[Naruto – Đồng Nhân] Quang Ám Điên Đảo

Chương 15: Chương 15: Chương 14






chuong 14

Gia đình Uchiha

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Chỉ trong một ngày mà Uchiha Fugaku đã nhận được mấy “bất ngờ” liền. Đầu tiên là bị Hokage Đệ Ngũ gọi qua nói chuyện Naruto và Obito, để ông về nhà tra danh sách tử vong của gia tộc xem có ai khả nghi không, ngay sau đó liền bị con trai lớn gọi về nhà, nói cho ông rằng vấn đề Mangekyo bị mù có lẽ có thể giải quyết.

Fugaku xoa xoa trán, nhìn mấy người đang ngồi đây, Itachi và Shisui dù chưa được thông báo kĩ càng, nhưng cũng đã rõ ràng thân phận của Uzumaki Naruto, nói chuyện cũng không cần cố ý che che giấu giấu.

“Naruto, cháu nói là sự thật sao?” Fugaku xác nhận một lần nữa.

Naruto gật đầu một cái: “Cháu khẳng định không nhớ nhầm.”

Fugaku cau mày suy tư.

“Ba?” Sasuke hỏi. “Có chỗ nào không tốt sao?”

“Chính là vì không có chỗ nào không tốt nên ba mới do dự.” Fugaku nói thẳng. “Con không thấy quá trùng hợp sao? Con và Naruto ngẫu nhiên gặp nhau lúc nhỏ còn có thể coi là tình cờ, gặp lại nhau ở làng Cát miễn cưỡng có thể coi là có duyên, nhưng người nuôi lớn Naruto lại còn có thể giải quyết vấn đề Mangekyo bị mù của Uchiha chúng ta…”

Duyên phận nước chảy thành sông, chỗ tốt cũng là nước chảy thành sông.

Mọi việc phát sinh đều quá tự nhiên, nhìn như không có gì không đúng, nhưng khắp nơi đều có thể thấy chỗ khả nghi.

Naruto nghe xong còn chưa kịp phản ứng gì, Sasuke đã khó chịu, cậu rất không hài lòng: “Tên ngốc này ngốc như vậy, con không thấy là cậu ta có thể lừa được con.”

“… Sasuke, cậu có thể không gọi tớ là tên ngốc được không?” Naruto rất là vô lực.

Sasuke nhìn mặt nó, khẽ nhếch miệng, nói một cách nghiêm túc: “Tên ngốc.”

Naruto quyết định, nó muốn tuyệt giao với Sasuke 10 phút, không, 5 phút là đủ rồi.

Fugaku: “…” Tại sao ông lại có cảm giác con trai nhỏ sắp bị cướp đi là thế nào?

Shisui nhìn hai cậu bé, nhịn không được hơi mỉm cười, ngay sau đó liền bị tộc trưởng đại nhân vẫn nhìn anh không vừa mắt kể từ khi biết anh và Itachi thành một cặp lườm cho một cái. Anh ho nhẹ một tiếng, thu vẻ mặt lúc nãy lại, cúi đầu ngắm sàn nhà.

Mikoto mặt vui vẻ nhìn mọi việc xảy ra.

Itachi thì đã bắt đầu nhìn Naruto bằng ánh mắt nhìn em dâu.

Naruto bị một phòng toàn Uchiha nhìn đến dựng hết lông tóc, nói thận trọng: “Cái kia, cháu thật sự không có lừa mọi người.”

“Giả thiết những gì cháu nói đều là thật.” Fugaki quyết định nói chuyện chính sự trước. “Hôm nay cháu đã từ chối Đệ Ngũ, kiên quyết không chịu cung cấp bất cứ tình báo gì về Obito, hiện nay cháu lại nói chuyện này cho chúng ta, chúng ta cũng rất khó xử.”

Naruto suy nghĩ một chút, nói thành khẩn: “Nếu như mọi người tìm được chú Obito, cháu sẽ giúp mọi người xin các chú ấy, ít nhất để các chú ấy nói phương pháp trị liệu cho mọi người.”

Fugaku suýt bị mấy lời của thằng nhóc này nghẹn chết.

Sasuke nhướn mày: “Cậu nhìn tự tin phết nhỉ, xác định là Konoha tìm được người cũng không bắt được sao?”

