Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang

Chương 131: Chương 131: Nữ chính – Vương Tiểu Hoa




Thân là nhân vật chính lại đầu thai trễ như thế thật là vô cùng không nên.

Đầu thai muộn coi như xong, chẳng lẽ bởi vì lúc trước vẫn khi dễ nha hoàn nên bị báo ứng a, đầu thai một cuộc lại bị khi dễ lại giày xéo lại. Được rồi, có lẽ đây đối với nha hoàn đần này của ta mà nói căn bản không tính là khi dễ, dù sao nàng mang theo đầy ngập tình yêu.

Mặc dù thời gian đầu thai rất muộn, ta lại cái gì cũng biết, bởi vì ta nhìn bọn họ lớn lên, thật ra ta cũng không muốn đầu thai muộn như thế, ta rời khỏi thế giới kia không phải vì cuộc sống mới sao? Nhưng trước khi có cuộc sống mới, ta còn làm một chút chuyện không quá tốt, ví dụ như dùng trạng thái linh thể quấy rầy người kia.

Kỳ thực, cho dù ta không quấy rầy người kia, người kia cũng có chút vấn đề tinh thần.

Mặc dù qua một đoạn thời gian rất dài sau đó người kia cũng may mắn trở lại thế giới hiện thực, nhưng ta biết nàng bị rất nhiều hành hạ, chỗ đó bị ta làm cho lung tung lộn xộn như vậy, nàng muốn trở lại, phải bị dày vò đến chết đi sống lại nhiều lần. Sau khi nàng trở lại, trạng thái tinh thần vô cùng không tốt, hiện tại cũng sẽ không nữa ảo tưởng đại thúc đối diện ly hôn cùng lão bà để đến với nàng nữa.

Xem ra nàng bị các nam nhân trong chuyện xưa nàng tự tay viết hành hạ không nhẹ, dường như bị chứng sợ giống đực vô cùng nghiêm trọng, ngay cả cha ruột cũng sợ, một mình trốn trong phòng, xem ra vô cùng đáng thương. Trong miệng trừ nói không cần cũng sẽ không nói gì khác, trốn tránh mọi người, thấy em gái xinh đẹp còn có thể bị sợ hãi kêu lên.

Vốn nhìn nàng xui xẻo như vậy, bị ngược đãi thành ra như vậy, ta cũng không cần đặc biệt làm gì nữa, ta chỉ là đơn thuần đi đến trước mặt nàng, hiện hình.

Dầu gì ta cũng dùng trạng thái linh hồn sống lâu như vậy, nam nhân kia có quỷ lực không có đạo lý liền cứu ta ra ngoài, kỳ thực ta có thể hiện hình trong thời gian ngắn ngủi. Ta sớm đã quên tướng mạo trước kia của mình, coi như khôi phục trí nhớ cũng không biến trở về bộ dáng lúc trước, mà cố định bộ dạng Vương Tiểu Hoa. Ta với dáng vẻ này vừa xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng sợ hãi kêu lên đâm vào tường, tự nguyện đưa mình vào viện.

Chuyện này chấm dứt, ta không có hứng thú biết nàng bị đối đãi thế nào, thấy nàng trôi qua không tốt, ta liền tàn khốc cao hứng.

Tiếp đó, ta vốn tính toán vui mừng đi đầu thai, kết quả lại không ngờ phát hiện mười nam nhân trong tiểu thuyết lại cũng tồn tại ở thế giới này, mặc dù tính tình bất đồng, nhưng khuôn mặt là có thực, hơn nữa còn là danh nhân, khó trách sẽ bị tác giả YY như thế. Thấy bọn họ, ta nhất thời lại tạm hoãn thời gian đầu thai, ỷ vào mình không phải là người, hù dọa từng người một.

Ta vốn cho rằng bọn họ không biết ta là ai, ai biết phản ứng của bọn họ cũng rất kịch liệt, xem ra bọn họ lấy đầu óc của người thường nhớ lại chuyện xưa trong tiểu thuyết. Bởi vì là người bình thường, cho nên tính tình bọn họ cũng bất đồng, vì vậy ta một lần hành động ngắn ngủi đưa toàn bộ vào bệnh viện tâm thần.

Sau này ta mới biết, bọn họ là bởi vì nằm mơ thấy chuyện ở thế giới kia, lại gặp được mặt của ta mới có thể rối loạn thần kinh một chút. Bất đồng với trong tiểu thuyết, thân là người bình thường, bọn họ bị đả kích cùng bị tổn thương rất lớn, cả người đều không tốt thời gian dài.

