Kẻ Tám Lạng Gặp Người Nửa Cân

Chương 22: Chương 22




“Cậu...” Cô nhìn Drop với đôi mắt tóe lửa. Chưa bao giờ cô gặp phải trường hợp muốn phát điên đến vậy!

“Không lẽ cô lại đi chấp nhặt với một đứa nhóc 17 tuổi?” Anh nhìn cô hỏi.

Vẫn là ánh mắt nhìn cậu nhóc kia không chớp mắt nhưng rồi cũng chỉ bĩu môi tỏ thái độ.

“Tôi đương nhiên sẽ không chấp nhặt với cậu nhóc 17 tuổi nhưng tôi chắc chắn sẽ chấp nhặt với một ông chú 31 tuổi đó. Ông chú à!” Khoanh tay ngước nhìn anh nói nhưng vẫn không quên nhấn mạnh từ ông chú.

K nhìn cô với ánh mắt tức giận. Cô nhóc này...

Y Nhiên nhìn anh với ánh mắt đầy tính khiêu khích, hai tay cầm chặt dây đeo túi xách mà đi lại ngồi ở ghế sô pha dài.

Vì vẫn đang trong thời gian giải lao sau bữa trưa nên đám người tự xưng là “fan” của cô liền nhanh chân đi lại chỗ của cô ngồi để nói chuyện.

“Chị dâu...”

“Tôi tên Y Nhiên!” Cô thật sự bất mãn với mấy người này rồi!

“Tụi em... 1 2 3 4 5. Tụi em là fan của chị!” KT nhìn cô cười cười nói.

“Fan?” Hơi nghiêng đầu nhìn mấy người kia.

Nhanh chóng gật đầu lia lịa để trả lời cô.

“Tôi không phải là nghệ sĩ thì lấy đâu ra fan?”

“Chính là hâm mộ sức học bá của chị đó!” KT nhìn cô trả lời.

Học cũng có thể có người hâm mộ sao? Lần đầu cô mới nghe qua!

“Đại tẩu, chị bao nhiêu tuổi rồi? Trên mạng không hề đề cập đến tuổi của chị.”

“Tôi, 19 tuổi rồi.”

“CÁI GÌ?” Cả năm người đều đồng thanh trong sự ngỡ ngàng. Ông trời sao lại bất công thế chứ?

“Chị vừa 19 tuổi thì có thể vào học đại học sao?” Ten nhìn cô hỏi nhỏ.

“Nam Hải có lớp dành cho thiếu niên.” Cô trả lời.

“Vậy chị đỗ vào đó lúc bao nhiêu tuổi?” Drop hỏi thêm.

“Lúc 13 tuổi rưỡi.”

“HẢ? 13 TUỔI?” Lại tiếp tục đồng thanh vì quá bất ngờ. Boss nhà mấy cậu làm sao lại có thể “hốt” được một thiên tài như vậy? Mà lại còn rất xinh đẹp nữa chứ!

“Thế không phải gọi là thần đồng quốc gia à? Sao trên mạng lại ít tin tức của chị vậy?” KT nhìn cô thắc mắc hỏi. Học giỏi như vậy mà chỉ dăm ba tin tức. Thế không phải là chịu thiệt sao?

“Học tốt là giúp ích cho bản thân chứ không phải là đề tài cho nhiều người bình luận.”

“Mấy bài báo đó cũng thu hút nhiều lượt xem và bình luận mà?” KT bĩu môi.

“Có thể là một vài lí do nào đó mà chúng được sinh ra. Nhưng, tôi là một người không thích bị đem ra bàn tán quá nhiều!” Lí do cô đồng ý để báo đăng mấy bài báo kia cũng chỉ vì cô muốn trả thù một vài thứ và không hề nghĩ rằng mấy người kia lại hứng thú về thành tích của cô như vậy.

“Tôi có mua mấy gà nướng cho mấy người đây!” Lục Khiêm đi vào, hai tay cầm nhiều túi thức ăn giơ lên cho đám nhóc này xem. Mỗi lần ra ngoài đều phải tốn một mớ tiền để mua đồ ăn về cho lũ nhóc này, chính vì vậy mà anh gần giống như một “bà mẹ” hay là một “bà vú” của câu lạc bộ này rồi.

Đám người nhìn thấy anh về liền vui mừng chạy lại chào đón nhưng thực chất chỉ là nhận lấy khẩu phần mà anh mua về thôi. Drop cầm phần ăn của mình đặt lên bàn, mở ra và đẩy phần ăn của mình lại cho cô.

“Chị ăn đi!”

Cô nhìn hộp đồ ăn rồi nhìn lên gương mặt cậu nhóc.

“Cậu không ăn à?”

“Chị là khách nên... mời chị!” Cậu nhóc nhìn cô cười nói.

Mấy chốc cô cảm thấy cậu bé này rất dễ mến.

“Tôi vừa nãy ăn no trước khi đến đây nên giờ không muốn ăn gì!” Cô nói.

Lục Khiêm nghe có tiếng con gái nên liền quay đầu nhìn xem thử là bạn gái của ai. Nhìn thấy gương mặt của cô liền có chút bất ngờ. Cô đến đây làm gì?

“Tạ Y Nhiên?” Đi lại gần chỗ cô lên tiếng hỏi để rõ hơn người này có phải là cô hay không.

Cô theo phản xạ nhìn lên người kia. Gương mặt này khá quen mắt nhưng lại không rõ là ai.

“Anh ấy tên Lục Khiêm.” Drop nhìn cô nói. Hai người này có quen nhau sao?

“Lục Khiêm? Kĩ thuật lập trình?” Cô hơi nhíu mày hỏi.

Người kia nhanh chóng gật đầu. Cô nhận ra người này, lúc trước đã từng cùng đại diện trường để đi thi một cuộc về kĩ thuật lập trình trong nước và châu Á.

“Anh làm việc ở đây?” Cô hỏi.

“Làm nhân viên lập trình ở đây. Không nghĩ đến việc một người chỉ thích học như em lại có thể tới một câu lạc bộ này để tham quan.” Lục Khiêm ngồi đối diện cô nói.

“Thái Từ Khôn đưa tôi đến đây để giết thời gian.”

“Em quen với Từ Khôn?” Anh cau mày hỏi rõ. Vậy là những lời mà lần trước tụi nhóc kia nói đều là thật?

Cô gật đầu.

“Khi anh còn học ở trường đó thì chị dâu học đến đâu rồi?” KT nhìn Lục Khiêm hỏi.

“Hình như là đang học để lấy bằng thạc sĩ thì phải.” Anh trả lời.

“Lấy bằng thạc sĩ?” Tiếng đồng thanh của cả đám người trong câu lạc bộ vang lên.

“Khi đó chị ấy bao nhiêu tuổi?”

“Tầm 16 thì phải.” Lục Khiêm nói tiếp.

“CÁI GÌ?”

“Tôi đánh giá cao tính làm việc nhóm của các người đấy!” Cô thật sự khá khâm phục những người này. Trình độ teamwork tốt như vậy thì trong lúc làm việc chắc hẳn là rất dễ phối hợp với nhau.

“Hiện tại chị đạt được bao nhiêu thành tựu rồi?”

“Một vài bằng thạc sĩ và một vài bằng tiến sĩ.” Cô nói.

“MỘT VÀI BẰNG?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.