Lời Nói Dối Của Vợ (Khủng Hoảng Hôn Nhân)

Chương 8: Chương 8: Thông qua xét duyệt




Lúc này, ngoài cơn phẫn nộ ra, Cao Văn Cường vẫn cảm thấy rất đau lòng.

Nhưng nếu đã chọn điều tra rõ chuyện này thì hắn chỉ có thể cố kìm nén mọi cảm xúc của mình, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra để ứng phó với Nguyễn Huyền Châu.

Cuối cùng, hai người cũng không đi ăn tiệc mà dưới sự đề nghị của Cao Văn Cường, tìm đại một nơi nào đó lót dạ.

Sau khi ăn xong, hai người đi đến dưới tòa nhà chung cư, đang tay trong tay bước vào trong thì di động của Nguyễn Huyền Châu bỗng vang lên.

Lúc cô ta lấy điện thoại từ trong túi xách ra, Cao Văn Cường liếc nhìn thì thấy trên màn hình di động hiển thị tên Cao Phi.

Cao Văn Cường vẫn chưa quên kẻ tên là Cao Phi này. Hắn ta là ông chủ của Nguyễn Huyền Châu, chồng của Yến Trâm.

Theo những gì mà Yến Trâm đã nói thì Cao Phi chính là đối tượng ngoại tình của Nguyễn Huyền Châu.

Nhưng về sau tại sao Nguyễn Huyền Châu lại làm live stream trong phòng “Chơi vợ người ta”, Cao Văn Cường không rõ ràng lắm, cũng không biết chuyện này có liên quan tới Cao Phi hay không.

Hiện giờ thấy Cao Phi gọi điện thoại cho Nguyễn Huyền Châu, lập tức gợi ra sự chú ý của Cao Văn Cường.

Nói không chừng giữa Nguyễn Huyền Châu và Cao Phi còn tồn tại mối quan hệ không thể khiến người khác biết. Nếu nghe lén được nội Dung cuộc đối thoại của họ thì chắc chắn sẽ tìm được manh mối.

Nhưng Nguyễn Huyền Châu cầm di động nhìn thoáng qua, lại không nhấc máy mà bỏ điện thoại vào trong túi xách.

“Ai gọi thế? Sao không nghe máy?”

Cao Văn Cường thu hồi tầm mắt, làm bộ như khó hiểu hỏi.

“Số lạ, chắc là đa cấp rồi, không muốn nghe.” Nguyễn Huyền Châu đáp lại rất rõ ràng.

Cao Văn Cường không thể không bội phục tài nói dối của cô ta. Không phát hiện ra một chút khác thường nào luôn. Điều này cũng khiến hắn xác định rằng quan hệ giữa Nguyễn Huyền Châu và Cao Phi vẫn còn chưa kết thúc, nói không chừng còn dan díu với nhau thường xuyên.

Không lâu sau, di động của Nguyễn Huyền Châu lại reo lên.

Lần này, cô ta hoàn toàn không lấy điện thoại ra mà trực tiếp cúp máy trong túi xách.

“Lại là dãy số đó à? Cứ nghe đi, nói không chừng là bạn bè em đổi số chứ không phải là đa cấp đâu.” Cao Văn Cường thuận miệng nói.

Nguyễn Huyền Châu nghe vậy ngớ ra một lúc, sau đó đáp lại ngay: “Kệ nó đi. Dù sao mình cũng sắp vào thang máy rồi, sóng điện thoại không ổn định đâu.”

Cao Văn Cường cũng không tiện nói thêm gì nữa. Hai người cùng nhau vào thang máy.

Vừa vào nhà, di động của Nguyễn Huyền Châu lại vang lên.

Cao Văn Cường đang nghĩ phải làm thế nào để Nguyễn Huyền Châu nhận cú điện thoại này thì đã thấy cô ta nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, cuối cùng lấy di động ra rồi đi đến ban công nói chuyện.

Cao Văn Cường cũng có thể đoán được sơ sơ ý nghĩ của Nguyễn Huyền Châu. Nếu lần này mà không nghe máy nữa thì có vẻ rất kỳ quặc, cho dù không có vấn đề gì thì cũng sẽ vẫn khiến Cao Văn Cường sinh nghi.

Không biết là cố ý hay vô tình, sau khi ra ngoài ban công, Nguyễn Huyền Châu lại tiện tay đóng cửa trượt bằng kính lại.

Cao Văn Cường ở trong phòng khách nên hoàn toàn không nghe thấy họ đang nói cái gì. Hắn rón rén đi vào phòng ngủ cách ban công gần nhất, không bật đèn mà đứng ở cửa sổ, loáng thoáng nghe thấy có tiếng đàn ông phát ra từ di động của Nguyễn Huyền Châu, hơn nữa giọng còn rất lớn, có vẻ rất tức giận.

Hắn không nghe rõ nội Dung là gì, chỉ nghe thấy hắn ta nói rất nhiều rất dài rồi mới chịu dừng lại.

“Em đã nói nhà em có việc nên về trước rồi mà. Cứ vậy đi, em cúp máy đây.” Nguyễn Huyền Châu nói xong câu này rồi cúp điện thoại luôn.

Nghe thấy tiếng cửa trượt vang lên, Cao Văn Cường nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ. Lúc tới cửa mới phát hiện Nguyễn Huyền Châu đang đứng trong phòng khách, nhìn mình với vẻ mặt phức tạp.

Cao Văn Cường biết chắc hẳn cô ta đã phát hiện mình nghe lén cô ta gọi điện thoại. Không khí trở nên gượng gạo.

Hắn làm bộ như không biết gì cả, vừa đi tới chỗ sofa vừa ra vẻ quan tâm hỏi: “Điện thoại của ai thế? Chắc không phải là đa cấp đâu nhỉ?”

