Huyền Thiên

Chương 389: Chương 389: Tử Hàm đạp nhập thần đạo




- Đi đi đi đi, để cho Tiểu Vi biễu diễn chút thực lực của Trảm Không Kiếm phái chúng ta cũng tốt!

Phong Linh Nhi cười mỉm, nhìn Dương Thiên Lôi đang bối rối, nói.

Dương Thiên Lôi thâm hình nhoáng lên một cái, cũng đã tới trung tâm của lôi đài.

Vì thế, một hồi chiến đấu nghiêng hẳn về một bên bắt đầu được trình diễn trước hàng trăm hàng vạn con mắt của chúng nhân, tiểu nha đầu Mộc Tử Vi bưu hãn, ầm ầm ầm, không một chút lưu tình mà công kích về phía Dương Thiên Lôi chỉ thủ không phản công, phát tiết hết sự buồn bực lên trên người hắn. Mà Dương Thiên Lôi thì bối rối thừa nhận, mặc cho Mộc Tử Vi thi triển hết thảy thực lực của nàng.

Thực ra thì Dương Thiên Lôi hiểu rõ, Mộc Tử Vi chẳng qua chỉmuốn chứng minh cho mọi người biết nàng có thực lực tiến vào Ngũ Thập cường mà thôi. Cho nên cũng như trước, là âm thầm tựnói với mình: nàng không hề thua kém đám Lục Thanh Âm các nàng, chẳng qua là vận khí không tốt thôi.

Rốt cuộc, sau năm sáu phút đồng hồ, Mộc Tử Vi phát tiết xong, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bờ ngực nhỏ xinh cũng phập phồng liên tục, dừng công kích, nói:

- Ta thua!

Thua là chắc chắn, nhưng thực lực mà Mộc Tử Vi thể hiện vẫn khiến người ta kinh ngạc. Cho dù dừng lại ở Bách cường, nhưng cũng để nói lên thực lực cường hãn của Trảm Không Kiếm phái. Nàng có tư cách thăng tới Ngũ Thập cường! Nhưng tranh tài chính là tranh tài, vẫn có sự tồn tại của may mắn!

Rất nhanh, một ngày tranh tài cũng đã kết thúc. Ngũ Thập cường cũng đã xuất hiện.

Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ và Lục Thanh Âm toàn bộ tấn cấp!

Trảm Không Kiếm phái tuyệt đối giữ vững ưu thế hàng đầu của mình!

Ban đêm.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Bên trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, đạo đạo kiếm quang sáng rực tàn sát tứ phương từ trên người Dương Thiên Lôi tuôn ra, trong tay hắn cầm lấy một thanh kiếm lớn hòa lẫn giữa hai màu đen đỏ, trên thân ngập tràn ký hiệu cổ xưa, mỗi một kiếm được huy động, mỗi một kiếm được xuất ra liền có vô số đạo kiếm quang giống như xérách hư không, vang lên từng đợt âm thanh ầm ầm kinh khủng, cảngười hắn hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện.

Lăng Hy, Tiêu Như Mộng, Bách Lý Thiên Thiên, ba người cũng ở tít phía xa xa, chăm chú nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Ba người cho dù quen thuộc với tu vi của Dương Thiên Lôi cũng không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Đây cũng là lần đầu tiên sau khi Dương Thiên Lôi khôi phục lại tu vi mà hiển lộ thực lực chân chính của hắn ở trước mặt các nàng. Lăng Hy thân ở cảnh giới Thần Đạo cấp bốn đỉnh phong, mặc dù là Khí linh nên trong lúc chiến đấu với Dương Thiên Lôi không cách nào xuất ra thực lực của mình, nhưng dựa vào nhãn quang cùng với cảnh giới, Lăng Hy có thể khẳng định cho dùDương Thiên Lôi gặp phải cao thủ Thần Đạo cấp bốn đỉnh phong chân chính, hắn cũng có thể dễ dàng chém giết!

