Ngã Một Lần Lừa Được Bà Xã

Chương 2: Chương 2




Khi các bạn học đều thích điên cuồng mua sắm, cố gắng so sánh quần áo giày dép giữa các hãng, cô đứng quầy trong công ty “Bách hóa Tường Vi”, cố gắng bán các loại quần áo giày dép, Thụy Lam có ước mơ du học, để Tỉ Lam vào được đại học tốt, cần thêm mấy hạng mục tài năng?? Người phụ nữ kia đến nhà làm loạn thì em trai, em gái còn nhỏ, nhưng Hạ Lam đã năm tuổi, tất cả rõ ràng một trước mắt.

Người phụ nữ kia mang thai, cha buồn cười nói muốn cho cô ta một danh phận.

Mẹ chỉ có một điều kiện, ba đứa con thuộc về bà, cha thoải mái đồng ý.

Một người phụ nữ nuôi ba đứa con cũng không dễ dàng, từ nhỏ Hạ Lam nhìn mẹ tăng ca mỗi ngày, luôn rất vất vả mới có thể tạm duy trì thu chi trong nhà, so với những người cùng tuổi, cô đã sớm hiểu rõ về tiền bạc và quan hệ trong thế giới này, điều kiện ba trăm vạn tuyệt đối không chỉ là làm bộ làm tịch, nhất định có chuyện ngoại lệ mẹ Cao chưa nói.

Ngay sau đó, cô kiên quyết từ chối. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn L’ê Q ‘u’ ý Đ:ô: n

Thật không nghĩ đến chỉ mấy ngày sau, mọi chuyện không giống với lúc trước, Lý Thụy Lam ngu ngốc này vì ăn mừng mình sắp lên đường đến đại học Columbia nhận học bổng thạc sĩ toàn phần mà mình luôn mơ ước, cùng mấy người bạn uống rượu ăn mừng, say rồi, ra đường chơi trò đập xe và cạo xe, gần đó đều là nhà hàng hạng sang, bởi vì là đêm chủ nhật, gần như đậu đầy xe nổi tiếng được nhập khẩu, trong đó còn có một chiếc trị giá hơn sáu trăm vạn.

Lúc Lý Hạ Lam nhận được điện thoại của cục cảnh sát liền chạy tới hiện trường, biết em trai phạm tội bị bắt ngay tại chỗ, đầu tiên là sững sờ, sau khi biết chuyện đã xảy ra, cô thật sự sắp tức điên rồi, ở đồn cảnh sát liền đánh Lý Thụy Lam một trận dữ dội, sao lại có người ngu ngốc đến như vậy, chia đều tiền sửa chữa và hòa giải với những người ở nhà hàng, mỗi người cũng phải bỏ ra hơn hai trăm vạn.

Dùng năm vạn bảo lãnh em trai về nhà, Lý Hạ Lam nghĩ tới nghĩ lui, nhất định phải nhanh chóng hòa giải, nếu không chờ tòa án gửi thư về nhà, mẹ mà nhìn thấy thì không biết tóc lại bạc đi bao nhiêu.

Bị dọa giật mình, Thụy Lam cũng tỉnh rượu, đầu rũ xuống phiền não nói, cậu muốn bỏ qua học bổng toàn phần đó, trước tiên đi tìm việc làm trả tiền rồi nói tiếp, cậu sẽ viết thư hỏi xem có thể bảo lưu tư cách nhập học của cậu hay không, nếu như không được cũng không sao, dù sao trường học cũng sẽ không chạy mất, tương lai luôn có cơ hội.

Nhìn cậu như vậy, ngược lại Lý Hạ Lam không đành lòng mắng cậu.

Thụy Lam quyết định từ bỏ học bổng trước tìm việc làm mặc dù đây là thái độ chịu trách nhiệm, nhưng mà, cậu nhất định rất thất vọng, mẹ cũng sẽ rất thất vọng, bao gồm cả bản thân Hạ Lam, mặc dù sách là Thụy Lam tự mình học, nhưng thời gian chuẩn bị hơn một năm, cũng là cả gia nhà cùng nhau cố gắng mới có được.

