Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 53: Chương 53




Nghe được Lạc Vân Thanh nói soái ca phục vụ nho nhã lễ độ mời cậu tới quầy thanh toán, từ ngăn tủ phía sau lấy ra một cái hộp nhung đơn giản mà xa hoa, đem hai cái cúc tay áo tiểu lão hổ nhẹ nhàng đặt vào, cẩn thận kiểm tra một phen mới đóng hộp lại. Sau đó lấy một cái túi tạo hình tinh mỹ đem nó cất vào, cuối cùng mới bắt đầu tính tiền, toàn bộ động tác nước chảy mây trôi, khiến người xem rất là thư thái.

“Tiên sinh, KL&CI mấy ngày nay đang có hoạt động kỷ niệm 200 thành lập cửa hàng, phàm là khách mua sắm ở bổn tiệm đều được tham gia rút thăm trúng thưởng nha.”

Sau khi tính tiền, nhân viên phục vụ đem cúc tay áo và hóa đơn hai tay đưa cho Lạc Vân Thanh, cũng giới thiệu cho cậu hoạt động này trong tiệm. Kỳ thực vốn dĩ khách nhân vừa đến nên giới thiệu, nhưng Lạc Vân Thanh yêu cầu tự xem một mình, hơn nữa xem không bao lâu liền mua đồ, cho nên hắn cũng chưa kịp nói, bởi vậy chỉ có thể nhắc nhở cậu sau khi cậu mua xong.

“Hoạt động kỷ niệm 200 năm ngày thành lập cửa hàng?” Lạc Vân Thanh có chút kinh ngạc, không phải kinh ngạc về hoạt động này, mà là kinh ngạc cửa hàng này cư nhiên đã mở được 200 năm! Thật đúng là khó lường nha.

“Đúng vậy ạ.” Nhân viên phục vụ cười gật gật đầu.

“Tham gia rút thăm trúng thưởng cần điều kiện gì sao?” Tiếp nhận cúc tay áo trên tay phục vụ viên, Lạc Vân Thanh không chút để ý hỏi.

“Không cần điều kiện gì khác, sau khi ngài thanh toán, liền có thể bằng hóa đơn tham gia rút thăm trúng thưởng ạ.”

“Như vậy à!”Lạc Vân Thanh gật gật đầu. Có thể thấy được cậu đối cái gọi là rút thăm trúng thưởng này kỳ thật không phải thực cảm thấy hứng thú.

Dù sao cậu mua đôi cúc tay áo này cũng không phải thực quý, hơn nữa rút thăm trúng thưởng còn muốn bằng hóa đơn, vậy có lẽ lực độ cũng không phải rất lớn? Đương nhiên đây là bởi vì Lạc Vân Thanh không chú ý tới cửa hàng KL&CI này, cho nên không biết KL&CL trừ bỏ một số ngày trọng đại ra rất ít tổ chức sự kiện, nhưng một khi làm sự kiện, lực độ đều rất lớn.

“Rút thăm trúng thưởng tiến hành ở bên này, mời ngài chờ một chút.” Sau khi nói xong, Ái Mông xoay người, từ sau quầy cẩn thận lấy ra một cái hộp có những tấm thẻ hình trăng sao, những tấm thẻ này thoạt nhìn phi thường có khuynh hướng cảm xúc, thiết kế còn mang theo một chút vẻ đẹp đặc biệt mông lung.

Ái Mông đem mấy tấm thẻ nhẹ nhàng lấy ra khỏi hộp, bày một loạt trên mặt bàn, bảo đảm có thể thấy hoa văn của từng tấm thẻ sau đó mới để Lạc Vân Thanh tiến hành lựa chọn.

“Xin chọn một tấm thẻ ngài thích.”

Lạc Vân Thanh tùy ý chọn một tấm thẻ màu u lam mình thích, ở giữa có một viên trăng tròn đưa qua.

