Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 65: Chương 65: Nam sinh bọn anh biết cách dỗ mẹ vợ vui vẻ như zậy đó




Chuyện đầu tiên Lăng Mông làm sau khi thức dậy chính là nằm trong chăn lướt di động. Mới qua một ngày mà đã có cả đống chuyện diễn ra khắp Tinh Hà:

[Nam streamer nào đó ngoại tình bị bán gái dẫn theo người đánh ghen, thậm chí còn mở cả live stream quay cảnh đánh ghen nữa]

[Kết quả thất vọng trong ngày đầu tiên của vòng đấu bảng, đội uy tín lâu năm bị tân binh hắc mã đánh bại]

[Gu□□a – clone của Hướng Thần đã bại lộ, thân phận thật chính là fan cuồng của Chanh baba]

[Quản lý của VEGETABLE tiết lộ đội trưởng Yam là họ hàng của Mang Thần]

Weibo của Yam đang thất thủ. Nhiều người phẫn nộ vì thất bại hôm qua mà đổ hết lỗi lên người đội trưởng. Đa số các bình luận ném đá đều đòi Yam từ chức đội trưởng, thậm chí tuyên bố giải nghệ mặc dù cả đội chỉ thua một trận đấu vòng bảng bình thường. Lăng Mông thấy chuyện bất bình cũng đi ném đá lại vài câu. Bỗng cậu thấy người đang ôm cậu cựa quậy một chút, quay đầu lại thì thấy Đan Trúc đang nhìn cậu bằng ánh mắt hoàn toàn tỉnh táo chứa đầy tình cảm.

– Anh dậy lúc nào thế?

Lăng Mông hỏi một đằng, Đan Trúc trả lời một nẻo:

– Không cần tranh luận với mấy người đó, không có ý nghĩa gì đâu.

– Nhưng mấy người đó nói khó nghe về em họ anh lắm, cả đội thất bại cũng đâu phải do lỗi của một mình cậu ấy.

– Nó làm tuyển thủ chuyên nghiệp thì bắt buộc phải đối mặt với mấy lời chê bai thế này. Đến khi thắng, những người khen nó cũng là mấy người đó thôi.

Đan Trúc tịch thu di động của cậu, lại vuốt ve an ủi vật nam tính dễ xúc động vào buổi sáng thêm lần nữa, lúc này mới thoả mãn cả về thể xác lẫn tinh thần rồi kéo Lăng Mông rời giường tắm rửa.

Hai người ở nhà nghỉ cách trụ sở huấn luyện của VEGETABLE không xa, sau khi trả phòng liền tiện thể qua thăm Đan Diệu một lát. Có nguyên một đêm để tiêu hoá nên đội viên VEGETABLE cuối cùng cũng không thấy kinh ngạc khi Mang Thần xuất hiện nữa.

Sau một đêm uống say, tâm trạng Đan Diệu vẫn kém như cũ. Đến khi biết chuyện mình uống say nên nhận nhầm Lăng Mông thành anh họ rồi khóc rống, cậu ta đặc biệt ngượng ngùng xin lỗi Lăng Mông.

– Không sao đâu, tui nghe Đan Trúc kể chuyện của cậu rồi. Đừng tự tạo áp lực quá lớn cho mình, thực lòng tui thấy cậu đánh siêu lợi hại luôn đó.

Lăng Mông lại nghĩ nghĩ rồi nói:

– Cũng đừng đế ý mấy đứa anti đó làm gì, huống hồ tui thấy còn rất nhiều fan hâm hộ ủng hộ cậu, giúp cậu giải thích. Trước kia tui còn bị chửi nhiều hơn cậu nữa kìa, lại không có ai bênh vực cả, tui một mình một ngựa chiến đấu đến bây giờ vẫn sống tốt đó thôi.

– Đương nhiên, dù gì anh cũng là Chanh baba một mình chấp hết toàn bộ Tinh Hà mà. – Đan Diệu bị chọc cười.

– Em còn nịnh nữa là Mông Mông phổng mũi luôn đó. – Đan Trúc xen vào.

– Lúc anh live stream cũng nịnh không ít còn gì, sao giờ em nịnh lại không được? Tưởng em không xem live stream thật hả?

Lăng Mông vốn cho rằng tuyển thủ chuyên nghiệp ai cũng khinh thường không xem live stream của mấy người chơi nghiệp dư như cậu, ai ngờ mấy người ở hai chiến đội lớn nhất hiện giờ người ta đã coi không biết bao nhiêu lần trong khi cậu chẳng hay biết gì. Ngay cả huấn luyện viên của FRUIT cũng trêu cậu là Chanh baba làm Lăng Mông rất muốn đào một cái lỗ rồi chui xuống trốn.

Lăng Mông lấy lí do Đan Diệu cần nghỉ ngơi đuổi Đan Trúc ra khỏi cửa, bản thân mình thì ở lại, có lời muốn nói mà cứ ngập ngừng lại thôi.

– Ờ thì, hôm qua lúc cậu ôm tay tui khóc… có lẽ bởi vì cậu rất giống Đan Trúc nên tui cũng hay coi cậu là anh ấy. Nói thật thì, lúc đó tui cũng thấy đau lòng lắm.

Lăng Mông gãi gãi đầu, hối hận vì khả năng ngôn ngữ của mình phát triển không được bình thường. Lời ba dặn thì chỉ cần mở mồm là xổ ngay ra được năm trăm câu không câu nào giống câu nào, lúc cần an ủi người khác thì chịu chết không biết phải nói thế nào.

– Tuy rằng cậu không phải anh ấy, nhưng chắc chắn sẽ có người đối với cậu giống như tui đối với anh ấy. Cậu thi đấu thất bại, buồn bã mượn rượu giải sầu, người ấy nhìn thấy sẽ khổ sở, sẽ đau lòng hơn cả cậu…

Đan Diệu sửng sốt một chút, lập tức hiểu được ý Lăng Mông muốn nói.

– Em hiểu rồi, em sẽ không để người quan tâm em phải thất vọng nữa.

Lăng Mông thấy cậu ta hiểu được ý mình thì cũng yên lòng.

– He he, trận cá nhân với trận đồng đội tiếp theo phải cố lên đó!

Lăng Mông xoay người định đi thì nghe đằng sau truyền đến một câu:

– Cảm ơn chị dâu.

Lăng Mông lảo đảo, xém chút nữa thì té cái oạch.

– Ê….

– Ngay từ đầu em đã biết đó không phải là chiêu câu view của anh họ rồi.

– Hả?

– Anh họ của em không phải streamer giả gay bán hủ để hút fan như thế đâu. – Mặt Đan Diệu lộ rõ vẻ tự hào khi khen anh mình. – Lần đó anh họ đăng weibo em đã đoán ngay ra là anh rồi, hỏi ảnh ảnh cũng xác nhận, cơ mà lúc đó ảnh nói anh là thẳng nam.

– Tui thẳng lắm, thật đó… Lăng Mông yếu ớt nói.

– Tính hướng không quan trọng, người mình thích là ai mới quan trọng.

Quả là một câu nói vô cũng triết lý, Lăng Mông quyết định lấy tư cách của một người anh ra khuyên bảo Đan Diệu:

– Đồng ý với tui, về sau chuyên tâm luyện tập, mấy live stream của streamer sắc – tình gì đó ít xem thôi, được chứ?

Đan Diệu rũ sạch hết buồn bực trong người, tràn đầy ý chí chiến đấu:

– Yên tâm đê, nam sinh tụi em chơi game lợi hại lắm nha.

Lăng Mông: … Đúng là người một nhà, đáng ghét!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.