Ngàn Năm Nam Chủ Cùng Vạn Năm Nam Xứng

Chương 3: Chương 3: Phần 07-08: Trêu ghẹo và Bị trêu ghẹo




07.

Cảnh quay của Nam Xứng vẫn luôn không thuận lợi, đoàn làm phim quyết định nghỉ ngơi một chút, trước tiên chụp cho xong áp phích quảng cáo đã.

Nhưng đối với Nam Xứng ở trạng thái hiện giờ, áp phích quảng cáo cũng không dễ dàng gì, thậm chí còn gian nan hơn.

Áp phích quảng cáo tổng cộng chụp hai tấm, Nam Chủ với Nam Xứng mỗi người nửa bên mặt hợp lại với nhau.

Trong hai tấm ảnh, nhân vật chính là Nam Chủ và Nam Xứng, trang phục giống nhau, mỗi người nửa bên mặt, nhưng vẻ mặt và thần thái của mỗi bức ảnh sẽ đổi cho nhau. Hai tấm ảnh này giống như muốn thể hiện, trong cùng một thân thể, lại chứa hai mặt linh hồn của chính mình.

Đối với yêu cầu như vậy, Nam Xứng cảm thấy áp lực rất lớn, ngay cả khi đang trang điểm cũng cầm kịch bản để nghiên cứu.

Có lẽ không khí quanh Nam Xứng quá mức âm trầm, đạo diễn Tần nhìn thấy nên đi tới, xem như là thân mật vỗ vai Nam Xứng “Đừng nghiên cứu kịch bản, bình thường tiếp xúc với Nam Chủ nhiều một chút, nhân vật này không khác gì lấy hình mẫu tính cách của cậu ta đâu.”

Nam Xứng mím môi, không lên tiếng. Lại nói Nam Xứng dù nổi hay không nổi thì cũng đã ra mắt rất nhiều năm, ở bề ngoài tuy rằng khiêm tốn nhưng bên trong thì vẫn có chút kiêu ngạo. Y không cảm thấy bản thân mình kém hơn Nam Chủ, cũng không muốn để người khác cảm nhận như thế. Y biết mấu chốt trong lòng mình, nhưng y hiện tại còn chưa thể bước qua nó được.

Lúc này, Nam Xứng bỗng cảm thấy có chút bực mình. Thời gian chụp cũng còn một lúc nữa mới tới, y báo cho nhân viên công tác một tiếng, rồi đi ra ngoài muốn tìm một chỗ không người ở một lúc.

Cũng không ngờ tới, y vừa đẩy cánh cửa cầu thang thoát hiểm ra thì đã gặp được một tình cảnh vô cùng giật gân. Nữ chủ nửa kín nửa hở treo ở trên người Nam Chủ, hôn đến quên trời quên đất, mãnh liệt không ngừng!

Tâm tình Nam Xứng không tốt, hiện giờ còn thấy phải tình cảnh này, ngay cả suy nghĩ muốn nói xin lỗi cũng không có, lạnh lùng liếc nhìn Nam Chủ một cái, rồi đi khỏi.

Người còn chưa kịp đi, ngay sau đó nữ chủ cũng đẩy cửa nhanh chóng rời khỏi.

Nam Xứng vốn cũng muốn đi, nhưng thân thể nghiêng một cái, bị người kéo trở lại.

Sau đó, y lập tức đối đầu với khuôn mặt đen thui của Nam Chủ.

Nơi này bởi vì vừa xảy ra sự việc kia, bên trong lối đi chật hẹp vẫn còn tràn ngập mùi vị tình dục.

Nam Xứng khó chịu cau mày, lại nghe giọng điệu hậm hực của người kia hỏi y “Ánh mắt vừa rồi của anh là thế nào.”

“Hả?” Nam Xứng không hiểu.

“Anh vừa rồi khinh bỉ tôi.”

“…”

08.

Nhìn khuôn mặt đen thui của Nam Chủ, trong lòng Nam Xứng thầm chửi một vạn lần, người luôn bị khinh bỉ rõ ràng là chính mình cơ mà.

Y vốn không muốn cứng đối cứng với đối phương, nhưng hiện giờ xem ra thì cũng đâu có dễ dàng gì.

“Xin hỏi cậu có chuyện gì nữa không.”

Không ngoài dự đoán nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Nam Chủ từ tức giận biến thành kinh ngạc, rồi lại từ kinh ngạc biến thành tức giận, ngay cả thở cũng nặng hơn mấy phần.

