Ly Hôn Rồi Sủng

Chương 21: Chương 21: Hắn không có đi tìm phụ nữ




Lạc Trạch lảo đảo hướng cửa phòng đi ra, Ôn Phi Phi nóng mắt nhìn hắn muốn đi thật nhưng mà Lạc Trạch bỗng nhiên quay đầu lại tiến thẳng vào phòng tắm đóng “sầm” cửa lại.

Ôn Phi Phi đứng ở ngoài ngẩn ngơ nghe tiếng nước chảy.

“Rào rào”

Lạc Trạch nhíu chặt mày, dùng sức cọ rửa mùi hương khó chịu của mấy cô gái ở quán bar.

Áo sơ mi dính vết son hắn ném thẳng vào sọt rác, càng nghĩ càng ghê tởm.

Đám phụ nữ ở quán bar đúng là không biết chết sống, quấn chặt hắn không buông, nếu không phải trợ lý đứng ra giải quyết thì không chừng đã phát bạo mà đóng cửa luôn cái quán bar đó.

“Cạch.”

Lạc Trạch đi ra, thay một bộ đồ ở nhà, là một bộ đồ ngủ rộng thùng thình màu trắng sữa chấm bi.

Là Ôn Phi Phi gần đây có sở thích rất quái đản, không cho hắn mặc những bộ đồ ở nhà trước đây nữa, cô bảo chúng cứng nhắc làm cô không thoải mái. Thế nên liền ném tất cả mua về cho hắn mấy cái bộ đồ hắn cho là rất lập dị này. Nhưng mà hắn cũng không có phản đối, ai bảo phụ nữ có thai là nhất.

Mà trong hoàn cảnh rất không thích hợp này hắn cũng chả hơi đâu quan tâm bản thân mặc cái gì.

Ôn Phi Phi thấy hắn lúc nãy đi vào đã say khước mà còn đi tắm, rất dễ bị bệnh nhưng ma nghĩ đến việc hắn cứ đi quán bar rồi lại về với cái dạng vừa rồi thì trong lòng tức giận, quyết định mặc kệ hắn. Việc của Mạc Tử Vi hắn không có đi giải quyết lại mặc cô ở nhà mà đi uống rượu tìm phụ nữ sao?

Bây giờ trên trên các trang mạng xã hội đều mắng cô không có liêm sỉ, đã ly hôn còn giành giật lại chồng trước. Fan của Mạc Tử Vi không biết từ đâu đua nhau tung những hình ảnh Mạc Tử Vi khóc lóc thương tâm, còn chụp được hình của cô và Lạc Trạch đang ôm nhau đi đến bên xe.

Phải rồi! Chính là tối qua ở hội quán kia, cô đánh Mạc Tử Vi rồi lôi Lạc Trạch về đây. Càng không xong hơn khi cô tát ả hai tát cũng được quăng lên.

Thế là lũ lượt người đều đứng về phía Mạc Tử Vi mà mắng cô là tiện nhân, năm năm trước đã là tiểu tam chen vào tình yêu của Lạc Trạch và Mạc Tử Vi, khéo thay sao khi ly hôn lại mặt dày vô sỉ bám riết không buông tha cho Lạc Trạch trở về cùng người yêu thật sự.

Thậm chí còn nói cô dùng thủ đoạn mới có thai con của hắn, hoặc là cái thai đó chắc gì đã là của Lạc Trạch đi?

Nghĩ tới đây, tâm tình Ôn Phi Phi càng trầm xuống.

Chính cô cũng từng nói với Lạc Trạch rằng đứa con này đâu phải của hắn. Chỉ là đại khái sau đó mối quan hệ của hắn và cô lại kỳ lạ mà hòa hoãn lại. Thái độ của hắn thay đổi rất lạ, xem như không có chuyện gì xảy ra.

Kết cục là cô cũng không biết hắn có tin lời cô nói là sự thật hay không nữa.

Lạc Trạch sau khi đi ra cũng không có nhìn Ôn Phi Phi, hắn sau khi tắm đã tỉnh táo hơn nhưng bước chân vẫn còn loạng choạng, hai đêm liên tục uống say mèm làm hắn có chút mệt mỏi.

Ôn Phi Phi trơ mắt nhìn hắn mở cửa đi ra ngoài, sau khi hắn đóng cửa lại liền lấy gối ném về phía cửa.

“Anh có giỏi thì đừng có vào đây nữa! Cút đi cho tôi! Anh “mắc” tắm đến nỗi không qua phòng khác được à, lỡn vỡn trước mặt tôi làm gì!?”

