Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 131: Chương 131




Tiết mục Giải trí ngày cuối tuần vì sao lại được ưa thích, một nguyên nhân trong đó là do trong quá trình quay chương trình, tổ tiết mục sẽ làm lộ ra một ít bí mật nhỏ của minh tinh đang hồng để gia tăng độ nóng cho tiết mục, đương nhiên bí mật nhỏ này cũng không phải tùy tiện mà lộ ra, mà đã bàn bạc trước với bọn xong mới lấy hình thức tin nóng để nói ra.

Cái gọi là tin nóng ở đây nhất định là phải khác với những điều mà khách mời biểu hiện ra bên ngoài, căn cứ kiến nghị của tổ tiết mục "tin nóng" của Tần Tử Mặc lần này là huyễn nghèo, huyễn nghèo này chắc chắn không phải là bảo hắn nói hiện tại hắn nghèo như thế nào, mà là bảo hắn nói ra một ít tin nóng của hắn thời kỳ thiếu niên nổi loạn bị phụ huynh tiến hành kiềm chế tài chính sau đó được người khác tiếp tế, như vậy vừa thú vị lại vừa có chút bình dân.

Còn Lạc Vân Thanh thì sao? Vì cậu vẫn luôn thể hiện ra bên ngoài mình là người từ tinh cầu Nông nghiệp tới, ở trong ấn tượng của mọi người, người của tinh cầu Nông nghiệp chắc chắn là gia cảnh bình thường thậm chí là bần hàn, lần này tổ tiết mục kiến nghị "tin nóng" của cậu chính là cậu huyễn phú (khoe giàu), này vừa vặn có thể hình thành một cái đối lập với cái huyễn nghèo của Tần Tử Mặc.

Có thể đề nghị Lạc Vân Thanh có thể thích hợp khoe giàu cũng không phải xằng bậy, mà là mấy vị đạo diễn tự nhận hỏa nhãn kim tinh của tổ tiết mục trực giác gia cảnh của Lạc Vân Thanh không kém, có lẽ khác biệt rất lớn với người ở tinh cầu Nông nghiệp mà khán giả vẫn luôn đinh ninh, cho nên mới đưa ra cái yêu cầu như vậy.

Không nói cái khác, gameshow ấy mà, quan trọng nhất là có hiệu quả gameshow, cái gọi là khoe giàu này cho dù chỉ có 1 điểm đều có thể khiến ngươi khuếch đại thành 10 điểm, huống chi bọn họ chỉ là muốn một cái tương phản cũng không phải bắt ngươi nói dối mình là một phú hào gì đó.

Đương nhiên một nguyên nhân cho việc dám khuếch đại cũng là từ Lạc Vân Thanh, dù sao cậu là người trẻ tuổi nhất đạt giải Đế thưởng từ trước tới nay, cái gọi là chính trị cũng không có ai tới gây chuyện với cậu, khen một chút cuộc sống ở tinh cầu Nông nghiệp cũng không thành vấn đề, làm như vậy có thể tuyên truyền về Nông nghiệp tinh, để cho người ta biết nó cũng không nghèo nàn cằn cỗi như trong tưởng tượng của mọi người, tinh cầu Nông nghiệp cũng là nơi sinh sống rất tốt.

Nhưng khuếch đại quá mức? Chuyện này không có khả năng!

Mọi người đều là người rõ ràng, ai cũng biết quá mức khuếch đại chính là bôi đen, bôi đen một người có tiền đồ vô lượng thì bọn họ có chỗ gì chứ? Loại việc hại người mà chẳng ích ta này bọn họ cũng sẽ không làm!

Hoạt động trong giới giải trí đã lâu cho nên tâm nhãn không ít, MC khi đọc kịch bản có chút sợ Lạc Vân Thanh nghĩ nhiều, cho nên đầu tiên liền đem lý do tổ tiết mục an bài như vậy nói cho cậu, sau đó mới hỏi cậu có thể "khoe giàu" hay không.

Cách nói dụng tâm này của tổ tiết mục thật ra khiến Lạc Vân Thanh nhướng mày, trong lòng kinh ngạc cùng thay đổi nhận thức về bọn họ không ít, thậm chí cảm thấy có mấy tin tức không tốt lắm truyền ra trước kia cũng không nhất định là sự thật.

