Huyền Thiên

Chương 156: Chương 156: Thuỷ Nguyên Châu




Trương Tử Hàm nhẹ nhàng vươn tay ra, chậm rãi chộp tới hạt châu, ngay trong thoáng chốc khi tay của nàng tiếp xúc với hạt châu, ánh sáng băng lam chói lòa bỗng nhiên trở nên mãnh liệt hơn trăm nghìn lần, khiến Dương Thiên Lôi nhịn không được phải nheo mắt lại.

Thế nhưng lại không hề có một chút ảnh hưởng nào đến Trương Tử Hàm, nàng cảm nhận một khí tức vô cùng thân thiết, khí tức này chính là khí tức vẫn đang luôn luôn kêu gọi nàng trong thế giới băng tuyết này.

Đúng lúc này, tiểu linh thú bỗng nhiên đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi, kêu ô ô, một móng vuốt lôi kéo Dương Thiên Lôi, một móng vuốt khác lại chỉ vào Trương Tử Hàm, rõ ràng là muốn Dương Thiên Lôi đến bên cạnh Trương Tử Hàm.

Tuy Dương Thiên Lôi không biết tiểu tử này muốn làm gì, nhưng lại biết nhất định là có huyền cơ. Vì vậy liền đi tới bên cạnh Trương Tử Hàm. Tiểu linh thú lại làm tư thế ôm nhau, rồi giẫm chân một cái nhảy lên vai Dương Thiên Lôi.

Khi Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng mà dùng một tay ôm vào chiếc eo thon của Trương Tử Hàm, tiểu linh thú bỗng nhiên gầm lên một tiếng vang trời, trong thoáng chốc, ánh sáng băng lam càng thêm mạnh mẽ hơn ngàn vạn lần.

Toàn bộ thế giới băng tuyết vang từng tiếng nổ ầm ầm, Dương Thiên Lôi nhìn thấy một cảnh tượng không thể tưởng tượng được, toàn bộ không gian bỗng nhiên sụp đổ tan biến, mặt đất bằng băng tinh dưới chân bỗng nhiên biến mất, tất cả đều biến thành năng lượng bổn nguyên tinh thuần nhất, điên cuồng hội tụ vào hạt châu màu xanh thẫm.

Còn Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm và tiểu linh thú lại bị lực lượng thần kỳ toả ra từ hạt châu băng lam bao bọc lây, lơ lửng giữa hư không.

Dương Thiên Lôi cuối cùng lại lần nữa nhìn thấy thế giới băng tuyết cực lớn ban đầu giữa tinh không vô hạn hội tụ vào hạt châu băng lam với tốc độ kinh người.

- Ô ô....

Ánh mắt Tiểu linh thú vô cùng hưng phấn, hai móng vuốt bỗng nhiên ôm chặt lấy cánh tay của Dương Thiên Lôi, điều càng khiến cho Dương Thiên Lôi ngạc nhiên không hiểu chính là tên tiểu tử trước giờ vẫn luôn có chút sợ mình, bỗng nhiên lại nhanh như chớp cắn một cái vào cổ tay của hắn, Dương Thiên Lôi nhất thời cảm thấy một lực hút và sự đau đớn cực lớn truyền đến từ cổ tay của mình, tiểu linh thú bỗng nhiên lại hút máu của hắn.

- Con bà ngươi, làm cái gì thế?

Dương Thiên Lôi túm lấy lỗ tai của tiểu linh thú, chỉ là đúng vào lúc này, hắn lại ngạc nhiên nhìn thấy được một cảnh tượng, trên người tiểu linh thú bỗng nhiên cũng toả ra từng tia sáng băng lam, đôi mắt đầy nhân cách hóa của nó mang theo một nụ cười thoả mãn nịnh bợ, trực tiếp hóa thành một tia sáng băng lam quang chui vào mi tâm của Dương Thiên Lôi.

- Tân chủ nhân, hì hì...

Một giọng nói non nớt của trẻ con vang lên trong đầu của Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi cực kỳ kinh ngạc:

- Ặc... Ngươi....

- Ta là Tiểu Bạch, di mệnh của lão chủ nhân đã hoàn thành, thế giới băng tuyết sắp sửa tan biến, hì hì, sau này ngươi chính là tân chủ nhân của ta...

Khi tiểu linh thú chui vào trong đầu của Dương Thiên Lôi thì đồng thời, hạt châu băng lam cũng hóa thành một ánh lưu quang chui vào trong cơ thể của Trương Tử Hàm. Cùng lúc đó, một lực hút cực lớn bỗng nhiên truyền đến, Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm lại lần nữa tiến vào đường hầm tinh không.

...