Ái Mông hai tay tiếp nhận tấm thẻ Lạc Vân Thanh đưa sau đó đem nó đặt vào một cái hộp nhỏ đọc thẻ hình vuông bằng kim loại ở quầy bên cạnh, sau đó mở ra hình chiếu giả lập của máy đọc thẻ.

Nhìn hình chiếu trên không trung, Lạc Vân Thanh không thể không lại một lần cảm thán khoa học kỹ thuật thời đại tinh tế phát triển, công nghệ như vậy thế kỷ 21 quả thật không có.

Không bao lâu sau màn hình trên hình chiếu giả lập bắt đầu chậm rãi truyền phát lịch sử của cửa hàng KC&CI, cùng với phim tuyên truyền đặc biệt vì lần kỷ niệm của cửa hàng lần này.

Đại bài chính là đại bài! Có tiền liền tùy hứng, phim tuyên truyền này cũng không giống bình thường, giống như phim ngắn, tuy rằng chỉ ngắn ngủi ba bốn phút đồng hồ, nhưng sau khi xem trong phim tuyên truyền, hiện tại cậu đối với ý nghĩa của cái thẻ này thật đúng là có hiểu biết nhất định.

Sau khi phim tuyên truyền kết thúc, trên hình chiếu giả lập xuất hiện một lát tạm dừng, lúc này đầy trười sao như rơi xuống thế gian, nơi xa sao băng đảo qua, trên bầu trời xuất hiện xuất hiện số “1” từ ám tinh tạo thành, hơn nữa theo thời gian trôi qua, số “1” u ám này liền biến thành một thỏi nam châm, đem ánh sao xung quanh đều hấp thu lại gần, biến thành số “1” sáng ngời.

Vì đây là hoạt động kỷ niệm 200 năm thành lập cửa hàng, cho nên KL&CI chuẩn bị rất nhiều phim tuyên truyền, vì không có khả năng để khách nhân xem hết toàn bộ, cho nên đặt ra ở các tấm thẻ khác nhau tùy cơ có phim tuyên truyền khác nhau. Nhiều ngày như vậy, người tới mua cúc tay áo nhiều không đếm xuể, người rút thăm trúng thưởng cũng rất nhiều, nguyên bản Ái Mông còn tưởng rằng hắn đã xem hết phim tuyên truyền, kết quả phát hiện thật đúng là không phải, ít nhất phim tuyên truyền xuất hiện lần này hắn vẫn thấy lần đầu tiên!

Khoan đã, đây không phải là phần thưởng lớn nhất đi? Ái Mông như suy tư gì đó, sau đó mở ra thiết bị đầu cuối, kết nối với trang web của công ty, quen cửa quen neo xem thông tin về hoạt động rút thăm trúng thưởng của sự kiện kỷ niệm 200 ngày thành lập của cửa hàng này.

Quả nhiên...ở phần miêu tả phần thưởng cao nhất giống như đúc với cái hắn đang nhìn thấy hiện tại, thậm chí còn có ảnh miêu tả số “1” bên cạnh.

“Chúc mừng ngài tiên sinh, thật sự là ngài quá may mắn! Tôi phải nói ngài quả thực chính là người may mắt nhất nha, lần này ngài đã trúng phần thưởng lớn nhất trong hoạt động kỷ niệm 200 năm ngày thành lập lần này của cửa hàng chúng tôi nha! Khen thưởng này toàn liên bang chỉ có 10 danh ngạch thôi!” Đối với Lạc Vân Thanh, Ái Mông liên thanh chúc mừng. Phải biết là hắn tới nơi này đã 3 năm, sự kiện trong cửa hàng tuy không nhiều lắm, nhưng mỗi năm luôn có một hai lần, nhưng mặc kệ là hoạt động gì, cửa hàng ở đại lộ Yarrow này giống như là bị nguyền rủa, luôn không rút được phần thưởng tốt, khách hàng rút thăm trúng thưởng vĩnh viễn đều là những món lót đế!