"Tất cả có như vậy thôi, Tử Mặc, Vân Thanh hai người các cậu có thể tiếp thu không?" Hà Diệu khép lại kịch bản, xác nhận lại một lần nữa với hai người bọn họ.

"Có thể."

"Được, không thành vấn đề."

"Vậy là tốt rồi." Hà Diệu gật gật đầu, trong lòng cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Tần Tử Mặc này cũng không phải là người bình thường, bọn họ không dám đắc tội hắn, cho nên thái độ đối với hắn và bằng hữu của hắn cũng không kém như đối với siêu sao hoàng kim, nhưng cho dù như vậy trước khi bọn họ tới cũng còn lo lắng vị thiếu gia nhà giàu này sẽ tùy hứng càn quấy, có điều hiện tại xem ra còn coi như vẫn ở chung được.

Tần Tử Mặc dễ ở chung khiến ba vị này không hẹn mà trong lòng nóng lên, mọi người đều hiểu đây chính là cơ hội khó có được, lợi dụng tốt về sau có lẽ có thể mượn ánh sáng vinh quang của vị tiểu gia này cũng không chừng, vì thế ba người càng nhiệt tình.

"Hai người các cậu là lần đầu tiên tham dự Giải trí ngày cuối tuần, nếu có chỗ nào không quen nhất định phải nói với chúng tôi, chúng tôi chắc chắn sẽ hỗ trợ."

"Các cậu nhớ nhé, tiết mục lần này chủ yếu chia làm hai phần, phần đầu tiên là thăm hỏi, phần thứ hai là tổ chức trò chơi, phân đoạn thăm hỏi các cậu là người áp trục sẽ đi lên sau, thăm hỏi xong có thể không rời đi, đến lúc đó trực tiếp tiến vào phần tổ chức trò chơi."

"Phân đoạn thăm hỏi chúng tôi sẽ cho Tử Mặc một thời gian để tuyên truyền về bộ phim mới của cậu."

"Đúng rồi Vân Thanh lúc đó đừng khẩn trương nhé, lúc lên sân khấu cứ yên tâm, nếu có vấn đề gì chắc chắn sẽ có người giúp cậu giải vây."

"......"

Hà Diệu, Vương Ngọc cùng Thích Như Nhất ba người giờ phút này đều biểu hiện ra bản thân là một người lớn tuổi chu đáo, thái độ giống như tắm mình trong gió xuân kia còn giống như bạn bè thân mật nói chuyện phiếm rất khó khiến người sinh ra cảm giác chán ghét.

Là MC có tên tuổi, ba người ai cũng đều là nhân tinh, tuy có tâm giao hảo, nhưng cũng hiểu cái gì là giới hạn, cẩn thận dặn dò một phen xong liền rời khỏi phòng nghỉ của bọn họ đi chào hỏi những vị khách quý khác.

Tiết mục lần này tổng cộng mới 5 người, ngoại trừ Tần Tử Mặc và Lạc Vân Thanh ra còn có Tần Bất Ngữ, Hạ Lỵ Lỵ cùng với Phạm Tiểu Tiểu, trong đó Tần Tử Mặc, Hạ Lỵ Lỵ và Phạm Tiểu Tiểu ba người là cùng một đoàn phim, tới nơi này là để tuyên truyền phim mới, mà Tần Tử Mặc cũng đồng dạng là để tuyên truyền bộ phim mới, nhưng kỳ lạ chính là một chương trình gameshow khác cũng mời đoàn phim bọn họ, mà thời gian thu hình của hai chương trình gameshow lại trùng nhau, không có cách nào chỉ có thể mỗi người đi một cái, vì độ hot của hắn tương đối cao, cho nên Giải trí ngày cuối tuần chọn hắn, còn Lạc Vân Thanh? Nói thật Tần Tử Mặc cũng không biết vì sao cậu có thể thu được lời mời.

Sắp tới giờ ghi hình, mọi người đều tới hậu trường chờ đợi, nghe thấy mấy người trên sân khấu bắt đầu pha trò giới thiệu tuyên truyền, Lạc Vân Thanh xem thế là đủ, đặc biệt là người tên Phạm Tiểu Tiểu kia, kỹ thuật biến sắc mặt có thể nói là nhất tuyệt, trên đài dưới đài quả thực giống như hai người khác nhau.

