Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 9: Chương 9




Lạc Vân Thanh không nghĩ tới bản thân sẽ bất ngờ vận đỏ.

Vì Leonard và cậu không học cùng khoa, cho nên chỗ khai giảng của bọn họ khác nhau, từ ký túc xá đến khu lễ đường lớp học hai người liền tách ra.

Lúc đi trên đường, Lạc Vân Thanh phát hện thường xuyên có người nhìn về phía mình, sau đó ngẫu nhiên còn có người chào hỏi với mình?

Lạc Vân Thanh vẻ mặt mơ hồ, cậu cũng là tân sinh vừa mới nhập trường, cũng không quen biết ai nha, saođdột nhiên giống như biến thành sinh viên năm cuối vậy, đi trên đường cũng có người chào hỏi.

Nghĩ không ra.

Một đường đi tới lễ đường mà thiết bị đầu cuối thông báo, người chào hỏi nối liền không dứt, hơn nữa xu thế càng ngày càng nhiều, Lạc Vân Thanh trong lòng chỉ cảm thấy không ổn, đành phải nhanh hơn bước chân, mau chóng rời đi.

Chờ tới khi tiến vào địa bàn khoa thực vật học, không biết có phải cậu ảo giác hay không, cứ cảm thấy giây phút cậu bước vào kia, đám người ồn ào đó yên tĩnh vài giấy, tầm mắt vô tình cố ý vẫn luôn dừng ở trên người mình.

Lạc Vân Thanh rất khó hiểu, cậu cũng không có làm cái gì nha, sao đột nhiên liền trở thành vạn nhân chú mục như vậy?

............

“Chào cậu, cậu chính là Lạc Vân Thanh đi? Không nghĩ tới sẽ trở thành bạn học với cậu nha?” Đây là, một nam sinh vóc dáng cao cao bên cạnh chào hỏi với Lạc Vân Thanh. Làn da ngăm đen, đôi mắt to to, hàm răng trắng trắng, cười rộ lên còn có một cái má lúm đồng tiền, vừa nhìn liền phi thường có lực tương tác.

“Chào cậu.” Lạc Vân Thanh lễ phép trả lời, suy nghĩ nửa ngày cậu phi thường xác định bản thân thật sự không gặp qua người này, vậy người này...là làm sao quen biết mình?

“Chúng ta hẳn là chưa từng gặp qua nhỉ?” Lạc Vân Thanh phi thường hoang mang, mọi thứ hôm nay đều thực kỳ dị, có một loại ảo giác giống như bản thân đột nhiên biến thành người nổi tiếng thì phải.

“Di? Cậu không xem diễn đàn trường học sao?” Thái Tử Thành phi thường kinh ngạc, nhìn cậu trả lời người khác chào hỏi, còn tưởng rằng cậu biết rồi chứ, kết quả hình như thực tế cũng không giống như mình nghĩ thì phải?

“Diễn đàn trường học?” Lạc Vân Thanh càng kinh ngạc.

Bản thân và diễn đàn trường học có quan hệ gì, nhưng mà....nghĩ tới mỗi lần khai giảng ở thế kỷ 21 đều sẽ tuôn ra một đống bài viết nóng trên diễn đàn, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên cảm thấy mình hình như đã hiểu ra cái gì đó.

Có điểm hắc tuyến mở ra thiết bị đầu cuối, cậu liền muốn xem thử diễn đàn bên kia xảy ra chuyện xấu gì.

“À, bài viết về cậu ở diễn đàn trường học đều bị đưa lên vài tầng, còn chưa khai giảng cậu liền thành danh, vận khí thực tốt nha.” Thái Tử Thành hâm mộ ghen tị hận nhìn thoáng qua Lạc Vân Thanh.

Vừa mới nhập học liền thành người nổi tiếng, thậm chí đêm qua còn ở trên Thiên Bác hot search (tìm kiếm nóng) treo hai giờ, kết quả thân chủ cư nhiên không biết??

Thái Tử Thành tỏ vẻ thụ giáo, thì ra hiện tại thực sự có người trẻ tuổi không chơi Thiên Bác, đồn đãi này cư nhiên không phải giả?

