Khi Bạn Là Của BTS

Chương 13: Chương 13: Có thai ... tiểu bảo bối / Jung Hoseok /




Bạn là thư kí của Hoseok , anh là người đẹp trai , nhà giàu , lại còn hiền lành và thông minh , không biết mối duyên nào làm cho 2 người đến với nhau rồi kết hôn , anh lại còn rất quan tâm và nuông chiều bạn muốn cái gì cũng được , hôm nay anh được kí hợp đồng với tập đoàn nổi tiếng nên dẫn bạn đi nhà hàng sang trọng , ăn được 1 chút bạn cảm thấy buồn nôn và mắt ói , chạy lao vào nhà vệ sinh , anh cảm thấy lo lắng .

Hoseok : Em có sao không ? ( chạy vào )

Bạn : Em không sao ... em hơi mắt ói 1 chút ! ( khó hiểu bảo )

Hoseok : Sao kì thế ! Em có bị gì không nhỉ , sao lại buồn nôn !

1 vị khách nữ : Hay là cô ấy có thai rồi , thường thường những chịu chứng này thường hay xảy ra đối với những người mang thai lắm ! ( ôn tồn giải thích )

Bạn và anh đều tròn xoe mắt nhìn nhau , bạn không tin mình đang có thai , anh thì vui vẻ nắm tay bạn , bấy lâu nay anh đã mong có 1 đứa con rồi bây giờ đã thành hiện thực .

Hoseok : Có thật không ?

Bạn : Dạ ? Em không biết nữa !

Hoseok : Hay là ngày mai em đi khám thử xem ... anh sẽ chở em đi !

Bạn : Vâng ! ( ngây thơ bảo )

Hoseok : Vậy ta về thôi !

Bạn : Nhưng mà oppa à ! Còn thức ăn thì sao ? Chẳng lẽ bỏ .

Hoseok : Mấy đồ ăn đó , em ăn không được mà , về nhà đi anh sẽ trổ tài nấu nướng cho em xem ~ !!!

Bạn : * vui vẻ * Vâng !

Anh dìu bạn lên xe rồi chạy về căn biệt thự mà anh và bạn đang ở , căn biệt thự sang trọng , sơn bằng màu trắng nên nó tô lên vẻ đẹp tinh khiết của ngôi biệt thự 2 tầng , 2 bên cổng có hình 2 đầu lân bằng cẩm thạch , trước nhà có vòi nước tự động , xung quanh là vườn hoa hồng trong thích mắt , phía sau là hồ bơi rộng , bên trong biệt thự thiết kế theo kiểu Pháp làm cho ngôi biệt thự như một lâu đài giàu có và huy hoàng , bước xuống xe anh mở cửa cho bạn bế bạn vào biệt thự .

Bạn : Oppa ! Thả em xuống đi ! Em tự đi được mà ...

Hoseok : Không ! Từ giờ anh sẽ là người bảo vệ em suốt cả cuộc đời ! ( thánh sến )

Đúng là Jung Hoseok , Jung Thị Lố làm cái gì cũng lố và quá lên , bạn chỉ mới theo lời dự đoán là mang thai của 1 vị khách lạ mặt thôi mà , nếu có thai thì anh sẽ còn quá hơn , còn nếu không có thai thì sao nhỉ ? Chắc là anh không chịu nổi đã kích này đâu ! :]] Anh ân cần chăm sóc bạn như 1 đứa trẻ , kể cả công việc tắm rửa , rồi bạn lại ôm anh ngủ 1 giấc , mong chờ đón đứa con đầu lòng của mình , sáng ra anh hối hút bạn đi khám , nhưng khi xem kết quả bạn lại hồi hộp vô cùng .

Bác sĩ : Cô chỉ bị triệu chứng rối loạn tiêu hóa chứ không hề có bầu gì cả !

Nghe đến đây , bạn không còn phấn khởi như lúc nãy nữa , vẻ mặt bạn u sầu , sẽ như thế nào nếu Hoseok biết điều ấy nhỉ ? Anh là người rất ít khi buồn , nhưng 1 khi đã buồn thì sẽ kéo dài đến mấy tháng , bạn không muốn thế đâu , con là do trời ban mà , có thể kiếm con được nữa mà chứ có phải là không được đâu .

Bạn : À ... vâng !

Bác sĩ : Cô chỉ cần uống thuốc thì nó sẽ khỏi cô không cần lo ! ( đưa cho bạn bọc thuốc )

Bạn : Cảm ơn bác sĩ ! ( đứng lên )

Ở ngoài Hoseok chờ bạn , mặt vui tươi khi thấy bạn ra ngoài , bạn thấy anh hớn hở chạy lại , bạn không muốn nụ cười ấy vụt tắt khi nghe câu nói của bạn , bạn muốn nụ cười ấy sẽ ở đó mãi mãi , ngay trên khuôn mặt hoàn hảo đó .

Hoseok : Sao rồi ? Có phải là có thai không ? ( anh nắm tay bạn )

Bạn : À ... à !

Hoseok : Có phải là có thai không ?

Bạn : ... ! ( nhìn anh mặt buồn )

Hoseok : Là sao ... anh không hiểu gì hết .

Bạn : * lắc đầu * Oppa à , bác sĩ chỉ bảo là rối loạn tiêu hóa thôi , không có thai !

Hoseok : Thì ra là vậy ! ( nhìn bạn )

Bạn : Oppa à ! Anh đừng buồn nhé , chúng ta có thể có con mà ~! ( nắm tay anh )

Hoseok : * nhìn bạn cười * Anh không buồn đâu !

Anh nỡ nụ cười , nhưng sao nụ cười ấy lại quá giả dối , hay anh đang cố cười để làm cho bạn yên tâm , bạn nhìn anh hơi buồn .

Bạn : Oppa ! Ta đi ăn nhé !

Hoseok : Hả ? À ... ta đi thôi !

Bạn khoác vai anh vui vẻ đi , kể cho anh những câu chuyện cười mình đã gặp hồi cấp 3 , những câu chuyện mà bạn với đám bạn chơi những trò chơi không ai có thể nói là ngu hơn , nhưng nó là kỉ niệm không bao giờ quên , anh phì cười .

Hoseok : Thật sao ?

Bạn : Vâng , hồi đó lớp em là trùm chúa về việc chơi ngu !

Hoseok : Haha !

Bạn : * cười cùng anh *

Bạn và anh đi ăn rồi về nhà để làm chuyện trọng đại ! Thế thôi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.