Trách không được lại là nữ bạn diễn được đề danh!

Nhìn nhìn Tần Tử Mặc bên cạnh lướt Thiên Bác một cái, Lạc Vân Thanh có chút bội phục hỏi: "Người giới giải trí các cậu đều biết biến sắc mặt như vậy sao?"

Hả? Biến sắc mặt? Không hiểu ra sao Tần Tử Mặc ngẩng đầu nhìn cậu một cái hỏi: "Ai?"

Lạc Vân Thanh chưa nói, chỉ nhún nhún vai nói: "Cậu đoán xem?"

Tôi đoán? Tần Tử Mặc mới lười đi đoán, trái phải cũng chỉ có ba người mới lên sân khấu kia, là ai thì sao chứ, dù sao không dám bất kính với hắn, biến sắc mặt cũng không dám biến với hắn, còn thái độ của bọn họ với người khác là một loại khác? Vậy thì thế nào, hắn cũng không phải thánh mẫu, còn đi quản thái độ của người khác với người khác được sao? Dù sao không chọc tới hắn là được.

""Này rất bình thường, dù sao cậu cũng không hoạt động ở cái vòng này, quản nó làm gì, nhưng sao cậu lại nhàm chán như vậy, cái này còn nhìn tới, có cần gọi Leonard tới đây bồi cậu không?"" Tần Tử Mặc ngáp một cái, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn ngủ.

Lạc Vân Thanh lắc đầu, tỏ vẻ không cho Leonard tới.

Nếu người của tiết mục Giải trí ngày cuối tuần đối xử với bọn họ không tồi, vậy hà tất mình phải phá hư quy củ của người ta làm gì, hậu trường dù sao cũng là nơi làm việc, người không liên quan thì cũng không nên tiến vào đi.

"......"

Khi Lạc Vân Thanh nhịn không được cũng muốn mở Thiên Bác lướt lướt tin tức giết thời gian thì nhân viên công tác đi tới trước mặt bọn họ, nhìn hai người hoàn toàn không có khẩn trương khi tham gia chương trình đang hồng, còn tự tại giống như ở nhà, trong lòng hắn nhịn không được bội phục tố chất tâm lý của Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc.

Quả nhiên đều là người trải qua chương trình lớn! Sân khấu này đối với bọn họ mà nói đều là chuyện nhỏ đi?

"Tần thiếu, Lạc thiếu, sắp tới các vị, các vị có thể chuẩn bị trước một chút."

Nghe đến đó hai người đứng lên, nhân viên tạo hình làm hết phận sự tiến lên chỉnh sửa quần áo bọn họ một phen, sau đó hai người mới đi theo vị tiểu ca tới thông báo kia đi vào lối đi lên sân khấu, nửa đường gặp đoàn người Tần Bất Ngữ còn chào hỏi qua nhau một tiếng.

Chào hỏi xong, Lạc Vân Thanh không thể hiểu được cảm thấy hình như mình đang bị ai đó trừng mắt thì phải, nhưng ánh đèn trong lối đi từ hậu trường tới sân khấu mờ mờ, Lạc Vân Thanh cũng không thấy rõ là ai đang trừng mình.

Có lẽ là nhìn lầm nhỉ? Nếu không oán không thù thì có ai trừng mình làm gì chứ?

............

"Vị khách kế tiếp rất lợi hại nha, các bạn có đoán ra là ai hay không?"

""A? Không phải chứ, cư nhiên hình như đúng là có người đoán trúng! Anh bạn này rất lợi hại nha!"

"Không sai, chính là bọn họ! Đừng nói mọi người, ngay cả tôi cũng không thể tưởng tượng được tổ tiết mục cư nhiên thần thông quảng đại như vậy, cư nhiên có thể mời tới hai người này!"

"Hắc hắc, hiện tại mời mọi người vỗ tay chào đón Tần Tử Mặc và Lạc Vân Thanh, đúng! Đừng nghi ngờ, chính là Lạc thiếu 666 của chúng ta!""

