Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con

Chương 10: Chương 10




Sau đó, thái độ Hàn Nghị rõ ràng, nháy mắt làm cho nhiệt độ này lên tới tầng cao nhất.

@ Đạo diễn Hàn Nghị: Vong hồn rên rỉ, người sống thút thít. Ngàn dặm chôn xương khô, thiện ác tất báo. Tội phạm dù hung ác đến mấy, thủ pháp phạm tội dù bí ẩn đến mấy, cũng sẽ lộ rõ dưới võng pháp luật. Cảm ơn Tạ Diệc An tiên sinh @ Tạ Diệc An, Trần Gia Minh tiên sinh @ Trần Gia Minh, còn có tiểu thư An Ý Như @ An Ý Như, Tống Thanh Hàn tiên sinh @ Diễn viên Tống Thanh Hàn tham dự《 Người thứ bảy 》, hy vọng ngày sau có thể cùng chư vị diễn ra《 Người thứ bảy 》tốt nhất. @ Đoàn phim Người thứ bảy

Hàn Nghị đã sắp vài tháng không đăng Weibo, fan ông cũng đã quen loại tính cách phật hệ(*) này, chỉ mỗi ngày đến xếp hàng dưới Weibo của ông, refresh liếc bình luận, còn lại không ôm kỳ vọng gì.

(Ngôn ngữ mạng, cũng là hiện tượng văn hóa, chủ yếu chỉ những người vô dục vô cầu, không buồn không vui, thái độ bình thản sinh hoạt như mây trôi nước chảy - Baidu)

Ai biết, hôm nay! Trong cuộc sống ngập nắng tươi đẹp này, Hàn đại đạo diễn của bọn họ, đột nhiên lên đăng một cái Weibo, tuy rằng tuyên truyền điện ảnh mới của mình, ai mà không biết đề tài nóng bỏng trên Weibo mấy hôm trước, nháy mắt là biết, Hàn Nghị đây là đáp lại nghi hoặc của dân mạng.

Cho nên, Tống Thanh Hàn này...... Thật sự leo lên thuyền lớn Hàn Nghị, trực tiếp từ tép riu biến thành một nam 3?

Dân mạng lúc trước trào phúng Tống Thanh Hàn không biết xấu hổ cọ nhiệt độ cả kinh rớt hết hàm, ở trong nháy mắt lặng im, một đám dũng mãnh nhào vào Weibo của Hàn Nghị, điên cuồng nhắn lại dưới bài đăng.

@ Tà phong mưa phùn không biết đường: đạo diễn Hàn chú đây là chơi lớn đấy, không thật sự dùng một người mới như vậy chứ!

@ Hôm nay tui cũng gặm cá: Tuy rằng mị là fan nhan sắc của anh trai...... Nhưng ảnh thật sự...... dường như không có tác phẩm gì, đạo diễn chú chơi thật hở?

@ Nói dài nói dai nói dại: Phi thường cảm ơn đạo diễn Hàn ủng hộ Hàn Hàn nhà cháu [ bắn tim ][ bắn tim ]

@ Binh sĩ Tạ gia hôm nay cũng An: Đánh call(*) cho An An!!! # Tạ Diệc An #

(thuật ngữ Internet, có nghĩa là bày tỏ tình yêu với thần tượng - Baidu)

@ Diệc An đến thế giới của tôi: # Tạ Diệc An # # Tạ Diệc An tham diễn phim của Hàn Nghị #

......

Hàn Nghị vừa đăng trực tiếp kéo đề tài sắp chìm lên, còn thuận tay tuyên truyền điện ảnh mới một phen, thủ đoạn có thể nói là sắc bén.

Trần An nhìn thấy hot search không ngừng kéo lên # Tống Thanh Hàn không xứng tham diễn điện ảnh của Hàn Nghị #, sắc mặt đen như đít nồi.

Ngược lại là Tống Thanh Hàn người này đang bị toàn bộ người diss bình tĩnh vô cùng, còn cố ý mua nguyên tác《 Người thứ bảy 》chậm rãi đọc.

“Này lão Hàn, chú muốn sao cũng tốt xấu cho tôi biết một tiếng đi, vô thanh vô tức làm thế làm cái mẹ gì!” Trần An không nghĩ tới Hàn Nghị sẽ dùng chiêu thức ấy. Tuy rằng anh biết đây xem như một đề tài tuyên truyền rất tốt, nhưng lúc trước anh đã nói với Hàn Nghị, hơi chút lộ ra Tống Thanh Hàn kế tiếp là người anh phải nâng đỡ. Hàn Nghị nếu nể mặt anh, trước khi làm sẽ biết thương lượng với anh một chút.

Lúc trước Hàn Nghị gọi điện thoại đến thông báo cho anh nói Tống Thanh Hàn qua vòng casting, anh còn một phen cảm ơn, ai biết Hàn Nghị đột nhiên vô thanh vô tức làm một động tác như vậy!

Ai mà không phải bánh quẩy(*) trong giới, Trần An liếc mắt một cái có thể nhìn ra số liệu sau lưng không ngừng kéo lên kia khẳng định là có người đổ dầu vào lửa.

