Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!

Chương 5: Chương 5: CẢM GIÁC KÌ LẠ




Sau một ngày học Q.Minh về nhà. Chiếc Jaguar màu trắng dừng ngay cửa Q.Minh bước xuống.

-CHÀO THIẾU GIA!- MẤy tên vệ sĩ đồng thanh

Q.Minh gật đầu hất mặt về phía xe, 1 trong những tên vệ sĩ hiểu ý đi ra lái xe vào khi Q.Minh vào trong.

-Chào thiếu gia- Quản gia Kim cuối chào ở cửa

-Ừ! Mai dì qua Pháp đi.- Q.Minh gật đầu rồi nói

-Nhưng...thưa thiếu gia...

-Papa con bận dì qua chăm sóc cho ông ấy.

-Dạ!

Q.Minh không nói nữa, đi thẳng vào phòng làm VSCN. Lúc ra anh lôi ngay cái laptop search gì đó.

-Thì ra là hot girl trường Chent! Củng nổi đấy chứ. Hừ...-Q.Minh nhết mép_ Sao mình lại search mấy thứ này- Q.Minh chợt nhận ra rồi cất laptop ngay. Nhưng anh có cảm giác gì đó rất lạ.

*Cốc!Cốc!*

-Chuyện gì?

-Mời thiếu gia xuống ăn tối

-Ừ

Q.Minh đi xuống ngồi vào bàn ăn. Vẫn là cảnh cũ, vẫn ăn một mình, vẫn mấy món chán ngẩm. Ăn xong anh đi thẳng lên phòng.

-Cậu không đi đâu sao?- QGKim hỏi khi Q.Minh vừa đi đến cầu thang

-Không! Hôm nay con mệt- Q.Minh nói rồi đi thẳng lên phòng. Anh rất quý QGKim nhưng với tính cách lạnh lùng đó anh khônh thể nào lộ ra được. ANh xem QGKim như mẹ ruột, bà đã nuôi dưỡng khi anh vừa lọt lòng mẹ. Bà kể cho anh về mẹ của anh. Mẹ anh qua đời khi sinh anh vì sức khỏe yếu.

Đến phòng anh thả mình xuống giường.

"Sao kì vậy? Sao mình cảm thấy có cảm giác rất kì lạ. Như mình đang ở bên cạnh Khả Linh nhưng cô ấy đâu phải là Khả Linh."

-Mệt!Ngủ- Q.Minh tự kỉ (t/g: tội nghiệp anh ẹp zoaiii haha)

thế là không suy nghĩ vẫn vô nữa anh trùm kín mít người lại.....ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.