Nam Việt Đế Vương

Chương 331: Chương 331




Kim Long Luân của Trần Phong luyện chế theo phương thức Linh Thuật Bảo, hắn trực tiếp dùng Linh thuật in dấu vào Linh bảo, uy lực nhờ vậy tăng cao, so với Linh bảo bình thường phải cao hơn ba bốn phần. Tuy nhiên loại Linh Thuật Bảo này có một khuyết điểm lớn, đó là nếu có kẻ nào thông thạo Kim Long Luân, thậm chí tìm được cách phá giải thì Trần Phong lúc đó sẽ xong đời. Chỉ cần một kích duy nhất liền có thể phá vỡ Kim Long Luân.

Tuy nhiên hiện giờ không kẻ nào hiểu được Kim Long Luân, bởi vậy đây là một trận đồ sát. Pháp lực của Khoai so ra còn hùng hậu gấp mấy chục mấy trăm lần Trần Phong, khiến món Chuyển Linh Binh này uy lực tăng vọt, vượt qua mười thành uy lực vốn có!

Xoẹt!

Một cái đầu rồng từ trên trời cao rơi xuống, chấn cho mặt đất ầm ầm rung động.

“Hắn ta vẫn còn vận dụng được Long Bảo?”

Một tên tử sĩ kêu rên thảm thiết, sau đó chỉ thấy một mặt Kim Long Luân từ đâu vọt tới, cắt một mạch từ lòng bàn chân đến bả vai, suýt chút nữa là chém thủng sọ não.

“Mẹ nó, nếu ngay từ đầu để ta ra tay thì Thánh Long tẩy lễ đã kết thúc rồi.”

Khoai thở dài, năm ngón tay bụ bẫm của nó vung lên lại hạ xuống, đem Linh Hộ Đạo của một tên tử sĩ lôi ra khỏi cơ thể, cười nói:

“Chân Long cảnh Long Hồn? Thật sự chịu chơi đấy.”

“Nhóc con, ngươi dám.” Tên Linh Hộ đạo đó vừa sợ vừa giận, lập tức hiển hóa thành trạng thái đầu cá thân rồng, đang định phản kích thì Khoai đã búng một cái, lập tức nó tan vỡ thành vô số mảnh, dung nhập vào trong Kim Long Luân.

Khoai ngồi trên Kim Long Luân, mấy cái rễ tre trên đầu tung bay trong gió, khiến nó càng thêm hưng phấn, hét lên:

“Lâu lắm rồi mới có cơ hội ra tay, lần này các ngươi chết với ta!”

Xoẹt xoẹt xoẹt

Từng tên Tử sĩ của các tộc ngã xuống, theo đó đám Linh Hộ Đạo của chúng cũng không thoát, một đám bị Khoai nghiền nát lôi vào trong Kim Long Luân, khiến món Chuyển Linh Binh này uy năng càng ngày càng khủng bố, thậm chí đã đạt đến cực hạn của Chuyển Linh Binh!

Ầm!

Đột nhiên Khoai cảm giác được một cỗ lực lượng khủng bố đánh úp tới, không khỏi hết hồn, lập tức điều chỉnh Kim Long Luân né ra xa. Đến khi kịp trấn tĩnh lại mới nhận ra nơi xa xa là một cái Long Hồn vô cùng khổng lồ, đang được mấy trăm tên Long tộc Ngao Thị Bà Long tộc,... đồng thời tế lên.

“Tông Long cảnh Long Hồn, phen này không chơi!”

Nó lẩm bẩm, sau đó liền quay trở về bên cạnh Trần Phong, quát lớn:

“Thằng ngốc có biến rồi. Tông Long cảnh Long Hồn ra trận, ngươi ra chiến thay ta trận này!”

Trần Phong nghe vậy thì sắc mặt cũng xám ngoét, thở hổn hển:

“Không phải ngươi nói ngươi là thiên hạ vô địch, không ai địch được sao? Giờ gặp khó liền cụp đuôi chạy rồi?”

“Ta,...ta....” Khoai gãi gãi đầu, ngập ngừng hồi lâu rồi nói:

“Chạy, kẻ nào chạy? Ngươi hãy chờ xem!”

Nói rồi nó lại điều khiển Kim Long Luân bay ra ngoài, khiến Trần Phong thoáng thở ra một hơi, ngước nhìn lên Thánh Long tượng, lẩm bẩm:

“Mười phút, chỉ mười phút nữa thôi.”