Ác liệt cấp cho những người này đau đớn khó có thể vãn hồi, thời gian rất lâu không cách nào xóa đi tổn thương, ta rốt cuộc an tâm đi đầu thai.

Có lẽ bởi vì quá tìm đường chết, kết cục của ta cũng không quá tốt đẹp.

Bởi vì ý xấu nhất thời của ta, kết quả chậm thời gian rất lâu mới đầu thai, mà sau khi khôi phục trí nhớ kiếp trước, nha hoàn nhà ta đã muốn kết hôn, quả thật muốn chết.

Nàng kết hôn còn chưa tính, còn muốn ôm ta đi kết hôn. Đây rốt cuộc là nàng kết hôn hay là ta kết hôn? Được rồi, mặc dù hỗn loạn thời gian rất lâu, hôn lễ cuối cùng vẫn hoàn thành thuận lợi.

Khi đó ta còn rất nhỏ, mắt đều nhìn không rõ lắm, cứ như vậy mơ hồ bị nha hoàn đáng chết kia trái bóp phải nặn.

Thời điểm lớn một chút, ta có thể thấy rõ ràng thế giới này rồi, vậy mà ta vẫn sống rất khổ sở.

Sớm biết liền đầu thai sớm một chút. . . . . .

Mỗi ngày bị người đàn ông kia xi tè xi ị gì đó, quả thật khiến cho cuộc sống của ta lâm vào tai vạ chưa từng có. Đó là một người đàn ông ác liệt, nhưng nha hoàn nhà ta không nhìn ra, không nhìn ra hắn là cố ý hành hạ ta vẫn còn là một đứa trẻ nhỏ. Chỉ cần nha hoàn nhà ta vừa vuốt ve ta, hắn liền đem ta đi tiểu, quả thật không thể ác liệt hơn, thái độ hết lần này đến lần khác còn ra vẻ ôn hòa.

A, đừng tưởng rằng như vậy ta liền không đối phó được ngươi.

Trước khi chính thức lớn lên, ta yên lặng nhẫn nại, Thời điểm ta yên lặng nhẫn nại, tên con trai ngu xuẩn đó rốt cuộc xuất hiện.

Bây giờ hắn là một bé trai trắng trẻo mập mạp, trong nháy mắt nhìn thấy hắn kia, ta quả quyết bỏ qua tính toán để cho hắn cứu vớt ta.

Ta đầu thai muộn dáng dấp nhỏ coi như xong, ngay cả tên con trai ngu xuẩn này cũng một bộ lúc đầu thai quên mang theo trí thông minh, chúng ta quả thực là một đôi bi kịch nhất. Chúng ta tuyệt đối không phải là loại nhân vật nam nữ chính nghịch thiên! phongvod inh.wordpress.com

Trong bi kịch này, ta yên lặng lớn lên, cho đến khi có thể nói chuyện, đầu tiên ta liền thu thập nha hoàn nhà ta, sau đó để cho nha hoàn nhà ta thu thập tên đàn ông của nha hoàn, đừng tưởng rằng hắn giả bộ như vậy ta liền không biết hắn là A Tam, quả thật ác liệt. Tiếp đó, ta bày tỏ coi như tên con trai ngu xuẩn kia quên mang trí thông minh đầu thai, ta cũng sẽ không ghét bỏ hắn.

Chúng ta trải qua quá nhiều, ta hiểu rõ hắn, không phải không mang trí thông minh sao? Một người đàn ông chẳng lẽ ta còn không nuôi nổi sao?

Mang theo ý nghĩ như vậy, ta vừa cưng chiều Sẹo ca đời này phóng đãng không kềm chế được thông minh thấp, vừa từ từ lớn lên. Bởi vì đã trải qua quá nhiều chuyện, dẫn đến cá tính của ta rất là không bình thường. Tên con trai ngu xuẩn kia khi còn bé trắng trẻo mập mạp, vừa nhìn liền biết được nuôi rất tốt, dẫn đến người khác cho dù coi hắn như đứa trẻ biến thái, cũng không ngược đãi hắn được.