Phòng ngủ nào ở căn nhà này không có phòng tắm, sao hắn không tắm ở đó đi. Tắm ở đây xong lại đi mất, xem cô là không khí à?

Ôn Phi Phi bật khóc, vùi mặt vào gối sụt sùi. Bị người khác mắng đến không ngẩn đầu lên được mà ngay một chút quan tâm hắn cũng không cho cô, hắn đi quán bar, hắn tìm phụ nữ rồi đem mấy thứ mùi hương đó về để sát muối lên vết thương của cô sao?

Một buổi trước đó còn cưng chiều cô, một buổi tối thôi sao liền vô tâm vô phế như thế đó.

Phụ nữ là thế, mặc dù giận dỗi, phớt lờ người kia bảo hắn cút đi nhưng đồng thời lại tham lam muốn hắn chiều chuộng, dung túng mà quan tâm mình. Chỉ là Lạc Trạch đối với Ôn Phi Phi cô đâu có dụng tâm như vậy.

Nước mắt của Ôn Phi Phi vì suy nghĩ này của bản thân lại lăn dài xuống gối.

So với tâm tình mâu thuẫn của Ôn Phi Phi, Lạc Trạch nằm trên giường ở phòng khách lại nhắm nghiền mắt, nhịp thở ổn định, đều đều.

“Khụ khụ”

Hắn ho khẽ mấy tiếng, mắt vẫn nhắm, ban đầu nhìn hắn không khác gì đang ngủ nhưng mà nội tâm của hắn lại vì mấy câu nói và thái độ xua đuổi của Ôn Phi Phi mà thắt lại từng đoàn.

Hắn đến quán bar uống rượu nhưng không có tìm phụ nữ, đơn giản vì để giải sầu mà thôi. Trợ lý của hắn cũng ở đó, nhìn thấy hắn liều chết giữ khoảng cách với mấy người phụ nữ đó nhưng loại địa phương đó không thiếu những phụ nữ ác liệt, kết quả trong lúc lôi kéo vô tình đã để lại vết son.

Lúc hắn đi vào phòng tắm thấy vết son trên áo liền biết Ôn Phi Phi đã hiểu lầm nhưng mà hắn không giải thích, bởi vì cô sẽ tin sao? Hoặc là cô căn bản có để ý hay không hắn cũng không biết, cô từng nói người cô yêu không phải hắn, thái độ trước đây của cô với hắn và Mạc Tử Vi bên nhau chắc cũng là vì bảo vệ cho Tiểu Lạc Lạc, cho hai bảo bối trong bụng được một gia đình hoàn chỉnh. Thế nên cô mới giành lấy cho của chúng nó mà thôi, chứ hạnh phúc của cô là đặt trên người tên học trưởng Mộc Dương đó.

Hắn từng tưởng cô ghen, nhưng mỗi lần sực nhớ ra sự thật thì hắn biết mình lại nhận nhầm.

Lạc Trạch hắn cũng biết hai tiểu bảo bối trong bụng của cô là của hắn, nhưng mà cô vẫn tàn nhẫn muốn lừa gạt hắn, để hắn chán ghét mà đẩy cô đi khỏi vòng tay của mình, để cô dễ dàng tiến về phía người đàn ông đó.

Hắn không biết suy nghĩ này của mình là đúng hay sai nhưng đây là câu trả lời duy nhất mà hắn có được qua thái độ của Ôn Phi Phi về mối quan hệ của hai người.

“Khụ khụ”

Lạc Trạch lại ho khan hai tiếng, hắn ngồi dậy muốn xuống nhà bếp rót một cốc nước.

“Bịch”

“Khụ khụ”

Trong phòng không có bật đèn, hắn đang say nên bước đi không vững mà va vào cạnh bàn, sợ làm ồn đến Ôn Phi Phi hắn cũng không dám ho lớn. Nhưng chợt cười tự giễu, Lạc viên mỗi phòng đều có hệ thống cách âm rất tốt đi.

“Khụ khụ” Lạc Trạch đi xuống cầu thang, ở một góc Ôn Phi Phi núp nhìn lén theo hắn.

Lúc Lạc Trạch trở lại, cô liền trốn đi, khi hắn vào phòng cô liền chạy đến dán tai lên cửa nghe động tĩnh. Cũng may hắn chỉ khép hờ cửa mà không có khóa.

“Khụ khụ”

Nghe tiếng ho của hắn mỗi lúc một dày hơn, mi tâm của cô liền nhíu chặt, hắn bị cảm thật sao?

__________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.