- Hửm?

Trong lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngừng lại, hắn và Lăng Hy hai người đồng thời hơi chút kinh hãi, cùng nhìn về một hướng.

- Độ Kiếp?

Lăng Hy có chút kinh ngạc, nói.

- Ta đi xem một chút!

Dương Thiên Lôi cũng phi thường chấn kinh. Bất kỳ động tĩnh nào bên trong Minh Huyền bảo khố cũng không thể nào thoát khỏi cảm ứng của hắn và Lăng Hy, cho nên, trong nháy mắt không gian ba động xuất hiện, Dương Thiên Lôi và Lăng Hy liền cảm ứng được cả, đó chính là khí tức do Kiếp Vân tạo thành. Mà phương hướng của khí tức, không phải ở chỗ Tử Hàm muội muội thân ái của hắn thì ở đâu?

Một đạo ánh sáng trắng xẹt qua, Dương Thiên Lôi đã hiện ra ở ngay không gian Trương Tử Hàm ở.

- Tử Hàm, chuẩn bị chu đáo chưa?

Dương Thiên Lôi mang theo một chút kinh ngạc, hỏi.

Từ Tiên Thiên cấp chín đột phá đến cảnh giới Thần Đạo không cần lĩnh ngộ ảo diệu của chướng bích đột phá, thứ duy nhất cần đối kháng chính là Lôi Kiếp mà thôi, mà tuyệt đại đa số người trước khi không nắm chắc, tuyệt đối không dám hoàn toàn thả ra khí tức của mình mà dẫn động Lôi Kiếp.

- Ân. Thiên Lôi, ta cảm giác nhục thân và niệm lực của mình đãđược thôi luyện tới cảnh giới viên mãn, không có việc gì đâu!

Trương Tử Hàm ánh mắt kiên định, đáp lại. Giờ phút này, nhuyễn giáp Đạo Khí trên người nàng đã được cởi bỏ, hiển nhiên là nàng muốn dùng lực lượng chân chính của mình cùng đối kháng với Lôi Kiếp!

Dương Thiên Lôi ngưng mắt nhìn thẳng vào trong mắt Trương TửHàm, gật gật đầu khích lệ, rồi không nói thêm gì nữa mà trực tiếp lui ra xa.

- Răng rắc! Ầm!

Chỉ chốc lát sau, đạo Lôi Kiếp thứ nhất mang theo Thiên uy kinh hoàng đã từ trên trời giáng xuống.

Thân ảnh thướt tha của Trương Tử Hàm phát tán khí tức băng tuyết bàng bạc, nàng đem tinh thần hoàn toàn trầm nhập vào trong Độ Kiếp, bên trong mắt phảng phất như hàm chứa cả thế giới Băng Tuyết, giống như Băng Tuyết nữ thần, trực tiếp dùng nhục thân màngạng sanh đón nhận đạo Lôi Kiếp thứ nhất!

Bình yên vô sự!

Đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư... ...

Đối mặt với từng đạo Lôi Kiếp kinh khủng, Trương Tử Hàm không chút lo sợ khiếp hãi nào! Toàn bộ đều dùng phương pháp thôi luyện có lợi nhất, hiệu quả nhất với nhục thân và tinh thần nhất màngạnh kháng!

Giờ phút này, Trương Tử Hàm đương nhiên gánh chịu thống khổ vôcùng lớn, khóe miệng của nàng đã trào ra một tia máu tươi, gương mặt nhỏ nhắn khuynh quốc khuynh thành cũng trở nên tái nhợt, nhưng nàng vẫn cố cắn chặt răng mà kiên trì!

Đạo thứ năm, đạo thứ sáu, thứ bảy….

