Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 147: Chương 147: Khoe khoang - Một mũi tên trúng hai con chim




Bí: Từ giờ đổi xưng hô cho hai anh cho nó ngọt nó ngào!

Horae gia tộc cho tới nay đều rất tôn trọng suy nghĩ cá nhân, đính hôn kết hôn đều là việc của tiểu bối, cho nên chỉ cần trong nguyên tắc, ngươi muốn tổ chức ở nơi nào cũng được.

Mà cái nguyên tắc này cũng đơn giản, chỉ cần địa điểm đủ lớn, cũng đủ chứa đựng đông đảo thân thích bằng hữu, bạn bè làm ăn, độ phô trương lớn, có thể khiến người ta rõ ràng cảm nhận được Horae gia quyền thế là được.

Nói tới đây có lẽ sẽ có người nói đính hôn và kết hôn đều là việc cá nhân, muốn khoe khoang hay khiêm tốn đều được nhỉ?

Nhưng kỳ thực bằng không, ở Horae gia lễ đính hôn và kết hôn thì không thể khiêm tốn được, dù sao đối với bọn họ mà nói đây không phải việc của hai người, đây là việc của hai gia tộc, thậm chí là việc trọng đại của xã hội thượng lưu.

Thử hỏi ngươi đã thấy qua vị hoàng tử công chúa nào khi kết hôn lại im ắng lĩnh giấy đăng ký kết hôn sau đó gọi mấy người bạn tới ăn một bữa cơm xoàng là coi như xong chuyện chưa? Chưa thấy đúng không? Mọi người đều biết tất cả hoàng tử công chúa khi kết hôn đều là chiêu cáo thiên hạ sau đó tổ chức hôn lễ hoành tráng.

Mà Horae gia tuy không có cái gọi là huyết thống vương thất, nhưng lấy quyền thế ở Liên bang mà nói, địa vị của người thừa kế cũng tương tự như hoàng tử công chúa.

Lễ đính hôn long trọng thứ nhất có thể thể hiện Horae gia quyền thế, yên lặng nói cho mọi người ngươi có nghĩ cái gì đi nữa, cũng đừng nghĩ tới thượng vị, soán vị, gặp được Horae gia nên cúi đầu thì liền cúi đầu, thứ hai là nói cho mọi người chúng ta rất vừa lòng với bạn lữ mà đứa nhỏ này chọn, là nhà của chúng ta thừa nhận, không phải loại người ngoài có thể tùy ý trêu chọc được, nhìn thấy người thì tỏ ra tôn trọng một chút cho ta.

Đương nhiên tổ chức yến hội long trọng còn có một mục đích, đó là lần đầu tiên chính thức giới thiệu trong vòng xã giao với mọi người về người thừa kế và bạn lữ người thừa kế của Horae gia.

Mọi người đều biết người thừa kế Horae gia trước khi có bạn lữ đều rất khiêm tốn, trưởng bối Horae cho rằng bọn họ vẫn là trẻ con cho nên cần được bảo vệ, cho nên không phải người trong giới căn bản không biết người thừa kế Horae là lai, mà khi bọn họ đính hôn hoặc là kết hôn, trưởng bối Horae lại cho rằng người thừa kế bọn họ đã trưởng thành không còn là trẻ con nữa, nếu không phải là trẻ con vậy nên gánh vách trách nhiệm của mình đi.

............

"Các con muốn tổ chức ở khách sạn?"

Nghe thấy tin tức này Alice có chút kinh ngạc hỏi Leonard nói: "Không phải con từ nhỏ liền nói muốn giống như ba con tổ chức hôn lễ của mình ở lâu đài cổ sao? Hiện tại lại thích khách sạn?"

Câu hỏi của Alice khiến Lạc Vân Thanh ngạc nhiên nhìn về phía Leonard, cậu chỉ cảm thấy Leonard thực thích lâu đài cổ, nhưng trăm triệu không nghĩ tới bên trong cư nhiên còn có nguyên do như vậy.