Nhắc đến điều này chính là nhắc đến lịch sử đầy máu và nước mắt của Naruto. “Sasuke à, từ 12 tuổi tớ đã cố gắng trốn đi, lần thành công thời gian dài nhất là lần này, tớ chạy khỏi tay chú Obito năm ngày, đổi thành người kia…”

Sasuke khoanh tay trước ngực chờ câu tiếp theo.

“Chú ấy mà muốn bắt tớ thì không cần đến một phút đâu.” Naruto bày tỏ, đây đều là kinh nghiệm xương máu cậu trải nghiệm bao năm qua.

“Người kia am hiểu nhẫn thuật thời không gian sao?” Itachi hỏi.

Naruto gật đầu: “Chú ấy và chú Obito đều thế.”

Itachi và Shisui trao đổi một ánh mắt, hai người đều am hiểu nhẫn thuật thời không gian, muốn bắt lại đúng là không dễ.

“Nhắc tới cái này.” Sasuke cuối cùng cũng nhớ đến chuyện của Kakashi. “Ni-san, Shisui-ni, thầy Kakashi chuẩn bị đến tìm hai anh hỏi về Mangekyo, con mắt trái của thầy ấy là của Obito, nói không chừng có thể giúp chúng ta tìm người.”

Fugaku lại nghẹn lời. “Thằng nhóc Obito kia…”

Tộc Uchiha nhà họ tại sao lại ra một đứa quái quỷ cầm Sharingan tặng người khác vậy! Năm đó ông nhìn con mắt trái của Hatake Kakashi mà buồn bực sắp chết, nhưng hết lần này lần khác muốn đào lại cũng không có lập trường cơ!

Uchiha Obito, tốt nhất đừng để tôi bắt được cậu!

“Ba, vậy con cùng Shisui đi trước tìm Kakashi-sempai.” Itachi nói. “Tìm được Obito càng sớm thì cũng có thể xác minh xem lời Naruto nói có đúng không, đến lúc đó chúng ta mới có lập trường nói đề nghị với Đệ Ngũ.”

Chữa khỏi tật mắt của Sharingan quá quan trọng với tộc Uchiha, nếu như người nọ thật sự chưa từng làm chuyện gì có hại cho Konoha, thì sau khi tìm được người có thể lấy giao thiệp song phương làm chủ, cẩn thận hỏi phương pháp trị liệu. Ở Konoha, một chút mặt mũi như vậy tộc Uchiha vẫn phải có.

Fugaku gật đầu, ngầm đồng ý cách nói của con trai lớn. “Chuyện này giao cho các con, ba còn có nhiệm vụ của Đệ Ngũ giao.”

“Con biết.” Hai người nói xong liền rời đi.

Naruto nhìn Itachi và Shisui cùng vào cùng ra cả ngày đều dính lấy nhau, chọc chọc Sasuke: “Cái kia, Sasuke, sao anh cậu và anh Shisui cứ đi cùng nhau mãi thế?”

Sasuke nhắc đến chuyện này lại đen mặt, cực kì mất hứng. “Shisui-ni quá đáng ghét.”

Fugaku cũng tức giận hừ một tiếng.

“A?” Naruto thấy hình như mình vừa hỏi một câu hỏi hơi sai sai.

Cuối cùng vẫn là Mikoto cười tủm tỉm giải thích: “Itachi và Shisui là người yêu, đi cùng nhau là chuyện bình thường.”

Naruto há hốc miệng: “Người yêu?”

“Ngạc nhiên lắm sao?”

“Khó trách người ta đều nói, Konoha từ xưa rất nhiều gay.” Naruto cũng từng nghe qua câu danh ngôn lưu truyền khắp Nhẫn giới này, bây giờ chỉ là chứng kiến tận mắt, rất nhanh liền bình tĩnh lại. “Anh Itachi và anh Shisui rất xứng đôi.”

Mikoto rất đồng ý: “Khi Itachi còn bé cả cô và Fugaku đều quá bận, cho nên thằng bé gần như là do Shisui nuôi lớn, hai đứa nó thành một đôi cũng là chuyện tốt, dù sao cô rất yên tâm với Shisui.”

Fugaku và Sasuke đều nhìn cô có vẻ rất không đồng tình, Mikoto nở nụ cười ôn nhu với họ, hai người lập tức theo phản xạ quay đầu nhìn sang chỗ khác.

Naruto: “…” Hình như nó đã biết trong nhà Sasuke ai mới là người quyết định.

Ôm tâm tư mà chính mình cũng không biết, Naruto lên tinh thần, quyết tâm nhất định phải lấy lòng được cô Mikoto!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.