Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc

Chương 12: Chương 12: Giả tình giả ý




Du Dung không biết, trong lòng còn đang hài lòng không dứt vì phá hư “Chuyện tốt” của Quý Du Nhiên.

Khóe môi khẽ nhếch lên, Thái tử để đũa xuống: “Hôm nay cô quả thực không có khẩu vị, gọi bọn họ mang đồ xuống đi! Quý Tể tướng, cô sớm nghe nói trong thư phòng của ngài có mấy bản cổ thư khó có, không biết hôm nay cô có thể mượn đọc một chút không?”

“Dĩ nhiên!” Vẫn là con rể Thái tử biết rõ đạo lý hơn! Quý Thúc cảm động đến lệ sắp rơi đầy mặt. Lập tức vội vàng đứng dậy: “Thái tử điện hạ mời đi cùng vi thần.” Nhưng chỉ chớp mắt, nhìn thấy Phượng Dục Minh vẫn đang ngồi chán chết ở đó, hắn khẽ dừng lại, “Vương gia, mấy ngày trước có người đưa tới cho vi thần hai con dế, vừa lớn vừa xanh biếc, ngài xem -”

“Được được, bổn Vương muốn chơi! Bổn Vương muốn chơi!” Nói còn chưa dứt lời, Phượng Dục Minh đã ngây ngốc lui ra.

Quý Thúc như trút được gánh nặng, vội vàng dặn dò người dưới mang hắn ra hậu hoa viên chơi đùa. Mà Quý Du Nhiên, nàng đương nhiên bị tiểu Trương thị “Thân mật thắm thiết” kéo đi rồi, nói là ba mẹ con có lời tri kỷ muốn nói.

Chỉ có điều, vừa cách xa ánh mắt người ngoài, xoay người đóng cửa phòng lại, tiểu Trương thị lập tức xệ mặt xuống: “Quý Du Nhiên, ngươi thật có bản lĩnh! Mới gả đi ba ngày, đã chọc giận Hoàng thượng Hoàng hậu, huyên náo Dật Vương phủ gà chó không yên, bây giờ còn định đắc tội Thái tử điện hạ? Ngươi không muốn sống hay là thế nào?”

“Mẫu thân đại nhân, ta bây giờ đã như vậy, ngài cho rằng ta còn sống hay chết, còn có gì khác nhau sao?” Thản nhiên ngồi xuống, Quý Du Nhiên lạnh lùng nói.

Tiểu Trương thị ngẩn ra, “Ngươi... Vậy ngươi cũng nên suy tính cho chúng ta một chút, suy tính cho phụ thân ngươi, suy tính vì muội muội ngươi!”

“A, muốn ta suy tính cho nhiều người như vậy, thế các ngươi đã có ai từng lo lắng cho ta?”

Tiểu Trương thị hoàn toàn không nói gì. Vốn định vừa vào cửa thì phủ đầu mắng một trận, mắng đến trời đất đen kịt chỉ có thể ngây ngốc nghe nàng dạy dỗ. Nhưng ai biết, nàng ta còn có thể miệng mồm rõ ràng phản bác? Lời tràn đầy một bụng nhất thời không tìm được chỗ đột phá mà ra, Quý Du Dung vội vàng đi tới nói: “Tỷ tỷ, muội biết hôn sự là cha mẹ uất ức tỷ. Nhưng mà, cho dù như thế nào, nếu đã thành sự thật rồi, Dật Vương gia lại thích tỷ như vậy, cũng coi như duyên phận của hai người! Hơn nữa, gả cho chồng vì miếng cơm manh áo, theo Dật Vương gia, cả đời tỷ miếng cơm manh áo không phải lo, hai ngày trước không phải phụ hoàng ban cho các người năm trăm hộ thực ấp sao?”

Cũng biết nàng ta sẽ không bỏ qua die nda nle equ ydo n chút ân huệ nhỏ này. Quý Du Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười: “Vậy thì như thế nào?” Nàng thật sự muốn xem, hai mẹ con này có thể tiếp tục hành vi vô sỉ như đời trước không!

“Tỷ tỷ ~” nghĩ tới nghĩ lui, mình đã danh chính ngôn thuận làm Thái tử phi, cho dù như thế nào nàng ta cũng không thể cưỡi lên đầu mình rồi, Quý Du Dung lạp tức áp dụng chính sách dụ dỗ, chủ động kéo tay nàng nói: “Chúng ta là tỷ muội chung một nhà lớn lên, hiện giờ lại cùng gả vào trong một đại gia tộc, điều này cũng nói lên đời này hai tỷ muội chúng ta có duyên. Đã như vậy, chúng ta nên hòa thuận sống chung mới phải!”

“Ha ha, muội muội là Thái tử phi cao cao tại thượng, ngày sau còn có thể là Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, ta chính là một Vương phi, làm sao có thể so với muội?” Thấm đầy lời nói ghen tuông vào tai, nét mặt Quý Du Dung càng hưởng thụ, ngoại miệng vẫn còn làm bộ nói: “Trời ạ tỷ tỷ, sao tỷ lại nói vậy? Chúng ta đều là người một nhà, muội muội sống những ngày tốt lành, sao lại có thể uất ức tỷ? Tỷ yên tâm, từ nay về sau, muội nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tỷ!”