Bị bóc gốc gác Leonard đỏ mặt, vịt chết không sợ nước sôi không thừa nhận: "Con mới không có."

"À à, nhìn xem Leonard nhà chúng ta cư nhiên còn không thừa nhận nha? Con là muốn ta đem video lấy ra cho mọi người nhìn xem?" Bà mẹ vô lương Alice thật sự còn có video lúc nhỏ của Leonard, hơn nữa hứng thú bừng bừng tính toán lấy ra chia sẻ với con dâu.

Leonard:!! Video? Video gì thế? Lúc trước không phải nói đã xóa hết rồi sao? Bây giờ vẫn còn? Mẹ đây là lừa dối trẻ con!

"Mẹ, mẹ, không phải mẹ...."

Nhìn hai mẹ con bọn họ đấu võ mồm, Warren phong độ nhẹ nhàng, khóe miệng mỉm cười một bên ngồi uống trà, chờ hai mẹ con tranh cãi tương đối mới ý cười đầy mặt mở miệng cho ý kiến: "Mua một cái lâu đài cổ mới đúng là không còn kịp, nhưng không phải nhà chúng ta còn có sẵn lâu đài cổ sao? Trang viên Hoa Hồng thế nào?"

Trang viên Hoa Hồng?

Nghe đến đó Leonard đột nhiên quay đầu lại quái dị nhìn về phía ba mình hoài nghi hắn bị ai đoạt xá, mà Lạc Vân Thanh lại khó hiểu nghiêng nghiêng đầu, có loại bất đắc dĩ không hiểu tình hình, mà không biết làm sao toàn bộ đầu óc của Leonard đều bị trang viên Hoa Hồng lấp đầy, cuối cùng vẫn là Alice thấy cậu không hiểu liền giải thích nghi hoặc cho cậu.

"Trang viên Hoa Hồng là nơi ta và Warren kết hôn, Warren vẫn luôn rất quý trọng nó, điển lễ kết hôn qua đi ngoại trừ người nhà và bằng hữu thực sự thân cận ra, Warren không dễ dàng cho người ngoài tiến vào."

"Không phải ba nói về sau để con tự mình tìm nơi tổ chức lễ đính hôn và kết hôn sao?" Leonard bỗng nhiên mở miệng.

Warren nhướng mày, nhìn đứa con bằng ánh mắt nhìn kẻ ngu si, đúng lý hợp tình nói: "Lừa con thôi!"

Leonard: "......" Lại thêm một người lừa dối trẻ con nữa!

"Không phải là con thật sự tin đấy chứ?" Hai vợ chồng thấy Leonard không nói lời nào nhịn không được ngây cả người, bất đắc dĩ trong lòng mắng một câu thằng ngốc.

Ngay cả việc lừa dối trẻ con này hắn cũng tưởng là thật?

Phải biết là Leonard chính là con trai bọn họ, là kết tinh tình yêu của bọn họ, cho nên dùng địa điểm bọn họ kết hôn để tổ chức lễ đính hôn hoặc hôn lễ là việc quá sức bình thường! Đây cũng là một loại kéo dài tình yêu và sinh mệnh không phải sao? Yêu nhau mà kết hợp hai người sao có thể phản đối.

Leonard: "....." Chẳng lẽ con không nên tin sao? Là ai lời thề son sắt biểu tình nghiêm túc nói với mình khi đó còn là một đứa nhỏ như vậy?

"Đứa con ngốc của ta ơi!" Alice nhịn không được cười ha ha, ôm chầm lấy Leonard, dùng sức xoa xoa cái đầu của hắn, sau đó véo véo mặt hắn, đem mắt hắn véo ra hai má đỏ hồng.

"Con sao có thể đáng yêu như vậy chứ? Mẹ thật sự quá yêu con."