Vì ngồi ở phía sau Lạc Vân Thanh, Thái Tử Thành thực rõ ràng có thể nhìn thấy Lạc Vân Thanh mở ra thiết bị đầu cuối, sau đó tìm tòi địa chỉ diễn đàn trường học.

Lập tức, đầy mặt hắc tuyến mở miệng: “Diễn đàn trường học không thể trực tiếp vào từ bên ngoài, chỉ có thể vào từ app của trường chúng ta thôi, khi vào cậu có thể đăng kí một tài khoản, đăng nhập tài khoản có thể viết bài trả lời, không đăng nhập là hình thức du khách, trừ bỏ đọc bài, những thứ khác đều không thể.”

“Cảm ơn.” Lạc Vân Thanh ngỏ ý cảm ơn.

“Không cần khách khí.” Thái Tử Thành trả lời.

Sau đó mở ra app trường học, vừa mới click vào diễn đàn, Lạc Vân Thanh liền thấy ngay trang đầu tiên hiện lên dòng chữ đỏ tiêu đề bài viết hot, hơn nữa nội dung còn có tên cậu.

[Bài vị tổng giáo thảo học viện Liên bang đệ nhất đổi mới, tân sinh Lạc Vân Thanh hàng không xếp hạng trong 10 vị trí đầu, hình minh họa]

[Học đệ năm nhất, quả thực mê chết người, cầu tên họ, biết đến tiến vào, hình minh họa]

[Giá trị sắc đẹp áp một đám minh tinh, lần trước trên đường nhìn thấy nhịn không được chụp trộm một tấm ảnh]

............

[Cảm giác người thật so với ảnh chụp còn đẹp hơn~ nhưng vì phúc lợi cho mọi người ta còn trộm chụp một tấm]

[Rất khó nhìn đến tân sinh có nhiệt độ đè ép đám hệ điện ảnh bên kia, nhưng mà không thể không nói rằng, học đệ này giá trị sắc đẹp có thể đánh]

............

[Lạc Vân Thanh click vào xem, chỉ thấy nội dung diễn đàn đều là người có quan hệ, hơn nữa xem ngữ khí vẫn là một cái tân sinh, nhưng trừ bỏ bài viết của người thứ nhất có tên của mình ra, những bài khác đều không có tên, cho nên Lạc Vân Thanh cũng không biết có phải là nói mình hay không.

Vì thế cậu click vào bài thứ nhất có tên của mình, kết quả phát hiện cư nhiên đây là một bài thăm dò, bên trên là lời bình, bên dưới là bình chọn.

Đi vào liền nhìn thấy ảnh chụp lúc mình ở thư viện.

Kệ sách cao ở thư viện rất phổ biến, quyển sách cậu muốn lấy ở tầng cao nhất, lúc ấy Lạc Vân Thanh nhìn một chút độ cao, cảm thấy mình miễn cưỡng có thể với tới, liền lười đi lấy đệm kê, hơi nhón chân lên một chút đem sách rút ra.

Không nghĩ tới......! Cư nhiên bị chụp lén?

Chân đất cao 179.8, sau khi đi giày cũng cao lên 182, 183 gì đó, nhưng bức ảnh này cho người ta cảm giác như thế nào lại lùn như vậy chứ? Tuy chỉnh thể ảnh chụp thoạt nhìn còn rất duy mỹ, nhưng mà có đẹp đến đâu cũng không thể che được sự thật là cậu lùn nha.

Hơn nữa bên dưới còn lưu một câu “Đáng yêu”? “Muốn nựng”?.....Lạc Vân Thanh đột nhiên cảm thấy hổ thẹn tràn đầy, nhanh chóng lật trang, Lạc Vân Thanh phát hiện số phiếu bình chọn còn rất cao, nhưng ngoại trừ cái này cũng không hiểu gì, xem xong liền rời đi.

Bài viết tiếp theo, Lạc Vân Thanh có dự cảm vẫn là mình, quả nhiên, cậu vừa click vào liền thấy ảnh của mình.

Nhưng lần này góc chụp tương đối bình thường, là người qua đường gặp thấy mình thì chụp, hơn nữa có thể vì do đi đường, không có điểu chỉnh độ nét tốt, cho nên có điểm mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhận ra người trong ảnh giá trị sắc đẹp.

