Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1038: Chương 1038: Chương 1038: Hà cơ cứu mạng




Mọi người ùn ùn chỉ trích, sự tình liên quan tính mạng, bọn họ cũng bất chấp để ý thân phận của cô.

Đây là trả giá. Nhưng Mộ Thanh Vũ không hối hận, không nhìn tất cả chỉ trích, ghé vào trên lan can, theo con thuyền đi tới, ánh mắt luôn tập trung vị trí xảy ra chuyện, hai tay tạo thành nắm đấm, chờ đợi kỳ tích xảy ra.

Con sông cũng không sâu, Diệp Thiếu Dương đã bị tóc kéo vào đáy sông, bất đắc dĩ buông lỏng tay cô nương kia ra.

Đột nhiên, những sợi tóc quấn quanh thân thể buông lỏng, Diệp Thiếu Dương cũng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, dùng sức đạp cát đất dưới chân, tung người lao lên.

Đầu trồi lên mặt nước, nhưng lập tức cả người lại căng thẳng, bị tóc cuốn lấy, lại bị kéo trở về.

Cũng may Diệp Thiếu Dương đã hít một hơi.

Diệp Thiếu Dương một lần này chưa phản kháng —— ở trong nước, linh phù không thể dùng, đại bộ phận pháp khí cũng không thể dùng, ngay cả năng lực hành động cũng chịu trở ngại, dùng thủ đoạn thường quy mà nói, hiển nhiên không thể thực hiện được.

Diệp Thiếu Dương quyết định bí quá hoá liều.

Sau khi toàn thân bị nhốt, tóc dài buộc chặt, Diệp Thiếu Dương cảm giác được một thứ dán lên.

Chân thân đám tóc kia!

Toàn thân Diệp Thiếu Dương bị tóc bao lấy, cũng không thể động đậy, cảm giác được một đôi môi ghé đến bên miệng mình, đến hấp thu dương khí.

Thật giống như hai người hôn môi, một cái lưỡi mềm mà trơn trượt cạy miệng mình ra, chui vào.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên cắn chót lưỡi, máu Thiên Sư tràn ra, đối phương giật mình một cái, đầu lưỡi muốn rút ra, Diệp Thiếu Dương sao có thể để nó thành công, dùng sức khép miệng, đem lưỡi quỷ cắn, tùy ý máu Thiên Sư chảy, không ngừng ăn mòn tu vi đối phương.

Thông qua đám tóc này, hắn đã phán đoán ra, đối phương nhất định là thủy quỷ.

Thủy quỷ quấy phá, tất nhiên là tà tu, thủ pháp quen dùng nhất chính là vây khốn người sống, miệng đối miệng hấp thụ dương khí.

Hơn nữa mình là pháp sư, chỉ cần mình không chết, đối phương liền nhất định muốn giải quyết mình trước, mới có thể yên tâm đi hút dương khí của cô nương kia.

Sự thật chứng minh, mình phán đoán không sai, dưới tình huống thủ đoạn thường quy không thể dùng, Diệp Thiếu Dương cược chính là một lần này.

Nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn tính sót một điểm: thủy quỷ này tu vi quá sâu, sau khi bị mình cắn lưỡi, phóng thích quỷ khí liều mạng chống cự.

Nếu ở trên đất liền, Diệp Thiếu Dương có một vạn loại phương pháp giết chết nó, nhưng trước mắt lại chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, hai bên đều đang kiên trì.

Tu vi thủy quỷ tiêu hao thật lớn, Diệp Thiếu Dương có thể cảm giác ra, nó nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ thêm một hai phút, nhưng mình... Lại là một phút đồng hồ cũng không chống đỡ được.

Vừa rồi trồi lên mặt nước, chỉ hít vào một ngụm khí nhỏ, liền lại bị kéo xuống, lúc này lại là nửa phút qua đi, Diệp Thiếu Dương đã đến cực hạn!

Bởi vì thiếu oxy, ý thức trong não càng lúc càng mơ hồ, hầu như là theo bản năng cắn chặt răng, khóa chặt lưỡi thủy quỷ, như vậy kết quả tốt nhất, cũng chỉ là đồng quy vu tận...

Sao còn chưa tới, sao còn chưa tới! Lão tử sắp chết rồi!

Mình tốt xấu là một đờiThiên Sư, ở trong nước bị một thủy quỷ quấn chết, thật là sống vĩ đại chết nghẹn khuất...

Trong giây lát, thân thể thủy quỷ kịch liệt chấn động một trận, bị kéo lên mặt nước.

Đầu trồi lên mặt nước, Diệp Thiếu Dương vội vàng há miệng, dùng sức hít một ngụm khí lớn.

Lần đầu tiên cảm thấy không khí là hương vị ngọt ngào như vậy! Loại cảm giác này... Sướng quá!

Trên thuyền rất nhiều người đều cho rằng hắn đã chết, nhìn thấy hắn đột nhiên từ dưới nước chui ra, người cả thuyền đều đang kinh hô.

Mộ Thanh Vũ kích động rơi hàng lệ nóng. Kỳ tích... Cuối cùng đã xảy ra.

Tóc dài quấn quanh ở trên người Diệp Thiếu Dương nháy mắt buông ra, cách đó không xa cuộn lên một làn sóng to, một nữ quỷ tóc dài cả người trắng như tuyết, cùng một bóng người khác, ở trong bọt sóng bắt đầu quay cuồng.

