Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê Ii

Chương 1: Chương 1: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Hắn tên là Tịch Đăng




Hoa lịch năm 2016, hoàn cảnh sinh tồn của ma cà rồng càng ngày càng kém, bởi vì bọn họ phải dựa vào máu của nhân loại để sinh tồn, dần dần trở thành sủng vật của nhân loại. Mà nhân loại có được IQ cao và công nghệ tiên tiến, đối với việc nuôi dưỡng loại sinh vật vừa mỹ lệ vừa nguy hiểm này có hứng thú rất nồng nhiệt.

“Các vị quý khách, mời vào xem thử, xem qua một chút, cửa hàng của chúng tôi vừa mới đến rất nhiều ma cà rồng.”

Trấn nhỏ Đạt Bố Lực là một thị trấn rất bình thường ở Hoa Quốc. Duy chỉ có bất đồng chính là trấn nhỏ này là một nơi buôn bán ma cà rồng khá nổi danh. Rất nhiều quý tộc ở các thành phố lớn đều tới trấn nhỏ này chọn lựa một con ma cà rồng hợp ý bọn họ. Hôm nay cũng không ngoại lệ, sau mười hai giờ trưa, trên đường đã đi đầy người.

Cửa hàng sủng vật Tiểu Bố nằm ở trung tâm phố buôn bán. Vị trí địa lý hết sức tốt, rất nhiều người đi ngang qua ít nhiều đều bị hấp dẫn ánh mắt. Biển hiệu cửa hàng sủng vật nền trắng chữ xanh, phía trên còn dán sao biển màu xanh, bên phải tủ kính dán rất nhiều tấm ảnh manh sủng. Trong đó một bức ảnh chụp lớn nhất là hình ảnh một ma cà rồng còn nhỏ tuổi. Bên trái tủ kính còn lại để cho người đi đường có thể nhìn thấy kết cấu bên trong cửa hàng.

Theo khoa học kỹ thuật phát triển, sinh mệnh của nhân loại cũng được kéo dài. Ngược lại những ma cà rồng trưởng thành sinh tồn theo năm tháng bởi vì bị bắt giết trên diện rộng, không được nuôi dưỡng tốt khiến cho tuổi thọ sinh mệnh của bọn họ càng ngày càng ngắn.

So với ma cà rồng thành niên, nhân loại càng thích ma cà rồng tuổi nhỏ hơn, cũng bởi vậy rất nhiều tiểu thương bất hợp pháp trong thời kỳ ấu niên của ma cà rồng rót vào một loại nước thuốc, làm cho ma cà rồng vĩnh viễn dừng lại ở thời kỳ ấu niên. Nhưng những ma cà rồng bị cưỡng ép dùng nước thuốc phải dừng lại ở thời kỳ ấu niên thông thường chỉ có thể sống mười mấy năm.

Ông chủ của cửa hàng sủng vật Tiểu Bố là một người trẻ tuổi. Hắn mới tiếp nhận sinh ý từ cha của mình năm ngoái. Hắn chống tay nhìn ra ngoài tủ kính. Bên ngoài người đi đường rất nhiều, ánh mắt dừng lại tại cửa hàng sủng vật này cũng rất nhiều, nhưng không ai tiến vào.

Mấy năm gần đây con phố này mở rất nhiều cửa hàng sủng vật, những thương nhân kia thậm chí thẳng thắn đem những ma cà rồng còn nhỏ tuổi của cửa hàng mình đặt ở phía bên ngoài cửa hàng, hấp dẫn ánh mắt khách hàng. Phải biết rằng ma cà rồng rất sợ ánh mặt trời. Tuy rằng loại ánh mặt trời này sẽ không trực tiếp thương tổn bọn họ, nhưng thời gian lâu dài, những ma cà rồng đó thị lực sẽ càng ngày càng kém, thân thể cũng sẽ càng ngày càng suy yếu.

Ngoài cửa hàng tiếng chuông gió đột nhiên vang lên, ông chủ trẻ tuổi lập tức đứng thẳng người, thay tiêu chuẩn tám cái răng mỉm cười, “Xin chào quý khách, xin hỏi ngài muốn dạng sủng vật gì? Nơi này của chúng tôi sủng vật lớn hay nhỏ đều có.”

Tiến vào chính là một thanh niên khá cao, ông chủ trẻ tuổi nhanh chóng đánh giá quần áo và phụ kiện của thanh niên khá cao này, đánh giá xem thử khả năng tài chính của đối phương, đợi lát nữa đề cử giá sủng vật thích hợp.

