Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 125: Chương 125: Át chủ bài




Vương Hạo Thần quả thật không muốn dùng đến tấm át chủ bài kia, không phải bởi vì uy lực của nó không đủ, nghe có vẻ vô lý, thế nhưng hắn thậm chí biết rất rõ, muốn phá được Thiên Thạch Chiến Thể của Đồng Thanh Cương, ngoại trừ sử ra một chiêu kia căn bản không có cách nào khác.

Đồng Thanh Cương dùng ba ngày thời gian luyện thành Thiên Thạch Chiến Thể để làm chỗ dựa thì Vương Hạo Thần sao có thể ngồi yên không làm gì?

Vương Hạo Thần đúng là đã tạo ra một tấm át chủ bài cho riêng mình, thế nhưng bởi vì thời gian không đủ, hắn thực sự vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được một chiêu này, vì thế không đến thời khắc quan trọng nhất, hắn tuyệt đối không muốn dùng đến tấm át chủ bài này, nếu không rất dễ dẫn đến việc hại người hại mình.

Đương nhiên, lúc này không phải là lúc để do dự, ngoại trừ sử dụng tấm át chủ bài này, Vương Hạo Thần đã không có biện pháp khác.

……..

Vào lúc này, bất quá là vũ giả đứng quan chiến xung quanh vũ đài hay trên khán đài cơ hồ đều đã nhận định rằng thắng bại đã phân, bất quá Đồng Thanh Cương thì lại không cho là như vậy, hắn có thể cảm nhận được, trên người đối phương tựa hồ đang phát sinh dị biến.

Chỉ thấy Vương Hạo Thần khí tức bỗng nhiên trở nên cuồng bạo, ánh mắt tựa như toát ra hoả diễm, sau lưng hắn lúc này một lần nữa xuất hiện một khoả mặt trời nhỏ, thế nhưng mặt trời này lại có màu đỏ như máu.

Khoả mặt trời nhỏ đỏ rực lại không ngừng toát ra từng đám lửa cháy hừng hực, nhìn qua cực kỳ yêu dị.

Không phải chỉ là hoả kình, mà là chân chính hoả diễm!

Vốn dĩ Cửu Dương Phần Thiên Chưởng của Vương Hạo Thần chỉ đạt tới cảnh giới Đệ Nhất Dương, theo lý không có khả năng sinh ra hoả diễm, thế nhưng nếu như có Phệ Huyết Thánh Hoả gia nhập, vậy thì hoàn toàn có thể!

Đồng Thanh Cương đương nhiên không lạ gì khoả mặt trời nhỏ này, trước đó hắn quả thực còn không quá mức xem trọng, nhưng bây giờ khi nhìn vào thứ này hắn lại không nhịn được mà phải biến sắc, bởi vì hắn từ nơi đó cảm nhận được một cỗ hoả kình nóng bỏng đến đáng sợ, so với thứ hoả kình mà Vương Hạo Thần từng sử dụng trước đây phải mạnh mẽ, cuồng bạo hơn rất nhiều lần.

Không hiểu vì sao, Đồng Thanh Cương khi nhìn vào Vương Hạo Thần hay đúng hơn là nhìn vào khoả mặt trời nhỏ sau lưng đối phương lại có một loại cảm giác đồng tử của mình có chút bỏng rát.

Nếu như trước đó đại nhật chỉ cho Đồng Thanh Cương có cảm giác đây là một loại không tầm thường phàm hoả, thì lúc này lại để cho hắn cảm thấy mình đang đối mặt với vạn hoả chi vương!

Cũng không trách Đồng Thanh Cương có cảm giác này, bởi vì Vương Hạo Thần không chỉ đơn giản là vận dụng hoả kình của Đệ Nhất Dương, mà còn phối hợp vận dụng cả hoả kình của Phệ Huyết Thánh Hoả.

Đệ Nhất Dương hoả kình đương nhiên rất mạnh, nhưng so với hoả diễm của Phệ Huyết Thánh Hoả do thiên địa sản sinh ra thì căn bản không lên nổi mặt hàng.