Một tiếng thét chói tai từ trong miệng thủy quỷ phát ra, nháy mắt chìm xuống nước, một bóng người khác cũng lặn xuống đuổi theo.

Trên mặt nước chỉ nhìn thấy mạch nước ngầm sôi sục, hiện ra chiến đấu kịch liệt phía dưới.

Các hành khách trên thuyền ai cũng trợn mắt há hốc mồm, không biết đã xảy ra cái gì, ngay cả Mộ Thanh Vũ cũng kinh ngạc không thôi, không biết Diệp Thiếu Dương vì sao sẽ đột nhiên có thêm một trợ thủ, hơn nữa sức chiến đấu ở trong nước, so với Hà Bá còn lợi hại hơn.

“Thiếu Dương ca, cô nương kia!” Mộ Thanh Vũ hướng hắn lớn tiếng kêu.

Diệp Thiếu Dương cắm đầu chui xuống nước, vừa đi xuống, đã bị một người bắt lấy tay, lại đem hắn đưa ra mặt nước.

Một mỹ nữ tóc ngắn đưa tay vén tóc một cái, hướng Diệp Thiếu Dương ngọt ngào cười. “Lão đại.”

Diệp Thiếu Dương nhìn Mỹ Hoa, cười khổ lắc đầu, “Ngươi đến muộn một chút nữa, thì không gặp được ta rồi.”

Trong lòng Mỹ Hoa kéo cô nương Miêu tộc hôn mê kia, như giẫm trên đất bằng đi tới.

“Thế nào?” Diệp Thiếu Dương thấy cô nương đó sắc mặt tím đi, bộ dáng đã không còn thở.

“Hầu như đã chết, đưa tới bệnh viện khẳng định cứu không được, chẳng qua tâm mạch còn nhảy lên, ta có cách!”

“Vậy mau cứu cô ấy, tuyệt đối đừng để cho cô ấy chết!”

Một khi hoàn toàn chết, cho dù là mạng không nên tuyệt đột tử, tên tự động bị gạch ở sổ sinh tử, cho dù hồn phách không đi, mình cũng tuyệt đối không thể giúp cô ấy hoàn hồn.

Mỹ Hoa ôm lấy cô nương kia, bờ môi dán vào nhau, dùng sức hít khí, không ngừng có nước từ trong miệng cô nương chảy ra, bị Mỹ Hoa phun ra.

Diệp Thiếu Dương biết Mỹ Hoa là đang hút nước trong phổi cô ấy, nhưng hai mỹ nữ môi kề môi như vậy, hình ảnh vẫn là có chút khiến người ta mơ màng.

Mỹ Hoa nhổ ra một ngụm nước, hướng Diệp Thiếu Dương cười, “Không sai biệt lắm rồi, còn lại hô hấp nhân tạo, nếu không ngươi đến làm?”

“Đừng bậy bạ, ngươi trực tiếp xử lý!”

Mỹ Hoa liên tiếp hút mấy ngụm, dừng lại, nói cho Diệp Thiếu Dương, cô nương đã không có việc gì, một lát nữa sẽ tỉnh lại.

Nói xong tiến lên, một bàn tay ôm cô nương, một bàn tay túm cổ áo Diệp Thiếu Dương, đi đuổi theo con thuyền.

“Không cần lên thuyền, trực tiếp đến bờ bên kia.”

Mỹ Hoa lĩnh mệnh, trực tiếp đứng lên mặt nước, một đám bọt sóng nâng ba người, từ từ tiếp cận bên bờ.

Người trên thuyền vẻ mặt chấn động, ai cũng chưa từng thấy trường hợp không thể tưởng tượng như vậy.

Nếu ở lúc bình thường, Diệp Thiếu Dương khẳng định không cho Mỹ Hoa phô trương như vậy, nhưng nghĩ đến miệng lưỡi đám người trên thuyền, có ý chấn nhiếp bọn họ một phen.

“Thủy quỷ kia đâu?” Diệp Thiếu Dương hỏi Mỹ Hoa.

“Giết rồi, có mấy trăm năm tu vi, cũng không tệ lắm.”

Diệp Thiếu Dương “Ồ” một tiếng, cũng không hỏi nhiều, thủy quỷ mấy trăm năm tu vi, ở trước mặt Mỹ Hoa hà cơ sông Ấm Thủy này, cũng phải quỳ xuống gọi tổ tông.

May mắn mình thời điểm bị tóc cuốn lấy, nghĩ đến kích hoạt hồn ấn Mỹ Hoa, để cô chạy tới cứu giúp.

Mỹ Hoa là quỷ, tốc độ đi qua khe hở không gian, so với Tiểu Bạch cùng Chanh Tử các yêu tinh này còn nhanh hơn nhiều. Cho nên thời khắc mấu chốt Diệp Thiếu Dương lựa chọn cô.

Nhưng cô thân ở Quỷ Vực, tới dương gian cũng cần thời gian, cũng may mình chống đỡ được tới lúc cô ấy tới, coi như là hữu kinh vô hiểm.

“Mẹ nó, thiếu chút nữa lật thuyền trong mương.” Diệp Thiếu Dương thở ra một hơi dài, căm giận nói.

Mỹ Hoa cười tươi tắn, “Cái này cũng không phải là rãnh nha, là sông lớn. Lão đại đừng canh cánh trong lòng, dù sao cũng là ở trong nước, một thân bản lãnh của ngươi không thi triển được, nếu ở trên đất bằng, lệ quỷ mấy trăm năm, còn chưa đủ ngươi chém một đao.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.