Người thanh niên cao có khuôn mặt thanh tú, bộ dáng khẽ mỉm cười khiến cho người khác không cách nào chán ghét. Hắn ăn mặc một cái áo sơ mi màu trắng bình thường, dưới người là một cái quần jean màu lam nhạt, nhìn qua trang phục cực kỳ bình thường, nhưng ông chủ trẻ tuổi lại phát hiện cái đồng hồ thanh niên đang mang trên tay kia là kiểu mẫu mới ra năm nay. Giá trị 1 vạn 8 ngàn tệ. Hắn đã nghiên cứu rất lâu trên tạp chí, nhưng vẫn không dám xuống tay mua một cái.

“Chào anh, cái kia…… Nơi này của anh có ma cà rồng không?” Người thanh niên cao hơi hơi mím môi cười một tiếng.

“Có, cửa hàng chúng tôi vừa mới đến vài ma cà rồng thời kỳ ấu niên, muốn hay không thử nhìn xem?” Thông thường khách hàng nghe được lời này đều sẽ biểu đạt bộ dáng rất có hứng thú, nhưng hắn không nghĩ tới người thanh niên cao ráo này lại lắc đầu.

“Tôi không quá thích cái loại ma cà rồng dùng nước thuốc cường ép lưu lại thời kỳ ấu niên, tôi cũng không có sở thích luyến đồng. Nơi này của các anh có ma cà rồng trưởng thành không?”

Ông chủ trẻ tuổi sửng sốt một chút, “Có có, nhưng mà, quý khách anh xác định muốn mua ma cà rồng trưởng thành sao? Thông thường ma cà rồng trưởng thành so với ma cà rồng thời kỳ ấu niên càng nguy hiểm hơn.”

Thanh niên cao cười, “Không việc gì, tôi tin tôi nuôi một sủng vật sẽ không có vấn đề gì.”

Ông chủ trẻ tuổi nói: “Quý khách thích ma cà rồng giới tính nào?”

Thanh niên cao suy nghĩ một lát, “Nam, cùng giới tính tắm rửa cho hắn sẽ không quá lúng túng.”

Ông chủ trẻ tuổi từ quầy cầm lấy chìa khóa, “Ma cà rồng trưởng thành tôi đều đặt ở tầng hầm ngầm, cảm phiền quý khách đi cùng tôi.”

Độ ấm ở tầng hầm ngầm rõ ràng so phía trên tầng một thấp hơn rất nhiều.

Dưới tầng hầm ngầm ánh sáng không mạnh, bên trong đặt vài cái lồng sắt lớn. Ông chủ trẻ tuổi đi ở phía trước, “Nơi này là được, bọn họ sau 12 giờ đều đang ngủ, nếu quý khách nhân thích ma cà rồng trưởng thành, vậy muốn vẻ ngoài tương đối xinh đẹp hay là tính cách tương đối dịu ngoan?”

Ánh mắt của thanh niên lướt qua những cái lồng sắt lớn, “Tôi muốn nhìn xem tất cả, mới quyết định.”

Ông chủ trẻ tuổi ở trước mặt cái lồng sắt thứ nhất dừng lại, hắn duỗi tay gõ gõ mấy song sắt của cái lồng, lại đem đèn pin trong tay chiếu vào, “Hắn gọi là Phong Phong, năm nay 75 tuổi, tuy rằng tuổi có chút lớn, nhưng tính cách dịu ngoan, ngoại hình cũng được. Phong Phong, ra đây.”

Theo lời ông chủ trẻ tuổi nói, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện.

Là một ma cà rồng tóc xanh mắt vàng, loại ma cà rồng này là thường thấy nhất. Trên người Phong Phong không có mặc bất luận loại quần áo nào. Lúc hắn nhìn thấy hai nhân loại trước mắt, thân thể nhịn không được rụt lại, ánh mắt sợ hãi hết sức rõ ràng.

Thanh niên cao cười nhẹ một tiếng, “Thực đáng yêu, nhưng tôi muốn đặc biệt một chút, loại này có chút quá bình thường.”

Ông chủ trẻ tuổi ở trong lòng thở dài, Phong Phong loại này thời kỳ ấu niên vô cùng được hoan nghênh, thế nhưng một khi đã qua thời kỳ ấu niên liền không được hoan nghênh nữa.