Khi Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm cùng với tiểu linh thú từ đường hầm tinh không đi ra, nhìn khung cảnh trước mắt chỉ toàn là cảnh điêu tàn, không có một cành cây ngọn cỏ, khắp nơi đều đá vụn và vô số mương sâu cực đại, nhịn không được kinh ngạc nói:

- Đây là nơi nào thế?

Giọng nói non nớt của tiêu linh thú bỗng nhiên lại vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi nói rằng:

- Chủ nhân, đây là nơi trước khi ngươi tiến vào thế giới băng tuyết.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, hầu như không thể tin vào hai mắt của mình được:

- Hồng Hoang Sơn Mạch?

Tiểu linh thú giải thích nói:

- Uh. Đây là cấm chế do lão chủ nhân bày ra, nàng để lại rất nhiều thông đạo trong tinh không cơ đấy, đây chỉ là một trong số đó. Sau khi có người mang đại vận khí, đại cơ duyên phù hợp điều kiện được tiếp dẫn vào thế giới băng tuyết thì Tiểu Bạch sẽ khởi động cấm chế ở đây, hủy diệt tất cả thông tin lưu lại ở đây, để tránh cho những người khác xông vào.

- Chủ nhân của ngươi rốt cuộc là ai?

- A, ngươi là ai? Sao ngươi lại ở trong đầu tân chủ nhân của ta?

Tiểu linh thú giật mình một cái, tuy nó đã sớm cảm ứng được một chút lực lượng thiên địa tinh thuần mà chỉ có cường giả Thần Đạo mới có được trên người của Dương Thiên Lôi, thế nhưng lại không ngờ được trong thân thể của Dương Thiên Lôi còn có một sự tồn tại khác.

Lăng Hi nhẹ giọng nói:

- Ta là Lăng Hi.

Dương Thiên Lôi thấy đau đầu, hắn bây giờ là cái gì chứ, trong đầu mình lẽ nào lại biến thành tổ chim sao? Một mỹ nữ Lăng Hi tiến vào, bây giờ lại thêm một tiểu linh thú đi vào, sau này còn có cái gì đi vào nữa không?

Lăng Hi nghi hoặc hỏi:

- Chẳng lẽ không phải do ngươi cảm ứng được khí tức của ta nên mới tiếp cận Thiên Lôi hay sao?

Lời của tiểu linh thú nói lại khiến nàng có chút bất ngờ.

Lăng Hi là cường giả Thần Đạo, đương nhiên hiểu rõ chuyện truyền thừa của di tích, thông thường, chỉ có người nào được di tích sơ bộ chấp nhận thì mới có thể dễ dàng tiến vào trong di tích, nếu không thì chỉ có cách công phá mạnh mẽ. Mà thế giới băng tuyết này, ngược được chấp nhận hiển nhiên là Trương Tử Hàm, nguyên nhân mà Dương Thiên Lôi có thể đi vào, Lăng Hi vẫn cứ tưởng là do tiểu linh thú cảm ứng được khí tức của nàng nên mới có hứng thú với Dương Thiên Lôi.

- Khí tức của ngươi ư? Tiểu Bạch cảm nhận được. Nhưng Tiểu Bạch tiếp cận tân chủ nhân không phải bởi vì ngươi. Tân chủ nhân là chủ nhân đã định sẵn của Tiểu Bạch, hơn nữa trên người của tân chủ nhân có khí tức giống như của Tiểu Bạch, là đồng loại đấy...

Lời của tiểu linh thú thiếu chút nữa khiến Dương Thiên Lôi phải ói máu, mặc dù lời nói của tiểu tử này vô cùng ngoan ngoãn, nhưng lại hoàn toàn vô hiệu đối với Dương Thiên Lôi, hắn nhịn không được hét lớn trong đầu:

- Khí tức giống nhau? Đồng loại? Bà mẹ, ngươi làm thú, ca ca ta làm người được rồi?

Âm thanh của tiểu linh thú có chút sợ sệt nói:

- Cái này... Tân chủ nhân, Tiểu Bạch cũng không hiểu, nhưng Tiểu Bạch thực sự cảm giác được như vây.

Hiển nhiên tiểu tử này có rất ấn tượng rất sâu khắc với sự bạo lực của Dương Thiên Lôi.



Khi Dương Thiên Lôi và Lăng Hi thẩm vấn tiểu linh thú trong đầu của hắn hết nửa ngày, cuối cùng cũng biết được chuyện gì xảy ra.

Thì ra vị chủ nhân của thế giới băng tuyết kia quả thực là siêu cấp cao thủ đạt cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa còn là tuyệt đỉnh cao thủ chỉ kém một bước nữa liền có thể thăng cấp lên cảnh giới Chân Thần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.