Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 61: Chương 61




“Xin hỏi là Lạc tiên sinh sao?” Triệu Kiến Thiết mang theo Triệu Đại Trí đi vào quầy cà phê của khách sạn, tìm được Lạc Vân Thanh ăn mặc quần áo thể thao đơn giản đang ngồi ở cái ghế cuối cùng bên phải.

“Đúng vậy, tôi là Lạc Vân Thanh, các anh là ông chủ của đội xây dựng sao?” Lạc Vân Thanh nhìn đến hai người có chút kinh ngạc, từ lúc trò chuyện đến bây giờ cũng không tới 1 tiếng, bọn họ cư nhiên liền xuất hiện trước mặt mình!

“Đúng vậy, rất hân hạnh được biết ngài! Lạc tiên sinh, tôi là Triệu Kiến Thiết, vị này chính là thiết kế sư của chúng tôi Triệu Đại Trí.” Triệu Kiến Thiết vươn tay, khóe miệng mỉm cười, ngữ khí ôn hòa mang theo một tia tự tin.

Bộ dáng như định liệu trước, tự tin nhưng không mang kiêu ngạo rất có thể hù người, ít nhất Lạc Vân Thanh bị hù rồi, nhìn Triệu Kiến Thiết trong lòng không khỏi âm thầm gật đầu, trên mạng khen ngợi nhiều như vậy cũng là có lý do.

“Chào ngài, phiền toái cho hai ly cà phê.” Sau khi hai người ngồi xuống, Lạc Vân Thanh vẫy tay gọi người phục vụ tới gọi thêm hai ly cà phê.

Tuy là trong quầy buffet nhưng quầy cà phê này lại tính phí độc lập, tuy chỉ có một loại cà phê, nhưng là hạt cà phê đặc sản, mùi hương nồng đậm, vào miệng thuận hoạt.

“Cảm ơn.” Hai người nói lời cảm ơn sau đó đi vào vấn đề chính.

“Lạc tiên sinh, mạo muội hỏi một câu. Ngài là tính toán xây dựng nông trang du lịch sao?” Trước khi tới, Lạc Vân Thanh đã đem bản vẽ mặt bằng cho bọn họ, nhưng bản đồ 8D mô phỏng sinh thái còn chưa đưa ra, nhưng Triệu Kiến Thiết thực ra đã biết nơi đó, dù sao nơi đó không cách xa mấy với khu du lịch trứ danh Vân Quế của Hải thị, cho nên phát triển nông trang du lịch cũng không tồi.

“Không, tôi chính là xây nông trang, loại nông trang dùng để trồng trọt.” Lạc Vân Thanh lắc đầu.

“Trồng, trồng trọt?” Điều này khiến Triệu Kiến Thiết sợ ngây người, không chỉ có hắn sợ ngây người mà Triệu Đại Trí cũng chấn động.

Phải biết là Liên Bang có rất nhiều Nông nghiệp tinh, đại bộ phận hoạt động nông nghiệp đều tiến hành ở Nông nghiệp tinh, sau đó sản phẩm nông sản thu hoạch rồi dùng phi hành khi cỡ lớn như phi thuyền vũ trụ vận chuyển về.

Những nơi khác, đặc biệt là tinh cầu phát triển tuy không phải không có gieo trồng, nhưng đều là gieo trồng một ít sản phẩm sang quý, hơn nữa những nông trang này chỉ dựng ở những nơi thuận tiện.

Nhưng miếng đất này của Lạc Vân Thanh thì sao? Miếng đất này ở giữa Hải thị và đế đô, giao thông thuận tiện, đi từ đế đô tới Hải thị cũng gần, mà sau lưng nó lại là khu du lịch phục cổ trấn Vân Quế nổi tiếng, loại địa phương này mà lấy xây nông trang có phải quá lãng phí một chút hay không?

“Đúng vậy, trồng trọt.” Không chờ bọn họ hỏi tiếp, Lạc Vân Thanh liền đem bản đồ 8D mô phỏng sinh thái mở ra, đem yêu cầu của mình nói ra.

Vốn dĩ cậu chỉ định dựa theo mô hình tiểu biệt thự cùng nông công dụng đơn giản ở Nông nghiệp tinh để xây dựng thôi, nhưng từ trên Thiên Bác nhìn tới hình ảnh trấn Vân Quế cậu liền thay đổi chủ ý.