Nếu như vậy còn không tính là gì, lâu chủ còn cố ý đi tới các bài khác đem ảnh chụp của cậu chuyển tới đây, sau đó lại đi tới những bài viết của đám minh tinh mới nhập học bên kia đem ảnh chụp của bọn họ cũng chuyển lại đây làm một cái so sánh.

Thật là không so sảnh không biết, vừa so sánh liền giật mình, giá trị sắc đẹp của Lạc Vân Thanh vẫn thực có thể đánh.

Ít nhất ảnh chụp qua của cậu so với ảnh chụp qua chỉnh sửa của người ta, cư nhiên còn không phân cao thấp, phải biết rằng đám minh tinh này đa phần là lấy giá trị sắc đẹp cao để nổi danh nha.

Không chờ Lạc Vân Thanh xem xong bài viết, tiếng chuông trong tiểu lễ đường vang lên. Nếu chuông tập hợp đã vang lên, vậy chắc chắn không thể xem tiếp được nữa, Lạc Vân Thanh thoát khỏi thiết bị đầu cuối, ngẩng đầu vừa thấy, nguyên bản lễ đường trống rỗng đã bị học sinh của khoa nhét đầy.

Một lát sau, một hàng nghiêm chỉnh các giáo sư từ cửa bên lễ đường tiến vào, bên trong có già có trẻ, trong đó có vài gương mặt Lạc Vân Thanh nhận thức --chính là mấy lão gia tử mỗi ngày đều khoa tay múa chân ở vườn rau của mình.

Nhưng nghĩ cũng bình thường, nếu không phải là người chuyên khoa này, ai sẽ nhàm chán mỗi ngày đối với đám rau củ khoa chân mua tay chứ, còn đúng giờ xác định địa điểm mỗi ngày ở cửa nhà cậu tản bộ.

Nói thực, nếu không phải đám rau củ và cây ăn quả kia vừa mới gieo, sơ hở còn có chút nhiều, Lạc Vân Thanh đã sớm mời bọn họ tiến vào uống chén trà ăn một bữa cơm, dù sao lão gia tử tuổi cao như vậy, mỗi ngày ở cửa đi lại, cậu nhìn cũng ngượng ngùng.

............

Nhóm giáo sư chỉnh chỉnh tề tề ngồi một loạt ở đài chủ tịch, sau đó một người chủ trì ăn mặc xinh đẹp lên đài.

Không có biểu diễn, cũng không có tiết mục, người chủ trì chuyện trò vui vẻ nói mấy cậu chọc cười, trêu ghẹo một chút chuyên môn liền bắt đầu vào đề tài chính.

“Chào các bạn tân sinh! Một năm học mới bắt đầu, năm nay chúng ta có thể gặp nhau tại đây đúng là phi thường có duyên...các bạn trải qua học tập gian khổ, rốt cuộc tới được chỗ này, ở nơi này các bạn sẽ nghênh đón cuộc sống mới, các bạn sẽ học tập đến tri thức chuyên môn mà các bạn yêu thích...”

“Hôm nay là ngày khai giảng của hệ thực vật học chúng ta, đầu tiên cho phép ta được giới thiệu một chút về các vị lãnh đạo trong hệ chúng ta, ngồi ở vị trí đầu tiên là lão giáo sư thâm niên của hệ chúng ta Vương Tú Nông lão tiên sinh, đồng thời cũng là hội trưởng danh dự của hệ thực vật học. Bên cạnh ngài chính là giáo sư Ân Kỳ, là một trong những phó viện trưởng của học viện Liên bang đệ nhất chúng ta....”

Học viện Liên bang đệ nhất khác với những trường đại học khác, nó không có điển lễ khai giảng thống nhất, điển lễ khai giảng của học viện đều là từng hệ tách ra làm, không thống nhất một cái, vì thế có hệ rất coi trọng lễ khai giảng, có hệ cảm thấy tùy tùy tiện tiện ứng phó một chút là được, có hệ có tiết mục biểu diễn phi thường xuất sắc, mà có hệ lại đơn giản đến căn bản không có tiết mục.

