Ma Thiên Ký

Chương 13: Q.1 - Chương 13: hối linh đài




Liễu Minh đang ngồi xếp bằng trong nhà đá, chợt nghe tiếng nam tử áo đen :

"Tất cả mọi người ra ngoài, ngày hôm nay sẽ cử hành nghi thức Khai Linh, ta sẽ dẫn các ngươi đến Hối Linh Đài để cử hành nghi thức."

Giọng nói kia không lớn, nhưng lại quanh quẩn trong nhà đá không ngớt, khiến cho Liễu Minh nghe được hết sức rõ ràng.

Liễu Minh hít sâu một hơi, bước xuống khỏi giường đá, đẩy cửa đi ra ngoài.

Chỉ thấy rất nhiều thiếu nam thiếu nữ đang chen nhau đi tới con đường nhỏ kia, mà xuyên qua khe hở giữa cây rừng có thể thấp thoáng thấy được hai bình đài màu xám trắng vẫn đang yên tĩnh nằm trên bãi cỏ.

Nam tử áo đen gọi là ‘Trương sư huynh’ và nữ tử khoác áo choàng trắng ‘Tuần sư tỷ’ kia đang đứng trên một đám mây màu xám lơ lửng trên không trung phía trên bình đài.

Còn hơn mười đệ tử ngoại môn đám Phương Hùng thì cung kính đứng khoanh tay ở xung quanh, nào có chút dáng vẻ hung ác như khi đứng trước đám người Liễu Minh.

Đám thiếu nam thiếu nữ thấy tràng cảnh trước mắt, trong lòng cũng không khỏi nghiêm túc thêm vài phần, tất cả đều đi chậm lại, tự động bước vào trong bình đài.

Đợi sau khi người cuối cùng bước lên bình đài, nam tử áo đen mới quét mắt nhìn xuống phía dưới một lần, thấy số người không giảm đi, mới gật đầu lật tay lấy ra một mâm tròn, một tay gã bấm niệm pháp quyết, miệng thì lẩm nhẩm đọc pháp quyết.

Mâm tròn lập tức tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt!

Sau một khắc, ‘phốc’ một tiếng, linh văn chi chit trên mặt ngoài bình đài bỗng sáng bừng lên, một quầng sáng trắng dịu nhẹ giống như lúc trước xuất hiện bao phủ toàn bộ bình đài.

Những pho tượng Quỷ vật bốn phía bình run lên, đua nhau há miệng phun ra từng cỗ khí đen nồng đậm.

Những đoàn khí đen này cuồn cuộn chuyển động phía dưới, trong nháy mắt liền trở thành một đám mây đen bao trọn cả bình đài và màn sáng vào trong.

Sau khi âm thanh "ông ông" vừa vang lên, hai bình đài dần dần bay lên trời, chậm rãi bay về phía ngọn núi khổng lồ cách đó không xa.

Liễu Minh đứng cạnh một pho tượng, thản nhiên nhìn mặt ngoài bình đài chớp động linh quang, dường như đang suy nghĩ gì đó.

Cách chỗ hắn đứng không xa là hai người Mục Minh Châu và Cao Trùng đang thấp giọng nói chuyện với nhau.

Mới chỉ hơn mười ngày không gặp, đôi nam nữ này ngày càng thân mật tự nhiên hơn.

Mà ở trung tâm bình đài, Lôi Thần đang ngạo nghễ đứng đó, không biết là vô tình hay cố ý mà ba mươi mấy tên con cháu thế gia đứng túm tụm vây quanh gã.

Ở những chỗ khác, cũng có hoặc bảy tám người, hoặc mười người lấy một người nào đó làm trung tâm tụ tập lại một chỗ.

Trong mấy ngày nay, những thiếu nam thiếu nữ này đúng là đã tự phát tạo thành không ít đoàn thể nhỏ.

Xem ra khá nhiều người tự thấy tỷ lệ bản thân vượt qua nghi thức Khai Linh không lớn, bèn gửi gắm hy vọng trên người những kẻ có hi vọng trở thành Linh Đồ. Như vậy vạn nhất bọn họ trở thành đệ tử ngoại môn của Man Quỷ Tông, sau này cũng có thể tìm được chỗ dựa.