Hắn nói vậy bởi vì Thánh Long đài ngày thứ ba có luật, sau một thời gian sẽ ngừng chiến đấu, và Thánh Long tượng sẽ ban xuống Thánh Long lực, khiến cho bất cứ vết thương nào cũng có thể khỏi hẳn. Khả năng chữa thương thậm chí còn mạnh hơn cả Tinh hoa sinh mệnh của Khoai, bởi Tinh Hoa Sinh mệnh chỉ cung cấp sinh mệnh lực vô cùng dồi dào, tuy nhiên có những vết thương không chỉ đơn thuần dùng nó là chữa được. Ví như Tinh thần hải Trần Phong giờ đây đang bị vỡ nát, nếu sử dụng Tinh Hoa Sinh mệnh của Khoai thì tốc độ chữa thương cũng không quá hiệu quả.

Lúc này Huyễn Thanh Vân cũng đã tiến đến, đứng trước vị Long Hồn Dung Long cảnh này, sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ, tựa như không để hắn ta vào mắt.

“Con nhóc, cút sang một bên. Niệm tình giữa ta cùng Huyễn Long tộc, có thể tha ngươi một mạng.” Vị Long Hồn này trầm giọng nói, sau đó vươn trảo, định một chiêu chụp xuống Lạc long tộc. Lão ta là tông Long cảnh Long hồn, dù ở trong Thánh Long đài này bị trấn áp lực lượng thì vẫn vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể sánh ngang với Ngao Hoàng thời kì toàn thịnh! Ngao Thị lần này để cho hắn tiền vào đây cũng thể hiện rằng bọn hắn nhất quyết phải đạt được Lạc Hoa Mân, để từ đó đạt được Thánh Long huyết.

“Ngươi nghĩ mình cường đại lắm sao?”

Huyễn Thanh Vân bật cười, quanh thân hiện ra từng mặt kính, đó chính là Long thuật Minh Kính Chiếu mà Đồng Lâm Sơn đã từng thi triển!

“Sao ngươi lại biết được Minh Kính Chiếu? Là Ngao Kim Luân truyền cho ngươi sao?” Lão Long hồn gầm một tiếng, Long trảo hướng về phía cô nàng rồi ầm ầm chụp xuống. Minh Kính Chiếu chính là một trong số các Long thuật cao cấp của Ngao Thị Long tộc, nó tuy chỉ là một môn Long thuật bổ trợ, nhưng hiệu quả của nó lại cực cao, nhất là với những Long thuật liên quan đến Nhãn thuật, Huyễn thuật, quang thuật,..thì uy năng càng mạnh.

Ngay lúc này đây, đôi đồng tử của Huyễn Thanh Vân giãn ra hết cỡ, theo đó cả trăm tấm Minh Kính sau lưng cô nàng cũng hiện ra từng con mắt, trong đó hiển hóa ra một đám Long văn tuyến, khiến môn Huyễn thuật này vượt xa khả năng có thể của nó.

“Cái gì...” Vị Long Hồn Tông Long cảnh ngơ ngác, nhưng đã bị trúng chiêu, đôi Long nhãn dần trở nên đờ đẫn, cụp xuống.

“Không thể nào!” Mấy tên Ngao Thị quát lên, có kẻ đang định giải thuật thì một cỗ Long trảo khổng lồ đã chụp xuống, bóp gã nát vụn.

“Là đầu Long Tinh Bát cấp kia!”

“Còn có bốn đầu Long Tinh thất cấp! Con ả này vậy mà lại có thể khống chế được chúng!”

Ngao Hải Lâu, Ngao Phú Thương sắc mặt xám ngoét, cố gắng vận chuyển Long trận của Lạc Long tộc, miễn cưỡng chống lại thế công của Long Tinh Bát cấp. Mà mấy tộc đồng minh của bọn hắn thì cũng bị tập kích, hàng chục đầu Long Tinh to lớn tràn đến như nước lũ, khiến cho chúng tử thương thảm trọng!

Bên Ngoài Thánh Long đài, Ngao Thị Ngao Phú Sơn đứng bật dậy, gầm lớn:

“Sao đám Long tinh lại tiến vào khu vực này? Lạc Long tộc, các ngươi che dấu thứ gì?”

Lạc Quân Tùng nhe răng cười hềnh hệch, đáp:

“Gì? Ai biết đâu?”

Tên kia nghe vậy thì sắc mặt càng thêm âm trầm, xoay người nhìn về phía Huyễn Long tộc, gằn từng chữ:

“Ta tin các vị có lời giải thích thỏa đáng.”

Huyễn Long tộc đến đây tổng cộng năm vị, trong đó cũng có một vị Tôn Long cảnh, bởi vậy không chút sợ hãi, đáp lại:

“Có thể Huyễn Thanh Vân đã tìm ra được lỗ hổng nào đó, đưa chúng vào chăng?”

Một tên Long tộc bên cạnh nghe vậy liền truyền âm cho hắn:

“Huyễn Thanh Môn, ngươi trả lời như vậy, e là...”

“E cái gì? Ngao Thị trả thù? Lần này chính là chỉ thị của ngài ấy, nếu bọn hắn dám thì sẽ có ngài ấy đứng ra, ngươi không cần lo.”

