Linh Thế Hồn Thần

Chương 37: Chương 37: Phệ Huyết Long Khâu




‘’ Ta sao, ta là…ai? Ta….không nhớ rõ nữa….Ta chỉ biết tên ta là Uyển, Phi Uyển’’

Phi Uyển gương mặt xinh đẹp nhìn về phía Dương Tinh, hắn nhìn thấy được trong mắt nàng là sự hư vô mờ mịt, không giống như nàng đang nói dối cả

Đầu hắn vẫn đang hơi choàng váng vì sử dụng tinh thần lực quá độ, hắn muốn ngồi dậy nhưng không thể

Mùi hương nhè nhẹ từ Phi Uyển khiến Dương Tinh mê đắm, hắn hơi nhắm mắt, nhẹ giọng nói

‘’ Uyển nhi, nàng có muốn rời khỏi đây không?’’

Phi Uyển nghe đến vậy thì thân thể khẽ run nhẹ, nghẹn ngào nói

‘’ Uừm..ta chưa thể ra được, linh hồn của ta chưa phục hồi hoàn toàn và ta không thể thoát ra được chiếc lồng này, ta phải ở đây tu dưỡng..’’

‘’ Nhưng ta muốn được ở cùng nàng…’’ Phi Uyển im lặng, nàng hướng mặt nhìn về những vùng đất phái xa xa ‘’ Không được đâu..’’

Dương Tinh nghe đến vậy cũng chỉ có thể im lặng, một lúc sau, hắn mới chợt nhớ tới một chuyện

‘’ Phi Uyển, đây là một không gian riêng biệt, đúng không?’’

‘’ Ta không nhớ rõ lắm nhưng hình như là như vậy, không gian này hình như rất đặc biệt…’’

‘’ Trước khi vào đây, ta đã gặp một con dài dài, gớm giếc, cái miệng bự…’’- hắn kể hết những chuyện xảy ra trong tháp cho Phi Uyển

‘’ Khoan đã, ý chàng nói đến Phệ Huyết Long Khâu sao?’’

‘’ Phệ Huyết Long Khâu? Nó là cái con quái gì vậy?’’

‘’ Thực ra Phệ Huyết Long Khâu có huyết mạch Long Khâu. Long Khâu có 3 loại là Tử Sắc, Lam Sắc và Lục Sắc, trong đó Tử Sắc như Vương giả, ngàn năm có một, đứng ngang hàng với Kim Long và Thanh Long. Con Phệ Huyết Long Khâu này chính là một con Tử Sắc Long Khâu, nó tại một cổ chiến trường thu được truyền thừa huyết mạch hung thú Thao Thiết nên đã xảy ra biến dị, thức tỉnh thiên phú không gian, trở thành Phệ Huyết Long Khâu’’

‘’ Ngưu bức như vậy’’ Dương Tinh cũng rất ngạc nhiên a.

Hắn không ngờ cái con dài dài này khủng bố nhu vậy: Nhục thể với sinh mệnh lực cường hãn của long chủng, sức mạnh khủng bố của thần thú và hung thú, đây như là một con quái vật không có khuyết điểm, vô cùng hoàn mỹ

‘’ Khoan đã, Uyển nhi, ngươi biết nõ sao?’’

‘’ Ừm, trong ký ức của ta vẫn có..tiểu không gian này chính là ở trong bụng nó…’’

‘’Có nghĩa là nếu ta có được Phệ Huyết Long Khâu đi theo ta thì ta sẽ có thể được gặp muội phải không?’’ Dương Tinh mắt tỏa sáng, một mĩ nữ tuyệt đẹp, trong sáng thế này sao hắn có thể nàng nàng một mình trong 1 thế giới cô đơn này được

‘’ Đúng là vậy..nhưng nó rất nguy hiểm…nó mạnh lắm đấy’’ Nàng đỏ mặt khi nghe hắn nói vậy nhưng lại sợ hãi sức mạnh của nó,nàng sợ hắn sẽ gặp nguy hiểm

‘’ Yên tâm di, rồi sẽ có cách mà’’ Hắn khẽ vuốt nhẹ gương mặt tuyệt đẹp ấy….

