, khó tin, kinh ngạc của hai phe. Lạc Nam vẫn một mặt bình tĩnh, hắn nhìn vưu vật trước mắt nhàn nhạt hỏi: “Cần đánh tiếp không?”

Hỏa Chúc Diễm hít sâu một hơi, bộ ngực phập phồng, nàng đang bình ổn tâm tình cùa mình. Hai chiến thú của nàng chưa dùng hết thực lực vẫn còn có thể đánh tiếp, tuy nhiên nam nhân trước mắt này từ đầu chỉ dùng mỗi Lôi Hầu, có trời mới biết hắn còn chiến sủng mạnh mẽ khác hay không, hơn nữa trực giác của nữ nhân cho nàng biết, Lôi Hầu trước mắt còn ẩn giấu thực lực. Loại trực giác này khiến hô hấp nàng dồn dập hơn một phần.

Phải biết nam tứ trước mắt nhỏ tuổi hơn nàng nhiều, một người luôn được tung hô thiên tài như nàng, lần đầu có cảm giác thua kém.

Điều nàng quan tâm bây giờ là nghĩ cách lôi kéo thiếu niên trước mắt, ít nhất là không thành kẻ địch của nhau, dù sao thì bọn họ không có ân oán nghiêm trọng quá mức. Nghĩ đến đây, nàng ra vẻ oan ức đáng thương nói:

“Người ta chịu thua còn không được sao, nể mặt công tử chàng, lần này coi như xong, những thiệt hại của Thủy Gia ta cũng sẽ bồi thường. Không biết như vậy đã vừa lòng chàng chưa?”

“Vậy thì đa tạ Hỏa Tiểu Thư, ngày khác ta sẽ bái phỏng cảm tạ.”

“Thật sự? Công tử nói rồi đó, không được đổi ý. Ta sẽ chờ đại giá của ngài.”

Hỏa Chúc Diễm kiều mỵ nói, xong xoay người dẫn theo cường giả Hỏa Gia rời đi.

Lạc Nam nhìn bóng lưng yểu điệu và bờ mông cong cùa nàng âm thầm cảm thán, nữ nhân này là một vưu vật. Nàng muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn thực lực có thực lực, lại thông minh cơ trí. Là một nam nhân chân chính huyết khí phương cương, nói không động tâm với nàng là giả.

Bất quá hiện tại Lạc Nam nóng lòng tìm Chiến Sủng thích hợp, không có thời gian để ý đến nàng. Còn việc ngày sau bái phỏng, Lạc Nam là nói thật, hắn cũng muốn tìm chiến thú Hỏa Hệ, có thể thấy Hỏa Hệ Chiến thú của Hỏa Gia đều rất ưu tú, hắn muốn nhờ người trong nghề chỉ dẫn nơi bắt Hỏa Hệ chiến thú. Lạc Nam hiện tại cần chiến thú muốn điên rồi.

“Đa tạ công tử tương trợ.”

Lúc này, Phúc Bá dẫn theo đoàn người Thủy Gia nói cảm tạ.

“Tiện tay mà thôi, chư vị không cần khách sáo, ta còn đi ké thuyền đây.”

Lạc Nam khoát tay cười nói.

Phúc bá cùng đám thủ vệ bắt đầu sửa lại hư hỏng trên thuyền, bên cạnh Lạc Nam chỉ còn nha đầu Thủy Mị Nhi đang tò mò nhìn hắn.

Nhìn một lúc, lại là Mị Nhi trước tiên nhịn không được mở miệng dò hỏi: “Ngươi thật lợi hại a, có thể cho đại yêu tinh kia chịu thiệt thòi trước nay chỉ có mình tỷ tỷ làm được, xem ngươi mới triệu hoán một Chiến sủng đã bức lui nàng, ngươi thật sự bằng tuổi ta sao?”

“Tỷ tỷ ngươi mạnh hơn nàng sao?”

