Mỹ Thực Mua Đứt Mỹ Nam

Chương 6: Chương 6




Vừa nghe được em trai ngốc nói có thông tin liên lạc của Thẩm Uẩn Xuyên, Lục Phồn vội hỏi lại “Sự thật chứ” và bỏ đi rất nhanh để lại Hứa Nghi Nhã ngồi đó tâm trạng buồn bực.

Vừa về đến nhà Lục Phồn mở cửa đã nhìn thấy em trai ngốc cùng cô bé hàng xóm ngồi xếp bằng chơi game, nghe tiếng mở cửa cả hai liền ngẩng đầu nhìn với vẻ mặt như chú chó nhỏ đang chờ chủ nhân trở về mà nói “Chị, chị đã về rồi”

Lục Phồn mỉm cười hỏi “Gia Ngữ? Hôm nay được về sớm hả?”Ngụy Gia Ngữ nhìn cô cười ngọt ngào, “Công việc hôm nay xong sớm nên thầy cho chúng em về nhà thực tập và nghỉ ngơi”

Ngụy Gia Ngữ là hàng xóm sát vách nhà trọ của cô, hiện đang là thợ thực tập trong ngành trang điểm và hoá trang, nghe nói sau khi tốt nghiệp vì nhất quyết theo ngành này mà trở mặt với gia đình nên đã tích góp chút tiền giấu gia đình rồi trốn đi. Tính tình bướng bỉnh cũng như lỗ mãng nhưng thường ngày lại rất nhẹ nhàng hiền lành, giọng nói cũng thanh thoát cùng thái độ cư xử với mọi người cũng ôn hoà kiên nhẫn. Chỉ là lúc ở nhà vì được cưng chiều vô đối nên trở thành đỏng đảnh, khi đi đến nơi này lại một thân một mình nên lúc sau Lục Phồn hay quan tâm đến cô cho nên hay kêu cô qua nhà cùng ăn cơm tối.

Lục Thời cùng Ngụy Gia Ngữ vẫn còn đang ngồi chăm chú chơi trò chơi Shooting Zombies, Ngụy Gia Ngữ đối với Lục Thời luôn thoải mái cho nên trong lúc chơi game cùng nhau mà không được suông sẻ sẽ đỏ mặt tía tai mắng nhau, Lục Phồn thường xuyên có cảm giác trong nhà đang nuôi hai đứa trẻ tiểu học ngây thơ.

“Rùa Nhỏ*(tên gọi thân mật của Gia Ngữ) đừng có mất tập trung! Bên cạnh ngươi có mấy thây ma kìa! Mau mau bắn nó bể đầu đi!”

Ngụy Gia Ngữ vội vàng quay đầu lại tập trung vào màn hình để tiêu diệt thây ma, cuối cùng cả hai cũng thành công hoan hô một tiếng mới đứng dậy gọi Lục Phồn, “Chị, chị tới đây đi, Rùa Nhỏ nói có thông tin liên lạc của Thẩm Uẩn Xuyên trên vi tính!”

Lục Phồn từ trong phòng đi ra doạ “Không được lừa ta, nếu lừa thì cơm tối hôm nay không có cho hai người đâu.”

Ngụy Gia Ngữ vội vàng nói “ Chị Tiểu Phồn, là sự thật đó! hôm nay chị đồng nghiệp của em đứng gần Thẩm Uẩn Xuyên để học cách thầy trang điểm hoá trang cho anh ấy, thấy anh ấy sử dụng thông tin đó trên điện thoại mà!”

Lục Phồn nhanh chóng bắt lấy nội dung chính: “Em làm trong tổ hoá trang phim mới ah?”

“Đúng, tổ hoá trang Thanh Thiên Bích đang chủ trì tất cả các khâu PR hình ảnh cho Giản Ngộ Châu cùng Thẩm Uẩn Xuyên trong chiến dịch quảng cáo phim mới, vì không đủ người nên mượn thêm người bên công ty của thầy em, nên thầy đã dẫn em cùng một vài người nữa để phụ giúp.”

Ngụy Gia Ngữ cười hắc hắc một tiếng: “Giản Vũ Trực đúng là người tài giỏi số một trong thiên hạ, nhiều cô gái trong tổ hoá trang của em mê mẫn hắn, thông tin của Giản Vũ Trực cũng được lưu trên vi tính, có người nhìn thấy chỉ là không dám lưu vào, em cũng có mà không dám lưu, hắc hắc.”

Lục Phồn nhếch miệng tỏ ý xem thường thông tin về Giản Ngộ Châu, thầm nghĩ hắn có gì tốt đâu, đúng như lời nhận định của cô bạn trên mạng với Lục Phồn rằng Giản Ngộ Châu bên ngoài cũng giống như hắn ở trong blog. Vì trong lòng đã tồn tại ý nghĩ chán ghét Giản Vũ Trực nên đã không cho cô gái nhỏ nói tiếp mà kích động ôm lấy vai cô bé nói “Nhanh lên, đưa thông tin cho chị nào.”

Ngụy Gia Ngữ cuối đầu lay hoay tìm trên di động, đột nhiên ngẩng đầu nói “Chị tiểu Phồn đây là thông tin cá nhân của minh tinh, không thể...”

“Không thể để lộ cho ai biết đúng không? Yên tâm đi, chị thề không nói cho ai biết đâu.”

Lục Phồn sau khi lấy được thông tin liền quay trở về phòng nằm trên giường nhìn chằm chằm vào mấy dòng chữ ngắn ngủi đắn đo suy nghĩ đến ngẩn người, gởi hay không gởi? Gởi như thế nào đây? viết như thế nào đây? chẳng lẽ viết anh thật tốt, em là fan cuồng của anh? Không được, không được, thật là ngốc nghếch, nhất định anh ấy sẽ không đồng ý nhưng mà đã có thông tin liên lạc không lẽ im lặng, thật là khó chịu trong lòng. _ ( зゝ∠)_

Hay là giả đò nhầm số nhỉ? Nghĩ đến việc có thể trực tiếp nói vài câu làm cô hào hứng!

