Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 75: Chương 75: Thỉnh chức, ám hắc, ma nữ, phong nguyệt




Hoàng cung Mạt La đế quốc, thư phòng quốc vương, Tĩnh Hương hướng tới quốc vương mà thỉnh cầu tiếp tục đảm nhiệm phó đoàn trưởng Tư Lược đoàn, xong việc bèn lui ra. Tả La nghi hoặc hỏi quốc vương: “Bệ hạ, từ lúc Lôi Ân làm rối tung cái hôn lễ, Tĩnh Hương và hắn khẳng định có quan hệ không bình thường. Ngài để Tĩnh Hương tiếp tục đảm nhiệm phó đoàn trưởng, như vậy có được không?”

Lao Nhĩ đối với việc Tĩnh Hương xin tiếp tục đảm nhiệm phó đoàn trưởng, cũng có cảm giác không như ý muốn. Nhưng mà vì thế mà không cần phiền não tìm kiếm phó đoàn trường mới. Nghe Tả La hỏi xong, tự tin mỉm cười: “Nếu là người khác cùng Lôi Ân có quan hệ, ta khẳng định sẽ không tiếp tục dùng. Nhưng Tĩnh Hương lại khác, không cần phải hỏi về lòng trung thành của nàng ta với đế quốc, trẫm tuyệt đối tin tưởng nàng. Kỳ thật trẫm cũng hy vọng Tĩnh Hương có thể lấy Lôi Ân, quản thúc hắn không gây ra những chuyện phiền toái nữa!”

“ Muốn quản thúc Lôi Ân thật là điều không dễ dàng!” Tả La lắc đầu thở dài, trong lòng thầm bội phục sự tín nhiệm Tĩnh Hương của quốc vương. Đối với một thần tử mà nói, được quốc vương tín nhiên như thế, quả là điều vinh hạnh!

***

Bối Cát – Tư Lạc Ni, người mang dòng máu của ma tộc và nhân tộc, thất giai hắc ám kiếm sĩ, là người đứng đầu trong nhóm Hắc Ám cửu kiếm vệ của Tắc Tư giáo hoàng Hắc Ám giáo đình, là người cực kỳ háo sắc. Hắn chính là tên ải sấu bịt mặt đã đuổi theo Tĩnh Hương ngày trước.

Tắc Tư biết được Hắc Ám ma kiếm đang trong tay Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ, liền xem xét lại, rồi phái Hắc Ám cửu kiếm vệ bí mật dẫn người đi đoạt về Hắc Ám ma kiếm.

Hắc Ám cửu kiếm vệ nghĩ khi ma thú ở Hỗn Loạn hoang nguyên chạy ra không ngừng, Lôi Ân thế nào cũng phải trở về đế đô Mạt La, vì thế nhanh chóng chạy đến Mạt La đế đô, để chuẩn bị bắt hắn hoặc là bắt Lạc Khắc làm vật trao đổi với Hắc Ám ma kiếm.

Lúc bọn họ bí mật đến Mạt La đế đô, cũng vừa vặn trước ngày hôn lễ của Tĩnh Hương một này. Bọn họ vốn định ra tay ở Tể tướng phủ, đáng tiếc, khi phái thám tử điều tra, thì phát hiện Tể tướng phủ phòng bị quá nghiêm ngặc. Có được đám bạch lanh kỵ sĩ của Tư Lược đoàn tuần tra, Lạc Khắc ra vào lại có cao thủ bên cạnh, căn bản không có cách nào ra tay.

Tuy nhiên khi bọn chúng đang lo tìm đối sách, thì cũng vừa vặn phát hiện Lôi An phá hỏng hôn lễ. Thấy Lôi Ân quan tâm với Tĩnh Hương như thế, hắn liền phân tán nhân thủ đuổi theo Tĩnh Hương để bắt đi, muốn dùng Tĩnh Hương để trao đổi Hắc Ám ma kiếm với Lôi Ân.

Song, sự tình không được thuận lợi như mong muốn của chúng, mười tinh linh mỹ nữ bay đến rồi tiếp đó là Lôi Ân cùng tinh linh trung đội, phá hỏng kế hoạch của của chúng. Bọn chúng rốt cuộc cũng phải rút lui.