Gần như trong nháy mắt, cô quyết định, cô cần 300 vạn kia, mà mẹ Cao cũng như trong dự đoán đưa ra điều kiện: Không có hôn lễ, nhưng phải đăng ký, trong vòng ba năm không thể ly hôn.

Cô không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể gật đầu.

Cô dùng thời gian ngắn nhất hòa giải với chủ xe, bởi vì chỉ có tài vật (tiền tài vật chất) bị thiệt hại, đối phương thấy dáng vẻ cô thấp kém, lập tức nhận lấy chi phiếu, vì vậy cũng dứt khoát ký giấy hòa giải.

Còn dư lại hơn tám mươi vạn, toàn bộ cho Thụy Lam, mặc dù có học bổng toàn phần, nhưng Newyork vật giá quá cao, lệ thuộc hoàn toàn vào học bổng, thật ra sẽ có chút khổ cực, cô vốn tính toán mỗi tháng sẽ phụ cấp cho Thụy Lam khoảng ba trăm Đô-la phí sinh hoạt, lần này xem như vừa đúng lúc.

Cô nói với Thụy Lam, tiền là mẹ Cao cho mượn, lòng tự ái của mẹ cao, đừng để cho mẹ biết, chỗ em gái Tỉ Lam cũng không cần phải nói, lại dặn dò em trai học tập cho tốt.

Trải qua chuyện này, Thụy Lam hình như thật sự trưởng thành rồi, đối với Hạ Lam mà nói, cũng là an ủi nho nhỏ.

Tiếp theo, chính là lúc cô gả vào nhà giàu có.

Mẹ Cao không hỗ là đã lăn lộn hai mươi mấy năm ở nhà giàu có, không muốn con trai dẫn cô về nhà, chỉ để bọn họ tìm một ngày đi đăng ký, lại thúc giục nhà thiết kế sửa sang phòng ốc ở khu nhà trên núi Bách Vân cho tốt, để cho hai người nhanh chóng chuyển vào ở, mặc dù ông nội Cao không biến sắc giả bộ như không có chuyện gì, Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ của ba Cao một mực nói Cao Học Văn nhất định là đồng chí, cổ xuý ông nội Cao tìm thám tử điều tra sẽ rõ, thật không nghĩ đến ông nội Cao thật sự tìm thám tử, lại chụp được cháu trai trưởng cùng một người phụ nữ cùng ra cùng vào, hơn nữa ngay từ hơn ba tháng trước hai người đã đăng ký kết hôn.

Dĩ nhiên ông nội Cao cũng cho thăm dò lai lịch của người phụ nữ, cô gọi là Lý Hạ Lam, mẹ và con dâu lớn là bạn thân hai mươi mấy năm, sau khi tốt nghiệp đại học, do con dâu lớn giới thiệu đến trường luyện thi do em trai bà mở dạy số học, danh tiếng trường học cũng không tệ lắm, hành động cũng nghiêm chỉnh, ngoại trừ không có bối cảnh, những phương diện khác cũng coi là đạt tiêu chuẩn.

Vốn đã chuẩn bị tinh thần sẽ chụp được hình cháu ngoại và người đàn ông nào đó cùng ra cùng vào, thật không nghĩ đến hóa ra đã lén kết hôn, thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Sau đó ông lão gọi con dâu lớn tới, hỏi cô Học Văn đã có bạn gái tại sao lại không dẫn về nhà? Tại sao chuyện kết hôn cũng không cho trưởng bối biết?

Con dâu lớn cười nói, biết rõ nhà họ Lý chỉ là người bình thường lại không có bối cảnh, không lọt nổi vào mắt xanh của cha mẹ chồng, cũng đã khuyên Học Văn chia tay, nhưng anh không nghe, dù sao cũng đã là người lớn, mình cũng hết cách với anh.

Tất cả mọi chuyện là để làm cho vở kịch vui này trở nên chân thật hơn.

