Nàng Tiểu Thư Nghịch Ngợm

Chương 31: Chương 31




- Sao anh lại ở đây?_Vy Vy nhíu mày, khuôn mặt cô bây giờ xanh xao vì máy ngày qua tâm trạng của cô xuống cấp trầm trọng.Mặt Anh Khang cũng không khác gì,hốc hác hẳn ra.

- Bạn tôi hẹn tôi ở đây_Anh Khang ngạc nhiên trả lời

- Vậy à_Vy Vy cười nhạt rồi tiến về chỗ của mình ngồi.

- Đây là bàn do bạn tôi đặt trước mà_Anh khang nhíu mày

- Xin lỗi, hai người có phải là tiểu thư Bảo Vy và thiếu gia Anh Khang không ạ?_Một người phục vụ kính cẩn hỏi

- Là, chúng tôi_Tuy còn ngơ ngác vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Anh Khang và Vy Vy cùng trả lời

- Có người nhờ tôi đưa cái này cho quý khách.Người đó đã thanh toán tiền trước rồi nên quý khách chỉ việc gọi đồ uống thôi_Người phục vụ vừa trình bày vừa đưa ra trước mặt Tiểu Vy một tấm thiệp hồng được trang trí rất đẹp.

“Gửi Vy Vy, cô bạn ngốc của tớ!

Vy Vy thân mến! Tớ không biết giữa cậu và tên Anh Khang đó đã xảy ra chuyện gì nhưng tớ không muốn nhìn thấy sự xanh xao và gầy guộc của cậu trong mấy ngày qua nữa.Buổi hẹn giữa hai cậu hôm nay là tớ đã cố tình sắp đặt cho hai cậu gặp nhau, tớ biết rằng điều này nhiều khi sẽ làm cậu không vui vì chuyện của cá nhân cậu thì cậu có thể tự giải quyết. Thế nhưng, tớ vẫn quyết định nhúng tay vào.Vì bạn thân của tớ à, dù giữa hai người có chuyện gì đi nữa thì giải quyết bằng tiếng nói vẫn là phương pháp tốt nhất.Tớ mong cậu sẽ giải quyết xong chuyện của mình và trở về với cái vẻ hồn nhiên ngày trước, tớ mong cậu sẽ trở lại cái vẻ rạng rỡ trong sinh nhật của tớ tới đây, được không?Hãy thực hiện điều đó khi đến dự buổi “liveshow” từ thiện của tớ nhá!Còn về phần vé máy bay tớ đã đặt trước cho các cậu rồi.Tớ mong câu trả lời từ cậu Vy Vy à!

Bạn thân của Tiểu Vy:

Tiểu Tuyết

- Haiz, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho bạn bè_Vy Vy khẽ nói rồi bước về phía chỗ ngồi của mình,uống một ngụm nước lọc rồi thả hồn ra ngoài cửa sổ.Anh Khang thấy vậy, cậu cũng nhẹ nhàng tiến lại phía Tiểu Vy ngồi, đẩy chiếc ghế ra, cậu chậm chạp ngồi xuống đối diện với Tiểu Vy, khẽ gọi một ly trà chanh đá rồi im lặng uống từng ngụm trà nhỏ.Không khí yên lặng tồn tại giữa hai con người, hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua cả hai chìm vào sự yên tĩnh, không ai ngước lên nhìn nhau, càng không ai trong hai người họ nói với nhau câu nào, mỗi người tự chìm vào suy nghĩ của cá nhân mình nhưng điểm chung là họ đều muốn đối phương lên tiếng trước.

Ting!

“Hãy gị một ly cà phê sữa thay vì uống nước lọc bạn thân của tớ nhé!” From Tiểu Tuyết

“Sao cậu biết tớ vẫn còn ngồi đây?”_From Tiểu Vy

“Quán café mới mở của Tú Anh đấy.Phục vụ vừa mới báo cho Tú Anh nên nó báo lại cho tớ.Tớ yêu cầu nó dặn phục vụ trước rồi!”_From Tiểu Tuyết

“Chuẩn bị lên máy bay chưa mà nhắn tin cho tớ được vậy.Mà sao không để bọn tớ biết để bọn tớ ra tiễn”From Tiểu Vy

“Thôi khỏi.Uống café vui vẻ nhé.Uống xong báo cáo cho tớ”_From Tiểu Tuyết

“Ok”_From Tiểu Vy

- Chị ơi, lấy em một tách café sữa!_Vy Vy lên tiếng

5′ sau:

- Café của quý khách

- Cảm ơn_Vy Vy mĩm cười trả lời rồi tiếp tục im lặng, trả lại không gian yên tĩnh của lúc nãy.

Hơn nữa tiếng đồng hồ nữa trôi qua:

- Tôi về đây.Tạm biệt_Tiểu Vy bỗng đứng dậy định quay lưng bước ra ngoài.Thiên Lâm vỗi chụp lấy cánh tay Tiểu Vy lại, cậu nói:

- Ngồi xuống đi, tôi có chuyện muốn nói

- Cậu có bạn trai rồi à?

- Cậu hỏi chuyện đó làm gì?

- Chỉ là muốn biết thôi. Nếu không muốn trả lời thì thôi vậy.

- Chưa

- Gì cơ?

- Câu trả lời cho chuyện đó là chưa

- Cậu thật sự chưa có bạn trai_Anh Khang thoáng nét vui

- Thật_Vy Vy gật đầu

- Nhưng sao hôm đó….

- Hôm nào?_Tiểu Vy nhíu mày

- Hôm các cậu ở “Angel or Devil” ấy

- Hôm đó làm sao?_Tiểu Vy ngơ ngác hỏi

- Thì chẳng phải cậu đỏ mặt, ấp úng khi nói đến việc…

- Việc gì?

- Việc…việc cậu có bạn trai

- Tớ…tớ.._Tiểu Vy cúi gằm xuống mặt bàn che đi vẻ bối rối của mình.Vài phút sau cô lên tiếng:

- Hôm đó tại sao về trước vậy?Mấy ngày nay nữa, sao tớ thấy cậu cứ trách mặt tớ hoài

- Hơ, chuyện đó…chuyện đó….không trả lời được không?

- Nếu cậu không muốn trả lời thì thôi vậy.Thôi tớ về đây, cũng muộn rồi_Vy Vy toan đứng dậy ra về

- Đi chơi rồi ăn tối cùng tôi nhé!_anh Khang vội nói vì sợ Vy vy sẽ về mất

Vy Vy suy nghĩ giây lát rồi gật đầu, hai con người cùng bước ra khỏi quán cafe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.