Thế cũng chưa phải là chuyện đáng giận nhất, đáng giận nhất là việc thám tử của chúng tìm không được nơi hạ lạc của Lôi Ân, dường như Lôi Ân đã tan biến không chút dấu vết trên toàn đại lục. Với thực lực của Hắc Ám giáo đình, Hắc Ám cửu kiếm vệ muốn tụ tập nhân thủ để tiêu diệt Mạt La Hoàng Gia Tư Lược đoàn thì không phải việc khó. Bất quá điều kiện tiên quyết là không để Quang Minh giáo đình phát hiện, hơn nữa còn phải tìm ra Mạt La Hoàng Gia Tư Lược đoàn thì mới được.

Có thể đánh thắng mà lại không tìm được mục tiêu, chuyện này làm người ta thật sự phiền muộn. Bối Cát và cửu kiếm vệ cơ hồ mỗi ngày đều trách mắng thám tử là lũ phế vật.

***

Thôn Khắc Lộ Tây, tại vùng bờ biển phía Tây Nam Mạt La đế quốc, là một ngư thôn nhỏ cách Vọng Triều Sơn năm trăm dặm về hướng động, dân cư trong thôn không quá vài trăm hộ, ngày thường sinh sống bằng cách đánh cá, nghèo khổ nhưng an tường, dân phong thuần phác, tình cảm của cư dân rất tốt.

U Nguyệt Nhi thần tình si ngốc, nằm ngẩn ngơ trong phòng ngủ trong căn phòng mà ân nhân cứu mạng, lão nãi nãi Ny Lộ - Luân Lạp Tư cấp cho nàng, trong đôi mắt phượng thê lương chảy ra hai dòng lệ trong suốt, tự trách mình không thể bảo vệ hài tử trong bụng.

Sau khi quay về Hắc Ám giáo đình chịu sự đối đãi bất công, U Nguyệt Nhi sống trong sự thất vọng cùng cực, ba tháng trước, nàng rốt cuộc không thể chịu đựng thêm nữa, cắt cổ tay tự sát. Nhưng nàng được các tỷ muội trong giáo đình phát hiện, cứu chữa kịp thời và phát hiện nàng đã mang thai.

U Nguyệt Nhi đã mất đi ý nghĩa cuộc sống, biết tin mình đang mang thai, vô cùng khiếp sợ, không thể tưởng tượng chính mình lại mang cốt nhục của cầm thú nam tước.

U Nguyệt Nhi tự thấy rõ bộ mặt thật của giáo hoàng, liền đối với Hắc Ám giáo đình tràn ngập thất vọng, đồng thới hận ý đối với cầm thú nam tước không còn cường ngạnh như trước kia. Nàng là một nữ nhân yêu thích trẻ con, tuy nàng không thân không thích, biết mình mang cốt nhục của cầm thú nam tước, vốn muốn đem theo đứa nhỏ cùng chết nhưng cuối cùng cũng không đành lòng, dù sao nó cũng là hài tử của nàng.

Tuy nhiên, khi nàng đã dẹp bỏ ý nghĩ tự sát trong đầu, muốn sinh hạ hài tử, giáo hoàng biết tin nàng mang thai, mười ngày trước đã nghiêm khắc ra lệnh cho nàng nhanh chóng hủy đi hài tử, sau đó ép nàng lấy một hồng hồ nhân có huyết thống ma tộc “Hắc ám tinh linh”.

U Nguyệt Nhi vốn đã thất vọng đến tận cùng với giáo hoàng, đối mặt với nghiêm lệnh của giáo hoàng thì trong lòng tràn ngập bi ai, đêm đến liền lén lút thu thập hành lý rồi cưỡi ma sủng Quang Minh bạch vũ điêu, bỏ qua bọn hộ vệ quát mắng cản đường, nhanh chóng bay ra khỏi khe hở của giáo đình, muốn thoát ly khỏi nơi vô tình này.

Đáng tiếc, số mạng nàng thật xấu, Hắc Ám giáo hoàng Tác Tư có được truyền báo, biết tin nàng chạy trốn, lập tức giận dữ, phái ra những thân tín đích hệ, chính là đọa lạc thiên sứ trung đội có huyết thống ma tộc “Đọa Lạc Thiên Sứ” và dực nhân huyết thống, đuổi theo truy sát nàng.

