Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 2: Chương 2: Không gian trang bị ổn định




Không gian trang bị ổn định!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: songthanhsang

Trên đỉnh đầu, trang bị ổn định không gian chính là vũ khí mạnh nhất thủ hộ căn cứ, để cho mọi người dựa vào thứ này mà tiếp tục sinh tồn.

Nhưng một điều hiển nhiên, hiện tại cái thiết bị này có sai lầm, bằng mắt của người bình thường căn bản sẽ không thấy được ba động vừa lóe lên rồi biến mất của thiết bị ổn định không gian này.

Gần như tất cả mọi người khi phát hiện ra sự cố này biểu hiện cực kỳ kinh hoảng sau đó là sự sợ hãi kéo đến!

“Trang bị không gian ổn định làm sao vậy? Chẳng lẽ bị hư hại?” Chu Hạo khiếp sợ nói.

“Đây chẳng phải là nói...” Lời của Trần Minh lời vẫn chưa nói xong, đồng hồ trên tay mà ba người đang đeo đột nhiên phát ra thanh âm báo động kịch liệt.

【 cảnh báo! Cảnh báo! Bên trong trăm mét xuất hiện vết nứt không gian, sinh vật vô danh sẽ lập tức xuất hiện! 】

【 tích! Tích! Tích! 】

Vết nứt không gian!

Đây là một mảnh đất sinh tồn của nhân loại, từng là địa vị bá chủ bây giờ lại biến thành một trong chuỗi thức ăn, mà sự kiện này xảy ra nhân loại chính là thủ phạm dẫn đầu.

Trong ánh mắt Tần Phong mười phần thâm thúy, thiếu niên lúc này trên lưng còn có chút gầy yếu nhưng lại ưỡn lên thẳng tắp, thậm chí trên dưới toàn thân đều tiến vào trạng thái đề phòng mà không phải là chấn động kinh sợ cùng bối rối.

Bởi vì hắn đã sớm chuẩn bị.

Bên trong những chuyện trãi qua tại kiếp trước, mà thời điểm hiện tại chính là lúc phát sinh.

Bởi vì trong lúc Tần Phong hôn mê bất tỉnh, Chu Hạo kiên quyết mang hắn đi vào phòng thuốc tiêm dược tề, chờ sau khi bản thân mình tiêm vào thức dược tề lại quay lưng để Tần Phong bên trong phòng nghỉ ngơi.

Sau khi thanh tỉnh lại Tần Phong rời đi sở nghiên cứu, kết quả là gặp phải thiết bị ổn định không gian phát sinh hư hỏng mở ra khe hở để hung thú xâm lấn, Chu Hạo vì cứu Tần Phong mà chết đi.

Về phần Trần Minh ngay lúc đó đang ở nơi nào....Tần Phong chưa kịp nhớ tới thì ngay tại bây giờ Trần Minh đã lên tiếng cho hắn biết đáp án.

“Trốn, nhanh chóng tìm chỗ trốn!”

Trần Minh nổi giận gầm lên một tiếng, giống như tên bắn mà lao nhanh ra ngoài.

Bọn hắn đều tiếp nhận qua giáo dục học sinh trung cấp, mỗi người đều có thân thể cường đại, giá trị vũ lực, Trần Minh chạy ra ngoài, cho dù chỉ là một hai giây, cũng có thể đầy đủ chạy hơn mười mét!

Tần Phong thể hiện vô cùng băng lãnh.

Nếu như đây chính là sự việc trải qua ở kiếp trước như vậy khi đó hắn thật sự buồn cười biết bao a!

Chu Hạo vì mình mà chết, còn Trần Minh chỉ một câu nói hời hợt rồi tách ra chạy, đem chính huynh đệ của mình vứt bỏ trong nguy hiểm, cũng liền thể hiện ra sự giả tạo so với lúc khu vực này còn an toàn.

Đúng là tên tiểu nhân!