Vương Hạo Thần thậm chí dám khoảng định, cho dù hắn luyện tới đỉnh phong Đệ Cửu Dương, để cho chưởng pháp sinh ra hoả diễm chân chính, thì nó vẫn sẽ kém xa Phệ Huyết Thánh Hoả, cái này là sự thật không thể thay đổi.

Đương nhiên, Phệ Huyết Thánh Hoả cường đại là chuyện không phải bàn cãi, thế nhưng Vương Hạo Thần thực lực lại quá yếu, căn bản không thể sử dụng được bao nhiêu lực lượng của đoá hoả linh này, nếu như cố sức vận dụng rất có thể sẽ trực tiếp dẫn lửa thiêu thân, cuối cùng hoá thành một nắm tro tàn.

Cái này cũng giống như một đứa trẻ lên ba lại muốn dùng một thanh bảo kiếm vậy, kiếm tuy tốt thế nhưng người sử dụng thì không có năng lực để sử dụng nó, đến sau cùng đứa trẻ kia rất có thể sẽ chỉ làm chính mình bị thương.

Vương Hạo Thần lúc này chẳng qua chỉ là dẫn ra một bộ phận rất nhỏ hoả diễm của Phệ Huyết Thánh Hoả, sau đó tạm thời dung hợp với Cửu Dương chân lực, thế nhưng chỉ như vậy thôi cũng đã khiến hắn khổ không thể tả.

Đem hai loại hoả diễm cực nóng dung hợp lại chưa bao giờ là một chuyện dễ dàng, Vương Hạo Thần lại chỉ có ba ngày thời gian để luyện tập, hắn căn bản không có nhiều thời gian để quen thuộc, tuy rằng sau cùng miễn cưỡng xem như thành công, bất quá rủi ro vẫn là rất lớn.

Tất nhiên, sau khi dung hợp Phệ Huyết Thánh Huyết với Cửu Dương chân lực của Đệ Nhất Dương, Vương Hạo Thần đã tạo ra một cỗ hoả kình mạnh mẽ gấp bội, nóng bỏng đến mức bất cứ một Vũ Sĩ trung giai nào dính vào đều có thể bị đốt cháy ngay tại chỗ.

Dung hợp hoàn tất, mặc dù vẫn có chút không hoàn thiện, thế nhưng đây cũng là cực hạn của Vương Hạo Thần, dù sao nếu muốn chân chính thuần thục vẫn cần thêm thời gian luyện tập, hơn nữa cho dù hoàn thiện cũng không thể dùng cách này trong thời gian dài, nhục thân của hắn tại thời điểm này căn bản không chịu nổi lực lượng của Phệ Huyết Thánh Hoả quá lâu.

Phun ra một luồng nhiệt khí, Vương Hạo Thần cảm thấy toàn thân kinh mạch như bị lửa thiêu, đây là tình trạng thể nội dương cương chi khí đã tràn đầy xung mãn, cường đại đến mức có chút vượt quá năng lực chịu đựng của nhục thân.

Vương Hạo Thần có cảm giác, coi như mình hiện tại đã luyện đến Đệ Nhị Dương, hoả kình cũng sẽ có chút không sánh bằng, hoả kình hiện tại sau khi dung hợp Cửu Dương chân lực và Phệ Huyết Thánh Hoả, thế nhưng chính vì điều này, khiến cho cả người hắn tràn ngập dương cương chi khí nóng bỏng, giống như một thùng thuốc súng lúc nào cũng có thể bạo nổ vậy.

- Ép ta phải dùng đến thứ này, không cho Đồng Thanh Cương nếm chút đau khổ thì đúng là quá tàn nhẫn với ta!

Vương Hạo Thần cắn răng chịu đau, ánh mắt như lửa nhìn Đồng Thanh Cương, khí thế trên người cuồng bạo đến cực điểm, khiến cho người sau sống lưng có chút mát lạnh.

Đồng Thanh Cương lúc này có cảm giác, mình đang đối mặt với một con mãnh hổ chứ không phải là một con người nữa.