U Nguyệt Nhi có thể nói không biết một chút vũ kĩ hay ma pháp gì, dưới sự truy sát của đọa lạc thiên sứ, vô ý bị cương thương quét trúng sườn phải, máu chảy không ngừng. Mắt thấy sắp bị bắt giữ thì một nhánh dực nhân đại đội của Quanh Minh giáo đình phát hiện đọa lạc thiên sứ đang truy sát nàng, lập tức tiến lên chặn đánh. Do vậy nàng có cơ hội đào thoát khỏi sự truy sát của bọn chúng, mang theo thương tích, đầu óc mê man chuyển hướng về phía ngư thôn Khắc Lộ Tây rồi ngã xuống, được Ny Lộ lão nãi nãi cứu về nhà.

Bởi vì nàng chảy máu quá nhiều, vất vả chạy trốn, lại từ không trung ngã xuống, mặc dù không cao, nhưng nàng bị thương không nhẹ. Được Ny Lộ nãi nãi cứu giữ lại tính mạng, nhưng đứa nhỏ trong bụng nàng không thể giữ lại được. Chỉ có thể một mình đối diện với sự thật vô tình tàn khốc.

“Nguyệt Nhi, ngươi tỉnh lại rồi a, đến đây, ăn một chút cháo cá!” Ny Lộ lão nãi nãi, niên kỉ độ lục tuần, đầu tóc bạc trắng, đang bưng một bát cháo cá, hiền từ đi tới bên giường U Nguyệt Nhi.

“Tạ tạ người, Ny Lộ nãi nãi, những ngày này thật sự là đã quấy rầy người…” U Nguyệt Nhi nhìn Ny Lộ cảm kích nói.

“Ngươi đừng khách khí như vậy, nào, ăn cháo, cái gã xú nam nhân kia không yêu ngươi, sau này ngươi hãy ở lại đây với nãi nãi.” Ny Lộ nãi nãi mỉm cười một cách từ ái, dùng muỗng đút U Nguyệt Nhi ăn.

U Nguyệt nhi nghe xong Ny Lộ nãi nãi nói, cảm kích mà rơi lệ, tâm trạng áy náy chính mình lừa Ny Lộ nãi nãi. Bởi vì Ny Lộ nãi nãi hỏi trượng phu nàng ở nơi nào, vì sao nàng lại bị thương, nàng căn bản chẳng biết như thế nào trả lời, chỉ nói trượng phu không thương yêu nàng, rồi nàng gặp phải cường đạo mà bị thương. Như vậy tất cả lời nói đều đưa đến nam nhân của nàng căn bản không yêu thương cho nàng, nàng không nói nàng là nhị tộc hỗn huyết ma nhân, cũng là tránh cho Ny Lộ nãi nãi khỏi sợ hãi.

***

Loan Nguyệt sơn lĩnh, tọa lạc đâu đó ở giữa phương nam Quang Minh đế quốc cùng Mạt La đế quốc hướng đông nam biên cảnh, nhiều người phát xuất từ Loan Nguyệt mà có danh, đây thuộc dải đất không có người quản, thỉnh thoảng có vài người qua lại. Gần nhất một tháng có Phong Nguyệt Mỹ Nữ đoàn, trú tại trung tâm dải đất Loan Nguyệt sơn lĩnh. Nghe được tin tức đó, tầng tầng lớp người kéo đến kết thành đội quân “Sắc lang”.

Phong Nguyệt Mỹ Nữ Đoàn, một đội đoàn chuyên môn làm việc thân thể sinh ý, ba ngàn kỹ nữ duyên dáng trẻ đẹp, cùng với bốn ngàn lục giai tạp hệ kiếm sĩ hộ vệ, trường kỳ lưu động ở các nơi đại lục, tiếng tăm thật tốt, mỗi một nơi đến tất sẽ hấp dẫn đại quân sắc lang ùng ùng kéo đến!

Đế Na - Tây Lệ Ny, thất giai cực điện kiếm sĩ, đoàn trưởng Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn, bề ngoài xinh đẹp lẳng lơ, có mái tóc màu xanh tuyệt sắc của thục nữa cùng nội tâm u buồn trống trải. Ngoại trừ bản thân nàng, không ai biết lai lịch trước đây của Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn. Đoàn trưởng xinh đẹp như nàng, cũng là một trong nguyên nhân nhiều sắc lang kéo đến ủng hộ.