Mà vào lúc này, Chu Hạo cũng là sững sờ, cuối cùng cũng chỉ là thiếu niên, bị cảm xúc của Trần Minh kéo theo, cũng theo bản năng mà chạy trốn.

“Nhanh, chúng ta cũng chạy!” Hắn tóm lấy cánh tay Tần Phong muốn mang theo hắn cùng chạy trốn.

Thế nhưng Tần Phong không có động.

Chu Hạo phát hiệnTần Phong có kéo cỡ nào cũng không động thân, vội vàng quay đầu lại, trên gương mặt tràn đầy bối rối còn có lo lắng, trên trán đã toát ra đầy mồ hôi lạnh.

“Tần Phong, có phải trong người ngươi còn không thoải mái không, có thể chạy được chứ? Nhanh lên, chúng ta cũng phải chạy trốn, nếu không để ta cũng ngươi chạy!” Chu Hạo nhanh chóng hỏi han cũng gần như không chờ Tần Phong trả lời đã muỗn dẫn Tần Phong chạy đi!

Đây là chuyện đương nhiên, bởi vì bọn hắn là huynh đệ.

Tần Phong chỉ cảm thấy ngực mình nóng lên như là núi lửa bộc phát, một cỗ nóng rực như nước ấm chảy qua để hắn cảm thấy tim mình có chút đau cũng có chút đắng chát.

“Ta không sao, ta cực kỳ ổn, ổn không đi nổi!”

Còn may mắn ông trời cho ta thêm một cơ hội, để cho ta có thể vãn hồi tất cả mọi chuyện, bản thân đã mất đi một tên ngụy quân tử ít ra vẫn còn một người huynh đệ chân chính!

“Không thể chạy về bên kia, hiện tại khe hở không biết sẽ xuất hiện ở đâu, nhưng nơi an toàn nhất định là sở nghiên cứu!” Tần Phong bắt đầu nhanh chóng phân tích.

Chu Hạo cũng sững sờ, sau đó lại biến sắc “Còn có đồng học chưa hề đi ra, nhanh, chúng ta mau trở về!”

Chu Hạo trước giờ bản tính đều là như thế này, nhiệt huyết lại mang đầy ánh nắng, đối với người nào cũng đều cởi mở.

Đối với Tần Phong trước khi trùng sinh, sinh hoạt vùng vẫy mười năm trên cảnh liếm máu trên lưỡi đao, đây quả thật là quý giá!

“Chạy!”

Tần Phong cũng chạy, cảm giác được mặc dù mình nhỏ yếu, nhưng tinh thần phấn chấn cùng thân thể tràn đầy sinh mệnh lực.

Vượt qua hẻm nhỏ,

Tiến vào đại lộ, xe phát ra tiếng còi bén nhọn, đều đang điên cuồng chạy, nhưng toàn bộ đều rối loạn ngược lại là tông vào lẫn nhau dẫn đến giao thông trực tiếp bị tê liệt.

Mà đúng lúc này, trên không trung của đại lộ dần hình thành một vết nứt.

Khe hở kia vô cùng đen tối, có thể thấy rõ ràng ở xung quanh khe hở chính là ánh sáng màu bạc, đó là nguyên tố ở giữa không gian thực chất hóa ba động.

“Khe hở!!!” Trong ánh mắt Chu Hạo vô cùng hoảng sợ.

Coi như thời điểm còn trong trường học, đây là lần thứ nhất nhìn thấy khe hở, toàn bộ ai cũng sợ hãi vô cùng bởi vì không ai biết bên trong khe hở đó sẽ xuất hiện dạng sinh vật gì, có lẽ là Ma Thần hủy diệt thế giới.

Tốc độ khuếch trương khe hở cũng không nhanh, chẳng qua là chở mới dài hơn nửa mét, rộng cũng bất quá khoảng ba ngươi centimet, nhưng chính vì cái này mà đại bộ phận đám người bên dưới đều hoảng sợ hét lên, cũng không quan tâm đến xe trên đường, toàn bộ nhao nhao chạy xuống dưới.