Trấn Vân Quế là trấn nhỏ du lịch hơn 30 năm trước phục cổ xây dựng, ở chân núi một nhánh núi nhỏ của dãy núi Vạn Hỉ, lúc ấy cũng từng nổi tiếng mấy năm, nhưng sau vì điểm du lịch chỉ có một, xung quanh không đủ hoàn thiện, còn thường xuyên xuất hiện bắt chẹt khách, hơn nữa những tỉnh thành xung quanh lục tục xuất hiện cảnh quan tương tự, cho nên nơi này bắt đầu chậm lại thụt lùi. Nhưng cho dù hiện tại không có nhiều khách như trước, nhưng trấn Vân Quế vẫn là một cảnh quan nổi tiếng ở Hải thị, cho nên Lạc Vân Thanh cũng không đành lòng phá hư phong cách chỉnh thể của trấn Vân Quế.

Cho nên tuy mình muốn xây dựng nông trang để gieo trồng, nhưng Lạc Vân Thanh tính toán dựa vào tâm ý của mình làm.

Cậu muốn xây dựng sáu gian nhà xanh hai tầng bằng gạch, một cái kho hàng lớn, một kho lạnh lớn, một cái sân phơi cỡ lớn, còn có hai gian để tạp vật, một gian gây giống, còn có tu sửa một hồ nước lớn, đương nhiên guồng nước, kênh mương, đập chứa nước phục vụ thủy lợi cũng phải cần.

Đem tất cả những thứ mình muốn nói ra, Lạc Vân Thanh lại lấy mấy hình ảnh phục cổ cố ý tìm kiếm cho hai người bọn họ xem, chỉ sợ mình miêu tả không tốt, khiến người không hiểu rõ.

“......”

“Muốn xây dựng phong cách như vậy dự toán cần bao nhiêu?”

Sau khi xem xong hai người nắm chắc trong lòng! Triệu Kiến Thiết và Triệu Đại Trí liếc nhau, đều thấy hưng phấn trong mắt đối phương.

Đến! Đây là chủ nhân không thiếu tiền, đây là muốn dựa theo giá cả xây dựng nông trang du lịch để xây dựng nông trang gieo trồng!

Nếu biết khách hàng muốn cái gì, Triệu Kiến Thiết vùi đầu tính toán, dựa theo Lạc Vân Thanh nói những công trình xây dựng đó, bao gồm vật tư lớn nhỏ, còn có số lượng cần thiết tính ra giá cả.

“Căn cứ Lạc tiên sinh yêu cầu, tôi kiến nghị dùng lượng lớn vật tư bảo vệ môi trường, như vậy tuy giai đoạn đầu đầu nhập sẽ cao một chút, nhưng hậu kỳ có thể giảm bớt rất nhiều chi phí năng lượng, những vật tư này cùng kiến trúc ngài yêu cầu, bao gồm sửa sang lại đất để gieo trồng, cùng với phí làm đường ít nhất cần 85 triệu.”

“Nhiều như vậy?” Đối với giá cả này, Lạc Vân Thanh lắp bắp kinh hãi, 85 triệu nha, phải biết là cậu mua đất mới hết 70 triệu, này còn đắt hơn cả giá miếng đất cậu mua kia.

Lạc Vân Thanh không xác định nghĩ, tuy nói làm đường cùng làm kênh mương là đầu to, nhưng hiện tại vật tư cũng rẻ hẳn cũng không dùng nhiều như vậy đi?

Nghĩ như vậy cậu cũng hỏi như vậy.

“Làm đường và kênh mương không nhiều như ngài nghĩ, những thứ tốn kém chính là cối xay gió cùng guồng nước, dựa theo ngài yêu cầu những thiết bị này phải dùng nguyên liệu bảo vệ môi trường để làm, cho nên ít nhất 1 triệu một cái, ngài cần ít nhất 10 cái, nơi này đã mất 10 triệu.”

Lạc Vân Thanh:......

“Được, cứ như vậy đi.”

Thôi, cũng không phải không có tiền, nghĩ tới cối xay gió và guồng nước của mình, Lạc Vân Thanh vẫn quyết định mua.

“Lạc tiên sinh, chỗ sau núi tiếp giáp với trấn Vân Quế có muốn khai phá không?”

