Mua Một Tặng Hai

Chương 14: Chương 14: Cô ấy là vợ tao




Thiên Bình vác bụng bầu 9 tháng của mình đi ra khỏi bệnh viện, mang thai rõ ràng là vô cùng vất vả nhưng sao cô lại thấy hạnh phúc vừa rồi bác sĩ còn nói đừa bé trong bụng cô vô cùng khoẻ mạnh khiến cô càng cảm thấy niềm vui sướng này, chỉ nghĩ đến chuyện mấy ngày nữa là đón chào đừa bé là cô đã không thể ngừng vui sướng được.

Có lẽ gần đến ngày sinh lên Dương Phong gần như là ở nhà với cô chỉ tiếc một điều là hôm nay đi khám mà anh lại bị gọi đi gấp thực sự cô rất muốn cùng anh đi siêu âm vậy mà. Thiên Bình tiếc nối thở dài thôi vậy để vài ngày nữa cùng anh đi vậy thì bỗng nhiên có một chiếc khăn bịt mũi cô lại, một hương lạ khiến cả cơ thể của cô chìm vào giấc ngủ

Lúc cô tỉnh lại thấy mình đang bị trói ngồi trên một chiếc ghê tay chân đèu bị trói miệng bị buộc một chiếc khắn tại một nhà khó cũ. Cách cô không xa một lão già bụng phê miệng ngậm điếu xì gà tay ôm một cô gái trẻ ăn mặc vô cùng sex đằng sau lão có có khoảng 40-50 tên mặt áo đen trên người được tranh bị vũ khí và vài tên trên tay cằm khẩu súng lục liên tục đi qua lại trong nhà kho, thấy cô đã tỉnh lão liền ôm lấy cô gái đó đó đến chỗ cô

* “ đúng không đến lỗi nào, khẩu vị thằng cha này cũng được đấy chứ “

* “Đại ca, bây giờ chúng ta làm gì “ một tên dàn em lên tiếng

* “Sử lí thằng chó Mạc trước,xong việc thì nó thuộc về chúng mày,đã thử vời gái có bầu bao giờ chưa kích thích lắm “ giọng hắn ồn ồn khoái chí

* “Cám ơn đai ca “ tên đàn em kia nhìn cô có vẻ không vừa lòng lắm những vẫn nịnh lão lấy lòng

Lão quay lại ghế ngồi nhận một điện thoại từ tay đàn em khác của mình, lập tức điện thoại vang lên

* “Alo “ giọng nói trong điện thoại vô cùng lạnh lùng của anh vang

* “3 giờ chiểu nay tại nhà kho cũ một mình, nếu muốn gặp vợ mày “

* “Mày muốn cái “

* “Mạng chó của mày “

Sau đó lão liền tắt máy nhìn về phía cô giống như đang muốn ăn tươi nuốt sống cô. Cả cơ thể bắt đầu run lên vì sợ, lập tức mọi dây thần kinh trên người cô không tự chủ mà căn ra hết cơ, trong lòng không ngừng gào hét Dương Phong đừng đến, nhất định đừng đến, không được đến

Tại thời điểm đó ở phía bên anh

Sau khi nhận được điện thoại trên mặt anh trở lên đen xì khó tả, chiếc điên thoại trong tay anh liền bị nén vào tường vỡ tan thành từng mảnh

* “Mẹ nó chứ “

* “Anh giờ tính sao “ giọng Tiểu Hắc vang lên

* “Còn sao nữa chuẩn bị xe”

* “Anh đi một mình sao không được, lần này nhất định lão ta đã biết thân phận của anh sẽ không để anh sống “

* “........”

* “ vì một con đàn bà như vậy không có.........” Chưa kịp nói hết câu Tiểu Hắc liền nhận một cú đấm vào mặt lảo đảo ngã xuống đất

* “ Cô Ấy Là Vợ Của Tao “

Anh nhìn Tiểu Hắc ngã trên mặt đất miệng chảy máu nhấm mạnh một từng, cả đời Tiểu Hắc nhất định không ngờ rằng mình bị anh đánh lại càng không thể tin rằng anh vì một con đàn bà mà bỏ bao nhiêu công sức 4 năm nằm vùng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.