“Không a, hai người đẳng cấp tương đương, chẳng qua thủy hệ khắc chế hỏa hệ nên nàng hay ăn thiệt thòi nhỏ trước tỷ tỷ ta. Hì hì. Lần này nàng muốn bắt ta nhất định là muốn chọc giận tỷ tỷ, cũng may là nhờ có ngươi. Đa tạ người nha.”

Lạc Nam mĩm cười nhìn thiếu nữ bên cạnh, trong đôi mắt màu nước biển của nàng hắn nhìn thấy sự chân thành, hắn biết nàng thật sự biết ơn mình. Hắn mở miệng:

“Cảm tình giữa tỷ muội các ngươi thật tốt.”

“Đương nhiên rồi, phụ thân chúng ta mất sớm, tỷ tỷ và mẫu thân từ nhỏ đã luôn chiếu cố ta, ta chính là tâm can bảo bối của các nàng. Hì hì”

Nàng khả ái cười nói, Lạc Nam nhìn vẻ mặt hạnh phúc của nàng, trong lòng chợt nhớ đến phụ mẫu, trong lòng hắn luôn tưởng niệm họ, chẳng qua không biểu hiện ra bề ngoài mà thôi.

Lạc Nam lúc này bắt đầu thỉnh giáo Thủy Mị Nhi về Thủy Hỏa Thành, nàng cũng không giấu diếm, qua lời nàng, hiện tại Thủy Hỏa thành có hai gia tộc lớn phân biệt là Thủy gia của nàng và Hỏa Gia của Hỏa Chúc Diễm, hai gia tộc luôn cạnh tranh với nhau, đặc biệt là thiên kim tiểu thư duy nhất Hỏa Gia luôn háo thắng ganh đua cùng Đại Tiểu Thư Thủy Gia.

Cả hai gia tộc đều phụ thuộc Bách Hoa Môn, Thủy Hỏa Thành cũng thuộc phạm vi thế lực Bách Hoa Môn, hai người Thủy Nguyệt Cầm cùng Hỏa Chúc Diễm cũng đều được cao tầng Bách Hoa Môn nhìn trúng, Bách Hoa Môn là môn phái chỉ toàn nữ tử. Hai nàng thiên phú xuất chúng nổi danh đương nhiên được Bách Hoa Môn thưởng thức.

Bất quá, mặc dù hai nhà luôn cạnh tranh nhưng không đến mức người chết ta sống, mục tiêu tranh đấu của họ là muốn sát nhâp gia tộc còn lại vào nhà mình, để một phương làm chủ nhà.

Cao tầng Bách Hoa Môn lên tiếng chỉ cần giữa Thủy Nguyệt Cầm và Hỏa Chúc Diễm phân ra thắng bại, gia tộc của người thắng sẽ được làm chủ Thủy Hỏa Thành. Vì thế các nàng chưa bao giờ ngừng tranh đấu, tuy nhiên thực lực của cả hai lại tương tự nhau nên đến hiện tại vẫn chưa phân thắng bại.

Lạc Nam lúc này mới hiểu hóa ra nếu hắn không ra tay, Thủy Mị Nhi cùng lắm là bị Hỏa Chúc Diễm bắt đi đòi chút lợi tức từ Thủy Nguyệt Cầm khiến nàng thiệt thòi mà thôi, cũng không gây bất lợi nguy hiểm cho Thủy Mị Nhi. Điều này khiến Lạc Nam dở khóc dở cười, thầm oán các ngươi làm bộ dáng nghiêm trọng như sinh tử đại địch như vậy làm gì chứ.

Lạc Nam là người không có gia tộc nên không hiểu việc để gia tộc mình sát nhập vào nhà khác có ý vị thế nào, gia tộc bị sát nhập phải từ bỏ nhà mình, từ đó toàn tâm toàn ý xem mình là thành viên của gia tộc khác, nói nghe thì dễ nhưng muốn chấp nhận điều đó rất khó khăn, chính vì thế Hỏa Chúc Diễm không từ thủ đoạn cũng muốn chiến thắng, để Thủy gia sát nhập vào Hỏa Gia lấy Hỏa Gia làm chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.