Điển lễ khai giảng của hệ thực vật học có tiếng ngắn gọn trong toàn trường. Đều là người chủ trì hàn huyên một chút, sau đó bắt đầu giới thiệu các giao sư, lãnh đạo, và các đại lão của hệ. Có đôi khi sẽ mời mấy học trưởng và học tỷ ưu tú diễn thuyết một chút, khích lệ các tân sinh một chút.

Năm nay lại không có các học tỷ, học trưởng diễn thuyết, nhưng lại có đại lão diễn thuyết, lại còn không chỉ một người.

Mấy đại lão và các giáo sư còn hiếm thấy vẽ một cái bánh lớn cho cá học sinh, từ lịch sử của hệ thực vật học tới tương lại phát triển, mấy vị đang ngồi nghe giống như đả kê huyết, hận không thể lập tức đi học, lập tức thành tài.

Thời điểm cuối cùng của điển lễ khai giảng, thật nhiều người đều hứng thú ngẩng cao chờ mong trương trình học trong tương lai tới.

Lạc Vân Thanh không thể không cảm thán, đại học không hổ là đại học, nhìn lễ khai giảng giống như lễ tốt nghiệp này kỳ thực cũng không đơn giản, ít nhất cổ động tính tích cực của sinh viên rất tốt.

Theo Lạc Vân Thanh hiểu biết đến, chương trình học của hệ thực vật học đều là lý luận kết hợp với thực tiễn, hơn nữa cơ hội thực tiễn còn không ít.

Nhìn tới nhóm thanh niên nhiệt huyết trước mặt, Lạc Vân Thanh không biết đến lúc đó sẽ còn mấy người bảo trì được sơ tâm. Dù sao mỗi năm vì đủ loại nguyên nhân từ hệ thực vật chuyển đến hệ khác có khối người. Cái hệ này so với các hệ khác mà nói, muốn ra thành quả quá khó, nhưng yêu cầu thời gian và tinh lực để trả giá lại quá nhiều, rất nhiều thời điểm kết quả hồi báo so với cái bỏ ra kém xa rất nhiều.

............

Lạc Vân Thanh ngồi khá cao, cho nên lúc tan cuộc liền không nhúc nhích, định chờ người phía trước đi rồi mới đi.

Mấy vị giáo sư trên đài khi rời đi là đi qua chỗ cậu, có mấy vị lão sư tương đối trẻ tuổi nhận ra cậu, còn cố ý vỗ vỗ bả vài cậu nói: “Thực không tồi, vừa khai giảng đã nổi danh, làm vẻ vang cho hệ thực vật học chúng ta.”

Nhưng một lão sư khác bên cạnh vừa vặn đi qua nghe thấy như vậy liền như suy tư gì đó, dừng trước mặt Lạc Vân Thanh, yên lặng chăm chú nhìn cậu một cái nói: “Tuy có danh tiếng không phải chuyện xấu, nhưng phải tuân thủ nghiêm ngặt bản tâm, đừng chạy tới hệ điện ảnh. Nếu lựa chọn hệ thực vật phải học cho tốt,không được chân trong chân ngoài.

Không phải ông nghĩ quá nhiều, mà là năm rồi tình huống như vậy cũng không phải không có xuất hiện qua.

Lúc trước ông có một môn sinh đắc ý cũng còn chưa khai giảng đã nổi danh, thậm chí còn lên hot search của Thiên Bác, kết quả không bao lâu liền chạy tới hệ điện ảnh, cuối cùng xuất đạo, trở thành một i đại minh tinh.

Tuy hiện tại quan hệ của hai người bọn họ còn rất không tồi, nhưng trong lòng ông vẫn cảm thấy học sinh kia không chịu nổi dụ hoặc, mà hệ điện ảnh cũng thực vô sỉ, chuyên môn nhìn chằm chằm học sinh ưu tú của khoa khác.N ếu không học sinh có thiên phú, chắc chắn ở lĩnh vựa này tạo ra thành quả.

Lạc Vân Thanh nhìn lão sư nói chuyện nghiêm túc, trong lòng cười khổ một tiếng, nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.

Thấy Lạc Vân Thanh gật đầu, vị lão sư kia mới vừa lòng rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.