Long Thành

Chương 7: Chương 7: Đột tiến




Hàng năm điển lễ khai giảng, giáo phương đều sẽ tỉ mỉ chuẩn bị một cái “tiết mục”, cho này đám tiểu tử phá hoại mới nhập học này một cái hạ mã uy, kinh sợ tân sinh. Nơi này không có cục cưng ngoan ngoãn, tất cả đều là đám người việc xấu chồng chất, bọn họ không kiêng nể gì mang trường học này hủy đi đều là chuyện thực bình thường.

Hiệu trưởng Từ Bách Nham hỏi: “Phòng an ninh đã được kiểm tra định kì chưa?”

Lâm Nam trả lời: “Đã xong từ ba ngày trước, để cho đám nhóc kia một sự ngạc nhiên thú vị.”

Hiệu trưởng dặn dò: “Chú ý một chút, đừng làm ra tai nạn chết người. Đám bạn nhỏ đáng yêu này đều là hộ khách tôn quý của chúng ta, đừng có dọa chạy, sang năm phí tài trợ còn trông cậy vào bọn họ.”

Lâm Nam vội vàng nói: “Đúng, tôi đã phân phó Trung tâm an ninh, cảnh giới cấp ba.”

Từ Bách Nham lộ ra vẻ hài lòng: “Như vậy đi. Giết gà dọa khỉ, ài, đáng tiếc gà kém một ít, dám đến đây, cũng là một đứa nhỏ dũng cảm.”

Trên màn hình, Quang Giáp nhà nông vết rỉ sét loang lổ đứng ở trước cửa trường học, thân hình thấp lùn cũ kỹ mang hai ống nước tráng kiện, nhìn qua có chút buồn cười.

Trung Tâm An Ninh, có hơn một ngàn màn hình theo dõi mỗi một góc của nhà trường, máy tính chủ không ngừng tập hợp các loại số liệu. Vì trấn áp phần tử nguy hiểm trong trường học, Từ Bách Nham tiêu phí số tiền lớn tạo ra Trung Tâm An Ninh nhà trường số một trong toàn bộ liên bang. Cam kết nhân viên công tác đều là những người rất có kinh nghiệm, hoặc là quân đội xuất ngũ, hoặc là những người đã có kinh nghiệm công tác bảo an nhiều năm.

Lúc này Trung Tâm An Ninh không khí thả lỏng, một cái Quang Giáp nhà nông, bọn họ cảm thấy chỉ là một trò khôi hài. Trải qua mấy lượt rút thăm, Fermi trở thành cuối cùng tên xui xẻo. Nhiệm vụ phòng ngự được chuyển tới chỗ của hắn, thanh âm của hắn cũng hữu khí vô lực.

“Chỉ thị mới nhất, cảnh giới cấp ba, không gây tai nạn chết người.”

“Mục tiêu bọc thép = 0, không gây tai nạn chết người, công suất vũ khí hạ tới 30%, hay là hạ tới 10% đi, vạn nhất mà chết thì phiền toái lớn.”

Fermi tiếp tục than thở: “Radar đối không đã chuẩn bị xong.”

Phía sau truyền đến tiếng cười vang: “Fermi, cậu xác định đối phó một cái Quang Giáp nhà nông cần radar đối không?”

“Trò chơi này có thể bay lên sao?”

Fermi tức giận nói: “Đều câm miệng! Hay là đổi các ngươi đến la,f?”

Tiếng cười càng lớn thêm vài phần, ở Trung Tâm An Ninh đều là tinh anh, mọi người đều thích đối phó mục tiêu có thực lực mạnh mẽ. Đối phó Quang Giáp nhà nông, cũng không phải là chuyện quang vinh gì, Fermi thực xác định, một đoạn thời gian trong tương lai danh hiệu “sát thủ nông giáp” hắn là giãy không thoát.

Đặt ra hình thức công kích tự động, Fermi lười liếc mắt nhìn thêm một cái, đứng lên hỏi: “Có ai cần cà phê?”

“Tôi!” “Tôi cũng muốn!” “Cho một ly cà phê đá!”

Một hàng cánh tay đưa lên, bọn họ đại bộ phận thời gian đều gục lên gục xuống, có xem tin tức, có tán gái. Học kỳ mới còn chưa bắt đầu, bọn họ còn chưa thoát khỏi ảnh hưởng của kỳ nghỉ dài ngày, phổ biến là trạng thái tinh thần uể oải.

Về phần xem náo nhiệt, đối phó một cái Quang Giáp nhà nông thì có náo nhiệt gì hay ho?

Fermi đang giúp mọi người pha cà phê, nghe vài đồng nghiệp phụ cận đang nói chuyện.

“Nghe nói năm nay đến vài nhân vật cũng khá ác, nói không chừng đến lúc đó sẽ rất bận rộn.”

“Lời này nói sao vậy, năm nào mà không có nhân vật độc đáo?”

“Nói đây là có mấy tội phạm thiếu niên.”