Nhưng hiện tại? Nhìn phần thưởng của Lạc Vân Thanh, Ái Mông nhịn không được nghĩ đây không phải là muốn đánh vỡ ma chú nha?

Phải biết rằng đối mặt với phần thưởng rút được không tốt bọn họ cũng thực bất đắc dĩ, tất cả mọi người đều biết nhân viên phục vụ là dựa vào trích phần trăm ăn cơm, cửa hàng trên đại lộ Yarrow ngày thường lưu lượng khách rất nhiều, trích phần trăm cũng không ít, nhưng vì hoạt động rút thăm trúng thưởng luôn không rút đến thứ tốt, khiến tất cả mọi người đều biết đến, làm cho mỗi lần hoạt động, cửa hàng ở đại lộ Yarrow luôn thực lãnh, không có bao nhiêu người, cửa hàng khác tổ chức sự kiện khách hàng đều tới tấp nập, cửa hàng bọn họ tổ chức sự kiện liền tiêu điều hơn cả ngày thường, điều này khiến cho bọn họ mất trắng bao nhiêu tiền nha.

Chính là hiện tại ma chú bị đánh vỡ, chỉ cần tuyên truyền ra ngoài, bọn họ chắc chắn cũng tăng lên công trạng đi?

“Ách...điều này là có ý gì?” Lạc Vân Thanh chỉ vào số “1” trên kia, không hiểu rõ lắm.

“Số 1 này đại biểu ưu đãi chiết khấu 90% nha, dựa theo phương thức rút thăm trúng thưởng bình thường, rút được số 1 chúng ta sẽ trả lại ngài 90% số tiền hóa đơn thanh toán của ngài, nhưng mà...”

Nghe được hai chữ nhưng mà, Lạc Vân Thanh liền biết trọng điểm tới.

“Nhưng số 1 này của ngài cũng không phải đơn giản như vậy, số 1 này của ngài đại biểu hai ý nghĩa, thứ nhất là trả lại 90% số tiền trên hóa đơn của ngài, cái thứ hai là bắt đầu tính từ lúc này, trong vòng bốn tiếng đồng hồ nếu ngài mua sắm vật phẩm khác trong tiệm, cũng hưởng ưu đãi chiết khấu 90% nha, 90% này tối đa lên tới 10 triệu. Đương nhiên 10 triệu này là không tính cả số tiền trong hóa đơn trước của ngài.” Nới tới đây, Ái Mông có chút hâm một ghen tị hận.

Trong 4 tiếng đồng hồ được giảm 90% đối đa lên tới 10 triệu đồng, nếu mình mà rút được thì có phải táng gia bại sản cũng phải vay tiền tới mua, dù sao KL&CI không thể so sánh cùng những chỗ khác, qua tay bán ra ngoài cũng có thể bán được năm sáu, thậm chí bảy tám mươi phần trăm giá gốc cũng không thành vấn đề, loại ra ra vào vào là có thể kiếm một vố này ai lại không thích? Cũng đừng nói cái gì mà kẻ có tiền không quan tâm tới những thứ này, người ta có tiền, chắc chắn cũng không ít bạn bè, mua cái cúc tay áo ở KL&CI tặng người cũng không tồi, tùy tiện bỏ ra một chút mua, 10 triệu cũng không nhất định đủ đây.

“10 triệu sao?” Lạc Vân Thanh có chút kinh ngạc, này cũng thật chơi lớn.

“Đúng vậy, 10 triệu nha.” Ái Mông tự hào nói.

“Ngài hiện tại muốn đi chọn thêm sao?” Ái Mông nhiệt tình đem Lạc Vân Thanh tới đài trưng bày vật phẩm, tuy là hỏi cậu muốn hay không muốn mua, nhưng hắn nghĩ chỉ cần là người bình thường đều sẽ lựa chọn tiếp tục mua sắm, cho nên trực tiếp dẫn cậu tới khu thương phẩm.