Cách làm như vậy của những con cháu thế gia này chắc hẳn là được trưởng bối trong tộc dặn dò kỹ lưỡng, thậm chí ngay cả mục tiêu để phụ thuộc chỉ e cũng đã được ngắm kỹ rồi.

Nếu không bọn chúng cũng sẽ không tụ tập thành đoàn một cách nhanh chóng như thế được.

Xung quanh Cao Trùng, Mục Minh Châu cũng có năm sáu thiếu nam thiếu nữ khác, thiếu niên cao lớn so với hơn mười ngày trước, trên mặt rõ ràng nhiều thêm một phần tự tin.

Xem ra cũng có không ít người nhìn trúng tiền đồ của vị đệ tử tán tu này.

Mà hai người Mục Minh Châu và Cao Trùng, từ khi lên bình đài, cũng không có ý định bắt chuyện với Liễu Minh, ‘đồng bạn’ cùng một chỗ tiếp dẫn lúc trước.

Liễu Minh càng sẽ không chủ động mở miệng với bọn họ, chỉ có dáng vẻ thờ ơ lạnh nhạt quan sát mọi chuyện.

Bình đài được mây đen bao phủ, đám người Liễu Minh đương nhiên không thể nào thấy được tình cảnh bên ngoài, nhưng chỉ sau thời gian dùng hết một bữa cơm, bình đài dưới chân khẽ run lên, trong màn sáng lại vang lên giọng nói của nam tử áo đen :

"Đã tới Hối Linh Đài, các ngươi có thể đi xuống được rồi."

Vừa dứt lời, mây đen bên ngoài cuộn lên rồi tan đi, cùng lúc đó màn sáng cũng lóe lên rồi biến mất.

Liễu Minh ngẩng đầu nhìn qua một vòng bên ngoài bình đài, kết quả là không khỏi hít sâu vào một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy bọn hắn bỗng nhiên xuất hiện trong một quảng trường hình tròn cực rộng, dọc theo quảng trường là từng lớp từng lớp đài cao hình tròn, bên trên có chi chít chằng chịt người ngồi, số lượng phải lên tới bốn năm nghìn người, cũng mơ hồ truyền đến từng hồi tiếng ồn ào.

Trong những người này chỉ có một phần nhỏ là Linh Đồ chân chính, những người khác thì là đệ tử ngoại môn đi theo bên người những Linh Đồ Man Quỷ Tông này, trông như là tùy tùng bình thường vậy.

Trong những đài cao hình tròn kia có một khu vực cao hơn những nơi khác rất nhiều, phía trên có bảy tám bóng người được những quầng sáng nhàn nhạt đăc biêt bao bọc.

Bọn họ đứng sát cạnh nhau, cũng đang thấp giọng trò chuyện gì đó.

Trong quảng trường có trên trăm đệ tử ngoại môn Man Quỷ Tông mặc áo xanh lục, từng người từng người một tay nâng bát một tay cầm bút, vẽ lên mặt đất từng phù văn màu bạc uốn lượn vừa thô vừa to.

Bầu trời phía trên không bọn hắn thì có bảy tám Linh Đồ cưỡi mây, bay vòng vòng phía trên như đang sửa chữa và kiểm tra cái gì đó.

Những linh văn này hòa vào nhau, nhìn từ phía trên có thể thấy được một đồ án màu bạc cực lớn đang dần hình thành.

Đồ án này được vô số linh văn màu bạc vừa thô vừa to đan vào nhau, chồng lên nhau, phảng phất như hình thành những văn tự màu bạc cổ quái, làm cho người ta chỉ cần nhìn trong chốc lát liền có cảm giác đau đầu hoa mắt.

Liễu Minh chỉ tập trung nhìn vào mấy chữ viết quái dị trong đồ án mấy lần, sau đó cũng không dám nhìn nhiều, vội vàng thu ánh mắt lại.