Tí tuổi đầu đã hư hỏng, thế mà còn tự vỗ ngực cho mình là đúng!

Trong lòng Nam Xứng cảm thấy buồn cười, lại thấy đối phương tự dưng nhếch môi cười với mình.

Không sai, Nam Chủ nhìn y, đột nhiên nở nụ cười.

Lúc Nam Chủ cười, khoé miệng bên phải luôn nhếch lên một chút. Mái tóc của hắn có chút hỗn loạn do chuyện vừa rồi, hiện giờ cộng thêm nụ cười này, cả khuôn mặt có một loại tà khí nói không nên lời.

Nam Xứng theo bản năng muốn lùi lại một bước, nhưng đối phương lập tức tiến tới ép sát vào.

Cuối cùng y không thể lui thêm được nữa, lưng dựa sát vào tường.

Lúc này, chỉ nghe giọng nói của Nam Chủ thì thầm bên tai “Không, Nam Xứng, anh không phải khinh bỉ tôi, mà là đang ghen tị tôi.”

Nam Xứng nghe vậy, muốn cười phản bác lại, nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt của Nam Chủ lúc này, y bỗng nói không ra lời.

Đó là một đôi mắt vô cùng sắc bén, mang theo ma lực như muốn nhìn thẳng vào lòng người.

Người này, đang làm cái gì?

Nam Xứng mím môi không nói. Ở dưới tình cảnh này, bị một đôi mắt như vậy nhìn, y chỉ cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh, nhanh đến mức có thể nghe được rõ ràng.

Lại nghe đối phương nói tiếp “Anh ước ao tôi, đố kị tôi, nhưng nội tâm của anh lại khát vọng trở thành tôi. Kỳ thực, trong lòng anh, vẫn luôn nghĩ như vậy, có đúng không?”

Nam Chủ lúc này cách y rất gần, hơi thở ấm áp đều phất lên trên mặt y. Tim của y đập điên cuồng, máu trong người cũng theo đó mà chạy khắp cơ thể.

Nam Chủ cười cười, lấy tay nâng mặt Nam Xứng lên “Bị tôi nói trúng rồi?”

Bị nói trúng rồi sao?

Bản thân mình khát vọng trở thành người này? Có được cuộc sống phóng khoáng bất kham như hắn, có được đầy đủ tài hoa để rồi liều mạng như hắn, có được muôn trượng hào quang, vạn người chú ý… như hắn?

Sau lưng là vách tường lạnh lẽo, khoảng cách giữa hai người thực sự rất gần. Y bị đối phương từng bước ép sát, Nam Xứng thậm chí còn có thể thấy rõ hình ảnh hốt hoảng của bản thân mình từ trong mắt Nam Chủ.

Y hiếm khi không mang theo cái nụ cười giả tạo kia. Nhìn bộ dáng hốt hoảng của Nam Xứng, Nam Chủ tự dưng thấy tâm trạng mình tốt lên rất nhiều.

Vốn hắn còn đang dự định trêu y thêm nữa, đã thấy Nam Xứng khựng lại trong nháy mắt, rồi y giống như biến thành một người khác, cả người vô cùng bình tĩnh.

Sau đó, y cứ như vậy nhìn hắn, thản nhiên cười cười.

Nụ cười này, vẫn có chút khác so với nụ cười giả tạo thường ngày.

Nam Chủ nhìn khuôn mặt tươi cười này của Nam Xứng, trong lòng tự dưng thấy bồn chồn. Khí chất quyến rũ vừa rồi lập tức biến mất, một tay vốn đang nâng cằm Nam Xứng cũng rút lại.

Nam Chủ lúc này không khác gì đứa bé con đang làm chuyện xấu bị người lớn tóm tại trận vậy.

Nam Xứng bị vẻ mặt này của hắn chọc cười, lúc này y là cười thật. Nam Chủ tức giận, lập tức đen mặt muốn mắng y.

Nam Xứng lại đột nhiên vươn tay ra, ngón tay xoa xoa bên môi của Nam Chủ.

“Cậu muốn mang theo son môi của người khác đi chụp áp phích quảng cáo à?”

Ngón tay của Nam Xứng vừa khô ráo vừa ấm áp.

Nam Chủ triệt để ngẩn người.

Bên kia Nam Xứng đã ngâm nga vài câu hát trong miệng, đi thật xa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.