Lại Kết Hôn Làm Vợ Chồng

Chương 7: Chương 7




Một nùa đông sau giữa trưa, Chu Văn Kỳ và Lôi Dực chấp nhận lời mời đi đến cửa hàng mới làm khách, mặc dù cửa hàng mới còn đang trang hoàng, nhưng cách vách phòng cafe cũng không có, vì vậy Giản Ngải Ny mời bọn họ đến cách vách uống cafe nói chuyện thị phi, ách không, là nói chuyện công việc mới đúng.

La Kiến Lương thân là phía đối tác cũng xuất hiện, phong độ nhẹ nhàng thay hai vị nữ sĩ kéo cái ghế, cầm thực đơn.

"Kỳ Kỳ, ông anh này chính là chồng cậu?" Giản Ngải Ny vừa nhìn thấy Lôi Dực liền mở to mắt, không nghĩ đến nhân vật như thế chính là chồng của Chu Văn Kỳ, nam uy vũ, nữ xinh đẹp, thoạt nhìn hoàn toàn không cân xứng, chỉ có thể nói là bổ sung cho nhau đi!

"Ừ, đây là Lôi Dực, lớn hơn mình năm tuổi, là lão bản của một công ty bảo vệ. Đây là Giản Ngải Ny, tiểu Ny, là bạn thời đại học của em, còn có La Kiến Lương tiên sinh, bọn họ là đối tác." Chu Văn Kỳ tận lực giữ bình tĩnh thay mọi người giới thiệu.

Cô cho là mình đã chuẩn bị tâm lí thật tốt, ai ngờ thời điểm tận mắt nhìn thấy La Kiến Lương, vẫn còn có loại xúc động ghê tởm muốn ói, đáng tiếc không phải là bởi vì có quan hệ với mang thai. Nếu không phải là vì suy nghĩ cho đại cục, cô rất có thể sẽ xông lên đánh hắn một trận, mặc dù cô chưa từng đánh qua bất kỳ ai, nhưng đối với tên bại hoại này cô tin rằng mình chắc chắn sẽ làm đến.

Lôi Dực ở dưới mặt bàn cầm tay của vợ, yên lặng cho cô ủng hộ, anh điều tra đã có kết quả sơ bộ, La Kiến Lương từng liên quan đến hai vụ án lừa gạt, lại bởi vì chưa có đủ chứng cứ mà được thả, bây giờ còn chưa có thể chắc chắn hắn là tên lừa gạt, nhất định phải có chứng cứ mới có thể định tội hắn.

Giản Ngải Ny không chớp mắt nhìn chằm chằm Lôi Dực, chậc chậc hai tiếng mới thở dài nói: "Thoạt nhìn thật sự rất có khí thế! Lôi tiên sinh, sau này chờ tôi phát tài cũng phải mời anh làm vệ sĩ."

Lôi Dực chỉ gật đầu coi như hưởng ứng, bây giờ anh rất ít khi trực tiếp tham gia nhận nhiệm vụ, phần lớn là lên kế hoạch cùng lãnh đạo công việc, muốn mời anh làm vệ sĩ bên người cần phải tốn không ít tiền, còn phải có một thân phận địa vị nhất định.

Chu Văn Kỳ cho là chồng mình mặt lạnh sẽ có vẻ 'khiến người oán', ai ngờ Giản Ngải Ny lại cạng lộ ra vẻ mặt sùng bái, hai tay cắt chéo nhau ở trước ngực, giống như cô gái nhỏ gặp được người ái mộ. "Quá đẹp trai! Kỳ Kỳ số cậu thật tốt, có một lão công khốc như vậy, đời trước cậu đã đốt hương gì a?"

"Nào có, cậu quá khen." Chu Văn Kỳ chỉ có thể nặn ra nụ cười khách sáo, miệng của cô gái nhỏ này thật đúng là không biết kiêng kỵ, cái gì cũng dám nói.

