Làm Cách Nào Thu Được Một Tiểu Đệ Trung Thành Và Tận Tâm

Chương 6: Chương 6




Ngoài cửa trước truyền đến tiếng đóng cửa khe khẽ, tiếp theo là tiếng bước chân không nhẹ không nặng của Lâm Dật, tôi trong một mảnh mơ hồ có thể cảm nhận được hắn đang tiến về phía tôi, tiếp theo trên mũi chợt lạnh, tôi chớp mắt vài cái, cảnh vật chậm rãi rõ ràng lên, đập vào mắt chính là gương mặt kia của Lâm Dật.

Chúng tôi dựa vào nhau có chút gần, nhiệt khí của hô hấp khiến thấu kính của tôi phủ lên sương mù, lại nhanh chóng thối lui……

……

Không hổ là mắt kính mấy trăm vạn của tôi.

…… Mang mắt kính lên tôi chợt cảm thấy có tự tin, đẩy Lâm Dật còn đứng bất động qua một bên, hắn bị tôi đẩy ra cũng không tức giận, thuận thế ngồi xuống sô pha ngay bên cạnh tôi, cười nói “Trịnh Thư cảm thấy mình mang mắt kính đẹp hay là không mang mắt kính đẹp.”

Tôi: “Buồn cười, cậu cảm thấy tôi có thể nhìn thấy bộ dáng của mình lúc không mang mắt kính sao?”

Lâm Dật: “……”

Tôi xem dáng vẻ có chút ngốc của hắn, không khỏi cong cong khóe môi, bị vận khí con rùa của tôi làm cho kinh sợ đi, đàn em này chắc là đã dao động rồi đi?

“Vậy, mắt kính đưa tới rồi nên tôi xin phép đi trước, đây là số điện thoại của tôi, nếu muốn tìm tôi…… Muốn bồi thường mắt kính, cứ gọi số này, đi trước nha, chờ mong lần sau gặp mặt.” Lâm Dật khom người đặt một tờ giấy lên bàn trà, một bên cười một bên bước về phía cửa trước.

…… Tôi không tin hắn thật sự muốn chạy, hắn nhất định là bị tôi cảm hóa rồi, chuẩn bị về nhà tắm rửa bình tĩnh một chút, nhất định là như vậy. Chuẩn bị về nhà tắm rửa bình tĩnh một chút, nhất định là như vậy.

Tôi dùng loại thần sắc bình dị gần gũi, hòa ái dễ gần, dùng loại tư thế trong trưởng bối mang theo cấp trên, trong cấp trên mang theo trưởng bối mỉm cười nhìn hắn hai tai ửng đỏ mà rời đi.

Tôi cảm thấy mình đã thành công.

Lâm Dật bước đi trên đường cái không một bóng người, vẻ mặt mang theo một tia ngỡ ngàng không dễ phát hiện.

“Được rồi, buông tha cho anh……” Rất lâu sau đó hắn mới đột ngột cong khóe môi một chút, tay phải vạch một cái, một màn ánh sáng lóe lam quang đột nhiên trống rỗng xuất hiện.

Lâm Dật sờ cằm nở nụ cười, nhẹ nhàng quẹt qua mục tiêu trên cái danh hiệu “Cuồng ma thu đàn em”.

……

……

Tôi rất thấp thỏm.

Loại cảm xúc này quá hiếm thấy, nhưng sau khi Lâm Dật đi rồi tôi thật sự rất thấp thỏm, tôi ngồi trên sô pha uống nửa tách cà phê đã sớm lạnh, tính toán nửa giờ sau sẽ soạn một cái tin nhắn gửi cho Lâm Dật.

Tôi cho rằng lựa chọn thời gian này thật sự quá sáng suốt, lúc này đại khái chắc hắn đã tắm xong đang nằm ở trên giường nghĩ tới tôi……

……

Sao có cảm giác quái quái…

Lúc này đại khái chắc hắn đã tắm xong đang nằm ở trên giường suy xét có nên làm đàn em của tôi hay không, tôi gửi tin qua quả thực chính là một loại thừa nhận và dụ hoặc, hơn nữa nửa giờ, đây nhất định sẽ cho hắn cảm giác tôi hết bận việc rồi mới nhớ tới hắn.

Tôi biên soạn xong tin nhắn, lại đắn đo ngữ khí và tình cảm sửa lại dấu chấm câu lúc ban đầu, sau một hồi liên tục xác nhận mới gửi qua.

Nghĩ tới dáng vẻ của Lâm Dật sau khi nhận được tin nhắn……

Thật là kích động nhân tâm.

Lâm Dật tắm xong lau tóc từ trong phòng tắm đi ra, không ngoài dự đoán thấy trong điện thoại có một tin nhắn chưa đọc, hắn mỉm cười rạng rỡ, mở ra.

“Lâm Dật, cậu có nguyện ý làm người trung thành nhất bên cạnh tôi, làm trợ thủ của tôi cùng tôi đối mặt với tất cả không.”

Lâm Dật: “……”

…… Tuy rằng biết anh ta đang thu đàn em nhưng mà……

Lâm Dật xoa xoa lỗ tai dần nóng lên, yên lặng thở dài.

Đây là thua trên tay anh rồi, cuồng ma thu đàn em lão nam nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.