Lục Phồn nhập thông tin liên lạc vào vi tính để tìm kiếm thì thấy hình ảnh đại diện là một chén khoai tây hầm cách thủy thịt bò cùng nick name cũng có tên khoai tây hầm cách thủy thịt bò.

Lục Phồn: “...”

Không lẽ chồng cô thích ăn khoai tây hầm cách thủy thịt bò? Nếu cô nhớ không lầm thì tất cả thông tin tư liệu như bách khoa toàn thư về Thẩm Uẩn Xuyên cô đã thuộc làu đâu có nói đến chuyện hắn thích ăn món ăn này nha.

Có chút kỳ quái nhưng cô cũng không có nhiều nghi ngờ bởi Ngụy Gia Ngữ đã khẳng định tận mắt thấy thông tin và lưu lại chắc chắn sẽ không sai.

Suy nghĩ một lát cô liền viết một câu: “Ta biết công thức làm món khoai tây hầm cách thủy thịt bò như thế nào là ngon nhất. Kết bạn nhé”

Sau đó không ôm hy vọng được hồi âm.

Đã 5 phút trôi qua cô cứ chằm chằm nhìn vào di động vẫn không thấy hồi âm, chuyện này có chút ít nằm trong dự đoán của cô, coi như nếu là một người khác thì cũng có thể không trả lời lại với người xa lạ, biết làm sao đây thật sự Lục Phồn vẫn còn có chút thất vọng, cô không cầu cái khác chỉ mong cô và chồng mình là bạn bè giao lưu nói chuyện cũng được.

10 phút đã trôi qua Lục Phồn mang theo tuyệt vọng hoàn toàn buông điện thoại di động xuống, đi ra khỏi phòng chui vào bếp nấu cơm cho 2 đứa học sinh tiểu học ăn.

Hôm nay cô làm cơm tối có món khoai tây hầm cách thủy thịt bò, salat là món khoai tây thái sợi cùng khoai tây luộc chấm muối tiêu, Lục Thời cùng Ngụy Gia Ngữ nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn một lúc sau đó cả hai nhìn nhau đồng thanh hỏi: “Chị, tâm trạng của chị hôm nay không tốt?”

Lục Phồn múc cơm đi ra: “Không có, sao hỏi vậy.”

Lục Thời cẩn thận nói: “Mỗi lần tâm trạng của chị không tốt thì thích dùng một loại nguyên liệu nấu thành nhiều món khác nhau, chị xem hôm nay chị nấu những gì...”

Vẻ mặt Lục Phồn không chút thay đổi nói “Trong nhà chỉ còn khoai tây cùng thịt bò.”

Hai đứa nhỏ nhìn nhau không biết nói gì thêm nữa nên cuối đầu im lặng ăn cơm.

Cơm nước vừa xong thì Lục Phồn nhận được điện thoại từ Hứa Nghi Nhã gọi tới.

“Tiểu Phồn mình đã giúp cậu thoả thuận thành công rồi nha, có điều người đại diện yêu cầu muốn gặp mặt một chút, dù sao minh tinh kia cũng có lai lịch lớn, nên có người đề cử cũng muốn kiểm tra lại một chút, mà đây cũng không phải lần đầu tiên tìm người phụ trách dinh dưỡng nhưng đều không vừa ý, đặc biệt rất hay bắt bẻ.”

Lục Phồn ồ một tiếng, không có gì vừa ý? Thiệt tình càng nổi tiếng càng có nhiều chuyện hiếp đáp người khác mà, điều này đã kích thích trí tò mò của cô “Đó là ai nhỉ.”

Hứa Nghi Nhã ha ha cười một tiếng, tiếp tục thừa nước đục thả câu: “Đợi đến ngày kia khi người đại diện liên lạc với cậu thì cậu sẽ biết, khi nào gặp mặt nói chuyện xong thì nhớ nói cho mình biết nha, nếu do ta giới thiệu mà được chấp nhận thì cậu tạ hậu lễ cho mình một trận đấy“.”

“Không biết trong lòng cậu muốn gì... Haizz dza, đợi đến lúc đó đi rồi hãy tính.”

Sau khi tắm rửa xong Lục Phồn liền dọn dẹp 1 chút cho phòng ngủ của mình, cần phải chuẩn bị một chút hồ sơ tư liệu để ngày mai cô đi đến đài truyền hình Vạn Hoa. Giải quyết xong tất cả các việc cần làm, Lục Phồn liền làm khô đầu tóc thì nghe được Lục Thời ở ngoài cửa phòng gào lớn.

“Chị, em đói!”

Lục Phồn nóng nảy nói: “Tự đi nấu mì tôm đi.”

Tiếp đó lòng thầm mắng: đồ em trai ngốc...

Lục Thời biết rõ tâm tình của chị mình không tốt, đành quay lưng đi đến tủ lạnh tìm kiếm thức ăn.

Lục Phồn leo lên giường nằm, mở di động ra nhìn mà chưa để ý kiểm tra tin nhắn. Theo thói quen cô thuận tay mở ra để xem bình luận của công chúng, chợt thấy một thông báo có tin nhắn tới làm cô sáng mắt lên.

Tài khoản “Khoai tây hầm cách thủy thịt bò” đã kết bạn với bạn, các bạn có thể nói chuyện với nhau.

Lục Phồn nghĩ mình mơ, qua mấy giây sau mới mở tin nhắn ra xem, lúc này tròng mắt của cô như muốn rớt ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.