Đám thiếu nam thiếu nữ dưới sự thúc giục liên hồi vội vàng đua nhau đi xuống khỏi bình đài, có chút luống cuống tay chân đứng ở rìa đồ án màu bạc.

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng nổ ầm ầm, bỗng nhiên có ba đám mây đen từ trên trời hạ xuống.

Sau khi mấy đen tản đi, một đám thiếu nam thiếu nữ khác mặc quần áo và trang sức của đệ tử ngoài môn chỉnh tề từ trong ba đám mây đen trên bình đài đi ra.

Đám thiếu nam thiếu nữ này hoàn toàn khác so với loại con cháu thế gia, sắc mặt mỗi người đều trầm tĩnh, trên người còn có một loại khí tức âm lãnh như ẩn như hiện, bọn họ vừa mới đi xuống khỏi bình đài đã lập tức không một tiếng động xếp thành mấy hàng.

Đám con cháu thế gia bên này lập tức ồn ào một trận.

Lúc này ai cũng biết, nhóm người đối diện này chính là đệ tử có Linh Mạch do Man Quỷ Tông tự mình bồi dưỡng.

Nếu như nói mỗi trăm người con cháu thế gia mới có thể có một người trở thành Linh Đồ, thì đệ tử có Linh Mạch do Thượng môn đích thân bồi dưỡng, hầu như cứ mười người lại có một người thành công mở ra Linh Hải.

Tỷ lệ thành công cơ hồ gấp hơn mười lần đám con cháu thế gia.

Cũng khó trách mỗi một lần Thượng Môn cử hành nghi thức Khai Linh đều tàn nhẫn làm thịt những thế gia Luyện Khí coi tiền như rác kia, còn đối với đệ tử bọn họ bồi dưỡng thì hoàn toàn không để trong lòng.

Liễu Minh nhìn thiếu nam thiếu nữ phía đối diện, con ngươi cũng không khỏi co rụt lại.

Riêng phần trầm ổn của đệ tử có Linh của Mạch Man Quỷ Tông, đã không phải con cháu thế gia bình thường có thể so sánh được rồi. Hơn nữa trên người đối phương phát ra một loại khí tức rất quen thuộc với Liễu Minh, chắc hẳn những người này đã phải chịu một loại tu luyện đặc thù nào đó, có lẽ đã chứng kiến không ít cảnh máu tanh a.

Lúc này, đồ án màu bạc trong quảng trường cuối cùng đã được hoàn thành, những đệ tử ngoại môn kia tức thì tự động thối lui khỏi quảng trường.

Nhưng vài tên Linh Đồ Man Quỷ Tông vẫn ở nguyên tại chỗ, mỗi người lấy ra từ trong người vài viên Tinh Thạch trong suốt cỡ nắm đấm, nhanh chóng đặt vào trong những lỗ khảm đã được chuẩn bị tốt ở từng bộ vị quan trọng của đồ án, ước chừng có gần trăm khối.

Sau khi những Linh Đồ này làm xong lại bay lên cao kiểm tra kỹ càng một lần nữa.

Lúc này, trên khu vực đài cao nhất, một bóng người trong quầng sáng màu đỏ nhạt, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng rồi mở miệng:

"Chư vị sư đệ sư muội, nghe nói đám đệ tử có Linh Mạch này được bồi dưỡng không tệ, trong đó quả thực có vài hạt giống rất tốt. Hình như Sở sư đệ và Lâm sư muội còn vì một người trong đó cãi vã một trận thì phải, không biết chuyện đó có thật không?"

"Chưởng môn sư huynh, huynh phải làm chủ cho muội! Ta là người phát hiện ra đệ tử kia trước, Sở sư huynh vậy mà không nói lý lẽ liền mạnh mẽ đá ngang, dụ dỗ uy hiếp người đệ tử kia vào chi của bọn hắn." Một bóng người thon thả trong quầng sáng màu trắng nghe xong lời này, có chút giận dữ nói.

Người trong quầng sáng màu đỏ nói chuyện đầu tiên kia, không ngờ lại chính là đương kim môn chủ Man Quỷ Tông.

