Nam Thiếp

Chương 2: Chương 2




CHƯƠNG 2

Cứ như vậy đoàn người rầm rầm rộ rộ tiến vào kinh thành, Mạc Ngôn không có nhiều cảm giác lắm.

” Cái gì…! Ngươi nói thiếu gia còn không có trở về!?” Phía trên đại sảnh, một giọng nam nghiêm túc đột nhiên vang lên, theo sau, là một mảnh trầm lãnh lặng im.

Ai cũng không dám nói chuyện, tất cả mọi người biết điều này thật hoang đường.

Tiếp qua mấy canh giờ nữa, tân nương sẽ đến, sau đó là thời gian bái thiên địa. Đội ngũ đón dâu vẫn chậm rãi kéo dài trên đường, giờ khắc bái đường đang rất cận kề rồi, mà giờ lành cũng không thể trì hoãn.

Thế nhưng, tại một khắc trọng yếu như vậy, thiếu gia lại biến mất vô tung, làm cho hạ nhân cao thấp trong Đoàn quý phủ lo lắng.

Đoàn Thăng tới tới lui lui thong thả từng bước, hắn ở Đoàn phủ đảm nhiệm chức quản gia nhiều năm như vậy, sớm biết rõ tính tình của thiếu gia.

Y nếu không muốn trở về, dù thế nào cũng không ai ép buộc được.

Đoàn Thăng trên mặt tức giận làm cho mọi người lặng lẽ tránh đi, ai đều biết một khi đại tổng quản nóng giận cũng không phải là dễ chọc. Ai cũng khó có thể đảm bảo có làm cho phong ba bão tố nổi lên hay không nếu không cẩn thận.

Hơn nữa còn vào thời khắc trọng đại thế này.

” Tổng… tổng quản… tới rồi!”

Một trận kinh ngạc, nhưng lúc này, hắn vẫn là ngồi trong tân phòng rồi.

Nhìn hoa mỹ hà phi trên người chính mình, cùng với căn phòng thanh nhã, đơn sơ này thật chẳng chút phù hợp, Mạc Ngôn cười.

Còn không phải chỉ là thiếp thôi sao?! Cư nhiên ngay cả bái đường đều không có. Tự nhiên, hắn cũng thầm mừng vì phu quân của muội muội không phải là nam nhân này.

Nếu muội muội gả về đây……nhất định sẽ chịu nhiều khổ sở.

Kiệu hoa trực tiếp nâng hắn đến nơi trúc ốc này, tựa như đã ngăn cách với bên ngoài, một mình chờ đợi . Cứ như vậy, hắn đợi cho đến sáng sớm. Đêm tân hôn đầu tiên rơi vào vắng vẻ, Mạc Ngôn trong lòng ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hiện tại hắn cũng không biết nên đối mặt với Đoàn đại thiếu gia như thế nào.

Tình hình này ngược lại còn hảo hơn. Mạc Ngôn nghĩ thầm.

Bất quá, trúc ốc này thật là quá đỗi u tĩnh…

” Thiếu phu nhân đã thức dậy chưa ạ?” Ngoài cửa, một thanh âm non nớt truyền đến.

” Vào đi.” Ngay cả thanh âm giả giọng đều miễn, càng sớm làm cho người ta biết hắn là nam nhân càng tốt, đỡ phải phiền toái.

Một tiểu nam đồng nhẹ nhàng đẩy cửa ra, vẫn đứng ở cửa sợ ngây người.

” Thiếu phu nhân thật là xinh đẹp tuyệt trần…” Tỷ tỷ thật khá, thật khá a! Thiếu gia nhất định sẽ rất thích hắn.

“……” Mạc Ngôn khẽ thở dài một cái. Xét về phần mỹ mạo, hắn quả thật giống nữ nhân.” Đừng gọi ta Thiếu phu nhân… ta không phải nữ hài tử.” Hắn bình thản giải thích.

” Ngài… ngài đừng nói giỡn…” Tiểu nam đồng luống cuống.” Tổng quản nói, nếu thiếu phu nhân muốn cái gì, cứ việc theo ta nói, ta sẽ thay ngài thu xếp. Đúng rồi, ngài có thể gọi ta Quế Nhi.”

Mạc Ngôn lại thở dài, tội gì nhỏ như vậy đã phải làm nô tài rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.