Chuyện tình cảm của cháu trai trưởng đã ổn, bảy mươi phần trăm cổ phần của ông lão đều cho Cao Học Văn, không bao lâu, ông lão liền qua đời.

Tiếp đó Cao Học Văn liền đi châu Âu, nghe mẹ Cao nói đại loại là đi học âm nhạc ở trường nào đó.., cô cũng không hiểu lắm. Mặc dù nói cổ phần của ông nội Cao đều đã tới tay, nhưng trên tay bà nội Cao vẫn còn không ít, những Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ vẫn còn đó, mẹ Cao nuốt không trôi cơn tức này, thế là Lý Hạ Lam vẫn phải ở trong khu nhà trên núi Bách Vân, đóng vai người vợ chờ Cao Học Văn trở về.

Nếu có chuyện không ngờ trước xảy ra, chính là vào mùa đông Cao Học Văn ở châu Âu xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dựa vào đạo lý tình nghĩa, cô với mẹ Cao không biết tiếng nước ngoài ngồi máy bay bay đến nước Đức, lại thay đổi hai loại phương tiện giao thông mới đến được bệnh viện Cao Học Văn đang chữa trị.

Nguyên nhân là do một sự kiện ngu ngốc, Cao Học Văn làm quá trong lúc biểu diễn ROCK, sau khi nhảy xuống sân khấu cả người ngã lộn đầu xuống bị đụng vỡ đầu.

Lý Hạ Lam thật sự không biết nên nói sao với người hai mươi chín tuổi thích rock này, cô thật là muốn hét to, đây không phải là rock and roll, đây là Ada (*), tại sao lại nhảy xuống sân khấu sau khi phá hoại sâu khấu chứ?

(* Ada: Từ tiếng Đài Loan, chỉ người không có não, ngu ngốc, đần độn)

Ngã vỡ đầu đã đủ Ada rồi, chuyện Ada vẫn còn ở phía sau — trí nhớ bị tổn thương.

Phiên dịch sang ngôn ngữ bình thường chính là — mất trí nhớ!

Nhìn người được mẹ Cao nâng ở lòng bàn tay hai mươi mấy năm, nhưng bây giờ ngay cả mẹ mình cũng không nhận ra, Lý Hạ Lam không biết nên nói cái gì.

Ngã vỡ đầu, cánh tay nứt xương, còn thêm vấn đề cắn thuốc và say rượu, tóm lại, cả người anh đều không ở trong phạm vi người bình thường.

Hạ Lam thật sự không hiểu, vì sao lại có người không thương bản thân mình như vậy? Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn L!ê [email protected]ý Đ#ô.n

Cao Học Văn xuất thân tốt, ngậm thìa kim cương ra đời, muốn gì đều có thể mua được, ngũ quan cũng không cần nói, thừa hưởng từ người mẹ Cao xinh đẹp, nhớ lại, thời tiểu học gương mặt anh hoàn toàn chính là tiêu chuẩn của thiếu niên, mắt, khóe miệng, đều đáng yêu tới cực điểm, nhưng bây giờ lại biến thành gương xấu trong tài liệu dạy học, mắt vô hồn, hai gò má lõm xuống, rõ ràng quần áo là số nhỏ nhất, nhưng mà khoác lên người lại như cái bao bố, không có sức để đứng, ngồi lâu cũng không chịu được, đến cầm một cái ly tay cũng sẽ run lẩy bẩy, nhưng mà anh chưa tới ba mươi tuổi.

Đám bạn nước Đức của anh lại cực kỳ khoa trương, biết rất rõ anh ngã vỡ đầu lại té gãy tay, vẫn tới hẹn anh đi chơi, luôn nói câu lạc bộ mới mở như thế này như thế kia, quán bar mới mở như thế này như thế kia, nói một cách thẳng thừng, chính là muốn anh đi trả tiền mà thôi, không có cái thẻ tín dụng tốt của anh, đám người kia nơi nào cũng không vào được.