Tên kia nghe vậy thì đắn đó hồi lâu, sau đó liền gật đầu, lùi về phía sau. Còn Huyễn Thanh Môn thì nhìn chằm chằm Ngao Phú Sơn, lẳng lặng nói:

“Ngươi không cần giận dữ, hết lần Thánh Long tẩy lễ này sẽ có kẻ giải thích.”

Ngao Phú Sơn cau mày, sau đó liền chậm rãi rồi xuống, nhìn từng tên thiếu niên Ngao Thị đang phun máu, trong lòng nóng như lửa đốt. Mà gã lo hơn chính là đứa con yêu quý Ngao Phú Thương cũng đang ở trong đó, hơn nữa còn đứng mũi chịu sào, chỉ sợ sẽ không còn sống được bao lâu nữa.

Trái tim gã giờ đang chảy máu a.

“Không!!!!!!”

Long trảo tựa như thiên thạch rơi xuống, nghiền nát thân hình một tên tử sĩ cả gan tiếp cận Lạc Long tộc, mà Huyễn Thanh Vân thì đứng trên đầu con Long Tinh Thất cấp này, lớn tiếng quát:

“Kẻ nào muốn sống, tránh xa khỏi Lạc Long tộc ngay lập tức. Ta không phải là loại thiện lương đâu, nhớ đấy.”

Nhưng mấy chục tên tử sĩ vẫn từ bốn phía lao tới, từng đạo Long thuật bay lượn trên trời cao, cố gắng công phá phòng ngự của Huyễn Thanh Vân. Khổ một nỗi là bên cạnh cô nàng ngoài con Long Tinh thất cấp kia còn có ba con Long Tinh Lục cấp, mấy con Long Tinh ngũ cấp, trong lúc nhất thời không thể nào vượt qua được!

“Có cô nàng, ta tạm thời có thể an tâm.” Trần Phong mỉm cười, đếm thời gian thì chỉ có chưa đầy một phút nữa Thánh Long lực sẽ trút xuống, nhờ đó hắn có thể khôi phục tám chín phần thực lực.

“Đến lúc tranh đoạt Long huyết tẩy lễ rồi!” Hắn đang định cười lên thì Lạc Điền Không cùng mấy tên Lạc Long tộc khác đột nhiên đồng loạt nhìn về phía hắn, trong tay hiện ra từng tấm phù lục, đồng thời gắn lên cơ thể hắn!

“Chuyện gì....”

“Lạc Phong, thật sự xin lỗi. Lạc Hoa Mân buộc phải chết, nếu không Thánh Long đài của tộc ta sẽ suy tàn.”

Lạc Điền Không truyền âm cho hắn, một bên lại tế ra phù lục, một mạch trấn áp Lạc Giao Bình, Lạc Quân Thường cùng mấy người phụ trách bảo vệ Lạc Hoa Mân.

“Mẹ nó, đùa với ta chắc?”

Thánh Long lực từ Thánh Long tượng ầm ầm trút xuống, khiến những vết thương của Trần Phong được chữa khỏi với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, thậm chí vết thương trong Tinh Thần hải cũng được chữa lành! Tuy vậy nhưng Trần Phong vẫn không thể phá vỡ được phong trấn của những tấm phù lục kia, trái lại còn bị trấn áp toàn bộ lực lượng của cơ thể cũng như Linh Hồn!

“Cô ấy là đồng tộc của chúng ta kia mà, sao lại có thể làm như vậy?” Hắn nghiền răng nghiến lợi, gặng hỏi. Lạc Điền Không nghe vậy thì cắn răng, truyền âm cho hắn:

“Ngươi đừng hiểu lầm, cô ấy chưa hoàn toàn là đồng tộc của chúng ta. Cô ấy chỉ đơn giản là một cỗ thân thể được tạo ra mà thôi. Một cỗ thân thể mang Thánh Long huyết sản sinh ra ý thức, không hơn không kém.”

“Chuyện này số người biết chỉ đếm trên đầu ngón tay, ta nói cho ngươi biết bởi thiên phú của ngươi thật sự rất tốt, tương lai sẽ trở thành trụ cột của Lạc Long tộc. Ta không muốn một kẻ như ngươi mang lòng oán hận.”

Bả vai Lạc Điền Không lúc này cũng run lên bần bật, nhưng gã rất nhanh đã trấn tĩnh lại, giọng khàn khàn:

“Thánh Long đài của tộc ta trải qua từng ấy thời gian nay đã khô kiệt, sớm muộn cũng có ngày sụp đổ. Chuyện đó không thể xảy ra được, bởi vậy các vị Lão tổ đã chế tạo ra cô nàng, mang theo một tia Thánh huyết ít ỏi vào đây nói là để khôi phục Thánh Long đài, nhưng thực chất là để huyết tế, đạt được giọt Thánh Long huyết cuối cùng.”

Hết chương 331

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.