Nguyễn Huyền Châu không nói lời nào, đi đến bên cạnh Cao Văn Cường rồi ngồi xuống, nhìn Cao Văn Cường với vẻ nặng nề, sau một lúc lâu vẫn không lên tiếng.

Cao Văn Cường bị cô ta làm cho không hiểu ra sao, loáng thoáng đoán được đối phương có chuyện rất quan trọng muốn nói với mình, trong lòng cũng trở nên căng thẳng. Chẳng lẽ Nguyễn Huyền Châu định nói rõ mọi chuyện với hắn, sau đó đề nghị ly hôn?

“Ông xã, có phải là anh đang nghi ngờ em đã làm chuyện có lỗi với anh không?”

Nguyễn Huyền Châu đột nhiên nói thế khiến Cao Văn Cường trở tay không kịp. Thừa nhận cũng không ổn, mà không thừa nhận cũng không được, đành phải hỏi ngược lại: “Sao em lại bỗng nói thế?”

“Hôm nay ăn cơm, lúc anh đi tính tiền, em thấy chìa khóa nhà trong cặp văn phòng của anh.” Nguyễn Huyền Châu nói bằng giọng rất bình tĩnh.

Cao Văn Cường ngây ngẩn cả người. Hắn đã hoàn toàn quên mất chi tiết nhỏ xíu này, nhưng không ngờ lại bị Nguyễn Huyền Châu phát hiện.

Tuy rằng Nguyễn Huyền Châu không nói huỵch toẹt ra, nhưng rõ ràng là đang tỏ vẻ cô ta đã biết rõ ý đồ của Cao Văn Cường rồi.

Nếu Nguyễn Huyền Châu đã chủ động nhắc đến chuyện này thì Cao Văn Cường cũng không che giấu nữa, hỏi thẳng thừng: “Cho nên, em có lời nào muốn nói nữa không?”

Bất kể thế nào thì Cao Văn Cường đều phải nghe xem tại sao Nguyễn Huyền Châu lại phản bội mình.

Nguyễn Huyền Châu do dự một lúc rồi chậm rãi nói: “Anh biết đấy, ông chủ của chúng em là Cao Phi. Từ khi em vào công ty đến nay, hắn ta vẫn thường quyên quấy rối em. Có mấy lần lấy lý do công việc để gọi em vào khách sạn, muốn quấy nhiễu tình dục em, nhưng đều bị em từ chối. Từ đó hắn ta thường xuyên gây khó dễ cho em trong công việc. Cú điện thoại vừa rồi là do hắn ta gọi tới, trách em vừa ký hợp đồng xong không tiếp đãi khách hàng chu đáo, mắng em một trận.”

Vốn dĩ Cao Văn Cường còn tưởng cô ta sẽ thừa nhận mình ngoại tình, sau đó xin hắn tha thứ, hoặc là đề nghị ly hôn, hoàn toàn không ngờ rằng cô ta sẽ giải thích chuyện đó.

Cao Văn Cường hoàn toàn không tin lời của Nguyễn Huyền Châu, nhưng cũng không thể phản bác lại, đành phải ôm Nguyễn Huyền Châu vào lòng, làm bộ như đau lòng nói: “Thế sao em không nói với anh? Hoặc là nghỉ việc luôn cũng được.”

“Em không nói với anh là vì sợ anh suy nghĩ lung tung. Khách hàng của em đều ở công ty đó, không thể mang đi được. Nếu nghỉ việc thì chẳng khác nào phải bắt đầu lại từ đầu cả. Cho nên em nghĩ là chỉ cần hắn ta không quá đáng thì em nhịn chút cũng được.” Nguyễn Huyền Châu giải thích.

“Đồ ngốc. Sau này gặp phải chuyện như vậy thì nhất định phải nói với anh. Nếu làm việc mà không vui vẻ thì cứ nghỉ việc đi, anh nuôi em.” Cao Văn Cường cọ cằm lên đầu Nguyễn Huyền Châu an ủi.

Nguyễn Huyền Châu rúc vào lòng hắn nói: “Yên tâm đi, sau này em nhất định sẽ nói hết với anh, để anh khỏi phải nghĩ vẩn nghĩ vơ nữa.”

Cao Văn Cường ôm chặt cô ta vào lòng không nói gì, như thể đang hưởng thụ sự yên tĩnh sau khi “Tháo gỡ hiểu lầm”.

Cuộc đối thoại này khiến hắn bất ngờ, nhưng cũng chứng tỏ một điều rằng Nguyễn Huyền Châu vẫn tưởng rằng hắn chỉ nghi ngờ cô ta ngoại tình với Cao Phi, chứ không hay biết rằng hắn đã biết được sự tồn tại của phòng live stream “Chơi vợ người ta”.

Đối với hắn mà nói đây là chuyện tốt. Trong tình huống Nguyễn Huyền Châu không hề đề phòng, chỉ cần hắn vượt qua xét duyệt, gia nhập vào phòng live stream “Chơi vợ người ta” thì có thể vạch trần bộ mặt thật của Nguyễn Huyền Châu ngay lập tức.

Lúc tắm rửa, Cao Văn Cường đứng trong toilet vào app live stream kia, phát hiện Dung gửi một đoạn voice chat tới. Hắn mở ra nghe, đối phương nói với hắn rằng hắn đã thông qua xét duyệt của họ.

Trong lòng Cao Văn Cường không khỏi kích động, lập tức hỏi: “Thế khi nào thì tôi có thể đến phòng live stream của các cô để chơi streamer ở đó?”

“Ngày mai là có thể rồi!”

Dung nhanh chóng đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.