Trừ đời này ta có một người cha không đáng tin cậy, sau khi ta có thể nghe hiểu lời hắn nói, mỗi lần đi công tác hắn đều nói đến vũ trụ đánh quái vật, còn một bộ có quan hệ đồng sự với Ultra-man. Trong mắt hắn, sự tồn tại của tên con trai ngu xuẩn nhà ta sẽ giống như quái thú. Tựa như vẫn cùng Ultra-man đối nghịch với quái thú, mặc dù tên con trai ngu xuẩn nhà ta vẫn bị dày vò, lại ngoan cường tồn tại chung quanh ta, chết sống đuổi không đi.

Duới tình huống như thế, hắn lớn lên thành một người đàn ông thành thục, ta thành công lớn lên thành một tiểu cô nương 10 tuổi xinh đẹp.

Khi ta tốt nghiệp trung học thì hắn đã đi làm, dù sao cũng lớn hơn ta mười tuổi. Thời gian dài bị đồng nghiệp của Ultra-man ức hiếp, người đàn ông lớn lên người trưởng thành hoàn toàn thoát khỏi hình tượng trắng mập khi còn bé. Bởi vì trải qua sự thao luyện của quân đội, da thịt thay đổi thô ráp không ít, màu da cũng trở thành màu đồng cổ cực kỳ khỏe mạnh.

Đồng thời, hắn còn tích cực rèn luyện cơ bụng sáu múi.

Bởi vì khi còn bé hắn hỏi ta có thương hắn hay không, lúc đó ta cảm thấy đề tài này thông minh thấp mà không trả lời, hắn liền thay đổi trở nên vô cùng cố gắng. Lúc này, tình hình gia đình của ta không tệ, cũng không phải là trung học bình thường, trên người đang mặc đồng phục học sinh. Đầu năm nay khống giống như trước kia, đồng phục học sinh không còn là kiểu quần áo thể thao bảo thủ như ngày trước, mà là do học sinh tự tay thiết kế, vì vậy cũng rất có phong cách Nhật Hàn.

Ta mặc đồng phục đứng ở cửa trường học, tháng trước ta đã đủ 18 tuổi, ta nghĩ chúng ta có thể đi lĩnh chứng rồi. Không biết vì sao, đời này của ta tương đối giống như đời trước, được theo đuổi nhiều, nhưng bởi vì gia đình cùng diện mạo đều vô cùng không tệ, ta lại thường thường mặt lạnh, không giải thích được liền trở thành bông hoa kiêu ngạo cao quý.

Trong tiểu thuyết, ta chỉ là nhân vật nữ phụ bình thường như vậy.

Ta chờ không bao lâu, người đàn ông ngu xuẩn nhà ta liền đem y phục cột vào bên hông lộ ra cơ bắp xinh đẹp chạy chậm qua, sau khi hắn tới còn chưa kịp nói chuyện, ta liền sờ soạng cơ bắp của hắn một phen, thô cứng, ta cau mày.

“Chuẩn bị một chút, kết hôn thôi.” Ta lãnh khốc nói.

Người đàn ông ngu xuẩn hình như bị kinh sợ đến chớp mắt mấy cái.

Hắn còn chưa kịp trả lời, một em gái thanh tú ăn mặc bụi bẩn đột nhiên vọt tới, đụng phải trên người ta, lại ngã nhào trên mặt đất, sau khi một chuỗi động tác lưu loát hoàn thành, nàng phát ra tiếng kêu đau đớn yếu ớt.

Ta lập tức nhìn về phía em gái da trắng nõn thanh tú, theo cái ngã này, hơn nữa nàng vừa nhìn thì không phải là người có tiền, đây là tiết tấu của nữ chính.

Mới nghĩ như vậy, một người đàn ông thoạt nhìn cao phú suất liền xuất hiện, hắn đỡ cô bé lọ lem trên mặt đất dậy, căm tức nhìn ta.

Ta nhận ra người này là ai, bởi vì cha của ta, đồng nghiệp Ultra-man rất không thích người đàn ông ngu xuẩn nhà ta, vẫn muốn tìm cách chia rẽ chúng ta, người cao phú suất này chính là con trai của hắn, trong trường học tất cả mọi người cho rằng quan hệ của chúng ta là vị hôn phu thê, mặc dù ta chưa từng thừa nhận. Nhưng cha ta rất tích cực thừa nhận, hắn cho rằng ta cùng cao phú suất ở chung một chỗ, so cùng một biến thái cao phú suất đại thúc ở chung một chỗ có tiền đồ hơn nhiều.