Lôi Kiếp càng ngày càng lớn mạnh, mỗi một đạo đánh lên trên người Trương Tử Hàm, liền trực tiếp đánh nàng rớt xuống mặt đất, thế nhưng nàng liền mau chóng đứng lên. Trong đầu nàng chỉ cómột cái tín niệm, đó chính là trở nên mạnh mẽ!

Ôn nhu như nước, nàng trong như nhu nhược, nhưng sâu trong nội tâm lại có sự bền bỉ mà Dương Thiên Lôi không thể nào tưởng tượng được, nhất là khi nàng nhìn thấy Dương Thiên Lôi càng lúc càng cường đại, mà tu vi của chúng nữ cũng ngày càng tiến sát nàng, còn có một Vu Thanh Nhã nữa, đây cũng chính là chấp niệm mong muốn ngày càng mạnh mẽ của nàng!

Dương Thiên Lôi vốn định ngăn cản không cho Trương Tử Hàm tiếp tục nữa, muốn vì nàng mà trực tiếp hủy diệt Kiếp Vân, nhưng lại rõ ràng cảm ứng được khí cơ bên trong thể nội Trương Tử Hàm, hắn mới nhẫn nại nhịn lại. Bởi vì hắn có liên lạc đặc thù với Trương Tử Hàm, khiến cho hắn có thể cảm ứng được năng lượng đến từThủy Nguyên Châu, cho đến giờ khắc này cũng hoàn toàn phong tỏa, căn bản không có mảy may xuất ra một tia bảo vệ nào cho Trương Tử Hàm

Điều này cũng đồng nghĩa là, Trương Tử Hàm thế mà có thực lực chống lại, khiêu chiến Lôi Kiếp càng cường đại hơn!

- Ầm!

Lôi Kiếp thứ tám mang theo năng lượng hủy thiên diệt địa từ trên trời giáng xuống.

- Phốc.

Ngay khi Lôi Kiếp oanh kích trên người Trương Tử Hàm, nàng đột nhiên phun ra một búng máu, uy nghiêm của Thiên Địa như núi tựa biển, khiến tâm thần và nhục thân của nàng chịu phải thương tổn nghiêm trọng!

Cực hạn. Đây đã là cực hạn mà Trương Tử Hàm có thể thừa nhận.

Nhưng khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc là Trương Tử Hàm lại cóthể lần nữa đứng lên, nhưng cũng không thừa dịp Kiếp Vân đang chuẩn bị phóng xuất Lôi Kiếp thứ chín mà hủy diệt Kiếp Vân, mà lại chậm rãi khép hờ đôi mắt, từng đạo năng lượng băng hàn, Thủy, Băng, Vụ, ba chủng năng lượng từ trong cơ thể nàng trào ra, cùng lúc, một cổ quang mang sắc lam như băng giá trực tiếp tràn từ mi tâm nàng tới, một thứ chất lỏng sền sệt màu Băng Lam chậm rãi chảy từ mi tâm của nàng xuống, trong chốc lát, đã ở xung quanh thân thể gần như xích lõa của nàng mà tạo thành một bộ hộ giáp thiếp thân phát tán từng tia sáng Băng Lam cho nàng!

Từng đạo phù văn kin sắc thần bí có phong cách cổ xưa trải rộng xung quanh hộ giáp, bao bọc xung quanh những đường cong hoàn mỹ của Trương Tử Hàm, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt của nàng thế mà lại thay đổi, ngập tràn quang mang như băng tinh đẹp mắt, khiến cho nàng phảng phất cứ như hóa thân thành một nữ thần chân chính!

- Ầm!

Kiếp Vân cuối cùng cũng tạo xong, đạo Lôi Kiếp thứ chín mang theo năng lượng hủy thiên diệt địa, phát tán Thiên uy đáng sợ từtrên trời có giáng xuống!

