Này Osin, Em Là Của Anh

Chương 22: Chương 22




ăn xong ta ra sau nhà bơi nha. –haru bất ngờ nói.

-thôi đi ông tướng, biết bây giờ là mấy giờ rồi không? –Ngọc khoanh tay trước ngực ra vẻ không hài lòng nói.

-ý cũng hay đó, ta đi bơi đi. Từ khi chuyển tới đây, tớ chưa một lần vào hồ bơi của cậu chủ. –nó mừng rỡ nói.

-đừng có gọi tôi là cậu chủ được không? –hắn quỳ lại nó, người vẫn nổi da gà.

Thế là tất cả chạy ra hồ bơi, nó và Ngọc vui mừng chạy khắp hồ bơi la hét. Hắn và haru lắc đầu bó tay, làm như mới thấy lần đầu hay sao. Yuki thì lên lầu không tham gia, huy thì không biết bơi nên sợ. hắn và haru đi thay đồ bơi xong vẫn thấy hai đứa nó chạy loanh quanh hồ bơi.

-các cô không đi thay đồ sao? –haru nói.

-định để vậy bơi luôn. –nó trả lời.

-như vậy sao được. –hắn phản kháng.

-nhưng……như vậy…….kì quá. –nó e dè nói, mặt hắn chợt đỏ lên, nó dể thương quá.

-không sao đâu, chúng tôi cũng không có ai để ý cả.

Nghe xong, nó và Ngọc cởi quần áo ngay trước mặc bọn hắn. eo ơi! Chuyện kinh thủng gì đây, bộ tụi nó không biết ngượng à. Trên người tụi nó bây giờ chỉ còn bộ áo ngực, Ngọc nhảy xuống làm nước văng tung té. Hắn đứng như trời trồng, cảnh tượng con gái cởi quần áo trước mặt, hắn mới thấy lần đầu. haru thì khỏi nói, chảy nước vãi từ nãy giờ. Nó chạy tới chỗ hắn, ung dung nói:

-anh dám nhảy xuống không? Để tui dìu anh cho.

-cô dám kinh thường tôi sao. –hắn liết mắt nhìn nó.

-vậy thì nhảy thôi.

Nó và hắn tạo dáng nhảy xuống rất đẹp. haru không nhảy, cậu leo xuống cho an toàn. Mực nước trong hồ rất sâu, 2m2 là cùng, cũng may là tất cả đều biết bơi. Nó và hắn cãi qua cãi lại chỉ vì có một chuyện làm Ngọc nhức đầu. Haru thì đang tìm cách để cho Ngọc có thể áp sát mình.

-tôi nói cá sấu biết bơi đấy. –nó lên giọng nói.

-tôi nói rùa biết bơi, cô tin không? –hắn cũng cãi lại.

-tôi thì nói vịt biết bơi đó.

-tôi thì khác, tôi nói gà không biết bơi đấy. (không liên quan)

Thế là hai đứa nó liệt kệ tất cả động vật bơi dưới nước, kể cả thủy quái và người cá cũng không tha. Haru thì biểu diển ảo thuật cho Ngọc coi làm cô vỗ tay từ nãy giờ. Tên này ở dưới nước mà cũng biểu diển được, ảo thuật tâm đắc nhất chắc là đi trên nước. chơi một hồi đã chán, mọi người ai cũng lên bờ chỉ có nó là vẫn còn vui vẻ dọc nước.

-cô lên nhanh đi, coi chừng bị cảm đó. –hắn căn dặn.

-biết rồi mà, làm gì dữ thế. –mặt nó xụ xuống.

Hắn đi vào trong, nó liền bơi thêm một vòng nữa vì nó bơi chưa đã. Thời gian đã rất lâu, chân nó đã bắt đầu có dấu hiệu trược rút. Nó đang ở ngay giữa hồ, không bơi vô được vì quá đau. Nó lặng lên lặng xuống, tay đập nước ra hiệu cho người cứu nhưng bây giờ mọi người đều đã vào nhà hết rồi. làm sao đây, nó bắt đầu mệt dần, nước hồ bị nó uống hơi nhiều, sức yếu chống cự không nổi. mặt của nó tối dần đi, không còn sức lực để đập tay nữa, nếu lúc nãy nó nghe lời hắn thì đâu có xảy ra chuyện này.

Hắn lau mình mẩy dính đầy nước, trong lòng thắc mắc sao nó chưa vô. Con nhỏ này được lắm, hắn nói mà không nghe, phải ra đó lôi đầu nó vô mới được. nói là làm, hắn thư thả bước ra ngoài. Nhìn thấy bóng người đang lập lò giữa hồ. nếu tất cả đã vô hết thì chắc chắn là nó nhưng mà sao đứng nước yếu thế, không lẽ là…….

-MỌI NGƯỜI ƠI! NHI BỊ ĐUỐI NƯỚC RỒI. –hắn hét lớn và nhảy xuống nước.

Haru và Ngọc chạy ra thì thấy hắn đang lôi xác nó lên bờ. haru liền tới giúp một tay, hắn liền thực hiện hô hấp nhân tạo. vừa làm hắn vừa lặp đi lặp lại câu nói “Nhi, tỉnh dậy đi, cô có sao không?”. Hắn đang rất đau, tại sao nó ngoan cố như vậy chứ. Nếu nghe hắn từ đầu thì nó đâu có bị như vậy. Nó liền sặc nước ra, cơ thể nhức nhối, nó không còn sức để ngồi dậy nữa. Hắn liền bế nó lên phòng, Ngọc sai người hầu đem nước lạnh và khăn lên cho nó.

Đặt nó lên giường, hắn liền tức tốc cởi luôn bộ áo ngực của nó thì bị nó chặn lại.

-cô đang bị cảm đấy, cô biết không? –hắn quát nó, trong lòng đang rất lo lắng.

-tôi……không……sao ….đâu. –nó nói một cách yếu đuối.

Hắn ôm nó vào lòng, sao nó lại làm cho hắn lo lắng tới như vậy. Lỗi tại hắn, tại hắn không để ý đến nó. Bây giờ trong lòng hắn luôn tồn tại câu nói “tôi không bảo vệ được người tôi yêu mến”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.