Vài giờ sau, thương thế hắn đã đỡ hơn nhiều, hắn từ trong chiếc lồng nhìn xung quanh

‘’ Uyển Uyển, có lối thoát ra không gian này không?’’

Nàng nghe hắn hỏi vậy thì gật đầu, đưa 1 chiếc lông vũ màu xám bạc và 1 sợi tóc vàng kim cho hắn

‘’ Chiếc lông vũ này có thể thoát ra khỏi không gian của Phệ Huyết Long Khâu nhưng sẽ bị dịch chuyển đến nơi nào khác chứ không phải bên cạnh nó nên..chàng hãy cầm sợi tóc nào, nó sẽ định vị được ta đang ở đâu và chàng có thể thấy được nó’’

‘’ Uừm, ta biết rồi, ta hứa sẽ quay lại thôi’’

‘’ Dương Tinh…cẩn thận đó’’

‘’ Ta nhớ mà..’’ Hắn mỉm cười, truyền hồn lực vào lông vũ, theo đó hắn cảm giác được linh hồn của mình lại bị kéo đi nơi khác

………..Dương Tinh trở lại với không gian rộng lớn của Trấn Hồn Thiên Tháp, hắn cũng không biết được mình đang ở tầng nào vì tầng nào cũng như nhau

Sợi tóc vàng kim có sức mạnh rất lớn, ngay khi hắn mới truyền hồn lực vào thì nó đã kéo hắn đi.Vì liên quan đến Thao Thiết nên sợi lông nắm giữ sức mạnh không gian, phá toái hư không…Dương Tinh có thể cảm nhận được một sức mạnh khủng khiếp đang bị đè nén khi xuyên toa không gian….

Không biết xuyên toa đến bao nhiêu lần, cuối cùng hắn đã được dừng chân. Đây là một không gian khác hẳn với những tầng trong Trấn Hồn Thiên Tháp, có linh khí. Hắn có thể cảm nhận được hồn lực đang tăng lên, chứng tỏ nơi này có linh khí, hơn nữa còn rất nồng đậm.

Có rất nhiều linh dược, trông giống như một linh điền. Thấy thế hắn cũng không khách khí nhhoor hết, chỉ một lúc, linh điền chỉ còn lại một mảnh đất hoang, trơ trụi….

‘’ Nó ở đây, sao ta không thấy nhỉ?’’ Dương Tinh vừa đi thám thính xung quanh vừa tìm Phệ Huyết Long Khâu nhưng chả thấy nó đâu cả

..’’ rắc…rắc…’’ Mặt đất đang rung chuyển, đất đá bắt đầu nứt ra…

‘’ Khoan đã, khâu, chẳng phải con giun sao, chẳng lẽ đây là…’’ Dương Tinh nhíu mày nhìn mặt đất, đúng như hắn nghĩ, một con quái vật dài chục mét đang xuất hiện trước mặt hắn

Nó đôi mắt đỏ lòm, quanh thân mang hắc vụ, hắn cũng chả nhìn rõ được tân thể của nó

‘’ bla jy jsdj háh jajsh’’ ( ngôn ngữ chủng loại)’’ Phệ Huyết Long Khâu cất tiếng

‘’ Ăn trộm thức ăn của ngươi, ta?’’ Dương Tinh hắn có thể hiểu được tiếng kêu của Phệ Huyết Long Khâu vì hắn có thiên phú nghe hiểu được tiếng nói vạn vật

‘’ Tên xấu xí kia, đứng nói lung tung, ta thèm vào thức ăn con giun?’’ Dương Tinh chán ghét nói, hắn đang nghĩ có thực sự cần thu phục cái con xấu xí ma chê quỷ hờn này không

‘’ Không được, vì mĩ nữ, phải cố gắng’’ – nhớ tới Phi Uyển, hắn cắn răng chịu khổ vậy

‘’ Xấu xí, chịu khuất phục đi, Phá Sơn quyền’’ Dương Tinh không nói nhiều, một quyền đập tới