"Ha ha ha ha, con cư nhiên lại tin lời ba con, yên tâm ba con là gạt con thôi, trang viên Hoa Hồng con đương nhiên có thể dùng, không chỉ con có thể dùng, về sau con của các con cũng có thể dùng."

"Thật tốt a, mẹ và ba con tổ chức hôn lễ ở trang viên Hoa Hồng, về sau các con tổ chức lễ đính hôn và kết hôn cũng ở nơi đó, giống như là kéo dài tình yêu, mẹ và ba con cao hứng còn không kịp đâu....đúng rồi các con hẳn là không quen biết những người làm về mặt này, đến lúc đó mẹ tìm cho các con một đoàn đội tổ chức kế hoạch chuyên nghiệp tốt nhất toàn Liên bang, chắc chắn sẽ khiến người khác hâm mộ."

Nói xong Alice dường như nhớ tới điều gì, mở ra máy liên lạc trên thiết bị đầu cuối không ngừng tìm kiếm, cuối cùng tìm thấy cái tên muốn tìm rốt cuộc vừa lòng gật gật đầu, nói với bọn họ: "Mẹ đi ra ngoài một chút."

"Không phải có thư ký và trợ lý sao? Mẹ hiện tại tự mình tìm người?" Đối với điều này Leonard vô cùng buồn bực, từ khi nào việc như này cũng phải để mẹ mình tự ra trận?

Liếc con trai mình một cái, Warren vững như núi Thái Sơn nói: "Không phải."

"Vậy...."

"Mẹ con vội vàng đi gọi điện khoe khoang!"

Leonard & Lạc Vân Thanh: "......" Khoe khoang? Gọi điện?

Đối với tất cả những việc của Alice, Warren đều rõ như lòng bàn tay cười cười nói: "Nửa năm trước, trong lễ kết hôn của con trai, phu nhân Puling đã nói với mẹ con nếu con muốn tổ chức lễ đính hôn thì nói cho bà ấy có thể giới thiệu người tốt nhất cho mẹ con, hiện tại con muốn tổ chức lễ đính hôn, mẹ con không phải là đi tìm bà ấy sao."

Puling phu nhân? Cho dù không biết vòng quan hệ xã hội của mẹ mình, Leonard cũng biết mẹ mình cùng vị phu nhân này rất không hợp nhau.

Mà loại ganh đua này chính là thể hiện điều đó! Thường thấy nhất chính là so chồng và con, ngoài ra thì là sự nghiệp!

Dựa theo lẽ thường mà nói, hai người các nàng không nên như thế mới đúng, dù sao hai người đều được gọi là nữ cường nhân hiếm thấy (tuy Puling phu nhân thích chuyện bát quái, bạn bè trốn khuê phòng đông đảo, nhưng đúng là có sự nghiệp riêng của mình), loại này vốn dĩ chính là quan hệ hợp tác hoặc là có thể trở thành bằng hữu của nhau, nhưng cố tình hai người lại nhìn nhau không hợp mắt.

Nói tới đây rất nhiều người sẽ cảm thấy quan hệ của hai người chắc chắn không tốt, nhưng hiện thực lại rất kỳ ba, Alice nếu nói có người bạn nào, phu nhân Puling tuyệt đối là một trong số đó.

Dù sao chính là khiến người không sờ được manh mối tình hữu nghị.

............

"Catharine cô lúc trước không phải nói muốn giới thiệu Andray cho tôi làm quen sao?"

Andray? Nhìn Alice tràn đầy đắc ý, Catharine kinh ngạc không thôi.

Thông minh như Catharine không cần hỏi cũng biết Alice tìm một nhà tổ chức thiết kế tiệc cưới đứng đầu làm gì, cho nên....

Tuy biết rõ Alice đang đào hố chờ mình nhảy xuống, Catharine muốn xác nhận sự thật vẫn là nhịn không được như nàng mong muốn hỏi một câu: "Leonard nhà cô muốn đính hôn sao?"

