Lôi Động Cửu Thiên

Chương 87: Chương 87: Một chiêu đánh bại




Nhưng mà căn bản không cho Mã Văn Trạch cơ hội phản ứng, trong chớp mắt, Hứa Phong xuất hiện ở sau lưng Mã Văn Trạch, nắm đấm mang theo lôi đình Nguyên Lực cuồng bạo oanh kích ra.

Ầm!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hứa Phong nắm đấm chuẩn xác đánh vào trên lưng Mã Văn Trạch, kình khí mạnh mẽ tại chỗ va chạm phát tán ra, lôi đình điện quang khuếch tán ra tứ phía.

Răng rắc!

Linh Nguyên chi khải trên người Mã Văn Trạch đột nhiên run rẩy một chút, lập tức vỡ ra từng đạo khe hở dày đặc giống như mạng nhện, lấy vị trí Hứa Phong oanh kích làm trung tâm, hướng về bốn phía lan ra.

Phốc!

Dưới một quyền này, thân thể Mã Văn Trạch kịch liệt chấn động, Linh Nguyên chi khải trên người lập tức rạn nứt từng khúc, trực tiếp vỡ vụn ra, mà Mã Văn Trạch càng là bỗng nhiên phun ra một miệng lớn máu tươi, thân thể lui về sau mấy bước mới đứng vững.

Xoạt!

Một chiêu bại nửa bước Linh Nguyên Cảnh!

Hứa Phong cùng Mã Văn Trạch chỉ giao thủ vẻn vẹn một lần, ánh mắt đám người cũng đã bị kinh bạo!

Phải biết Mã Văn Trạch là cao thủ nửa bước Linh Nguyên Cảnh, mà Hứa Phong chỉ là vũ giả Hóa Khí Cảnh tam trọng, hai người chênh lệch cảnh giới quá nhiều.

Thế nhưng Hứa Phong lại vượt quá sự hiểu biết của đám người, lấy tu vi Hóa Khí Cảnh tam trọng đánh bại nửa bước Linh Nguyên Cảnh, thậm chí là một chiêu chiến thắng khiến cho đám người cực kỳ rung động!

Trong đại sảnh Luyện Đan Sư Công Hội, ánh mắt đám người nhìn về phía Hứa Phong phát sinh một chút biến hóa.

Dưới tình huống bình thường, Hóa Khí Cảnh cùng nửa bước Linh Nguyên Cảnh cũng không phải là một cái cấp bậc, cho dù là Hóa Khí Cảnh cửu trọng cũng không phải là đối thủ của nửa bước Linh Nguyên!

Nhưng mà, điều này chỉ dưới tình huống khi hai người từ công pháp đến võ kỹ đều tương đương nhau.

Hứa Phong có ký ức truyền thừa thần bí vô cùng, sau khi chuyển sinh, công pháp tu luyện là Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết, sử dụng võ kỹ đều là siêu quần bạt tụy, căn bản không phải Mã Văn Trạch có thể so sánh!

Nương tựa theo những điều này, Hứa Phong ngạnh sanh xóa sạch bộ phận thực lực sai biệt giữa hai người, lại thêm Mã Văn Trạch chủ quan khinh địch cùng bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, bản năng cho rằng Hóa Khí Cảnh vũ giả không phải là đối thủ của hắn, dẫn đến bị Hứa Phong một chiêu đánh bại!

“Người không phạm ta, ta không phạm người! Nếu ta không cho ngươi chút giáo huấn, chỉ sợ tất cả mọi người cho là Hứa Phong ta dễ khi dễ!”

Thanh âm nhàn nhạt của Hứa Phong sau lưng Mã Văn Trạch vang lên, nhất thời làm Mã Văn Trạch trong lòng run lên.

Công kích của Hứa Phong khiến hắn khắc sâu trong ký ức, lôi điện tràn ngập khí tức hủy diệt cuồng bạo trong nháy mắt đánh vỡ vụn Linh Nguyên chi khải, cho tới bây giờ, thân thể của hắn còn tê liệt.

Hứa Phong duỗi ra hai ngón tay, hóa thành kiếm chỉ, một cỗ lôi điện Nguyên Lực mạnh mẽ ngưng tụ tại đầu ngón tay, điện quang thiểm diệu.

Mọi người thấy một màn này, không khỏi ngây ra một lúc, không biết Hứa Phong muốn làm gì, bất quá đầu ngón tay ẩn chứa lôi điện ba động kia lại khiến bọn hắn có cảm giác run sợ.

Đây quả thật là khí thế mà vũ giả Hóa Khí Cảnh tam trọng có thể phát ra sao?

