Này Osin, Em Là Của Anh

Chương 6: Chương 6




Nó và Ngọc ngồi ăn tối, nhìn Ngọc có vẻ không hiếu động như mọi ngày. Mặt cô giả tươi tỉnh, hồn nhiên nhưng làm sao qua mắt được nó, nó hiểu rõ con bạn như thế nào mà.

-Cậu có chuyện gì sao? –nó hỏi.

-Đâu…….đâu có gì đâu, hì hì. –Ngọc đưa tay lên đầu cười. con bạn giả ngây tệ thế sao.

-Tớ mà điều tra ra được là cậu biết tay tớ.

-Không có gì đâu mà, cậu ăn đi nha, nha. –Ngọc đứng lên và chạy lên trước như muốn lảng tránh nó một điều gì đó làm nó tò mò muốn tìm hiểu.

Bữa tối đã xong cũng là lúc nó bước vào học bài. Hôm nay, nó phải hoàn thành cho xong đống bài vở này để ngày mai còn lao động chân tay. Ngọc thì không chăm chú vào bài tập, cô nhìn đi đâu đó rất xa vời, cô đang chăm chú suy nghĩ một chuyện gì đó.

-Nè Ngọc! có chuyện gì thế.

-à………ờ

Nó nói làm ngọc giật mình, hồn bay về thể xác. Nó lo cho con bạn nó quá, có gì thì nói ra để nó còn giúp đỡ. Tuy nó không biết bạn nó nghĩ gì những nó chắc chắn một điều, những gì bạn nó nghĩ chắc phải phức tạp lắm nên mới không nói cho nó biết.

*Sáng hôm sau.

Nó dậy sớm nhất, vì đây là ngày làm việc đầu tiên của nó. Nhìn đồng hồ chỉ 6h mà 7h là nó bắt đầu vào làm. Con bạn của nó ngủ rất ngon lành. Nó chắc hôm nay không phải là ngày làm bạn nó. Đứng dậy, xếp mềm gối, nó đi làm vệ sinh cá nhân xong thì ngồi vào bàn ăn sáng. Buổi sáng của nó hôm nay là một ổ bánh mì nó tự làm, chiên trứng bỏ vô sau đó cho xì dầu vào thế là nó đã có một món ăn bình dị, đẹp mắt.

Xong hết mọi việc cần làm, nó ra ngoài đóng cửa lại rồi đi đến nhà hắn. vì nhà hắn xa nên lúc nào nó cũng mướn xe ôm chở tới. một lúc sau, nó xuống xe đưa tiền cho tài xế rồi bấm chuông kêu cửa. Đột nhiên, cửa tự mở. Hôm qua nó tới đây nên hắn đã xác nhận khuôn mặt, thân thể nó vào máy tính nên chỉ cần nó bấm chuông là cửa tự mở. Bước vào trong nó phải đi thêm một khoản sân nửa để tới bên trong. Nhà của hắn rộng quá khiến nó phải mệt mỏi, đi bộ đã mệt rồi nếu hắn cho nó quét sân chắc nó chết quá. Bước vô trong thì một chị nào đó đi ra, chắc chị đó cũng làm việc cho nhà hắn.

-Em là người mới phải không?

-Dạ, đúng rồi, rất vui được làm quen với chị. -nó vui vẻ nói.

-Đồ giúp việc của em đây, vào thay đi rồi chị dẫn em đi tham quan. –chị đưa bộ đồ cho nó. Nó nhận lấy rồi sau đó vui vẻ đi thay đồ. Đi được một quảng thì nó quay qua nhìn chị ta cười, nó nói:

-Nhà vệ sinh ở đâu chị?

-Đúng rồi, em đi thẳng đụng cầu thang rồi rẽ phải sẻ thấy một lối đi, mỗi bên là năm phòng. Em cứ đi thẳng rồi rẽ trái sẻ thấy hồ bơi lớn. đó là phía sau nhà để cậu chủ vui chơi. Em rẽ trái tiếp thì sẻ thấy nhà vệ sinh hai bên dành cho nam, nữ.

Nói xong, nó choáng váng nhưng vẫn làm theo lời chị đó dặn. sau khi, nó đi lòng vòng trong mê cung rộng lớn cuối cùng cũng tới nhà vệ sinh. Nó vào thay đồ rồi đi ra (muốn t/g nói cảnh thay đồ không?), nhà vệ sinh công nhận rộng thiệt, nó bự gấp ba lần căn trọ của nó. Bộ đồ nó mặc có màu chủ đạo là trắng và xanh, trên cổ thắt chiếc nơ trong rất xinh. Chị lúc nãy đón nó ở trước cửa vệ sinh. Chị dẫn nó đi tham quan khắp nơi, những khung cảnh đẹp hiện ra trước mắt nó. Nào là vườn hoa, bệ phun nước, nó thấy mình như đang lạc vào một thế giới mà nó không thể nào giải thích được, rất diệu kì.

-Nè, cô tham quan đủ chưa, ơ…….ơ. –hắn chưa nói xong thì thấy nó mặc bộ đồ giúp việc trong rất dể thương làm hắn bất động vài giây.

-Chuyện gì mà anh nhìn tôi dữ thế -nó vừa nói vừa đưa tay lên chùi mặt, chắc dính gì đó nên hắn mới nhìn như vậy.

-Tại……..tại cô đẹp quá! –hắn nói làm nó đỏ mặt quay đi, có cần phải nói thẳng ra như vậy không.

-Tôi đi làm việc đây. –nó nhanh nhẹn bước qua mặt hắn, cảm giác này là sao chứ, tim nó đập vì nghe câu nói của hắn. chắc vì nhất thời có người khen mình đẹp nên nó mới vậy, một lát nữa nó sẻ hết thôi.

Hắn theo nó lên nhà trên, khi đã an tọa trên chiếc ghế sofa của mình hắn nói:

-Nè! Cô nghe cho rõ đây, cô là osin của tôi và cô chỉ nghe một mình tôi thôi cô nhớ chưa?

-Tôi biết, trong hợp đồng anh cũng ghi như vậy mà. –nó thắc mắc, hắn hỏi câu đó với nó chi vậy, hợp đồng đã rõ ràng rồi mà.

-Tôi chỉ hỏi vậy thôi vì từ nay trong nhà này cô sẻ gặp rất nhiều rủi ro.

-Là sao? –nó thắc mắc.

-Không nói nhiều nữa làm việc đi.-hắn nói xong câu đó làm nó mất hứng, thôi giờ mình làm việc thôi.

-Ra ngoài quét sân cho tôi.

Nó nghe theo hắn ra quét sân, cái sân lớn như vậy nó quét chắc gãy xương sống luôn. Hắn kêu em hắn đem trái cây lên bắt ghế ngồi trước sân. Phải công nhận hai anh em hắn rãnh ghê, cứ ăn xong thì quăng vỏ xuống cho nó quét. Nó tức hai thằng cha này lắm rồi, muốn cầm chổi đập cho hai tên này một trận cho hả giận nhưng lại không dám.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.