Thấy Lạc Vân Thanh không đề cập tới nơi đó, Triệu Kiến Thiết nhắc nhở hai câu, trong mắt hắn, kỳ thực phần lưng dựa vào trấn Vân Quế kia mới là chỗ kiếm ra tiền, tuy khai phá thực phí tiền, nhưng chỉ cần khai phá ra nơi đó chính là gà mái đẻ trứng vàng. Cho dù Lạc Vân Thanh muốn gieo trồng, Triệu Kiến Thiết nghĩ rằng cũng không có vấn đề gì, làm một hàng rào phòng vệ đem một ngọn núi phân cách thành hai phần là được rồi.

Tiếp giáp với trấn Vân Quế?

Lạc Vân Thanh trầm ngâm nửa ngày, bỗng nhiên nghĩ ra một ý kiến hay.

“Ở trung gian bên kia ngọn núi làm một cánh cổng lớn, dưới cánh cổng làm bậc thang bằng đá đi thẳng tới trấn Vân Quế.

Như vậy ngẩng đầu lên liền nhìn thấy trong sương khói lượn lờ có một đạo thạch thang, bên trên còn có đại môn cổ xưa, chắc chắn khiến người rất có cảm giác.

Hiển nhiên trong đầu Triệu Đại Trí cũng kết cấu ra cảnh sắc như vậy, sắc mặt vốn dĩ vẫn luôn bảo trì bình tĩnh cũng dần trở nên hưng phấn.

Ba người hàn huyên một buổi chiều về xây dựng nông trang, ba người càng nói càng hưng phấn, bụng đói cũng không rời đi, trực tiếp ở quầy buffet cơm nước xong lại tiếp tục bàn tiếp, mà lúc này cảm tình của Lạc Vân Thanh đối với hai người bọn họ càng thêm tốt hơn.

Vì còn việc học, Lạc Vân Thanh không thể nào vẫn luôn lưu tại Hải thị bên này trông coi, cho nên công trình xây dựng chỉ có thể giao cho người khác, sau đó mình lâu lâu mới tới một chuyến. Cho nên đội xây dựng có lương tâm hay không rất quan trọng, may là vận khí cậu không tệ, mặc kệ là Triệu Kiến Thiết hay là Triệu Đại Trí, trước mắt nhìn tới, hai người này đối với tác phẩm và công trình của mình đã muốn tốt hơn người, huống chi Lạc Vân Thanh cũng biết đây là lần đầu tiên bọn họ xây dựng công trình lớn như vậy, mà bọn họ còn muốn dựa vào nó kéo tới càng nhiều đại đơn nữa!

Vui vẻ tiễn hai người rời đi, Lạc Vân Thanh nằm ở trên giường, trong đầu là các loại xây dựng nông trang, vì đây là lần đầu tiên mình có nông trang, phải biết là đời trước tuy có cơ hội như vậy, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân Lạc Vân Thanh cũng không nhận thầu đồng ruộng ở nông thôn làm thành nông trang, mà đến nơi đây, vì cha mẹ qua đời, mình cũng còn đang học, cho nên nguyên chủ đã sớm đem nông trường của mình cho người khác thuê, cho nên đây xem như đây là cái nông trang đầu tiên của Lạc Vân Thanh.

Lạc Vân Thanh có loại xúc động mãnh liệt muốn chia sẽ vui sướng với người khác, vì thế gọi một cuộc gọi cho thím Bulma người lúc trước đã giúp đỡ cậu rất nhiều ở Nông nghiệp tinh.

“......”

“Tiểu Thanh, đã lâu không gặp nha, sao cháu lại gầy như vậy.” Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lạc Vân Thanh, Bulma như thế lên tiếng, đáy mắt còn mang theo một tia đau lòng, nàng là thật cảm thấy cậu gầy!

Lạc Vân Thanh:......

Có một loại gầy tên là thím cảm thấy ngươi gầy!

Rõ ràng đã nặng lên rất nhiều so với lúc ở Nông nghiệp tinh, Lạc Vân Thanh trong ánh mắt nghiêm trọng của Bulma tự dưng bị coi rất gầy.

“Là ăn không tốt sao?” Bulma quan tâm dò hỏi, rất có dáng vẻ nếu Lạc Vân Thanh mà trả lời không nàng liền tự mình đóng gói một đống đồ vật gửi qua.

Không cần hoài nghi! Nàng thật sự đã làm chuyện như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.