Thấy Catharine nhảy hố, Alice làm bộ làm tịch che miệng cười nói: "Còn không phải sao, lúc trước vẫn luôn nói với các cô Leonard nhà chúng tôi có hôn ước mà, đến tuổi này rồi còn không phải nên tổ chức lễ đính hôn sao."

Catharine: "......"

Ai biết ngươi là nói thật hay giả, đã bao nhiêu năm rồi vẫn luôn không thấy người được gọi là hôn ước giả kia, thật nhiều người đều cho rằng đây chỉ là một cái cớ, chuyên lấy đến để làm cớ qua loa lấy lệ với người khác, nào biết cư nhiên là sự thật?

"Khi nào thì bọn chúng đính hôn?" Nghĩ tới tâm tư của cháu gái, Catharine một trận thất vọng trong lòng, nhưng Alice còn ở đó, chỉ có thể khắc chế bản thân không biểu hiện ra ngoài. Tuy nhà và Alice "không ưa nhau", nhưng trong lòng cũng không phải không có tâm tư, dù sao gia tộc Horae đúng là rất tốt, Leonard còn là thiên chi kiêu tử, người có tâm tư muốn liên hôn với Horae gia cũng không phải ít, ngay cả Catharine cũng có mấy đứa cháu trai cháu gái muốn gả vào Horae gia.

"Sắp rồi, chưa tới một tháng, nhưng là vào ngày nào còn phải tính đã, đến lúc đó tính xong sẽ thông báo với mọi người." Nói tới vấn đề này Alice cười thấy răng không thấy mắt, trình độ vừa lòng với bạn lữ của con trai mình khiến người nhìn chói hết cả mặt.

"Sao lại gấp như vậy?" Catharine cả kinh nói.

"Không gấp không gấp, ta còn đang sợ lâu ấy, phải biết là ta đã chờ lễ đính hôn của bọn chúng hơn 20 năm rồi." Alice liên tục xua tay, rất có ý tứ hận không thể lập tức tổ chức lễ đính hôn ngay hôm nay.

"Một tháng cô không sợ không kịp sao?""

"Kịp! Có tiền có thể sai sử cả ma quỷ, không ai chống lại tiền được đâu!"

Catharine: "......" Lúc trước là ai nói ta nói tới tiền là tục tằng? hiện tại lại là ai há miệng ngậm miệng nói tới tiền với ta?

Là phu nhân nhà hào môn Catharine cho dù vô ngữ với sự khoe khoang của Alice như thế nào đi nữa, cũng vẫn như cũ kiên cường cười tiếp tục diễn, cuối cùng chẳng những đem phương thức liên hệ của Andray cho nàng, còn hòa ái thân thiện biểu đạt chúc phúc với lễ đính hôn của Leonard, thuận tiện mở cái đề tài để Alice tha hồ mà khoe khoang.

Đối với điều này, Alice rất là vừa lòng, trong lòng lại lần nữa khẳng định bản thân không tìm lầm người!

Nàng ngại đem việc tổ chức lễ đính hôn còn chưa xác định được ngày truyền ra ngoài, cho nên muốn thông qua Catharine đem tin tức này truyền ra trong đám phu nhân trong giới hào môn rộng lớn, bởi vậy Catharine mở ra đề tài này có thể nói là ngươi có tâm ta có ý, vì thế hai người hiếm khi đạt thành quan hệ hữu hảo, ngầm nói tới những chuyện khoe khoang lẫn nhau không ít.

Cuối cùng hai người cảm thấy mỹ mãn kết thúc trò chuyện, có được tin tức mình muốn Catharine lập tức đăng lên nhóm bằng hữu trong giới của mình.

Nguyên bản đang làm đẹp, đang tán gẫu với con cái, đám phu nhân bị tin tức này của Catharine làm cho ngây ngốc, không chút ưu nhã xoa xoa hai mắt mình, nhìn mấy lần vẫn thấy không nhìn lầm, bắt đầu điên cuồng @ Catharine.