"Khụ, hay là chúng ta trước thảo luận về chuyện mở cửa tiệm đi." Lòng tự ái của La Kiến Lương có chút bị thương, bình thường cái khoản dí dỏm đẹp trai giống như hắn luôn luôn được phụ nữ hoan nghênh nhất, sao hôm nay lại trở thành nhân vật phụ? Chu Văn Kỳ đối với hắn hình như rất là bài xích, lão công của Chu Văn Kỳ càng thêm lạnh như băng khó có thể đến gần, nếu như Giản Ngải Ny cũng theo chân bọn họ đứng trên cùng một trận tuyến thì nguy rồi.

Giản Ngải Ny ném cái mị nhãn cho bạn trai, mở ra kẹp tài liệu liền tiến vào chủ đề.

"Kiến Lương nói đúng, đến, đây là bản vẽ mặt phẳng của cửa tiệm, còn có mình tự nghĩ ra thực đơn, Kỳ Kỳ cậu cho mình chút ý kiến, đừng sợ mình bị mất mặt, cứ việc nói!"

"Ừ, để mình đến xem một chút." Chu Văn Kỳ gần đây giao thiệp với nhiều khách hàng, cũng có một bộ dáng bản thân mình đã trải qua.

"Chung quanh đây có rất nhiều tiệm ăn uống, cạnh tranh kịch liệt như vậy, cần phải có đặc sắc, chỉ chuyên bán bánh điểm tâm ngọt sẽ hấp dẫn được người sao?"

"Nhưng là trên con đường này có một đống lớn người cùng nghề, tập trung như vậy mới có hiệu quả, khách hàng đều biết phải đến khu này, giống như khi chúng ta đi dạo công ty bách hóa, tìm cái gì cũng dễ..."

Hai người phụ nữ vừa mở máy hát liền không tắt được, giống như rơi vào thế giới của hai người, một bên hai người đàn ông cơ hồ không chen vào được, Lôi Dực vốn là tính toán yên tĩnh quan sát, còn lại La Kiến Lương vội vàng nhận lấy cơ hội, truyền đạt tin tóm tắt, thoạt nhìn như sự nghiệp làm ăn rất lớn, khắp nơi đều có dáng vẻ dầu tư.

Cứ như vậy qua gần một giờ đồng hồ, La Kiến Lương mỉm cười nói: "Xin lỗi không tiếp được, tôi đi phòng rửa tay một chút."

"Tôi cũng đi." Lôi Dực ngay sau đó cũng đứng lên.

Hai người phụ nữ làm như không nghe thấy, khí thế ngất trời tiếp tục thảo luận, chẳng qua là Chu Văn Kỳ mí mắt rạo rực, cô biết Lôi Dực muốn hành động, hi vọng tất cả có thể thuận lợi, cô hận không thể lập tức đem La tiện nam đưa vào tù, từ đó thiên hạ thái bình, khắp nơi vui mừng.

Hai người đàn ông song song đi vào phòng rửa tay nam, đều tự tìm vị trí, kéo khóa xuống nhắm ngay mục tiêu, làm ra động tác mỗi ngày đều sẽ làm. [Linh: toát mồ hôi]

La Kiến Lương cảm thấy có chút lạ, cái người đầu lĩnh vệ sĩ này vì sao cứ nhìn chằm chằm vào hắn?

Chẳng lẽ hắn có sở thích đặc biệt? Cũng đã cưới lão bà còn dám làm loạn, thiệt cho lão bà của hắn dáng dấp ngon lành, đầu năm nay thật là quái nhân gì cũng có.

Lúc Lôi Dực kéo khóa lên thuận tiện nói một câu: "La tiên sinh, tôi thấy anh rất quen mắt, giống như đã gặp qua ở nơi nào?"

"Có sao? Ngượng ngùng, tôi không nhớ rõ." La Kiến Lương âm thầm cảnh giác, hắn đối với đàn ông cho đến bây giờ đều không có hứng thú, chỉ thích phụ nữ và tiền, hi vọng cái tên cao lớn uy mãnh này không nên làm ra chuyện làm hắn khó xử. [xin lỗi m.n cơ mà mình đang ăn mì nghẹn luôn ở đoạn này. :(]

Lôi Dực suy nghĩ một lúc, sau đó làm ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ. "Đúng rồi, hai năm trước tôi có một vị khách thường phải đi đến tòa án, tôi giống như đã từng gặp qua anh ở tòa án."

