Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Chương 1: Chương 1: Ly Hôn




“Tôi cho rằng chủ yếu là trình độ văn hóa cao nhất cũng không thể vượt qua hồng câu.” Kỳ Tiếu Ngôn nhìn nhân viên bên công tác ly hôn trước mắt, giọng điệu nghiêm cẩn tựa như là đang tham khảo một vấn đề nào đó:“Cô ấy chỉ là giáo viên tiểu học , tôi là giáo viên đại học”.

Dương Vi khóe mắt nhảy dựng lên, cười ha ha vào mặt hắn:“Đều là giáo viên, đại học có gì cao quý hơn sao? Chẳng lẽ sinh viên đại học của anh đều không học qua tiểu học?”

Kỳ Tiếu Ngôn mặt không đổi sắc nói:“Bổ sung một chút, tôi là giáo sư, giáo sư trung tối cao cấp.”

“Không đúng, anh một vài học kêu thú ( cái này mình không hiểu lắm, bạn nào giúp mình với ), dĩ nhiên là fan của Tống Cẩn!”

“Vậy em không đem áp phích dán tại lễ kết hôn thì gọi là ý gì?”

“Ít nhất mỗi ngày hắn sẽ không cùng ta đàm ca đức ba hách!” Dương Vi xoay mạnh qua nhìn nhân viên công tác, trong mắt thiêu đốt hai luồng lửa cháy,“Cậu có tin được không! Hắn mỗi ngày theo ta tán gẫu toàn bộ đều nói về ca đức ba hách! Cậu có biết ca đức ba hách là ai không!”

“Ách......” Nhân viên công tác mím môi, cố gắng lộ ra một cái mỉm cười,“Tôi đoán là toán học gia.”

“Không! Hắn là ôn dịch!” Dương Vi căm thù đến tận xương tuỷ, giọng điệu làm cho nhân viên công tác trong nháy mắt trở nên lo lắng, này hắn chưa nghe qua kiểu mới ôn dịch.

Kỳ Tiếu Ngôn vẻ mặt tiếc nuối nói:“Như cậu chứng kiến, cô ấy căn bản không hiểu sức quyến rũ của toán học.”

Dương Vi nghiến răng nghiến lợi:“Như cậu chứng kiến, hắn căn bản không hiểu sức quyến rũ của tôi!”

Nhân viên công tác:“......”

Hắn thầm nghĩ nếu ở đây lâu một chút có thể bị đau đầu mà chết.

Kỳ Tiếu Ngôn đột nhiên nhìn hắn, học theo giọng điệu của Dương Vi hỏi:“Cậu tin tưởng sao, cô ấy thế nhưng ngày ngày xem kịch! Cô ấy chẳng lẽ không biết trong thời gian đó vẫn còn tồn tại bao nhiêu lịch sử cần được lưu truyền sao!”

“Vậy anh đối với Thương lão sư thế nào lại không lo lắng về vấn đề cảm thụ lịch sử cần được lưu truyền!” Dương Vi kịch liệt phản bác.

Kỳ Tiếu Ngôn một lần nữa khôi phục bình tĩnh nói:“Tin tưởng tôi, thương lão sư có rất nhiều chỗ đáng giá để em học tập tham khảo.”

Dương Vi lông mi đều dựng thẳng lên:“Anh đây là ghét bỏ tôi kỹ thuật không tốt?”

Kỳ Tiếu Ngôn ha ha cười:“Kỹ thuật? Đừng tự thiếp vàng lên mặt mình được không? Mỗi lần tôi hơi dùng sức một chút, em đã oa oa kêu to.”

Nhân viên công tác:“......”

Nhìn đề tài càng ngày càng phát triển đến địa phương không thể miêu tả, nhân viên công tác dùng can đảm của mình hết sức ngăn cản tình hình chuyển biến xấu đi :“Hai vị, tôi còn chưa đủ 18 tuổi.”

Dương Vi:“......”

Kỳ Tiếu Ngôn:“......”

20 phút sau, nhân viên công tác vui mừng tiễn cặp vợ chồng trẻ từ lúc bước vào đã làm náo loạn không thôi, hiện tại khu làm việc của họ rốt cục cũng khôi phục im lặng.

“Chậc chậc, thật sự là đáng tiếc.” Một cô gái tiếc hận thở dài,“Trai tài gái sắc, Kim Đồng Ngọc Nữ, liền như vậy ly hôn .”

Một trưởng bối lớn tuổi bên cạnh chỉ suối nước bọt bên miệng cô giá trẻ, giọng điệu vô cùng thản nhiên:“Tôi chắc chắn, hai người kia sẽ không thể kết thúc như vậy.”

Nhân viên phụ trách công việc của Kỳ Thiếu Ngôn và Dương Vi im lặng ngồi vào vị trí lắm việc, nhanh chóng lên wed gõ bốn chữ Ca Đức Ba Hách để tìm kiếm.

Trang wed bắt đầu làm việc.

-Ca đức ba hách: toán học gia người Đức, từng đưa ra ca đức ba hách nổi tiếng, đoán rằng......

Hắn rốt cục cũng hiểu..

Dương Vi cùng Kỳ Tiếu Ngôn đi ra khỏi Cục Dân Chính, trong tay có quyển sách hồng. Dương Vi đem giấy chứng nhận ly hôn nhét vào giỏ xách, Kỳ Tiếu Ngôn ở bên cạnh cô nói:“Tôi tạm thời ở lại trường học, đợi tôi trở về nhà rồi bàn tiếp”

Dương Vi cau cái mũi không nói chuyện, xoay người ra phía trước, lại nghe Kỳ Tiếu Ngôn ở sau người gọi lại cô.

“Còn có chuyện gì?”

Kỳ Tiếu Ngôn nói:“Kỳ thật so với Ca đức ba hách, tôi càng thích Âu Lạp.”

“...... Tạm biệt!” Dương Vi không quay đầu lại bước đi.

Kỳ Tiếu Ngôn nhìn bóng dáng của cô hoàn toàn biến mất ở một góc quẹo, mới đi đến nơi dừng xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.