"Leonard Horae chắc chắn muốn đính hôn? Catharine cô xác định không nghe lầm chứ? @ Catharine"

"Trời ơi, lúc trước Alice nói Leonard có một vị hôn phu đính ước từ nhỏ ta còn tưởng đây là Horae gia lấy cớ, không nghĩ tới cư nhiên là sự thật? Đều thời đại nào rồi mà còn đính ước từ nhỏ chứ!"

"Cái người được gọi là đệ nhất mỹ nữ ở Lý gia kia lúc trước còn nói thích Leonard, chồng tôi còn lo lắng hắn có thể không chống đỡ nổi bị sắc đẹp dụ hoặc, thật sự bị nữ hài kia bắt lấy, hiện tại Lý gia sắp trở thành trò cười đến nơi rồi."

"Khoan đã, vị hôn ước giả kia của Leonard là ai? Chẳng lẽ đúng là một đứa nhỏ nhà bình dân? @ Catharine"

"Xuất thân của đứa nhỏ đối với Horae gia mà nói không quan trọng, Horae gia chính là đệ nhất hào môn của Liên bang, dựa theo cái cách nói này thì là nhà ai cũng là trèo cao."

"Nói như vậy cũng không sai, nhưng nếu gia thế quá kém có thể xứng đôi với Leonard sao?"

"......"

Trong nhóm phu nhân, đa số người nghe được tin tức đính hôn của Leonard trong lòng đều chua sót vô cùng.

Leonard Horae nha! người thừa kế Horae gia, ngẫm lại người thừa kế của Horae gia là cái dạng gì nhìn nhìn lại người thừa kế của các tập đoàn khác là cái dạng gì, ai không muốn cùng Horae gia kế thân chứ!

Người thừa kế của gia tộc khác khi cầm quyền toàn "con dâu đã trở thành bà", nhưng Horae gia thì khác, phần lớn đều là tuổi còn trẻ liền bắt đầu cầm quyền.

Nghĩ tới đây các vị phu nhân càng thêm tâm nguyện khó yên, nhưng các nàng còn biết chức trách của bản thân, hít sâu một hơi khôi phục tâm tình, sau đó truyền tin cho chồng, người nhà, bạn bè của mình tin tức này, vì thế chưa tới một tiếng đồng hồ, người trong giới thượng lưu cơ hồ đều đã biết Leonard muốn tổ chức lễ đính hôn.

............

Tin tức Leonard đính hôn xem như là ném một quả ngư lôi vào mặt hồ yên ả của giới thượng lưu Liên bang.

Tuy mọi người biết Leonard có hôn ước giả, nhưng dù sao cũng chưa có ai thấy qua vị hôn ước giả kia, cho nên gia đình có con độ tuổi vừa tầm đều nghĩ tới khả năng kết thân với Horae gia tộc, nhưng hiện tại hi vọng tan biến, cùng ngày không biết bao nhiêu người khóc ướt hết cả khăn tay.

Nhưng mặc kệ là Warren, Alice hay là Leonard và Lạc Vân Thanh, bọn họ hiện tại không có thời gian chú ý tới việc nhỏ đó, sau khi xác định thời gian đính hôn bọn họ cơ hội bận rộn thành chó.

Suy xét rất nhiều phương diện, cũng tìm người chọn ngày, thời gian đính hôn định vào ngày 14 tháng 2, đây là ngày lễ tình nhân ở thế kỷ 21, cũng là mùng 6 nông lịch, nhà Leonard có ăn Tết, cho nên ngoại trừ việc vội vã chuẩn bị lễ đính hôn ra còn phải vội vàng chuẩn bị ăn Tết. Nhưng cũng may bọn họ có rất nhiều danh sách trợ lý, nhưng cho dù có đông đảo trợ lý hỗ trợ cũng cảm thấy mệt.