Nghĩ tới chiết khấu 90%, Lạc Vân Thanh vui vẻ, nghĩ thầm thật đúng là trùng hợp nha! Vì thế cười gật gật đầu, bước chân kiên định tiếp tục đi tới “thế giới động vật” bên kia.

Kỳ thực vừa rồi cậu không chỉ nhìn trúng đối cúc tay áo hình tiểu lão hổ, mà cậu còn nhìn trúng một đôi cúc tay áo hồ ly, nhưng đôi cúc tay áo kia thật sự rất đắt, cho nên vừa rồi phản ứng đầu tiền của cậu là luyến tiếc mua.

Lại lần nữa đi vào bên này, lần này Lạc Vân Thanh liền không tùy tiện ngắm một cái, mà là cầm đôi cúc tay áo lên cẩn thận xem xét, kết quả là càng xem càng thích. Đây là một đôi cúc tay áo hồ ly màu xanh ngọc, chỉnh thể thoạt nhìn thực thông thấu, đặc biệt là đôi mắt hồ ly kia, nhìn cẩn thận cư nhiên còn có thể thấy một tia đồng tử màu đen, có vẻ đặc biệt có linh khí!

Vừa rồi khi đi qua kỳ thực ánh mắt đầu tiên Lạc Vân Thanh đã coi trọng nó, nhưng nhìn tới giá cả, bị dọa lui, cho nên chỉ có thể làm bộ không phát hiện ra.

Chỉ một đôi cúc tay áo cũng có giá 9.999.999 đồng liên bang? Kém một đồng nữa là tới 10 triệu, như vậy, làm sao xuống tay mua được đây. Nhưng hiện tại chiết khấu 90%, chỉ cần khoảng 1 triệu, còn có thể xuống tay mua, dù sao vừa mới mua quà cho Leonard cũng tiêu hết 100.000 đồng liên bang.

“Gói cái này lại cho tôi.” Lạc Vân Thanh cầm hai cái tay cúc sáo hồ ly mang tới quầy thanh toán.

“Quý khách thực tinh mắt, cúc tay áo này chính là sản phẩm mới nhất mà thủ tịch thiết kế sư của chúng tôi làm từ đá quý đấy! Phải biết là đá quý giá trị rất xa xỉ nha, hơn nữa hai cái cúc tay áo này đừng thấy nó nhỏ, nhưng dùng chính là một khối tâm thạch làm ra, về sau có khả năng sẽ tăng giá trị!” Ái Mông tán thưởng một chút phẩm vị của Lạc Vân Thanh, sau đó nhẹ nhàng lấy hai cái cúc tay áo này bỏ vào một cái hộp lớn hơn, sau đó đưa cho Lạc Vân Thanh để cậu thanh toán.

“Hai cái cúc áo tiểu lão hổ lúc nãy trị giá 100.000 đồng liên bang, cửa hàng sẽ trả lại ngài 90.000 đồng liên bang, đôi cúc tay áo tiểu hồ ly này sau chiết khấu còn 999.999,9 đồng liên bang, trừ đi 90.000 đồng liên bang, tổng công thu của ngài 909.999.9 đồng liên bang.”

Lạc Vân Thanh mở ra thiết bị đầu cuối chuyển khoản, không đến 1 giây liền hoàn thành toàn bộ quá trình trả tiền, so với mua ở GUI còn nhanh hơn.

“Xin hỏi ngài còn có yêu cầu gì nữa không ạ?” Ái Mông hỏi.

“Cảm ơn, không còn gì nữa.” Lạc Vân Thanh kiểm tra xong đồ của mình, sau đó gật gật đầu với Ái Mông nói cảm ơn rồi xoay người rời đi.

“Quý khách đi thong thả, hoan nghênh lần sau lại đến.” Ái Mông hướng Lạc Vân Thanh hơi hơi cúi đầu, tiễn cậu ra ngoài cửa sau đó đứng ở cửa nhìn theo bóng cậu rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.