Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

Chương 68: Chương 68: Khi nam chính là người thú thời viễn cổ bị bẻ cong (15)




Edit: Potato

Beta: Water

~~~

Bộ dáng Kỳ Ngôn suy nghĩ lựa chọn hùng thú thật cẩn thận không khỏi làm cho Dương Tư nghẹn một hơi, cậu vỗ vỗ bả vao Kỳ Ngôn nói: “Ngươi cũng khá là tự tin đó, ngươi rất tuyệt, đừng để bọn họ chọn ngươi, là do ngươi chọn bọn họ!”

“Không thích ai liền kệ người đó!”

Lời vừa rồi là của Lộ Nhĩ, câu nói này không khỏi làm Kỳ Ngôn mặt đỏ tai hồng, Bảo Trạch đang ở một bên xem thảo dược nghe được đoạn đối thoại này liền quyết định nhanh chóng đi tới, không nói hai lời liền bế Kỳ Ngôn đi, bỏ lại Dương Tư đang giận dữ gào thét mà đi về phòng.

Kỳ Ngôn bị bế lên với vẻ mặt mơ màng, cậu ngơ ngác nhìn Bảo Trạch, há miệng thở dốc, không nói ra được lời nào.

Lúc Kỳ Ngôn vào nhà, cậu liền phát hiện trong phòng sớm đã có một người ở đó.

Nữ chủ Joanna vẫn bị trói nhưng nàng đã được mang lên giường đá, hơn nữa giờ phút này nàng đã tỉnh.

Thấy Bảo Trạch ôm Kỳ Ngôn trên tay, Joanna miệng bị bịt kín ấp úng phát ra âm thanh, thân thể cũng vặn vẹo, nhưng Bảo Trạch lại không nhìn tới nàng, hắn ôm Kỳ Ngôn đi qua bên kia nhà rồi nhẹ nhàng đặt cậu vào chiếc ghế đá.

“Ở đây đợi ta.” Bảo Trạch nhàn nhạt lên tiếng.

Kỳ Ngôn làm như rất sợ hãi mà nhìn thoáng qua phía giường đá, cuối cùng là run run gật đầu, “Ừ........”

Bảo Trạch lại không để ý tới Kỳ Ngôn nữa, hắn xoay người, giống như lần trước, không coi ai ra gì mà phân loại sắp xếp các loại thảo mộc đang phơi trên giá.

Joanna vẫn luôn giãy giụa, nàng kêu, động đậy, chính nàng cũng không biết cái gì đang cột nàng, nàng chỉ đặc biệt để ý một chuyện đó chính là một nam nhân ôm một nam nhân khác đi tới, tư tưởng hiện đại tràn ngập trong đầu nàng, trong mắt Joanna xẹt qua một tia chán ghét.

Thời điểm nàng tỉnh lại, người thứ nhất nàng gặp được chính là Bảo Trạch, đối với loại nam nhân cấm dục này, nàng phi thường tự tin mình có thể hấp dẫn được đối phương, hơn nữa đem hắn ta mê hoặc tới mức không bỏ nàng đi được.........

Trừ bỏ ý tưởng hấp dẫn Bảo Trạch ngay từ ban đầu, Joanna dần dần nhận ra bản thân nàng đã không còn ở thế giới của mình nữa mà nàng đang ở một thế giới khác. Nếu đã ở một thế giới khác, Joanna cần ôm lấy một người nhanh nhất có thể, biết đâu chuyện này có thể cứu nàng một mạng.

Joanna biết rõ bản thân nàng là một người theo chủ nghĩa tư bản, cái loại chủ nghĩa này khiến cho nàng luôn có lòng hư vinh và lòng tư tin mãnh trướng.

Lần đầu nhìn đến ánh mắt của Kỳ Ngôn, Joanna liền biết Kỳ Ngôn chính là cái loại hình tượng nhu nhu nhược nhược chuyên bị mọi người bài xích. Ở thế giới cũ của Joanna, nàng thường xuyên bị loại nữ nhân mang khí chất bạch liên hoa này hãm hại, cho nên khi Joanna nhìn đến bộ dáng này của Kỳ Ngôn, dù cho đối phương là nam nhân, nàng cũng vô cùng chán ghét!

Hiện tại Joanna đang bị trói, nàng rõ ràng biết Bảo Trạch sẽ không quan tâm tới nàng, vì vậy cho nên dù nàng chán ghét Kỳ Ngôn, nhưng nàng vẫn đem ánh mắt cầu xin hướng đến Kỳ Ngôn.

Kỳ Ngôn sửng sốt, sắc mặt không được tốt mà quay mặt đi, cơ hồ trong nháy mắt, nước mặt liền xuất hiện trên khóe mắt.

[ Bảo Trạch đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +5, độ hảo cảm trước mắt: 40]

Một đôi bàn tay ấm áp đột nhiên xuất hiện ở trên má của Kỳ Ngôn, đầu của cậu bị nâng lên khiến cậu nhìn chằm chằm vào một đôi mắt màu xanh đậm sâu thăm thẳm, điều này khiến cậu có cảm giác như mình đã rơi xuống biển sâu vô hạn.

Trong mắt Kỳ Ngôn vẫn còn nước mắt chưa kịp thu hồi, khóe mắt còn mang theo nước mắt trong suốt, nhìn Bảo Trạch, không biết làm sao.

“Không được khóc.” Thanh âm lãnh đạm của Bảo Trạch vang lên.

Kỳ Ngôn nhấp môi, hoảng loạn gật đầu nhưng nước mắt giờ phút này lại không ngăn được, từng giọt từng giọt mà rơi xuống.

“Xin, xin lỗi......... Ta không khóc...... Chỉ là, chỉ là.......”

“Thu nước mắt lại đi.”

“Ta, ta sẽ cố......”

Giây tiếp theo, môi bị lấp kín, đôi môi lạnh lẽo của Bảo Trạch bao trùm lên đôi môi run run của Kỳ Ngôn.

“Ngô......”

Đầu lưỡi của Bảo Trạch quấy trong khoang miệng của Kỳ Ngôn, mỗi một chỗ đều lưu lại khí vị của hắn. Kỳ Ngôn yên lặng thừa nhận, bất tri bất giác nhắm hai mắt lại, cảm thụ tình yêu của đối phương.

Trên giường đá, Joanna trừng trừng đôi mắt như chuông đồng của mình, gắt gao nhìn về phía này, không thể tin được vào mắt mình.

*

~~end chương 15 TG4 ~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.