Tuy nói bản thân có rất nhiều thứ không cần làm, nhưng những thứ cơ bản nhất như sân bãi, hoạt động, thư mời, lễ phục gì đó chắc chắn là phải nhìn qua thậm chí cho ý kiến.

Đặc biệt là Lạc Vân Thanh và Leonard, vì là lễ đính hôn của hai người nên việc phải làm càng nhiều, cơ hồ tất cả mọi thứ đều phải nhìn qua, lớn thì thương nghị tiệc cưới với đoàn đội tổ chức tiệc cưới, kế hoạch hoạt động, nhỏ thì tự tay viết thiếp mời, phát bưu kiện thông báo khách khứa các loại.

Bận rộn siêu cấp khiến Lạc Vân Thanh sâu sắc cảm thấy được chỗ tốt của việc có tiền, có tiền thì cái gì cũng có được cái tốt nhất, hơn nữa tốt nhất này lại vừa nhanh vừa tốt.

Vì thế mới qua 2 ngày mà thôi, Lạc Vân Thanh liền bắt được lưu trình lễ đính hôn của bọn họ, công tác an bài hoạt động và thiếp mời thiết kế tinh mỹ.

Nhìn thiếp mời tinh mỹ trong mắt Lạc Vân Thanh xuất hiện một tia kinh diễm, vốn dĩ còn cảm thấy mấy ngày ngắn ngủi rất khó ra tinh phẩm, nhưng nào biết chính là có nhân vật yêu nghiệt như vậy, tác phẩm mấy ngày là có cư nhiên so với người ta lặp đi lặp lại sửa chữa nhiều tháng còn đẹp hơn, vì thế lập tức đập tay thông qua, không cần sửa gì nữa.

"Vân Thanh, em muốn mời bạn học không?" Nhìn thiếp mời Leonard bỗng nhiên nhớ tới vấn đề này.

"Muốn chứ" Lạc Vân Thanh đương nhiên gật đầu.

Lễ đính hôn là việc của hai người, ba Lạc và mẹ Lạc tuy đã không còn nữa nhưng bên Lạc gia hẳn là phải có người tới chứ nhỉ? Bằng không ở lễ đính hôn tất cả đều là khách nhân Horae gia mời mà bên Lạc Vân Thanh không có lấy một vị khách thì kỳ cục.

Còn cái loại suy nghĩ lo lắng khách nhân mình mời thân phận thấp kém hơn so với khách nhân Horae gia mời do đó khiến cho bản thân bị khách nhân khinh thường? Ha hả, không tồn tại!

Không nói bản thân Lạc Vân Thanh cũng không để ý tới mấy thứ này, mà nói một cách đơn giản, những người cậu muốn mời hơn nữa có thể mời tới đây cũng không hề kém.

Những người này có lẽ không có tiền bằng khách của Horae gia, nhưng bọn họ ở bên trong ngành nghề lĩnh vực của mình thì cứ gọi là tồn tại trâu bò, có vài người lợi hại tới mức ngay cả những vị khách khứa hào môn cũng muốn nịnh bợ họ.

"Chẳng lẽ anh không mời bạn học và giáo sư sao?" Lạc Vân Thanh kinh ngạc hỏi lại.

Leonard: "......"

Đối với điều này Leonard tỏ vẻ tâm rất mệt, thậm chí có điểm muốn nhắc nhở người yêu của mình, không phải ai cũng giống như cậu đều có quan hệ tốt với tất cả mọi người!

Ví dụ như hắn, một cái học kỳ từ khi khai giảng cũng có quen biết bạn học và các vị giáo sư, nhưng muốn nói tới mức thân thiết để có thể mời bọn họ tới tham dự lễ đính hôn thì thật đúng là không có.

Vì thế Leonard sờ sờ mũi nói: "Anh và người bên hệ em tương đối quen thuộc."