Đúng lúc này, Trương Tử Hàm đột nhiên mở mắt, năng lượng nhưmột biển băng tuyết trong nháy mắt đã từ trên người nàng tràn ra, nhất thời, trong phạm vi trăm trượng từa hộ như cũng bị ngưng kết thành một thế giới Băng Tuyết chân chính, phiến phiến Băng tinh, từng đợt hoa tuyết trắng xóa thế mà lại phiêu bồng quanh thân nàng, Băng tinh kia giống như cánh tay của nàng, nhanh như chớp mà kết xuất ra từng đạo Thủ ấn phức tạp kỳ dị, đột nhiên hướng tới Lôi Đình mà nghênh đón!

- PHÁ!

Theo một tiếng thét dài lạnh giá của Trương Tử Hàm, một kích ngưng tụ toàn bộ pháp lực của nàng cùng Thủy Nguyên Châu, đột nhiên phóng ra!

- Ầm!

Không gian truyền tới từng đột dao động kinh khủng, Trương TửHàm trực tiếp ngã xuống đất, nhưng sau tiếng nổ kinh khủng kia, Kiếp Vân rốt cuộc cũng tan biến!

- Chín đạo Lôi Kiếp, nàng tấn thăng đến Tiên Thiên cấp chín cũng chỉ trong một thời gian ngán ngủn… Thế mà lại có thể chống lại chín đạo Lôi Kiếp!

Vẫn chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Trương Tử Hàm, Lăng Hy không nhịn được mà cất giọng nói khiếp sợ.

Lăng Hy đang kinh hãi thì đồng thời, thân hình Dương Thiên Lôi thoáng cái đã tới bên cạnh Trương Tử Hàm, trực tiếp ôm lấy Trương Tử Hàm đã hư thoát, bàng bạc tinh thuần, năng lượng hoàn toàn đồng nguyên cùng với Băng Tuyết thế giới trong nháy mắt đã rót vào bên trong thể nội Trương Tử Hàm!

………..

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, suốt ba ngày, Dương Thiên Lôi một chút cũng không hề ngừng lại, vẫn dùng pháp lực của mình mà tẩm bổ thân thể trọng thương nhưng đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt của Trương Tử Hàm, từng tế bào vỡ vụn không ngừng gầy dựng lại bên trong cơ thể Trương Tử Hàm, năng lượng đồng nguyên bên trong cơ thể hai người lúc này đã tạo thành một vòng tuần hoàn vô cùng vi diệu.

Thủy Nguyên Châu chống đỡ một đạo Lôi Kiếp sau cùng, lần nữa liền ẩn nặc bên trong thể nội Trương Tử Hàm, chậm rãi dùng năng lượng chí hàn ân cần săn sóc thân thể Trương Tử Hàm.

Nhưng Trương Tử Hàm phảng phất như hôn mê sâu, sau khi nhục thân khôi phục lại như ban đầu, nàng vẫn như cũ vẫn chưa có tỉnh lại, trên gương mặt không hề có chút biến hóa.

- Lúc nàng chống đỡ Lôi Kiếp hoàn toàn phóng xuất tinh thần, công kích tinh thần mà nàng phải chịu đựng … Sợ rằng không chút thua kém so với ngươi!

Lăng Hy ngưng mắt nhìn Trương Tử Hàm, nhẹ giọng nói với Dương Thiên Lôi.

- Ừm. Cho nên… Ca muốn bắt đầu. Lăng muội muội, ngươi muốn tiếp tục xem tiếp sao?

Nghe Lăng Hy nói vậy, Dương thiên Lôi đang quán thâu năng lượng cho Trương Tử Hàm bỗng nhiên ngưng mắt nhìn Lăng Hy mà nói:

- Ca không ngại đâu…

- Phi! Ngươi có thể đứng đắn chút xíu được không? Ta mới không thèm nhìn!

Lăng Hy nhất thời đỏ bừng mặt, trong nháy mắt đã biến thành một đạo lưu quang biến mất khỏi bên cạnh Dương Thiên Lôi.

