Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 87: Chương 87: Thiên Vương độc miệng




àn Tĩnh Y có nằm mơ cũng muốn đóng vai nữ chính! Tuy cô ta làm nghề hơn một năm, gia nhập nghề cũng coi như thời gian dài, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Vương!

Thậm chí, người thật còn đẹp trai chói lóa hơn so với trong tạp chí!

Hàn Tĩnh Y không uống nhiều rượu nhưng lại cảm giác mình say rồi. Trên người Cố Tinh Trạch có một loại khí chất khiến phụ nữ say mê!

Nam thần như vậy, có biết bao nhiêu người phụ nữ ngóng trông?

Cố Tinh Trạch nhìn thấy, trong lòng không khỏi nghi hoặc, ánh mắt ý vị sâu xa nhìn Nghiêm Lương Hùng, chờ ông ta giới thiệu.

Khóe mắt xoay chuyển, tầm mắt rơi vào trên người Vân Thi Thi đang ở bên cạnh.

Lúc này, cô đã say nhưng vẫn quật cường mím môi, đầu ngón tay gắt gao nắm chặt mặt bàn, cũng không biết đang muốn làm gì.

Hai mắt cô đỏ lên, đáy mắt mơ hồ có chứa hơi nước, tình cảm trên mặt không ngừng biến đổi.

Ẩn nhẫn, quật cường, xấu hổ...

Một khắc đó, cô dường như nhìn thấy ánh mắt kinh diễm của anh ta.

Chẳng biết vì sao, trước mắt Cố Tinh Trạch như hiện ra một màn trong kịch bản.

Nữ chính và nam chính tranh chấp, uống rượu mua vui ở quán bar, một ly tiếp một ly, trong tiếng nhạc huyên náo bật khóc nức nở, cuối cùng lại quật cường ngấm ngầm chịu đựng.

Một khắc đó, kiềm chế, tan nát cõi lòng không còn chút vết tích.

Duẫn Hạ Thuần!

Cô bé này chính là Duẫn Hạ Thuần!

Đang kinh diễm, Nghiêm Lương Hùng cắt ngang sự say sưa của anh ta.

“Tinh Trạch, để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là nghệ sĩ mới của giải trí Hoàn Vũ, tên là Hàn Tĩnh Y!” Nghiêm Lương Hùng mỉm cười kề sát lại gần anh ta, thấp giọng nói: “Tinh Trạch, người anh cũng đã thấy, dáng dấp không tệ, chắc hẳn tiền đồ vô lượng*! Sau này, cũng kính xin anh chú ý đề bạt!”

*sự nghiệp rộng mở, to lớn.

Đang ám chỉ, muốn nâng đỡ cô ta?

Ấn đường Cố Tinh Trạch hơi cau lại, môi mỏng hơi nhếch lên nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Hàn Tĩnh Y e thẹn, chậm rãi chìa tay về phía anh ta, nhưng Cố Tinh Trạch lại xem thường không muốn nhìn cô ta.

Anh ta luôn kiêu căng tự mãn, người anh ta không vừa mắt, chưa bao giờ cho mặt mũi.

Ôm khư khư tính tình cao ngạo như vậy, ở trong giới giải trí sóng to bão cát, ngược lại cũng có không ít người dính chiêu này.

Nói đến người tên là Hàn Tĩnh Y này, mặc dù lớn lên xinh đẹp, cùng lắm cũng chỉ là người mới chưa ai biết tên? Trên khí chất không chút linh khí, lại có bộ dáng trống rỗng như một con rối. Rốt cuộc cô ta đã làm chuyện gì mới có thể khiến cho Nghiêm Lương Hùng nâng đỡ?

Chẳng lẽ, là quy tắc ngầm thượng vị?

Trong mắt Cố Tinh Trạch lại có thêm chút khinh bỉ.

“Xinh đẹp? Thẩm mỹ của Nghiêm tổng có vấn đề sao?” Cố Tinh Trạch vừa mở miệng liền ứa ra gai độc. “Nhìn dáng vẻ tôn quý và tự hào này của cô ta, mặc dù vào được mắt Nghiêm tổng, nhưng lại không lọt nổi mắt xanh của tôi. Nghiêm tổng, đừng tưởng rằng người phụ nữ ông ngủ qua muốn nâng đỡ thì nâng đỡ, vai nữ chính bộ phim, còn chưa tới phiên ông định đoạt. Quan trọng là, tôi cũng là một trong những nhà sản xuất bộ phim này.”

Nghiêm Lương Hùng ngẩn ra, sắc mặt có chút lúng túng.

Ở ngay trước mặt ông ta châm chọc người phụ nữ ông ta chơi đùa, ít nhiều gì cũng khiến ông ta bị bẽ mặt.

Cố Tinh Trạch ở trong giới giải trí tung hoành nhiều năm, hậu trường cứng rắn, giá trị bản thân nổi bật, tự nhiên ông ta không dám đắc tội.

Nhưng mà nhục nhã như vậy, làm cho mặt mũi ông ta có chút không vui!

Hàn Tĩnh Y nghe vậy, cơ thể cứng đờ như đá!

Nam thần trong lòng ở ngay trước mặt mọi người mỉa mai nhục nhã cô ta, làm cho cô ta mất hết mặt mũi!

Cố Tinh Trạch lạnh nhạt nở nụ cười, không chút kiêng dè nói với cô ta: “Cô đừng tưởng rằng, loại vải bố như cô vừa mới đặt chân vào liền có thể diễn kịch. Khuôn mẫu non nớt giống như cô, có đầy khắp nơi. Càng đừng tưởng rằng bám vúi vào một vị kim chủ là có thể mặt mày rạng rõ một đường không trở ngại? Quả thực là nằm mơ. Giới giải trí này, không đơn giản như cô nghĩ đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.