Lạc Vân Thanh: "......"!! Đừng có nói đùa như thật vậy chứ!

"Em cũng biết ngay từ đầu anh theo đuổi em liền vẫn luôn ở hệ của em lòng vòng, ngay cả tham gia hoạt động cũng vậy."

"Được rồi." Lạc Vân Thanh không thể tiếp tục trò chuyện được nữa, vì thế cứng rắn chặt đứt đề tài.

Hai người âm thầm đem danh sách khách mời của mình điền vào, danh sách này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, bên Leonard còn phải suy xét nhiều, nhưng Lạc Vân Thanh thì không cần suy xét như vậy, chỉ cần cậu muốn là có thể mời.

Vì thế khi Leonard còn đang suy nghĩ vất vả thì Lạc Vân Thanh đã đem danh sách khách mời của mình thống kê xong tự mình đưa cho một nhà Bulma, Bạch Tượng, Ân Kỳ, Vương Tú Nông mấy vị trưởng bối quan hệ tốt một bức thiếp mời điện tử đầy thâm ý, tiện đà lại cùng mấy người bạn nói tới việc này, cuối cùng trực tiếp đem thiếp mời điện tử phát lên nhóm.

Mọi người đang trêu trêu đùa đùa trong nhóm lập tức xù lông, phản ứng đầu tiên sau khi nhìn thấy cái thiếp mời này không phải là chúc phúc mà là kêu rên, đội trường thân ái nhà bọn họ sắp bị tha đi mất rồi!

"Hu hu hu~ đội trưởng cậu thật sự sẽ đính hôn với phó đội trưởng sao? Từ bỏ đi, cậu hiện tại còn nhỏ như vậy đã quyết định như vậy thật không tốt đâu, bên ngoài còn có một mảnh rừng rậm đang chờ cậu mà."

"Đậu xanh, quả nhiên bị ta đoán đúng, Leonard này ngay từ đầu đã không có ý tốt! Tay chân thật mau lẹ, mới một học kỳ liền muốn đem Vân Thanh của chúng ta câu đi mất? A a a a, sao lại có thể như vậy, Vân Thanh là ánh sáng của hệ thực vật học chúng ta mà."

"Đúng là một bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu, aiz.... bộ dáng nghiêm túc lạnh như băng kia của Leonard tốt chỗ nào chứ, sao cố tình cậu lại thích thế? Hắn đều có thể tìm được bạn trai mà ta lại không thể, quả nhiên là hệ thống phân phòng của học viện nhầm ta với hắn rồi!"

".....""

Lạc Vân Thanh dở khóc dở cười nhìn các bạn học nhắn lại, còn phải bớt thời gian trấn an Leonard đang bị kích thích không nhỏ khi nhìn thấy những dòng tin nhắn này.

Cuối cùng thấy mọi người càng ngày càng có xu thế "cùng chung kẻ địch" lên án công khai "người ngoài" Leonard, Lạc Vân Thanh chỉ có thể tiến lên giải thích một câu, nhưng đáng tiếc chính là cậu giải thích cũng không có ai tin ╮( ̄▽ ̄ ")╭

"Ai u, này đội trưởng cậu cũng đừng lừa tôi, nơi nào có người không quen định ra hôn ước từ nhỏ chứ! Phải biết là hai người các cậu ngay từ đầu biểu hiện ra bên ngoài cho chúng tôi thấy chính là bạn cùng phòng bình thường nha! Aiz, này còn chưa tổ chức lễ đính hôn cư nhiên đã che chở cho hắn! Nhìn bộ dáng này của cậu chắc chắn là bị Leonard ăn gắt gao rồi."