"A, tôi đã nhớ ra, khi đó một người bạn có tôi phải lên tòa, tôi theo bạn ra tòa, có lẽ là thật sự đã chạm mặt qua, nói không chừng cùng chính là ở phòng rửa tay đấy!" La Kiến Lương phản ứng cực nhanh, nói dối là hạ bút thành văn, nếu không sao có thể dựa vào mở miệng là kiếm được cơm?

"Có lẽ." Lôi Dực không nói thêm gì nữa, dẫn đầu đi ra phòng rửa tay.

La Kiến Lương nhìn về phía bóng lưng của anh trầm tư, nhưng rất nhanh đã khôi phục như cũ, treo lên mỉm cười trở lại bàn ăn, vẫn là người đàn ông dịu dàng dí dỏm, ai cũng không nhìn ra bất an trong lòng hắn.

Lôi Dực một tay ôm bả vai của vợ, một tay cầm lên cốc cafe uống vài hớp, vẫn là vẻ mặt không biểu cảm, nhưng ở trong đầu anh đã có kết luận, người nói dối ít nhiều cũng sẽ có sơ hở, mà thị lực của anh rất tốt, luôn thấy rất rõ ràng.

Thảo luận nhiệt liệt hơn nữa cũng có lúc kết thúc, sau khi mọi người chào tạm biệt nhau xong liền rời đi, sau khi đi ra khỏi quán cafe một đoạn đường, Chu Văn Kỳ để sát vào lỗ tai lão công hỏi: "Như thế nào? Anh cảm thấy hắn có vấn đề hay không?"

"Có, rất rõ ràng." Lôi Dực cảm thấy lỗ tai hơi ngứa, nhưng mà một chút cũng không muốn hết ngứa.

"Anh có biện pháp đối phó hắn sao?"

"Có, chẳng qua là cần phải tốn một chút thời gian."

"A Dực thật là lợi hại, em nên báo đáp anh như thế nào mới được đây?" Nhìn vẻ mặt bình thản giống như mua món ăn của anh, cô không khỏi sùng bái anh thật sâu, tên bại hoại đời trước hại cô bị ngã xuống đáy cốc đơn giản như vậy đã bị bắt được, bảo cô sao có thể không cảm kích vạn phần, lấy thân báo đáp?

"Em không cần phải báo đáp anh, đây là việc anh nên làm." Bởi vì là ở bên ngoài, anh ngượng ngùng không dám làm quá mức, chỉ sờ sờ tóc của cô, ánh mắt bình tĩnh có chứa dịu dàng.

Aiz, có một lão công nhẫn nhục chịu khó có lúc cũng rất gây rối, bất quá cô rất thích hưởng thụ loại gây rối này, cũng bắt đầu suy nghĩ kế hoạch báo ơn, có lẽ cô có thể ở trên giường cầu xin nhiều lần hơn, trên mạng có rất nhiều người chia sẽ tâm đắc, cô quyết định nghiêm túc nghiên cứu một phen, kế hoạch báo ơn nhất định phải tiến hành triệt để!

Mấy ngày sau, Chu Văn Kỳ mời Giản Ngải Ny đến nhà chơi, đặc biệt dặn dò cô đừng mang đàn ông đến đây, hôm nay là thời gian thuộc về phụ nữ.

"Đây chính là nhà cậu a? Thật to, thật xinh đẹp!" Giản Ngải Ny vừa vào cửa liền liên tiếp thét chói tai, sau đó lại liên tục cảm thán. "Lúc nào mình mới có một lão công như vậy, có nhà của riêng mình? Số cậu cũng thật tốt!"

Chu Văn Kỳ mím môi cười nói: "Mình cũng rất nghiêm túc kinh doanh cuộc hôn nhân này, chờ duyên phận của cậu đến, nên có cũng sẽ có."

Hai người đi thăm quan phòng ở xong rồi, ngồi xuống vừa ăn đồ ăn vừa nói chuyện phiếm, Chu Văn Kỳ thử thăm dò hỏi: "Cậu và La tiên sinh coi như là đã xác định kết giao rồi sao?"