Trước mắt tại đại lục có rất nhiều người phong nguyệt lão luyện, đều lấy chuyện có thể cùng Đế Na trên giường làm vinh dự. Bởi vì đến nay chưa có ai có thể cùng với Đế Na tú bà kiêm chức mỹ nhân đoàn trưởng này ở trên giường.

Một trong bốn thế lực lớn của Hỗn Loạn đồng hoang, Uy Liêm Thương Đoàn của đoàn trưởng Bố Lỗ Tư, đúng lúc mới gần đây bản thân hắn thống lĩnh thương đoàn đóng quân ở vị trí phương bắc Loan Nguyệt sơn lĩnh. Hắn biết được Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn đến, lập tức đem theo thương đoàn tới đóng quân ở vị trí ngoài Loan Nguyệt Sơn Lĩnh. Bản thân mình mỗi ngày ở trong mỹ nữ đoàn ăn chơi trác táng, sau khi uất ức cùng mất mát rời khỏi hoang nguyên.

Uy Liêm thương đoàn từ sau khi rời khỏi Hỗn Loạn hoang nguyên, liên tiếp bị quân đội các nuốc tấn công, vốn có hai vạn một ngàn hộ vệ, ở hoang nguyên bị Mạt La hoàng gia Tư Lược Đoàn thiêu chết năm ngàn, ngoài ra mới gần đây bị các nước tấn công, đã tổn thất đến chỉ còn năm ngàn. Nếu còn ở Hỗn Loạn hoang nguyên, Uy Liêm thương đoàn bây giờ chỉ có thể tính là một thế lực lớn bình thường, căn bản không cách nào duy trì là một trong bốn thế lực lớn có danh lúc trước ở hoang nguyên.

Kỳ thật không chỉ có Uy Liêm thương đoàn đã bị tấn công, thế lực Hỗn Loạn hoang nguyên còn lại tiến vào tám nước, tất cả đều bị bao vây, bị các nước bắt buộc lui về đóng quân cẩu thả ở lại vùng biên giới. Quốc gia chung quy vẫn là quốc gia, các thế lực phạm tội nho nhỏ cho dù có nhiều quý tộc bằng hữu, nhưng quốc vương cực độ không muốn bọn họ ở lại trong nước của mình. Nếu bọn họ không rời khỏi, kết cục chỉ có một, bị tiêu diệt.

Màn đêm phủ xuống, dụng cụ đứng đầu đặc sắc của Phong Nguyệt Mỹ Nữ Đoàn là lều trại đại sảnh siêu cấp khổng lồ, có thể chứa nhiều sắc lang khách làng chơi. Tất cả vừa ôm trung ý kỹ nữ vừa uống rượu vừa nghe nhạc, mập mờ nồng nhiệt. Âm thanh dâm dục cùng lời lẽ phóng túng tràn ngập cả đại sảnh.

Vũ đài ở chính giữa trung tâm, hơn mười kỹ nữ ăn mặc xinh đẹp hấp dẫn, đang nhảy điệu múa thoát y khiêu gợi. Những chỗ ngồi khách quý ở gần đó nhất, một đám sắc lang đang bị kích thích huýt sáo gào lớn, yêu cầu các nàng "cởi nhanh lên… cởi nhanh lên…"

Bố Lỗ Tư cùng năm tên đại đội trưởng thủ hạ ngồi ở hàng ghế đầu tiên dành cho khách quý, hai bên đang ôm hai nàng kỹ nữ mĩ mạo trẻ tuổi, bị hắn chiến hết tiện nghi, hai mắt thì nhìn phía trên đang biểu diễn thoát y, giữa hai chân có một kỹ nữ xích lõa đang dùng khẩu kỹ thuần thục thổi tiêu cho hắn

Vào lúc nào, tên lưu manh Diệp Phong miệng ngậm một cây Thanh sảng tiêu hồn, toàn thân đều một màu đen, dẫn đầu bọn Ai Đức, Lạp Phỉ Nhĩ, Ba Nhĩ ba người dưới sự nghênh đó của kỷ nữ mới, mà tiến vào đại sảnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.