Ông chủ trẻ tuổi trực tiếp lướt qua cái lồng sắt thứ hai và thứ ba, đi tới cái lồng sắt thứ tư.

“Đây là Tuyết Tuyết, năm nay 60 tuổi, tính cách cũng tương đối dịu ngoan, ngoại hình cũng xinh đẹp.”

Tuyết Tuyết là một ma cà rồng có mắt hồng tóc đỏ, trên người mặc một cái áo màu trắng, trong lồng ngực còn ôm một con búp bê vải. Thời điểm thấy ông chủ trẻ tuổi, liền duỗi tay bắt lấy song sắt, trong miệng ê ê a a mà kêu. Ông chủ trẻ tuổi từ trong túi lấy ra một túi máu nhỏ, trực tiếp ném vào lồng sắt, liền nhìn thấy Tuyết Tuyết lập tức xoay người nhào vào.

Thanh niên cao nhìn hành vi ăn cơm thật thô lỗ của Tuyết Tuyết, lắc đầu.

Ông chủ trẻ tuổi đoán được kết quả này, mang theo người thanh niên cao hướng một cái lồng sắt khác đi.

Bọn họ đi tới cái lồng sắt thứ năm, ông chủ trẻ tuổi thở dài, “Con này tương đối đặc thù, nói thật, tôi cảm thấy khả năng anh sẽ không thích, hắn cơ hồ mỗi ngày 24 giờ, 23 giờ là ngủ, dư lại một giờ ăn cơm.” Ông chủ trẻ tuổi cúi đầu đá đá vào chiếc mâm đặt ở trước lồng sắt, “Xem, hôm nay đồ ăn còn chưa ăn.”

Người thanh niên cao ngược lại có chút hứng thú, “Như vậy là đang ngủ sao? Có thể đem hắn đánh thức ra xem một chút không?”

Ông chủ trẻ tuổi lắc đầu, “Trừ phi hắn tự nhiên tỉnh, chúng ta hay là đi đến cái tiếp theo.”

Hắn vừa nói xong, trong lồng sắt liền truyền đến thanh âm sột sột soạt soạt. Một thân ảnh hơi đơn bạc chậm rãi xuất hiện ở trước mặt ông chủ trẻ tuổi và thanh niên. Ma cà rồng này cúi đầu, trên người khoác một tấm thảm màu nâu, từ đôi chân lộ ra của hắn có thể thấy trên người tựa hồ cũng không mặc quần áo. Hắn xuất hiện đầu tiên chính là vươn tay đi lấy túi máu ở trên chiếc mâm ngoài lồng sắt.

Ông chủ trẻ tuổi ồ lên một tiếng, ngồi xổm xuống, “Tại sao thức giờ này?” Hắn đem bàn tay duỗi vào bên trong lồng sắt, người thanh niên cao chỉ nhìn thấy tay ông chủ trẻ tuổi nhanh chóng ở trên mặt và trên cổ ma cà rồng sờ một cái, lập tức thu hồi về, “Không có phát sốt.”

Ông chủ trẻ tuổi quay đầu, liền đối mặt với tầm mắt của thanh niên cao, thì ra đối phương cũng ngồi xổm xuống.

Nhìn dáng vẻ có điểm hứng thú.

“Hắn không thích bị người khác chạm vào, tôi cũng phí rất nhiều công phu mới có thể khiến cho hắn chấp nhận sự đụng chạm ngắn ngủi của tôi.”

Thanh niên hướng lồng sắt bên trong nhìn, lại phát hiện thủy chung không thấy rõ bộ dạng của đối phương, “Có thể giới thiệu một chút về hắn được không?”

“Hắn gọi là Tịch Đăng, ngoại hình xem như là ma cà rồng xinh đẹp nhất của cửa hàng chúng tôi, tuổi cũng vừa mới qua thời kỳ ấu niên, nếu không phải hắn thích ngủ như vậy, đã sớm bán đi rồi.”

“Phải không?” Ánh mắt của thanh niên cao vẫn luôn ở trên người ma cà rồng kia, “Có thể nhìn xem mặt không?”

Ông chủ trẻ tuổi có điểm khó xử, “Tịch Đăng tính cách tương đối kém, hơn nữa mức độ dã tính cao, quý khách, chúng ta vẫn nên xem con tiếp theo đi.”