“Tội phạm thiếu niên? Phạm vào chuyện gì? Tội phạm thiếu niên cũng có thể vào đây?”

“Nghe nói có cướp bóc cũng có trộm cắp, cậu cũng không phải không biết hiệu trưởng của chúng ta, có tiền là có thể vào.”

“Một đám não có bệnh, có tiền vào trường của chúng ta còn chém giết cái gì trộm cướp cái gì nữa?”

“Giống như là ham muốn, cậu nói có phải là bệnh không? Dù sao đối với bọn họ mà nói không sao cả lạc, có tiền mà.”

“Con mẹ nó chứ, có tiền thật sướng mà! Xem trang bị của đám đệ tử này đi, lại nghĩ đến chúng ta, thật sự là đáng thương mà!”

Fermi nghe bọn họ nói chuyện phiếm, trong lòng cũng nhoi nhói. Trước khi đến Trung Tâm An Ninh, hắn cảm thấy đây thực sự là một công việc tốt, tiền lương không tệ, nội dung công tác chỉ là đối phó một đám đệ tử, vậy không phải dễ như trở bàn tay sao? Nhưng sau khi hắn nhập chức, hắn mới biết mình sai đến chừng nào.

Mỗi học kỳ sẽ đối phó với đệ tử nào, đều là một đám trang bị Quang Giáp xa hoa đến tận răng, Quang Giáp số lượng hạn chế đi đầy đất, Quang Giáp chế tạo riêng nhiều như chó.

Có Quang Giáp mang khiên phòng vệ trường học tiêu phí số tiền lớn bố trí pháo laser vẫn phá không được, có Quang Giáp ẩn hình hơn hai mươi loại radar của trường học tìm không được, có Quang Giáp hạng nặng hỏa lực hung mãnh đến có thể phản áp chế đối với bọn họ.

Ngay cả Trung Tâm An Ninh nhà trường được xưng mạnh nhất liên bang, cũng đã bị nổ qua hai lần.

Fermi phục vụ ở tiền tuyến năm năm, nhưng mà hắn dùng nhân cách đảm bảo, tiền tuyến tuyệt đối không có nguy hiểm như nơi này. Hắn nghĩ bể đầu cũng nghĩ không ra, đến trường thì đến trường, nổ Trung Tâm An Ninh để làm chi?

Nếu không phải tiền lương thật sự là không tệ. . . Ai, thật sự là mệt mỏi mà.

Bưng một khay đầy cà phê trở về, Fermi trong lòng tràn ngập cảm khái.

Cửa trường học, người xung quanh đều đã tiến vào Quang Giáp, phi xa của mình, bay lên bầu trời, chiếm cứ địa hình có lợi, ai cũng không muốn bỏ qua trò hay này. Chỉ thấy bầu trời xuất hiện một cái hình quạt thật lớn, máy phi hành bao vây cửa lớn trường học dày đặc.

Thích xem náo nhiệt là thiên tính con người mà.

Trong khoang điều khiển Thiết Canh Vương, Long Thành đội máy điều khiển, vẻ mặt bình tĩnh.

Tránh né lửa đạn, khoa khảo hạch có điểm thiên môn, dùng nó làm khảo hạch nhập học, Long Thành có chút ngoài ý muốn, nhưng không kỳ quái.

Long Thành ở trong doanh huấn luyện đã tiếp xúc qua khoa mục cùng loại, hắn nghĩ rằng có lẽ là đặc sắc của doanh huấn luyện này? Hoặc đó là doanh huấn luyện đột kích ngay mặt một chiến trường trọng điểm?

Hắn vứt bỏ tạp niệm, lực chú ý tập trung, từ khi đội mũ điều khiển hắn đã theo bản năng điều chỉnh hô hấp, hô hấp của hắn bắt đầu biến nhẹ bắt đầu trở nên kéo dài. Nếu có thể nghe được nhịp tim của hắn, sẽ phát hiện nhịp tim của hắn lúc này dần dần chậm lại, nhưng càng ngày càng thâm trầm có lực.

Sự lạnh lẽo nhè nhẹ đã lâu không cảm thấy đang xấm lấn Long Thành, giống như ký ức từng cố ý quên đi lại xuất hiện ở trong lòng, nhiệt độ cơ thể hắn đang nhanh chóng hạ xuống.

“Bắt đầu!”

Chi dưới tráng kiện của Nông Canh Vương giẫm mạnh lên mặt đất, chạy đi ra ngoài.

Trong Quang Giáp, Khuất Tiếu cau hàng chân mày rậm của hắn lại, lẩm bẩm: “Đi mặt đất sao? Nhưng xa như vậy, thời gian không kịp.”

Trên radar Quang Giáp thể hiện khoảng cách theo đường thẳng giữa phòng hiệu trưởng cùng cửa lớn trường học là 55 km, phi hành theo đường thẳng hắn thậm chí có thể khống chế thời gian ở trong vòng một phút đồng hồ, cái này không có gì khó khăn, rất nhiều Quang Giáp có thể làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.