Sau một khắc, đầu ngón tay Hứa Phong quang mang đại thịnh, phảng phất giống như kiếm quang loá mắt, lôi quang từ đầu ngón tay tràn ra khiến không gian xung quanh phảng phất đều khẽ chấn động theo.

Xoẹt!

Xoẹt!

Xoẹt!

Ngón tay Hứa Phong như thiểm điện liên tục điểm ba lần lên người Mã Văn Trạch, đem một cỗ lôi điện tinh thuần truyền vào thể nội Mã Văn Trạch.

Tê tê tê...

Ba cỗ thiểm điện, dễ như bỡn tán loạn bốn phía trong cơ thể Mã Văn Trạch, không ngừng hủy diệt Nguyên Lực trong cơ thể hắn, sau khi liên tục bay tán loạn thì tiêu tán không thấy.

Thế nào? Xảy ra cái gì rồi?

Đám người lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Hứa Phong, không phải nói muốn để Mã Văn Trạch trả giá đắt sao, ở đâu?

Chẳng lẽ là sấm to mưa nhỏ? Chẳng lẽ Hứa Phong chỉ dọa mà thôi?

Sau khi Hứa Phong liên tục điểm ra ba chỉ, hắn liền không tiếp tục để ý Mã Văn Trạch nữa mà trực tiếp đi về phía Ngao Nguyệt, mục đích chuyến này của hắn là tìm đến nàng để nhận vị trí thủ tịch Luyện Đan Sư.

Ngay tại thời điểm Hứa Phong đi đến trước người Ngao Nguyệt, Mã Văn Trạch đột nhiên đứng lên, trong mắt lóe ra quang mang không cam lòng.

Mã Văn Trạch vừa rồi toàn thân tê liệt không thể động, nhưng sau khi bị Hứa Phong liên tục điểm ra ba chỉ, thì lại liền khôi phục năng lực hành động, hắn trông thấy Hứa Phong hướng về Ngao Nguyệt đi qua, đố kị trong lòng lòng khó mà tự kiềm chế được.

Mã Văn Trạch đã không để ý tới thể diện gì nữa, tại thời điểm hắn bị Hứa Phong một quyền đánh bại, là hắn đã biết hình tượng mình trong lòng Ngao Nguyệt đã triệt để vỡ vụn!

Giết Hứa Phong!

Trong lòng Mã Văn Trạch chỉ còn lại một ý niệm như vậy!

“Ta khuyên ngươi trong vòng một tháng không nên dùng Nguyên Lực.”

Hứa Phong thanh âm nhàn nhạt vang lên, thời điểm hắn lên tiếng không hề quay đầu lại, điều này khiến Mã Văn Trạch cảm thấy một cỗ khuất nhục cực lớn.

Ở trước mặt nữ thần, lại bị một tên tiểu tử khinh bỉ! Nỗi nhục này, Mã Văn Trạch nuốt không trôi!

Mã Văn Trạch nắm chặt nắm đấm, Nguyên Lực toàn thân đều sôi trào lên, tu vi nửa bước Linh Nguyên lần nữa hiển lộ ra.

“Hứa Phong, ngươi đi chết đi cho ta!”

Mã Văn Trạch khí thế điên cuồng lại hung mãnh, lần nữa giơ lên nắm đấm hướng về Hứa Phong đánh tới!

Nhưng mà, ngay trong nháy mắt khi Mã Văn Trạch ra quyền, thân thể của hắn đột nhiên sững lại một chút.

Lốp bốp!

Một đạo lôi âm vang lên, chợt điện quang lan tràn toàn thân Mã Văn Trạch...

Đám người mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy trên người Mã Văn Trạch bị từng đầu điện xà chạy quanh. Một giây sau, khí thế trên người hắn chợt hạ xuống!

Hóa Khí Cảnh cửu trọng...

Hóa Khí Cảnh bát trọng...

Hóa Khí Cảnh thất trọng...

Hóa Khí Cảnh lục trọng...

Hóa Khí Cảnh ngũ trọng...

Khí thế trên người Mã Văn Trạch lấy một loại tốc độ đáng sợ suy giảm, cuối cùng dừng lại ở Hóa Khí Cảnh ngũ trọng, lúc này, trên người hắn điện quang đã tiêu tán không thấy nữa.

“Ta đã nhắc nhở ngươi, một tháng này không nên dùng Nguyên Lực...”

Trong thanh âm nhàn nhạt của Hứa Phong xen lẫn một cỗ bất đắc dĩ, cảm giác khinh thường này khiến Mã Văn Trạch cảm thấy bị vũ nhục mãnh liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.