Ngôn Tình: Tình Một Đêm

Chương 20: Chương 20




Được hôm nay chúng ta hãy nói chuyện chân chính như những người phụ nữ với nhau đi!

Anh đen mặt:

-Những người phụ nữ? Tôi là đàn bà?

Như nhận thấy mình thất lố cô vội cười cười nói:

- Tôi nhầm tý ý mà.Vậy hôm nay chúng ta nói chuyện như những người đàn ông với nhau đi!

Mặt anh càng âm lãnh,một phần muốn hỏi trời trên đời này liệu có ai bất hũ hơn cô gái trước mặt?

- Đàn ông? Em là bê đê thái?

Cô lại đơ người,đậu móe nay ăn gì mà cô cô nói chuyện ngu quá,cô bắt đầu nói năng lộn sộn:

-Tôi nhầm.....anh có thấy ai bê đê thái mà dễ thương như tôi không.Thôi hãy nói chuyện như hai con người với nhau đi.

-Chẳng lẽ tôi với em là động vật?

-Ối..mệt thế sao anh bắt bẽ tôi mãi thế.Ừ thì cuộc nói chuyện cuả một thằng đàn ông và một con đàn bà với nhau...Được chưa hả.

Anh thiếu kiên nhẫn tự hỏi mỗi lần lên giường thì phải trải qua bao nhiêu giai đoạn với cô gái này?

- Nói? Em có điều gì cần nói? Em còn hai phút trước khi tôi nổi thú tính.

Cô mấy phần nguyền rũa hắn trong lòng,cho hai phút chi li từng tý hắn ta là nhà tư bản à? Lại nói ít nhất cũng cho người thời gian thư thả tý chứ sao cứ phản ứng như ngựa đực vậy,nổi thú tính còn không sợ tôi nổi trước anh nga

~Cô mặt hình sự khoanh tay,khoanh chân lại quyết tâm đòi lại tiền,dù gì cô cũng mất thân rồi. Cưỡng bức cô cũng làm rồi,việc gì xấu xa nhất cũng làm luôn rồi vậy cần gì có lòng tự trọng với người đàn ông này làm gì? Đúng đối với cô tiền là tất cả ai dám nói tiền không phải là tất cả? Cô không ngại vã vào mồm người đó? Chẳng phải chúng ta làm tất cả vì tiền sao

~Cô xòe bà tay ra trước mặt anh:

- Trả đây?

Anh khó hiểu hỏi ngược lại:

- Trả gì?

- Trả tiền chứ còn trả gì nữa!

- Tôi có nợ tiền em? Sao tôi không nhớ?

Cô phồng má uất hận nói:

- Anh nhanh quên thế lần trước tôi chẳng trả cho anh 2triệu một đêm còn gì đấy là do tôi hiểu lầm anh là trai bao thôi nhưng mà anh đâu có phải,nên giờ anh trả lại tiền cho tôi đi đó là tiền làm bằng mồ hôi làm bằng nước mắt cuả tôi đó!

Mặt anh nổi sương mù,không nhắc anh không quên mà nhắc đến anh chỉ muốn bóp chết cô, sự kiện lá thư chê bai trình độ lên giường cuả anh làm sao anh có thể quên? Thiếu đạo đức nghề nghiệp? Trình độ chuyên môn kém?Lại nói đến tiền chẳng khác gì sỉ nhục anh? Nhưng bây giờ nhìn xem ai đó mặt dày không biết xấu hổ đang đòi tiền anh?

Trên đời này ai vô sĩ với anh một anh không ngại vô sĩ với họ mười.Đòi tiền anh nghĩ cũng đừng nghĩ:

- Đấy coi như phí bồi thường tổn thất tinh thần cuả tôi.Mồ hôi nước mắt cuả em nhưng thân thể lá ngọc cành kim cương như tôi như vậy đáng gì? Tiền sao em còn mặt mũi đòi tiền? Tôi không đòi em bồi thương thêm coi như tôi đây cũng có tình người.

Cô uất hận,lí gì tiền cuả cô đổ ra sông ra biển hết à,không phục chính là không phục tình người con khỉ gì anh ta là đang bức mình đây mà,đang mãi mê suy nghĩ thì lời nói cuả anh đưa cô về thực tại:

- Hỏi xong chưa? Bây giờ thì vận động đi . Đến lúc lấy thân thể em chịu trách nhiệm với cuộc đời tôi!

Nói xong anh tiến lại gần cô lại một lần nữa đẩy cô ngã xuống giường,khuôn mặt tà mị câu hồn.

Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô,từ mắt đến mũi,đến môi đến xương quai xanh khiêu gợi tất cả đều khiến anh mê mẫn,khuôn mặt dần đỏ lên cuả cô thật kiều diễm,thật động lòng người.Anh cúi xuống khuôn mặt càng lúc càng gần,đang giữa lúc môi gần chạm môi thì bàn tay cô đã đưa lên che môi anh lại,hùng hồn tuyên bố cắt đứt bầu không khí ái muội:

- Con mẹ nó! Anh không trả tiền cho tôi thì đừng hòng chạm vào dù là một cọng lông cuả tôi.

Nhìn con nhím xù lông anh cợt nhã hỏi lại:

- Tôi cứ thích chạm thì thế nào?

- Thì bà đây thiến anh.Không còn chổ ấy xem anh sau này trở thành gì! Hừ trở thành một tiểu mỹ thụ.

Thiến? Xem ra anh không cầm thú thì cô không biết thế nào là lễ độ ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.