Người đàn ông ngu xuẩn nhà ta cũng biết tới sự tồn tại của người nọ, nhưng hắn cho rằng vật này cũng không phải đối thủ của hắn, cho nên chưa bao giờ để người này ở trong mắt.

Nhìn kịch tình vừa quen thuộc vừa xa lạ như thế, ta lộ ra nụ cười với người đàn ông ngu xuẩn một nụ cười chưa bao giờ có với bất kỳ người đàn ông nào.

“Tiết tấu tìm đường chết sao?” Ta nhẹ nhàng nói một câu, mặc dù hiện tại ta dường như rất có tiết tấu của nữ phụ, thế nhưng bây giờ đã không còn lưu hành bạch phú mỹ cùng cô bé lọ lem giành cao phú suất rồi, hiện tại bạch phú mỹ thường là nữ chính.

Ta đi tới bên cạnh chồng của ta, khoác lên tay của hắn.

Ngày trước ta cho rằng không có tương lai, mới vẫn cự tuyệt Sẹo ca ngu xuẩn nhà ta, nhưng bây giờ không giống nhau, tương lai của chúng ta rất sáng lạn, vậy ta cần gì phải uất ức tình cảm của mình? Ai nói giữa chúng ta không có tình yêu chứ? Tình yêu có, chỉ là ta vẫn không thừa nhận thôi.

Người đàn ông ngu xuẩn nhà ta nhìn thấy ta đến gần hắn, lộ ra một nụ cười mù mắt người.

Những năm gần đây, hắn rốt cuộc cũng thành công chiến thắng A Tam trở thành người đàn ông anh tuấn hơn, trừ phương diện thông minh vẫn có chút thất bại. Lúc này, hắn càng thêm chiến thắng thời gian cùng tất cả, thu hoạch tình yêu.

“Ta về nhà lấy hộ khẩu.” Hắn nói.

Ta gật đầu, đột nhiên cảm thấy thân là chủ của một nhà, mình cũng chưa nói qua lời ân ái gì, suy nghĩ một chút, ngay trước mặt mọi người ta nói: “Giữa chúng ta có tình yêu!”

Người đàn ông ngu xuẩn vui vẻ hơn rồi, ôm lấy cái mông của ta, ôm ta giống như bế đứa bé lên, còn muốn tăng tiến độ để hai chân của ta vòng lên hông hắn, biểu hiện sức eo cường hãn cùng vóc người cao lớn của hắn.

Quả thật ngu ngốc không cứu được, hết cách rồi, ngu xuẩn như vậy cũng là ta đây vài năm cưng chiều.

Người đàn ông xuẩn nam hôm nay cao 1m9, mà ta đáng thương cao 1m6, lại nói, hắn không làm như vậy chúng ta không có cách nào nhìn thẳng vào nhau.

Ta vỗ mặt hắn một cái tát, dáng vẻ lạnh lùng: “Lần này coi như xong, lần sau đừng làm như vậy, nhanh, không đi lĩnh chứng người ta liền tan tầm rồi, ngươi có phải tuyệt không gấp gáp hay không?”

“Làm sao không gấp.” Người đàn ông ngu xuẩn mang theo nụ cười ngu ngốc ôm ta một đường liền chạy rồi, để lại cao phú suất cùng cô bé lọ lem đứng đón gió.

Không phải bọn họ cầm nhầm kịch bản, chỉ là, bạch phú mỹ ta đây đã làm nữ chính của người khác, không có thời gian cũng không còn công phu càng không có hứng thú làm cực phẩm nữ phụ. Hơn nữa, mặc dù ngoài mặt không tỏ vẻ gì, nhưng hai người đó không thể không nhìn ra mùi vị hạnh phúc của ta cùng người đàn ông ngu ngốc kia chứ.

Đúng, chúng ta yêu nhau, mặc dù có người cha không đáng tin cậy dùng thủ đoạn ngây thơ phản đối, nhưng cũng sẽ không thật sự tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với chúng ta.

Kết hôn, là kết cục tất nhiên, cũng là khởi đầu của thân phận nữ chính thực sự của ta.

Ra sân sớm muộn căn bản không quan trọng, quan trọng là, có một người đàn ông ta nguyện ý cưng chiều, cũng có một người đàn ông cưng chiều ta. Mặc dù rất buồn nôn, nhưng hạnh phúc không phải như vậy sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.