"Làm sao lại gọi anh ấy là La tiên sinh? Mình cùng anh ấy đã là bạn bè trai gái, mỗi ngày đều gọi điện thoại, hai, ba ngày gặp mặt một lần, nói chuyện cửa tiệm, cũng có hẹn nhau đi xem phim."

"Cậu... Cậu lần này là nghiêm túc sao?" Chu Văn Kỳ nhớ hồi học đại học Giản Ngải Ny đã kết giao qua ba người bạn trai, lại giống như đang giả trang nhân vật, mấy lần phân phân hợp hợp cũng không rơi nước mắt, không biết là cô ấy đã từng nghiêm túc chưa.

"Ừ, lớn tuổi rồi không muốn chơi nữa, nếu như có thể chung sống lâu dài thì sẽ quyết định, hiện tại mình cảm thấy anh ấy cũng không tệ lắm, ít nhất là miệng rất ngọt." Giản Ngải Ny lộ ra vẻ mặt ngọt ngào, hiển nhiên là miệng rất ngọt có hai hàm nghĩa.

Chu Văn Kỳ âm thầm thở dài, lời kế tiếp cô chuẩn bị nói có thể sẽ không dễ nghe, nhưng là thuốc đắng dã tật, cô không nói cũng không được. "Tiểu Ny, cậu đừng kích động hãy nghe mình nói, La Kiến Lương đó có thể có vấn đề..."

"Vấn đề gì? Chẳng lẽ anh ta ăn vụng bị cậu bắt được? Ở chỗ nào bắt được? Người phụ nữ kia là ai? Nói mau!"

Giản Ngải Ny giống như pháo nổ, năng lượng đó đúng là uy lực mười phần, nếu như La Kiến Lương có mặt ở hiện trường, nhất định sẽ bị nổ cho tan tác tơi bời.

Đối mặt với phản ứng kịch liệt như thế, Chu Văn Kỳ cơ hồ á khẩu không trả lời được, xoa xoa huyệt thái dương mới nói: "Không phải, trí tưởng tượng của cậu cũng quá phong phú, mình là muốn nói chuyện hai người chung vốn mở cửa tiệm."

"Ách, sao vậy?" Tính tình của Giản Ngải Ny dễ thu dễ phóng, thoáng cái lại lường biếng tê liệt ngã ở trên ghế sa lon.

"Chồng mình nói trước kia ở tòa án đã từng gặp qua La Kiến Lương, chính La Kiến Lương cũng thừa nhận, hắn nói là hắn tiếp bạn lên tòa, mình không yên tâm nên để cho A Dực đi điều tra, kết quả là căn bản không phải bạn hắn lên tòa, là chính La Kiến Lương bị tố cáo tội lừa gạt."

"Cái gì?" Giản Ngải Ny lần này thật sự là luống cuống, cả người nhảy bắn đứng lên, nếu là bạn trai ăn vụng liền trực tiếp bỏ rơi, nhưng nếu là phía đối tác lừa gạt thì cô nên làm cái gì bây giờ? Cô cho đến bây giờ cũng chưa từng gặp qua chuyện như vậy, lần đầu tiên gây dựng sự nghiệp lại xui xẻo như vậy, trời ạ, cô trêu ghẹo ai a?

"Mặc dù La Kiến Lương hai lần bị tố cáo tội lừa gạt, nhưng là cũng chưa đủ chứng cứ nên không thể định tội, hiện tại cũng không thể nói hắn là người xấu."

"Quản gì hắn có phải là người xấu hay không, lão nương không làm, mình muốn chia tay! Hơn nữa còn muốn gửi tin nhắn nói chia tay, hừ!" Trước kia Giản Ngải Ny kết giao bạn trai đều là sinh viên, mọi người nói chuyện tình cảm trong sáng, không có lợi ích khúc mắc, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi xã hội liền đụng phải tội phạm lừa gạt, cô cũng không phải là người ngu mà tiếp tục lui đến, dĩ nhiên là muốn hỏa tốc đoạn tuyệt quan hệ.

