Nàng Tiểu Thư Nghịch Ngợm

Chương 80: Chương 80




Hơn một tuần nay,hôm nào Gia Kiệt cũng đến công ti tìm gặp cô,nhưng lần nào đến.Cô cũng bảo là có hẹn và ra ngoài, lúc nào nghe điện thoại của người đó,mặt cô lại trở nên vui vẻ,khác hẳn với vẻ mặt cau có khi nói chuyện với cậu.Điều đó thật sự khiến cậu bị tổn thương.

Một nhà hàng nổi tiếng ở Anh.Một chàng trai với vẻ đẹp vô cùng”Handsome” tay trong tay với một thiếu nữ cũng sở hữu nhang sắc không kém gì bước vào nhà hàng,miệng cười nói thân mật.Vẻ đẹp của họ khiến mọi thức khách trong nhà hàng hết lời trầm trồ khen người:Thật là đẹp đôi làm sao!

- Em muốn ăn gì?_Người con trai mỉm cười,nhẹ nhàng hỏi

- Gì cũng được._Cô cũng mỉm cười đáp trả

….

- Sao vậy?Hơn cả tuần nay tâm trạng em có vẻ không vui.Hay là em không vui vì anh đến?

- Làm gì có.Anh đến đây em vui lắm.

- Vậy sao đáy mắt em lại tâm trạng thế kia?

- Làm gì có.Em vui,thật mà!

- Đừng có lừa anh.Còn ai hiểu em bằng anh mà dám nói vậy hả?_Nhẹ gõ đầu cô gái,anh vẻ giận dỗi

- Thật mà!_Người con gái phụng phịu

- Nói anh nghe xem nào.Là chuyện tình yêu hay chuyện về công việc.

- Là chuyện công việc.

- Vậy là chuyện tình yêu rồi.

- Đúng là chỉ anh hiểu em!

- Nào,nói anh nghe xem:Người nào to gan dám làm công chúa bé nhỏ của anh phải buồn phiền?

- Một tên khốn!_Người con gái chu môi,tỏ vẻ giận dỗi

- Là ai?

- Hắn là….

- Món ăn của quý khách đây ạ!

- À…vâng…cảm ơn!_Tiểu Phong mỉm cười

- Chúc quý khách ngon miệng!

- Nào,nói anh nghe,hắn là ai?

- Hắn là…

Bốp!

- Anh làm cái gì vậy hả?_Người con gái trợn tròn mắt,hét lên khi thấy người con trai đi cùng bị Gia Kiệt đánh

Bỏ qua lời nói và cử chỉ của cô,Gia Kiệt nắm lấy áo người con trai đó,định đánh thêm nhưng người con gái đã nhanh chóng dùng hết sức mình lôi Gia Kiệt ra khỏi nhà hàng,vừa lôi cậu đi,cô vừa tức giận quát:

- Anh có bị điên không vậy?Sao anh dám đánh anh ấy chứ.Bố mẹ tôi mà biết chuyện đó thì…trời ơi,tôi thực muốn điên lên mất.Làm sao tôi có thể nhìn mặt anh ấy đây….

- Anh điên rồi!_Cô gào lên khi lôi được anh ra khỏi nhà hàng

- Ừ,anh điên rồi.Vì em đấy!_Gia Kiệt giật tay mình ra khỏi tay cô,gắt

Chát! _Anh còn dám nói là vì tôi ư?Vì tôi mà đánh anh ấy à?Trời ơi,chắc tôi phải nhập viện sớm quá…Anh đi đi,tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.Về mà hẹn hò với bà vợ sắp cưới của anh kìa!_Cô tức giận gắt vào mặt anh rồi bỏ vào nhà hàng,kéo người con trai lúc nãy đi,bỏ lại cậu một mình đứng đó.

….

- Anh không sao chứ?_Người con gái lo lắng

- Không sao!Mà cậu ta là ai vậy?

- Một tên điên.Ôi,xem này anh chảy máu rồi.Em xin lỗi,vì hắn mà…

- Không sao mà!Chỉ là bị thương một chút thôi.

- Bố mẹ mà biết thì sẽ mắng em mất.

- Có phải lỗi do em đâu mà mắng em.Với lại,bố mẹ thương em lắm,sẽ không mắng em đâu!_Người con trai vừa lái xe vừa xoa đầu cô

- Còn không nữa à?Người đó là do em mới đến đánh anh đó.Bố mẹ mà biết hắn vì em mà đến đánh anh thể nào em cũng…

- Lúc đó anh sẽ bênh vực cô công chúa nhỏ của anh!_người con trai mỉm cười hiền dịu nhìn cô

- Anh nhớ nha!Anh mà không bênh vực em là em mách với chị của Tiểu Vy rằng anh là người hẹp hòi,hay để bụng những chuyện nhỏ nhặt đấy!_Người con gái phụng phịu

- Ừ!Anh sẽ bênh vực em mà!

- Anh đúng là anh trai tốt của em!Sao em lại có người anh tuyệt vời như thế nhỉ!-Người con gái xuýt xoa,sung sướng_Anh là số một!

- Thôi đi nhóc.Nịnh vừa thôi.Anh nổi hết da gà rồi nè!

- Để đền ơn anh.Anh ghé qua siêu thị đi.Em sẽ nấu cho anh một bữa thật ngon!

- Ừm.Cũng lâu lắm rồi anh chưa được thử món ăn do công chúa nhỏ của anh làm nhỉ!

- Alo!_Giọng một người con gái lạnh lùng cất lên

- Xin lỗi,cô có phải là người thân của số mày này không ạ?_Bên kia, một giọng dè chừng của một người đàn ông vang lên

- Không phải._Cô trả lời đầy giận dữ rồi gập máy

….

- Lại cái gì nữa?Tôi đã bảo là không phải rồi mà!_Người con gái gắt lên

Bên kia,tiếng nhạc sàn,tiếng hò hét cộng với tiếng ú ớ của một tên con trai vọng vào máy:

- Lấy rượu ra đây!Lấy thêm rượu ra đây!_Tên con trai đó gắt lên đầy não nề

- Alo,đây có phải…

- Không phải!_Người con gái lại gắt lên_Nếu không có chuyện gì…

- Xin hãy khoang.Rõ ràng chúng tôi gọi đúng số mà.Chủ nhân của số điện thoại này lưu tên cô là “Người tôi yêu” thì làm sao mà nhầm được chứ?

- Hắn là ai?

- Tên vị khách này là Châu Gia Kiệt!

- Hừ,hắn đang ở đâu.

- Quán bar xxx, phòng số 301.

- Vậy mặc hắn đi.Tôi không quen hắn._Lại một lần nữa cô gắt vào điện thoại đầy khó chịu rồi gập máy.Ném chiếc điện thoại xuống sàn nhà,cô trùm kín chắn lên người, giả vờ không biết,không nghe gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.