Một Đêm Vui Vẻ Tổng Giám Đốc Xấu Xa

Chương 10: Chương 10: Văn phòng tổng giám đốc




- Sao Toa Toa chưa tới?

Lúc Lâm Phỉ Phỉ vội vàng chạy đến chỗ của mình, chỉ thấy Mễ Lạp và Nhiêu Na đang ngồi trước bàn, không thấy Lâm Toa Toa đâu.

Mễ Lạp, Nhiêu Na và Lâm Toa Toa đều là thư ký riêng của Triệu Dã Thành Tổng giám đốc tập đoàn Triệu thị, còn Lâm Phỉ Phỉ là nữ thư ký trưởng, dĩ nhiên có quyền hỏi ba người các cô bất cứ chuyện gì về vấn đề công việc.

- Tôi không biết.

Vẻ mặt Mễ Lạp không vui, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ đố kỵ.

- Chẳng lẽ cô nàng chết dẫm này lại ngủ quên?

Lâm Phỉ Phỉ vội vàng móc điện thoại ra định gọi cho Lâm Toa Toa.

Không giống Mễ Lạp và Nhiêu Na, Lâm Phỉ Phỉ và Lâm Toa Toa là bạn cùng bàn hồi đại học, quan hệ rất tốt, là bạn bè chí cốt. Cho nên, chuyện của Lâm Toa Toa, Lâm Phỉ Phỉ rất quan tâm.

- Cô đừng vội gọi điện, xử lý chuyện của mình xong đi đã.

Lúc này Nhiêu Na đưa bàn tay mềm mại không xương ra kéo Lâm Phỉ Phỉ, gương mặt trang điểm đẹp đẽ cười rất ân cần:

- Vừa nãy Tổng giám đốc còn tìm cô đấy, nói cần bảng báo giá điều tra thị trường hôm qua. Nhưng mấy thứ đó đều do cô giữ, chúng tôi đều không biết cô để đâu. Tôi thấy có vẻ Tổng giám đốc rất nóng ruột, cô mau vào trong đi.

- Được, tôi đi ngay.

Lâm Phỉ Phỉ không nghi ngờ gì, vội vàng mở ngăn kéo lấy bảng báo giá điều tra thị trường kia ra, vội vàng lao vào phòng Tổng giám đốc.

Nhưng không thấy sau lưng, trên khuôn mặt Nhiêu Na đang nở nụ cười đắc ý.

- Chị Na, chị biết Toa Toa đang ở trong phòng Tổng giám đốc, chị còn bảo Lâm Phỉ Phỉ ló đầu vào...

Mễ Lạp không khỏi nghi hoặc, hơn nữa rõ ràng ban nãy Tổng giám đốc không nói cần bảng báo giá kia.

Nhiêu Na nhếch môi cười:

- Cũng vì Lâm Toa Toa đang ở trong đó, nên Lâm Phỉ Phỉ càng phải xuất hiện. Tôi không tin, có Lâm Phỉ Phỉ ở đó, con hồ ly tinh Lâm Toa Toa này còn có thể dụ dỗ được Tổng giám đốc.

Mễ Lạp lập tức bừng tỉnh,

- Oa, chị Na, chị thông minh thật đấy...

Đây gọi là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng. Các cô đều là thư ký riêng của Tổng giám đốc, ai mà không muốn bò lên giường Tổng giám đốc, để mình đỡ phải phấn đấu hai chục năm. Huống hồ bản thân Tổng giám đốc Tập đoàn Triệu thị Triệu Dã Thành là một người vô cùng siêu việt. Khuôn mặt đẹp trai tà mị khiến bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy cũng không kìm được cơn say nắng.

Lâm Phỉ Phỉ căn bản không hề biết mình đã rơi vào mưu kế của người khác. Cô dùng thẻ từ đeo trên cổ quét một cái, cánh cửa phòng Tổng giám đốc tự động mở ra, Lâm Phỉ Phỉ ôm bảng báo giá bước vào.

- A...

Một giây sau, Lâm Phỉ Phỉ thét lên, vô cùng khiếp sợ, đứng sững ra.

Vì cảnh trước mắt, thực sự quá... quá cái kia rồi.

Triệu Dã Thành vẻ mặt hưởng thụ đang dựa vào chiếc ghế Tổng giám đốc rộng lớn, một cô gái mặc trang phục thư ký đang vùi đầu giữa hai chân y, miệng đang ngậm thứ to lớn kia của y, lên xuống khuấy động, phát ra âm thanh dâm dục.

Tiếng hét của Lâm Phỉ Phỉ lập tức kinh động đến cô gái đang vùi đầu “chăm chỉ làm việc”, cô ta ngẩng đầu lên, lập tức lộ ra gương mặt xinh đẹp yêu kiều như hoa đào.

- Toa Toa?

Lâm Phỉ Phỉ thực sự không dám tin vào hai mắt mình.

- Phỉ Phỉ...

Lâm Toa Toa thấy người bắt gặp trò hề của mình là bạn thân nhất của cô, lập tức xấu hổ. Cô đứng bật dây, cúi đầu đứng một bên, không mở miệng giải thích lấy một câu.

Triệu Dã Thành tỉnh bơ như không có việc gì, từ từ kéo bộ y phục thẳng tắp trên người lên, thứ dục vọng đang dựng lên của y liền được vạt áo vest che lại. Nhướng mắt lên, khóe miệng lập tức nở nụ cười trêu chọc, mắt y nhìn Lâm Phỉ Phỉ, nhưng miệng lại nói với Lâm Toa Toa,

- Toa Toa, cô ra ngoài trước đi, nhớ đóng cửa lại.

- ... Vâng!

Lâm Toa Toa có chút do dự, lo lắng nhìn Lâm Phỉ Phỉ. Rồi ngoan ngoãn cất chân đi ra khỏi phòng Tổng giám đốc, sau đó đóng cửa lại.

- Đứng xa như vậy làm gì, đến gần tôi một chút.

Ngũ quan của Triệu Dã Thành rất đẹp, mang theo nụ cười mê người.

- Tôi...

Cơ thể Lâm Phỉ Phỉ run rẩy. Câu này của Tổng giám đốc khiến người ta rất bất an, cô lập tức lắc đầu,

- Tổng giám đốc có gì cứ ra lệnh, tôi đứng đây nghe là được rồi.

- Lệnh của tôi là muốn cô qua đây, đừng để tôi nói lần thứ ba.

Đôi mắt phượng dài hẹp của Triệu Dã Thành nheo lại. Phải nói kim cương cực phẩm như y, muốn tiền có tiền, muốn sắc có sắc, phụ nữ bình thường đều không hề có chút sức lực chống cự . Nhưng cô gái trước mắt lại không hề động lòng, điều này khiến y cảm giác rất khó chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.