"Lâm sư muội, lời này của ngươi không đúng rồi. Trong nhóm đệ tử này tổng cộng mới có mấy hạt giống tốt như vậy, cho dù chia một chi một người cũng không đủ, chi Quỷ Vũ các ngươi làm như vậy là thui chột đi một hạt giống tốt, đứa nhỏ Già Lam này phải vào chi Âm Sát của chúng ta mới là chính xác." Một bóng người cao lớn khác được bao bọc trong quầng sáng màu xanh lục bên cạnh, tức thì ha hả cười nói, dường như không tức giận chút nào.

"Hừ, trong tám chi Man Quỷ Tông chúng ta chỉ có chi chúng ta mới có công pháp thích hợp nhất để nữ tử tu luyện, các ngươi cướp Già Lam đi, chẳng phải làm uổng phí nhân tài hay sao, hoàn toàn không có lợi cho sự phát triển lớn mạnh của bổn môn." Lâm sư muội nghe thế, không khách khí phản bác, cũng thuận tay chụp cho đối phương cái mũ to đùng.

" Chuyện này không cần Lâm sư muội quan tâm, ta sẽ nhường cho Băng sư muội tự mình thu nàng làm đệ tử chỉ dạy. Ha ha, công pháp Băng sư muội tu luyện cũng vừa vặn thích hợp cho nữ tử tu luyện, chắc chắn sẽ không làm chậm trễ việc tu luyện của đứa nhỏ này đâu." Sở sư đệ cười ha ha, nói.

"Ngươi ..."

"Được rồi, không cần cãi nhau nữa. Việc này còn phải đợi sau khi đệ tử này thực sự khai mở Linh Hải, cho dù có được Linh thể kinh người, nếu như không mở được Linh Hải thì cuối cùng cũng chỉ là vô dụng mà thôi." Môn chủ Man Quỷ Tông khoát tay ngắt lời, chậm rãi nói.

Nghe xong câu nói của ‘chưởng môn sư huynh’, Sở sư đệ và Lâm sư muội cũng không tiếp tục tranh luận, chỉ vó thể vâng dạ một tiếng rồi không nói gì nữa.

"Đúng rồi, Khuê sư đệ, chi Cửu Anh các ngươi còn chưa chọn xong đệ tử. Nếu như ra tay chậm chễ thì chỉ e sẽ tay không mà về đấy." Môn chủ Man Quỷ Tông quay đầu, hỏi một người được bao bọc trong quầng sáng màu xám mờ.

"Đa tạ chưởng môn nhắc nhở. Lần này trong hàng đệ tử Linh Mạch chỉ có vài tên có Linh thể, chi chúng ta tuyệt đối sẽ không tranh đoạt, chỉ cần có thể tùy tiện chọn lựa mấy người trong hàng con cháu thế gia kia là được rồi." Bóng người trong quầng sáng màu xám nghe vậy, hơi khom người trả lời.

Nghe giọng nói, không ngờ đúng là nho sinh đã từng xuất hiện một lần trong rừng cây ở sườn núi.

"Con cháu thế gia sao? Chẳng lẽ lần này trong hàng con cháu thế gia có hạt giống tốt xuất hiện, không biết người mà Khuê sư huynh nhìn trúng là ai, cũng phải để cho mấy người chúng ta nhìn một chút chứ." Vị ‘Sở sư đệ’ kia nghe vậy khẽ ồ lên một tiếng, tựa như có vài phần hứng thú hỏi.

"Sư huynh ta cũng vì không có cách nào mới đi chọn đệ tử trong số con cháu thế gia, nào có hạt giống gì quá tốt đâu." Khuê sư huynh thản nhiên trả lời.

"Ha ha, Khuê sư huynh vẫn luôn có tên là ‘quỷ tính toán’, mấy người chúng ta cũng không quá tin lời đó đâu. Khuê sư huynh rút cuộc nhìn trúng tên con cháu thế gia nào vậy, chẳng lẽ sau khi nói ra còn sợ chúng ta thực sự sẽ tranh với sư huynh hay sao?” Lâm sư đệ khẽ cười một tiếng, sau đó nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.