(Từ này có nghĩa tốt và xấu, đa phần là ý xấu, ám chỉ những người lươn lẹo, khôn khéo)

Lại còn là bình luận chửi bới.

“Ting ting ting --” Trần An nhìn thoáng qua bình luận, bình tĩnh nghe điện thoại: “Alo.”

Đây là ngay cả chào chú cũng không thèm nói.

“Khụ, lão Trần này, chú cũng thấy việc này không phải tôi làm.” Giọng Hàn Nghị từ điện thoại truyền đến. Trần An nhẹ nhàng hít một hơi, trên mặt mượt mà mang ý cười, ngữ khí cũng là như gió xuân: “Làm sao làm sao, tôi đương nhiên biết không phải đạo diễn Hàn làm.”

Hàn Nghị vừa nghe ngữ khí của anh là biết anh khẳng định còn nổi nóng, thở dài: “Tôi biết hôm nay tôi đăng Weibo không nói với chú, trong lòng chú không thoải mái, nhưng chú cũng biết tình huống hiện tại của tôi, phim mới...... Tôi thật sự không gánh nổi.”

Nụ cười trên mặt Trần An phai nhạt dần: “Tôi biết chú kí hợp đồng đánh đổi với ông chủ, cũng biết bộ điện ảnh mới này là tác phẩm chú ấp ủ đã lầu. Nhưng chú cũng phải biết, Tống Thanh Hàn là người tôi phải nâng đỡ, vừa ra mặt đã bị chửi, chú có biết điều này ảnh hưởng đến phát triển về sau của cậu ấy thế nào không?!”

“Cậu ấy diễn tốt!” Hàn Nghị có chút nôn nóng hít vào một hơi, “Chỉ cần sau khi vào đoàn cậu ấy vẫn duy trì tiêu chuẩn hiện tại này, chửi bới bây giờ là đá lót đường!”

“Chú còn dám nói là duy trì à!” Trần An quả thực không muốn nhiều lời vô nghĩa với ông.

“Tóm lại, tuy rằng việc đăng Weibo này tôi không thương lượng với chú, nhưng biến nó thành đề tài không phải tôi.” Hàn Nghị kỳ thật ẩn ẩn có một đối tượng hoài nghi, nhưng lo đến điện ảnh còn chưa quay, ông vẫn đè hoài nghi trong lòng xuống.

“Vậy cơ à.” Trần An cười một tiếng, cúp máy.

“Anh Trần, là đạo diễn Hàn gọi ạ?” Tống Thanh Hàn chậm rãi ngẩng đầu, đeo kính, thoạt nhìn lại nhã nhặn lại cấm dục.

“Ừ.” Trần An không định gạt Tống Thanh Hàn, anh cất điện thoại di động đi, ngồi vào đối diện Tống Thanh Hàn, “Hàn Nghị nói chuyện này không phải ông ta sai người làm.”

“Ồ.” Tống Thanh Hàn gật gật đầu.

“Cậu có cảm tưởng gì?” Trần An nhìn vẻ mặt Tống Thanh Hàn bình tĩnh, đối lập với mình như con gà mái già, nhịn không được xoa thái dương.

Tống Thanh Hàn gấp sách lại, suy nghĩ chút, mới nói: “Tôi cảm thấy đạo diễn Hàn không cần lừa anh.”

Hàn Nghị ngay cả Weibo cũng đăng, thừa nhận là mình mua thuỷ quân và hot search kỳ thật cũng không có gì, nhưng ông lại một mực chắc chắn không phải mình mua, vậy có thể thật sự không phải ông làm.

Như vậy, nếu không phải Hàn Nghị, lại có ai khẩn cấp như vậy muốn đá cậu đi?

...... Người thì nhiều lắm.

Tống Thanh Hàn nhịn không được cong môi: “Đại khái là có vài người hâm mộ tôi ký hợp đồng với anh Trần, thiếu kiên nhẫn.”

Lời này của Tống Thanh Hàn mặc dù có hiềm nghi vuốt mông ngựa, nhưng thích nghe người khác tâng bốc mình đó là nhân chi thường tình, Trần An cũng không ngoại lệ. Anh xị mặt, vẫn nhịn không được lộ ra một chút tươi cười: “Lúc trước tôi còn sợ cậu không chịu nổi bình luận chửi bới, ai biết tố chất lại tốt hơn tưởng tượng của tôi.”

Đâu chỉ là tốt, quả thực là rất tốt.

“Tôi sẽ nổi.” Tống Thanh Hàn nâng mắt lên, nghiêng đầu nhìn Trần An, “Cho nên tôi sẽ quen.”

Người nổi thị phi nhiều. Nếu Tống Thanh Hàn về sau thật sự hot, vậy cậu thừa nhận phê bình cùng nhục mạ sẽ nhiều hơn so với hôm nay.

Chẳng qua......

Trần An miễn cưỡng nhấc mí mắt lên cười một tiếng: “Cậu cũng mạnh miệng lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.