Khe hở lại không có đình chỉ mở rộng, đột nhiên lóe ra một thân ảnh.

Nhìn qua đây là một đứa trẻ làn da non nớt lại có chút sưng vù, gương mặt biến dạng có chút quái dị hiện ra màu xanh lá, một đầu tóc hư thối mang theo một mùi khó ngửi.

Đứa nhỏ chật vật bò qua khe hở, lạch cạch một chút rơi xuống từ trên cao ba mét.

Với độ cao này coi như ngã không chế thì với lực đạo như vậy cũng đủ để té bị thương, nhưng với đứa nhỏ này hai chân chỉ giật giật, bò lên, cái đầu to lớn ngẩng lên, lúc này mọi người mới nhìn rõ diện mạo của nó.

Đây làm gì phải là một đứa nhỏ, rõ ràng chính là một quái vật.

Ánh mắt to lớn một bên lồi ra, hiện ra ánh sáng đỏ, cái miệng trực tiếp tét rộng kéo dài đến bên mang tai lộ ra bên trong đầy cái răng lớn sắc bén.

Hàm răng kia không phải là răng của người bình thường, mà chính là loại răng sắc nhọn như răng nhanh có thể xé nát thịt tươi trong nháy mắt.

Sinh vật như vậy, chính là loài ăn thịt người!

“Là hài nhi răng nanh!!!” Chung quanh đã sớm có người kêu la.

Hài nhi răng nanh, bên trong sách giáo khoa của liên ban có ghi chép lại, đây chỉ là ma vật ở tầng dưới chót nhất G3, nhưng loại sinh vật này có một đặc điểm chính là —— quần cư!

Quả nhiên, sau khi hài nhi răng nanh đầu tiên rơi xuống đất thì cái thứ hai thứ ba cũng nhao nhao xuất hiện, đừng nhìn thấy bọn chúng chỉ là những đứa trẻ động tác bò đi tập tễnh, nhưng một khắc bọn hắn nhìn thấy con mồi thì tứ chi đột nhiên toán loạn, nhảy dựng lên để hàm răng bén nhọn xé nát yết hầu của con mồi!

“A!!!” Nam nhân lập tức kêu thảm một tiếng, hắn nhanh chóng rút ra vũ khí bên hông, hướng xuống đầu của hài nhi răng nanh bắn một phát!

“Ầm!”

Tiếng súng vang lên, nguyên bản đại lộ hỗn loạn triệt để biến thành Địa Ngục.

Bốn năm cái hài nhi răng nanh giống như là sói đi vào bầy cừu, tùy ý bắt giết.

Một con hài nhi răng nanh đột nhiên nhào về phía Chu Hạo.

Chu Hạo mở to hai mắt nhìn, đầu óc của hắn trong nháy mắt trống rỗng, giống như đang nghĩ đến mình ên dùng phương pháp gì ngăn cản, bên trong tư liệu của sách giáo khoa, thật sự là quá ít, kỹ xảo bọn hắn học tập trong chiến đấu không thể ứng phó với tốc độ nhanh như vậy cũng như đối với sinh vật nhỏ gầy như thế.

Đương nhiên, đây cũng chính là thực lực nghiền ép, dù là những thiếu niên mười sáu tuổi đã thức tỉnh dị năng cùng vũ lực, bất quá là cũng mới chỉ tồn tại ở giai đoạn G1 mà thôi.

Nhưng mà vào lúc này, một đôi tay gầy yếu nhưng lại rắn chắc hữu lực đem Chu Hạo kéo trực tiếp lui ra ngoài.

Bên trong dư quang ánh mắt của Chu Hạo, thân ảnh của người kia hắn tuyệt sẽ không nhận lầm!

Chính là Tần Phong!!!

P/s. Nhớ cho một like, cmt ở phần bình luận nha ae.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.