"Khà khà, chúc mừng đội trưởng cùng phó đội trưởng kết thành vợ chồng, đừng nóng giận cậu nói cái gì chúng tôi cũng tin hết, vừa rồi mọi người là nói đùa với các cậu thôi, các cậu đính hôn còn nhớ tới chúng tôi thật là quá cảm động, tuyệt đối sẽ đi chống đỡ cho các cậu! Chỉ là chúng tôi nhiều người như vậy cùng đi có thể quấy rầy hay không?""

"Đúng vậy, người hệ chúng ta không ít, hơn nữa Leonard bên kia hẳn là sẽ càng nhiều đi? Nếu không tiện thì nói với chúng tôi, chúng tôi có thể cử người đại diện đi, đến lúc đó khi quay lại trường học có thể hẹn nhau đi ăn uống một bữa chúc mừng là được rồi.""

"Đúng đúng đúng, nếu không tiện nhất định phải nói với chúng tôi, chúng mình là bạn học, có thể đồng cam cộng khổ, tôi chỉ sợ chúng tôi không hiểu chuyện đi gây ra phiền toái cho các cậu, cử đại diện đi kỳ thực cũng không tồi."

"......"

Người dân bình thường kết hôn chính là kết hôn, bọn họ sẽ không tổ chức lễ đính hôn, trước khi kết hôn còn phải tổ chức lễ đính hôn gì đó tất cả đều là quý tộc hào môn, mà bọn họ tuy nói là học sinh học viện Liên bang đệ nhất, tương lai là không thể hạn lượng, nhưng bọn họ cũng biết ở trong mắt những người đó bọn họ hiện tại chỉ là một học sinh mà thôi.

Tuy bọn họ biết bản thân Lạc Vân Thanh ưu tú, nhưng không thể tránh khỏi có những kẻ mắt chó nhìn người thấp, bọn họ sợ thân thích bên kia nhà Leonard sẽ khinh thường đội trưởng nhà mình, dù sao mọi người đều biết cha mẹ Lạc Vân Thanh đều qua đời hết, thân thích cũng chưa thấy qua, người quen thuộc nhất bên người tới tới lui lui cũng chính là đám bạn học và thầy cô giáo bọn họ.

Dựa theo góc độ đạo lý đối nhân xử thế mà nói, kết thân cùng hào môn không chỉ không có trưởng bối có trọng lượng tham dự lễ đính hôn, hơn nữa tất cả đều là bạn học, như vậy thân thích bên nhà trai khinh thường cậu có phải là bình thường hay không?

Nghĩ tới khả năng xuất hiện loại tình huống này, rất nhiều người yêu thích vị đội trưởng Lạc Vân Thanh này vô cùng lo lắng sốt ruột.

Nhưng sau đó, sự thực chứng minh bọn họ nghĩ nhiều rồi! Căn bản là không có ai dám coi khinh cậu!

Ngược lại khi nhìn thấy một nhân vật chính khác trong lễ đính hôn chính là Lạc Vân Thanh, rất nhiều khách khứa tại hiện trường đều nhịn không được kinh hãi cùng hâm mộ, đây chính là người trẻ tuổi nhất đạt giải Đế thưởng nha! Không nói gì nhiều, chỉ mỗi cái chất lỏng sinh mệnh thực vật mà cậu phát minh ra kia nếu chịu giao ra cho Horae gia thao tác một phen, thì tài phú của Horae gia đều có thể hướng lên trên vài bậc! Càng đừng nói tới hiện tại Lạc Vân Thanh còn trẻ, hiện tại cậu đã có thể đạt được thành tựu như vậy, vậy chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra tuyệt đối tương lại có hi vọng! Cho nên Lạc Vân Thanh kết thân với Horae gia không hề mệt, thậm chí bởi vì Lạc Vân Thanh có quan hệ tốt với mấy lão đại giới nghiên cứu khoa học, có vài người còn cảm thán một nhà Horae thật biết tính toán, cưới Lạc Vân Thanh này, phần thiếu sót duy nhất là vòng học thuật của Horae gia xem như có thể bù đắp được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.