Mạc Đạo Vô Tâm

Chương 178: Chương 178: Về nhà




(*)Da ngựa bọc thây: cảnh chết chóc khốc liệt, hy sinh nơi chiến trường, không quản tới thân xác.

(**)Khoảng ruộng: rộng 100 mẫu Trung Quốc, chừng 6,6667 hec-ta

___ “Đi, ta đưa ngươi về nhà.” ___

Chương thứ một trăm bảy mươi bảy - chương cuối cùng: Về nhà

Còn một chút ý thức cuối cùng, Khang phi chỉ có thể nắm chặt tay Dương Quỳnh. Nàng cảm thấy có lỗi với Dương Quỳnh, trong lòng Dương Quỳnh chỉ có nàng, mà trong lòng nàng, lại là thiên hạ muôn dân.

Đây chính là nữ nhi được Thẩm gia dạy bảo, có thể thản nhiên, không tranh danh lợi, không ước phù hoa, là bởi vì trong lòng có thiên hạ, cho nên phải vứt bỏ lợi ích cá nhân. Thế nhưng, khi lý tưởng kia ở trong lòng nàng ầm ầm sụp đổ, thì cũng là lúc, Thẩm Thu Hoa, mấy đi tia hy vọng sống cuối cùng.

Nàng chết đi, không hoàn toàn là bởi vì Dương Quỳnh. Đó không phải là lựa chọn của nữ tử có ánh mắt nhìn về thiên hạ, nhưng nếu như được chọn lại một lần nữa, nàng vẫn sẽ chết theo Dương Quỳnh.

Thì ra, so với trong tưởng tượng thì ta lại càng yêu ngươi hơn.

Giờ khắc này, Khang phi cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Thiên hạ gì đó, Thẩm gia gì đó, Hoàng cung gì đó, thân phận gì đó, tất cả đều không cần để ý đến nữa, ta chỉ nguyện nắm tay ngươi, cho đến giờ phút cuối cùng của sinh mệnh.

Trăm sông đổ về một biển. Mặc kệ thế nào, chúng ta cũng đều thực hiện lời hứa: Cùng trời cuối đất, sống chết có nhau.

Trên lầu, khi Chu Cẩm phi vọt đến bên cửa sổ, chỉ còn thấy được vài bọt khí nổi lên. Nàng khàn giọng gọi tên Khang phi, nhưng không nhận được bất kì sự hồi đáp nào.

Nguyên Hương muốn đi cứu người, nhưng thể lực của nàng cũng đã hoàn toàn tiêu hao. Lúc này đừng nói cứu người, mà ngay cả đứng lên nàng cũng không làm được. Như Quyên giống như điên rồi, muốn chạy xuống lầu, nhưng bị Phù Dung kéo lại. Tố Tranh vẫn đang ở bên cạnh nôn ra nước lượng nước vừa mới vào bụng...

Tất cả mọi người đều kêu tên của Khang phi và Dương Quỳnh, tất cả mọi người cũng biết hết thảy đều phí công. Nhưng ngoại trừ kêu tên, các nàng còn có thể làm gì?

Hậu cung giai lệ, tiểu thư khuê các. Coi như ngày thường mưu tính lòng người lợi hại như thế nào, thì lúc này cũng bị hồng thủy cắt đứt mạch sống. Mà mực nước, vẫn còn đang dâng lên...

Chu Cẩm phi quay đầu, dùng tay áo lau nước mắt trên mặt, một lần lại tiếp một lần.

Nàng chưa từng hối hận vì sự bất lực của mình như lúc này, rõ ràng xuất thân từ Chu gia quân, nhưng một chút bản lĩnh nàng cũng không học được. Nhiều năm như vậy, Khang phi bảo vệ nàng vô số lần, nhưng lúc này đây nàng lại không cách nào bảo vệ được Khang phi. Nếu như có thể sống lại một lần nữa, nàng nhất định không muốn làm Cẩm phi nương nương gì đó. Nàng muốn làm tướng quân rong ruổi sa trường, da ngựa bọc thây(*), chết cũng có ý nghĩa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.