‘’ Cái gì…’’ Hắn khiếp sợ, da Phệ Huyết Long Khâu dày tới mức hắn một quyền hướng vào bị bật lại

‘’ Thức ăn, thức ăn, đói..đói..’’ Phệ Huyết Long Khâu hướng về phía Dương Tinh kêu, nó thân thể cựa quậy, tựa hồ rất tức giận

Dương Tinh đăm chiêu, sau đó lấy từ nhẫn trữ vậy một cây linh dược cấp 2 Bạch Linh thảo, quơ quơ trước mặt nó

Thấy Dương Tinh lấy ra Bạch Linh Thảo, Phệ Huyết Long Khâu thân thể chợt dừng lại, thân thể rút lại, đầu nó hạ xuống ngang với Dương Tinh, đôi mắt đỏ nhìn chòng chọc vào Bạch Linh Thảo

Dương Tinh cười nhẹ’’ Ngươi muốn ăn không?’’ Nói rồi ném về phía Phệ Huyết Long Khâu

Cái miệng rộng lớn mở ra, bạch linh thảo nhanh chóng hòa tan, Phệ Huyết Long Khâu lại nhìn chằm chằm hắn

‘’ Nguyên lai ngươi thích ăn linh thảo đúng không? ’’

Phệ Huyết Long Khâu mắt long lanh, nhìn chằm chằm vào hắn

Dương Tinh mắt lóe một cái, đưa ra một cây linh thảo cấp năm Huyết Hoa Lan, giơ trước mặt Phệ Huyết Long Khâu

‘’ Nếu ngươi chịu làm thú sủng của ta, không chỉ ta cho ngươi ăn nó mà ngày nào ta cũng sẽ cho ngươi ăn, ăn cho ngươi bẻ bụng luôn’’

Phệ Huyết Long Khâu nhìn hắn một chút rồi tiến lại gần, đôi mắt đỏ ánh lên những tia sáng…. Dương Tinh sợ nó đổi ý nên nhanh chóng trích giọt huyết tiến vào mi tâm Phệ Huyết Long Khâu, nhanh chóng vận chuyển hồn lực hóa thành trận pháp khế ước, chỉ vài giây sau, khế ước đã được thành lập.

‘’ Ngoan lắm, ta sẽ cho ngươi ăn….’’

Dương Tinh không tiếc lấy ra cho nó vài chục cây linh thảo cấp cao, Phệ Huyết Long Khâu không thèm nhìn nuốt hết một lần vào bụng. Ăn xong, nó lại nhìn về phía Dương Tinh

‘’ Hết rồi, hêt rồi, ngươi ăn lắm vậy’’ Dương Tinh phủi phủi tay, hắn đã xông qua 5 tầng rồi, đã đến lúc trở ra rồi

‘’ Soẹt…’’ Một âm thanh phá vỡ không gian làm Dương Tinh không nhịn được quay lại. Hắn há hốc mồm khi thấy không biết từ đâu không gian xung quanh Phệ Huyết Long Khâu đã xuất hiện nhiều vết nứt, từ trong đó tràn ra không biết là bao nhiêu linh thảo…hơn nữa toàn bộ là cao cấp.

Phệ Huyết Long Khâu liếm một cái, toàn bộ linh tảo lục cấp đã tiêu tùng, Dương Tinh đầy tiếc hận, nhìn chằm chằm vào Phệ Huyết Long Khâu như muốn nhai sống nó…

Không ngờ quang mang nổi lên, không biết tự bao giờ Phệ Huyết Long Khâu đã hóa thành một cái kén khổng lồ, một cái kén trắng tinh khiết..

‘’ Nó đang tiến hóa, thôi vậy ra ngoài thôi….’’

Dương Tinh thu kén vào không gian thú sủng, nhấn nút load, hắn nhanh chóng cảm nhận được linh hồn lại bị kéo đi…………….

p/ s: chương viết lâu rồi nên văn phong ko tốt lắm, mong các vị dh bỏ qua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.