“Vậy cũng rất đa tạ muội muội.” Quý Du Nhiên hừ lạnh. Trong lòng thầm nói: Cũng không tệ lắm sao! Thấy hành vi lần trước của nàng ta phách lối hơn nhiều, chắc họ cũng hơi chịu thua rồi.

Chỉ có điều, vừa nghĩ như vậy, đã nghe thấy Quý Du Dung nhiệt tình nói: “Tỷ tỷ, tỷ ở phòng bếp bận rộn lâu như vậy, nhất định là mệt mỏi nhỉ? Nào, uống ly trà đi.”

Dù là lần thứ hai nghe được câu này, ngực Quý Du Nhiên vẫn không nhịn được co rút nhanh. Thậm chí, còn co rút mãnh liệt hơn lần đầu tiên, còn đau, đau đến gần như nàng không thở nổi.

Thì ra, thì ra...

Khóe môi hơi ẩm ướt, nàng định ngửa mặt lên trời cười to. Nàng đã từng nghĩ tới, có phải người dưới lầm không? Hoặc người khác có lòng muốn hãm hại nàng? Nhưng mà, hôm nay thấy rõ ràng die enda anle equu ydonn nét mặt cấp bách của hai mẹ con nhà này, rõ ràng chính là muốn đẩy nàng vào chỗ chết, tia tình cảm cuối cùng trong lòng nàng với bọn họ cũng dập tắt.

Nhận lấy ly trà từ tay muội muội Thái tử phi cao cao tại thượng, để miệng ly trong tay ấm áp, Quý Du Nhiên hít sâu một hơi nước trà mang theo mùi thơm Bích loa xuân, giống như vô tình nói: “Nói đến buồn cười, sao hình như ta ngửi thấy mùi tạng hồng hoa?”

Mẹ con tiểu Trương thị lập tức cùng run lên.

“Có, có sao?” Giọng tiểu Trương thị hơi nổi trội, nụ cười giả dối trên mặt không thể giả hơn, “Chắc là ngươi nghe nhầm! Nơi này làm sao có loại hại người đó?”

“Vậy cũng không tính là hại người?” Quý Du Nhiên cười nói, “Nhớ ngày đó mẫu thân thân sinh của ta mang bệnh còn dùng nhiều! Đúng rồi, lại nói nếu không phải mẫu thân đại nhân ngài đưa nhiều thuốc bắc quý giá như vậy, chỉ sợ mẫu thân thân sinh của ta cũng không sống được thời gian dài như thế!”

“Cũng không có gì? Mọi người đều là người một nhà, hỗ trợ lẫn nhau cần phải vậy.” Trương thị ngượng ngùng cười nói.

Khóe miệng Quý Du Nhiên khẽ nhếch lên, lại để ly xuống, rồi nâng bình trà rót hai ly: “Mẫu thân đại nhân, muội muội, trước kia là ta không đúng, vẫn luôn châm chích hai người, đổ tội lỗi về cái chết của mẫu thân thân sinh ta lên đầu hai người. Thật ra thì, mẫu thân ta vất vả dieendaanleequuydonn lâu ngày thành tật, thân thể vốn không tốt, đại phu đã sớm nói sống không được mấy năm. Trước kia là ta không hiểu chuyện, kể từ sau khi đến Vương phủ, mới biết muốn chống đỡ một nhà có bao nhiêu khó khăn, các người bị làm khó còn đối xử tốt với ta như vậy, ta không có gì báo đáp, vậy lấy trà thay rượu mời hai người một ly đi!”

“Đứa bé này, thật sự quá khách khí! Sớm nói chúng ta đều là người một nhà!” Không ngờ nàng ta lại không tra cứu tiếp, ngược lại chủ động hạ bậc thềm, tiểu Trương thị vừa mừng vừa sợ, ngoài miệng lại không ngừng ứng phó liên tục.

Quý Du Nhiên cười lạnh trong lòng, chủ động đưa từng ly trà tới tay các nàng: “Mẫu thân đại nhân, muội muội, mời.”

“Ngươi cũng uống, ngươi cũng uống!” Tiểu Trương thị vội nói.

“Được!” Quý Du Nhiên cười, bưng ly trà bên tay lên một hơi uống phân nửa.

Phù!

Mẹ con tiểu Trương thị lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mẹ con hai người trao đổi ánh mắt, cũng đều bưng ly của mình lên uống một ngụm lớn.

Roẹt!

Không ngờ, tâm tình vừa mới bay lên trên đám mây, chỉ thấy một trận mưa bụi đập vào mặt, dính đầy đầu đầy mặt. Hơn nữa còn rất nóng bỏng đấy!

Hai mẹ con lập tức hắng giọng hét ầm lên.

Cầm ly trà rỗng tuếch trong tay, Quý Du Nhiên lạnh lùng nhìn họ: “Lời nói khuôn sáo vừa rồi, các người đã đợi rất lâu rồi hả? Sau khi nghe được rất vui vẻ chứ? Chỉ tiếc – đó là ta cố ý dụ dỗ các người! Nói thật cho các người biết, các người là tiện nhân, cả đời này ta không thể nào tha thứ cho các người, coi như đến chết, ta cũng hận các người tận xương!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.