Cũng không để cho Đồng Thanh Cương có thời gian suy nghĩ nhiều, Vương Hạo Thần đã thi triển bộ pháp lao lên tấn công, hắn cần phải chiến đấu, lấy chiến để giải toả, giảm bớt dương cương chi khí đang tràn đầy thể nội, nếu không, không sớm thì muộn hắn cũng chỉ bị lượng dương cương chi khí khổng lồ này thiêu chết.

Vương Hạo Thần cước bộ cực nhanh, trong chớp mắt đã lao đến trước mặt Đồng Thanh Cương, thân ảnh hắn di chuyển đến đâu, liền có một đoàn hoả diễm đỏ như máu bay lượn đến đó.

Vương Hạo Thần một thân dương cương chi khí thịnh vượng vô cùng, lúc này toàn lực vận kình, cơ bắp trên tay liền căng phồng lên, một chưởng giống như đạn pháo điên cuồng nổ bắn đi ra.

- Liệt Hoả Phách Không!

Cửu Dương Phần Thiên Cương hoả kình càng mạnh, vậy chưởng pháp uy lực cũng càng lớn, lúc này Vương Hạo Thần thể nội dương cương chi khí cùng hoả kình đều cường đại hơn trước đó gấp mấy lần, cùng là một chiêu Liệt Hoả Phách Không, thế nhưng uy lực lại có khác biệt rất lớn.

Đồng Thanh Cương khẽ nhíu mày, hắn không biết Vương Hạo Thần đang dùng thủ đoạn gì, thế nhưng hắn có lòng tin với thực lực của mình, tuyệt đối sẽ không e ngại đối phương.

- Thần Tượng Đạp Sơn!

Đồng Thanh Cương một tay thi triển ra Chiến Tượng Quyền, phá thiên diệt địa quyền kình một lần nữa cùng Vương Hạo Thần chưởng cùng một chỗ đụng vào nhau.

Chiến Tượng Quyền uy lực đúng là rất lớn, thế nhưng lại rất tiêu hao đấu khí, cho dù là Đồng Thanh Cương thể nội nguyên khí có thể miễn cưỡng chịu được loại tiêu hao cỡ này, thế nhưng đến tận bây giờ cũng đã có chút ăn không tiêu, vì để tiết kiệm nguyên khí chỉ có thể thi triển một thức yếu nhất trong ba thức.

Đồng Thanh Cương vốn không xem trọng Vương Hạo Thần công kích, cái này cũng không có gì khó hiểu, dù sao cùng là một chiêu thức, hắn đã có hoá giải một lần thì đương nhiên có thể hoá giải lần thứ hai, không cần phải lãng phí nguyên khí.

Đồng Thanh Cương nghĩ rất đẹp, bất quá hắn rất nhanh liền nhận ra suy nghĩ của mình là ngu xuẩn đến mức nào.

Vương Hạo Thần sau khi dung hợp Cửu Dương chân lực với Phệ Huyết Thánh Hoả hoả diễm, thể nội dương cương chi khí đã hùng hậu đến đỉnh điểm, có thể tạm thời bạo phát ra uy lực càng mạnh của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng, lại thêm Vương Hạo Thần trạng thái lúc này thực sự không khác gì một thùng thuốc súng sắp nổ, rất cần chỗ phát tiết, vì thế mỗi chưởng đánh ra đều dùng hết toàn lực, cố ý muốn đẩy ra càng nhiều hoả kình càng tốt, uy lực từ đó lại càng tăng thêm một tầng.

- Oanh!

Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, phần lớn vũ giả đang đứng quan chiến dưới khán đài đều cảm nhận được một luồng nhiệt khí lan tràn quét tới, bất quá lại không có bao nhiêu người để ý, bởi vì bọn họ đều đang kinh ngạc đến ngây người vì một màn trước mắt.

Chỉ thấy Vương Hạo Thần một chưởng cùng với Đồng Thanh Cương quyền va chạm, kinh khủng huyết sắc hoả diễm toàn bộ bùng lên, tiếp theo đó là cảnh tượng Đồng Thanh Cương thân hình run lên, bị cỗ lực lượng giống như đạn pháo nổ tung chấn bay ra ngoài, hồng sắc hào quang trên người tán loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.