Về sau có lẽ không nhịn được, có lần thậm chí lén đến cưỡng ép anh xuất viện, cũng không quan tâm Hạ Lam có ở đó, liền ôm Cao Học Văn lên xe lăn đi ra ngoài, Hạ Lam thật sự tức giận, cho dù cô không thích anh, nhưng anh bệnh nặng, đám người hư hỏng không thể tưởng tượng nổi bình thường dựa vào anh mà ăn, dựa vào anh mà mặc thì cũng thôi đi, hiện tại trên đầu anh có một lỗ thủng to, trên tay còn truyền dịch, bọn họ vì muốn đi đến quán bar mới mở mà cứng rắn dẫn người đi ra ngoài, còn nữa rõ ràng Cao Học Văn lắc đầu, tỏ ý không đi.

Bọn họ thấy Hạ Lam chẳng qua là cô gái nhỏ, dáng người nhỏ nhắn, chắc cũng đang run sợ, sau khi đẩy cô một cái, hi hi ha ha đẩy Cao Học Văn đi, nhưng hai ngày trước Hạ Lam mới bởi vì Cao Học Văn phá hư sân khấu, phải đi tìm luật sư thương lượng chuyện bồi thường cho bên LIVE HOUSE, điện thoại vẫn còn nóng, người luật sư kia biết cô trả tiền rất sảng khoái, nhận được điện thoại lập tức tìm cảnh sát địa phương, một nhóm người bị bắt ngay tại quán bar cao cấp, bởi vì camera giám sát ở hành lang bệnh viện ghi được hình bọn họ đẩy Hạ Lam, cũng ghi được hình ảnh Cao Học Văn lắc đầu kháng cự, thế là khởi tố tất cả.

Cô với mẹ Cao ở nước Đức suốt một tháng, trong khoảng thời gian đó dĩ nhiên không tránh được chuyện chăm sóc phục vụ Cao Học Văn ăn mặc, từ nhỏ Hạ Lam chăm sóc em trai em gái, làm những chuyện này tương đối thuận tay, chẳng qua cô ghét ngôi sao chổi không thương tiếc bản thân mình này, vẫn không cho anh sắc mặt tốt, về sau bởi vì cuối tháng hai tựu trường, cô đã ký hợp đồng chuyên nhiệm với trường luyện thi, nhất định phải trở lại trước khi nhập học, lúc này mới rời đi, dĩ nhiên mẹ Cao cũng cùng trở về — mẹ chồng rất lợi hại, Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ cũng đều chờ bà phạm sai lầm, nếu như bà đi quá lâu, nói không chừng sẽ bị người ta nói xấu.

Trong sân bay Frankfurt, Lý Hạ Lam nhìn mẹ Cao mua quà tặng cho người nhà, trừ mẹ chồng, chồng, còn có Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ, cùng với những đứa con của bọn họ, thật ra trong lòng Lý Hạ Lam rất đồng cảm với bà —nhà giàu có sâu như biển, từ đó về sau quyền lực là người qua đường.

Chồng là con trai độc nhất, cha mẹ chồng mong ngóng nhà họ Cao được khai chi tán diệp, sau khi sự nghiệp nhà mẹ đẻ được nhà chồng giúp đỡ nhiều tiền như vậy, chuyện gì bà cũng không thể oán trách, phải làm con dâu cả rộng lượng, hai mươi mấy năm qua, hoàn toàn như người phụ nữ cổ đại, lần lượt tiếp nhận người tình mang thai.

Mẹ Cao nhất định rất hận những người phụ nữ kia, ghét những đứa bé kia, cho nên sau khi lấy được phần lớn cổ phần của ông nội Cao, còn muốn lấy cả phần trên tay bà nội Cao, Hạ Lam biết, điều bà muốn đã không phải là tiền, mà là còn một chút sức lực cũng phải tranh — ba người phụ nữ các cô giành chồng với bà, hiện tại con của các cô cũng tới giành tài sản nhà họ Cao với con trai bà, bà tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Nhà giàu có cái gì, thật đáng buồn lại đáng ghê tởm??

Ừ, lại nói, không biết cái lỗ trên đầu Cao Học Văn có khôi phục tốt hay không??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.