Thấy bạn mình muốn lấy điện thoại di động ra ngoài, Chu Văn Kỳ vội vàng cản lại. "Cậu bình tĩnh một chút, nói chuyện yêu đương có thể chia tay, nhưng là hai người có ký hiệp ước, nếu như cậu bội ước liền biến thành lỗi của cậu, còn phải bồi tiền đó!"

"A? Mình thối lui cũng không được? Dựa vào*!" Giản Ngải Ny giận đến mức ngay cả thô tục cũng nói ra ngoài.

(*) dựa vào: giống một câu chửi thề.

"Cậu hãy nghe mình nói, ý của A Dực là hành sự tùy theo hoàn cảnh, chờ bắt được cái đuôi hồ ly của La Kiến Lương, chúng ta muốn sửa chữa hắn thế nào cũng được."

"Bảo mình cũng tên tiện nam kia diễn trò? Quá khó khăn, mình không làm được."

Chu Văn Kỳ nghe thấy bạn thân gọi La Kiến Lương là tiện nam nhân, không khỏi cười ha ha, các cô quả nhiên là chị em tốt, ngay cả mắng chửi người cũng giống nhau. "Chẳng lẽ cậu muốn thả hổ về rừng, để cho hắn đi lừa gạt nhiều người hơn nữa? Hơn nữa cậu bội ước thì phải bồi thường tiền, nói không chừng hắn còn có thể quay ngược lại tố cáo cậu lừa gạt hắn!"

""Tuyết Đặc, Pháp Khách. Tổ cha anh! Trước đây sao không bắn ở trên tường, còn sinh ra ngoài để gieo họa cho nhân gian!" Giản Ngải Ny mắng một đống lời thô tục rất có sáng ý, Chu Văn Kỳ chỉ đành phải đem lỗ tai di chuyển ra xa một chút, chờ bạn tốt mắng sảng khoái xong rồi hãy nói.

"Đến, uống một ngụm trà, đỡ khát rồi tiếp tục mắng."

Giản Ngải Ny nhận lấy chén trà uống hai hớp, cũng lười muốn mắng chửi người, nếu phát tiết rồi thì coi như xong. "Tốt, mình nghe lời cậu, liền chờ bắt ba ba trong rọ, nhưng là mình nên làm thế nào? A Dực nhà cậu có ý kiến gì hay không?"

"A Dực đã phái người theo dõi hắn, nghe lén, chụp ảnh, thu hình cũng không có vấn đề gì, cậu chỉ cần theo kế hoạch gốc đi làm, làm như không có chuyện này là tốt rồi, chờ bắt được nhược điểm của hắn và chứng cứ, là chúng ta có thể đưa hắn vào trong tù."

Giản Ngải Ny nghe xong trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng vỗ bàn kết luận. "Ok! Tiểu Ny tử mình không đem tiện nam nhân kia đưa vào trong tù, mình liền đổi thành Đại Ny tử!"

Cái này thì có cái gì khác nhau sao? Chu Văn Kỳ không nói gì suy nghĩ/

Tóm lại chuyện đã có kết luận, tâm tình cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, Giản Ngải Ny giống như đã quên 'bạn trai cũ' La Kiến Lương, hăng hái bừng bừng hỏi Chu Văn Kỳ cuộc sống tân hôn, làm tham khảo cho tương lai khi mình kết hôn, muốn tìm một người đàn ông tốt thật sự là so với tìm việc làm, tìm nhà ở còn khó khăn hơn, nói không chừng cuối cùng cả đời này cũng không tìm thấy, có cơ hội phải nghe thêm nhiều tâm đắc của người khác.

Chu Văn Kỳ thấy bạn thân nhanh chóng khôi phục bình thường, thật sự rất bội phục năng lực tự lành lại của tiểu Ny tử này, như vậy cũng tốt, chờ La tiện nam thật sự bị đưa vào tù, cũng sẽ không còn một người phụ nữ cuồng dại nào ở bên ngoài chờ hắn, như vậy thế giới sẽ nhiều thêm hòa bình, nhân sinh tốt đẹp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.