Sau khi Lăng Hy rời đi, ánh mắt Dương Thiên Lôi trở nên vô cùng yêu thương, ngưng mắt nhìn vào Trương Tử Hàm trong lòng. Hắn dĩ nhiên biết Trương Tử Hàm điên cuồng, nhưng không có ngăn cản. Bởi vì hắn tin tưởng chỉ cần Trương Tử Hàm vượt qua một ải này, thực lực của nàng sau khi tấn cấp Thần Đạo cũng sẽ trở nên cường đại! Hơn nữa Dương Thiên Lôi tin chắc Trương Tử Hàm cótruyền thừa cảu Băng Tuyết thế giới, tất nhiên có thể vượt qua!

Chỉ cần nhục thân của nàng không bị hủy diệt, vậy thì sẽ không cóbất cứ chuyện gì!

Bởi vì, còn có hắn!

Dàn dần, đem y phục đã trở nên rách rưới trên người Trương TửHàm nhẹ nhàng trút bỏ, một đạo năng lượng ôn hòa nhất thời đame hai người bao bọc vào bên trong.

Thôi luyện tinh thần.

Dương Thiên Lôi tùng chịu qua sự kinh khủng của nó, uy áp cũng giống như hàng vạn hàng nghìn ma thần vậy, hắn dĩ nhiên hiểu rõtình cảnh của Trương Tử Hàm lúc này. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không giúp Trương Tử Hàm loại trừ thứ uy áp này, nhưng có thể thông qua sự thần ký của Âm Dương Niết Bàn Kinh mà đem hai người dung hòa hoàn toàn thành một thể, như vậy hắn cũng có thể cảm ứng rõ ràng tình cảnh của Trương Tử Hàm, chỉcần có bất kỳ nguy hiểm nào, hắn cũng có thể kịp thời xuất thủ!

Chẳng qua là, có thể khởi động Âm Dương Niết Bàn kinh hay không, Dương Thiên Lôi cũng không dám khẳng định!

Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi động hạ thân lại, khiến cho hắn vui mừng chính là thân thể Trương Tử Hàm rốt cuộc cũng có phản ứng, thân thể giống như Băng tinh hoàn mỹ không tỳ vết kia thếnhưng đã ửng hồng, một dãi đất màu đen kia cũng đã hiện đầy ôn nhiệt ấm áp cùng ướt át!

Không do dự chút nào, Dương Thiên Lôi liền nhấc cao trường thương vốn đã sừng sững từ sớm, chậm rãi tiến vào trong cấm địa của Trương Tử Hàm…. Nơi ấm áp đó khăng khít quấn quanh, còn chưa bắt đầu mà Dương Thiên Lôi đã sảng khoái tới mức phát ra một tiếng rên trầm thấp. Hai mắt hắn ngập tràn yêu thương nhìn chăm chú vào nữ nhân đầu tiên của mình, nữ nhân chân chân chính chính hoàn toàn thuộc về hắn, mặc dù không nói, nhưng sâu trong nội tâm hắn cũng phải thừa nhận, Trương Tử Hàm trong lòng hắn vĩnh viễn vẫn là quan trọng nhất.

Nàng là người đầu tiên ở trong mắt mình, người đầu tiên trở thành mục tiêu của mình, người đầu tiên chân chính trở thành nữ nhân của mình…

Thứ dễ dàng có được thì càng không biết quý trọng, Nhưng mà, trong chúng nữ, người đầu tiên mà Dương Thiên Lôi chiếm trọn trái tim chính là Trương Tử Hàm, Trương Tử Hàm cũng không phải lànữ nhân duy nhất, nhưng hắn vẫn không mảy may chút nào, tình cảm hắn dành cho nào vẫn không chút nào giảm bớt. Hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng hiểu rõ, trong lúc lần lượt gặp phải tuyệt cảnh, người duy nhất hắn nghĩ đến, chính là Trương Tử Hàm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.