Hắn là có tư tâm, ma cà rồng tên Tịch Đăng này từ rất lâu trước đây đã ở tại nơi này, vốn phụ thân hắn đã vài lần thiếu chút nữa bán đi, đều bị hắn ngăn cản. Hắn cũng muốn nuôi một ma cà rồng, đặt ở trong nhà nuôi, hắn rất thích ma cà rồng tên Tịch Đăng này. Nhưng ma cà rồng này quá thích ngủ, hơn nữa chán ghét bị người khác đụng chạm. Hắn thậm chí không có cách nào đem nó mang về nhà mình, bởi vậy chỉ có thể tiếp tục đặt ở cửa hàng sủng vật.

Hắn cũng không muốn giới thiệu ma cà rồng này với các khách nhân khác, thông thường khi khách tới, nó đều đang ngủ, bởi vậy cũng không có khách nhân nào đối với ma cà rồng này sinh ra hứng thú. Cũng giống như hôm nay hắn vội vàng giới thiệu, thậm chí lúc trước ngay cả tên cũng chưa nói, nhưng lại không nghĩ tới, con ma cà rồng chỉ thích ngủ kia cư nhiên lại tỉnh lại.

Thanh niên cao không có di chuyển, “Trước nhìn xem mặt đi, tôi muốn tìm một con vừa mắt.”

Ông chủ trẻ tuổi không có biện pháp, chỉ có thể lấy đèn pin trong tay nhắm chiếu thẳng vào lồng sắt, cũng nói với ma cà rồng bên trong: “Tịch Đăng, cho khách nhân nhìn xem mặt của ngươi.”

Ma cà rồng này chưa bao giờ nghe lời hắn, thật giống như không nghe hiểu tiếng người vậy.

Thế nhưng ông chủ trẻ tuổi không nghĩ tới, hôm nay ma cà rồng này không chỉ tỉnh lại, vậy mà còn vô cùng nghe lời mà ngẩng đầu.

Bởi vì động tác ngẩng đầu, tấm thảm đang che lại toàn thân lúc đầu bao gồm phần đầu thảm chảy xuống dưới cổ, mái tóc màu đen của ma cà rồng kia liền lộ ra.

Sau khi thanh niên nhìn thấy rõ dáng vẻ của ma cà rồng này, quyết đoán tán đồng lời nói của ông chủ trẻ tuổi lúc trước.

Con ma cà rồng này có mái tóc màu đen không thường thấy, mà đôi mắt lại là màu đỏ, một bàn tay có che lại mặt nhìn qua thập phần diễm lệ, đặc biệt là hoa văn hồng sắc từ cằm kéo dài đến xương quai xanh càng tăng thêm vẻ diễm lệ. Trên mặt hắn dính chút bụi, nhưng không chút nào ảnh hưởng đến mỹ mạo của hắn. Ma cà rồng hai má hơi phồng, đôi môi đỏ thắm mấp máy, hắn đang hút túi máu. Tuy rằng thời gian hắn ngẩng đầu rất ngắn, nhưng cũng đủ để cho người thanh niên cao thấy rõ dung mạo của hắn.

“Hoa văn kia của hắn là chuyện gì xảy ra?”

Ông chủ trẻ tuổi nói: “Hắn do cha của tôi ngoài ý muốn nhặt được từ trong rừng rậm, hắn lúc ấy rớt vào bẫy rập của nhân loại, trên người rất bẩn. Cha của tôi liền đem hắn mang về, sau khi tắm rửa, mới phát hiện hắn đã có hoa văn này trên người, đã thử dùng thuốc nước tẩy thử, nhưng vẫn không rửa đi được.”

“Tại sao phải tẩy đi? Tôi cảm thấy rất xinh đẹp.” Người thanh niên quả nhiên đối này với con ma cà rồng này rất có hứng thú, “Hắn bao nhiêu tiền?”

Ông chủ trẻ tuổi cơ hồ báo một cái giá trên trời, “Mười lăm vạn tệ.”

Thời điểm vận chuyển ma cà rồng đang nằm trong lồng sắt ra khỏi tầng hầm ngầm, ai cũng không chú ý tới ma cà rồng trong lồng sắt hướng về phía cái lồng sắt nằm ở tận cùng bên trong tầng hầm ngầm kia nhìn thoáng qua.

Xin lỗi, vai chính công ngươi cứ tiếp tục ngốc tại cái tầng hầm ngầm này đi. Có duyên tái kiến!

———oOo———

.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.