"Tin rằng mọi người đều biết đôi cơ hữu Tần Tử Mặc và Lạc Vân Thanh này rồi nhỉ? Tần thiếu gần đây quay một bộ phim truyền hình rất hay, bộ phim này mấy ngày nữa sẽ phát sóng, Vân Thanh cũng không kém, thời gian trước còn trực tiếp sáng tạo một kỳ tích trong lịch sử khoa học.""

""Ha ha ha, người nhận được Đế thưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, có thể tới nơi này của chúng ta, lập tức cảm thấy hình tượng của chúng ta cao lên không ít."

"......"

"Nào, để đôi cơ hữu này chào hỏi mọi người một chút nào."

Thích Như Nhất nói xong "bá" một tiếng sân khấu trở nên tối sầm, chờ tới khi sáng lên Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc đã đứng ở trung tâm sân khấu.

Thấy hai vị soái ca phong cách khác biệt nhưng tuyệt đối mê người, người xem dưới khán đài thét lên chói tai, tiếng huýt sáo vang lên không dứt.

Tuy biết ở đây chắc chắn có fan của Lạc Vân Thanh, nhưng nghe bên dưới cơ hồ một nửa fan đều gọi tên Lạc Vân Thanh, ba MC vẫn hơi kinh hãi.

Lạc Vân Thanh này còn chưa phải nghệ sĩ trong giới giải trí đâu, cư nhiên có lực kêu gọi lớn như vậy? Này nếu mà thực sự tiến vào giới giải trí thì sẽ thế nào đây?

Một nửa người xem! Phải biết rằng ngày thường những nghệ sĩ tuyến 2 cũng không nhất định có lực kêu gọi như vậy đâu!

Từ khi hai người ra sân khấu thính phòng bên này vẫn luôn vang lên tiếng gọi tên hai người, những người khác đều không hô, Thích Như Nhất làm bộ thở dài một hơi, sau đó ra vẻ ưu sầu nói: "Ái chà chà, xem ra mấy lão gia hỏa chúng ta có thể thoái vị nhượng hiền rồi, cứ cảm giác ba người chúng ta đứng ở đây bỗng nhiên giống như dư thừa là sao?"

Sau đó chỉ thấy Vương Ngọc cười hắc hắc đáng khinh, sau đó lặng lẽ đi vòng ra phía sau lưng Hà Diệu, đứng lại gần Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc, sau đó tự mình cảm thấy hãnh diện nói: "Không, tôi chỉ cảm thấy hai các vị dư thừa thôi, còn tôi vẫn rất không tồi, nhìn xem! Tôi cảm thấy nơi này mới là vị trí thích hợp nhất với ôi, không thể không nói Vân Thanh và Tử Mặc rất xứng với vẻ ngoài của tôi, ba người bọn tôi đứng chung một chỗ quả thực có thể tổ chức thành đoàn thể xuất đạo, trong một giây lập tức có thể đốn gục bao nhiêu tiểu thịt tươi!""

"Ọe.....""

Hà Diệu làm biểu tình nôn mửa đầy khoa trương, sau đó không khách khí cười nhạo: "Hai người ngươi ta vốn dĩ chính là tiểu thịt tươi, còn anh? Xuy xuy.""

Cách nói nửa vời khiến người buồn cười, nhưng cố tình hắn còn nói không sai, tuy Vương Ngọc vẫn luôn nói mình đẹp trai, nhưng đó là hiệu ứng của tiết mục, thực tế Vương Ngọc vẻ ngoài bình thường, cứng rắn mà nói cũng chỉ so với người bình thường đẹp hơn một chút mà thôi.

Nhưng Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc là người có diện mạo bình thường sao?

Đương nhiên không phải! Cho nên Vương Ngọc đứng ở bên cạnh bọn họ liền không phải hố cha (xỏ lá, lừa đảo, sụp hố) bình thường, trực tiếp bị lọt xuống tận đáy hố đi.

Thấy Vương Ngọc chết sống không chịu đi, nữ hán tử ngay thẳng Thích Như Nhất làm bộ vén tay áo lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đi tới, sau đó một phen xách Vương Ngọc ra giáo huấn: "Anh cũng đừng dính máu ăn phần, bản thân trông thế nào trong lòng còn không biết tự lượng sức mình? Nhìn anh như vậy thật cay cả mắt!"

Cái này, không chỉ có người xem dưới khán đài cười, ngày cả Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc trên khán đài cũng nhịn không được mà cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.