Huyền Thiên

Chương 636: Chương 636: Thất bảo hợp nhất. (Thượng) + (Hạ)




Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi đã nhớ tới pháp bảo tiên gia làm hắn khiếp sợ, trong câu truyện thần thoại ở địa cầu có nói đến pháp bảo tiên gia tên là Thất Bảo Linh Lung Tháp!

Trong Thất Bảo Linh Lung Tháp không phải ẩn chứa bảo kiện pháp bảo này sao?

Đây là một câu truyện thần thoại, nhưng lại bị Dương Thiên Lôi vạch trần đưa ra ánh sáng! Rốt cuộc Tiếu Kiến Nhân là yêu nghiệt gì? Tại sao lại có thể khống chế Thất Bảo Linh Lung Tháp?

Chẳng lẽ hắn đã luyện hóa Thất Bảo Linh Lung Tháp, nếu thật sự là Thất Bảo Linh Lung Tháp, con yêu nghiệt này không thể sử dụng được.

Bởi vì Thất Bảo Linh Lung Tháp cường đại nhất không phải là bảy kiện pháp bảo này, nó cũng giống như Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, ẩn chứa một thế giới càn khôn, có thể thu người vào bên trong, sau đó dùng thất bảo chém giết, khi đó uy lực của nó mới được phát huy tới mức mạnh nhất.

- Yêu nghiệt, cứ nằm mơ xuân thu đại mộng của ngươi đi, Mộc Dịch Đình ta là chí sĩ trừ ma vệ đạo, sao có thể thông đồng làm bậy với ngươi? Chỉ bằng vào con quái vật ba chân này, dù có thiêu đôt suốt cả ngàn năm cũng đừng mơ tưởng hủy diệt thân thể của ta.

Dương Thiên Lôi dùng lời lẽ đầy chính nghĩa, tuy bị liệt hỏa thiêu đốt, nhưng âm thanh rất có lực, ẩn chứa trong lời nói là hạo nhiên chính khí cùng ý chí bất khuất.

Vô số tu luyện giả không thể nhìn thấy tình hình chân chính trong ngọn lửa, nhưng mà, Tiếu Kiến Nhân lại có thể nhìn thấy. Nhưng mà, dù là Tiếu Kiến Nhân cũng không nhìn ra mánh khóe, bởi vì, trong mắt hắn, thân thể của Dương Thiên Lôi đang biến mất từng chút, tuy rất chậm chạp, nhưng là Tiếu Kiến Nhân biết rõ, không mất bao lâu sẽ luyện hóa xong thân thể của hắn.

- Trăm ngàn năm? Đúng là ngươi rất mạnh, nhưng mà, ngươi đã đánh giá thực lực của mình quá cao rồi! Tam Túc Kim Ô, nhanh lên cho ta.

- Loại ngu xuẩn!

Nghe được lời nói của Tiếu Kiến Nhân, trong lòng Dương Thiên Lôi thầm mắng một câu, đây chính là kết quả hắn muốn. Sở dĩ nói ra trăm ngàn năm, mục đích đơn giản chính là muốn kích phát dục vọng và tính cách không chịu thua của con yêu nghiệt này, đúng là hắn đã mắc lừa.

Trên thực tế, lúc này Dương Thiên Lôi đã có thể phá vỡ hỏa diễm của Tam Túc Kim Ô, nhưng mà,Dương Thiên Lôi không chỉ muốn phá vỡ, mà còn hấp thu.

Hiện tại, hắn muốn kéo dài thời gian, hao phí pháp lực và thần niệm của Tam Túc Kim Ô, đồng thời thôn phệ điên cuồng, luyện hóa, thời điểm này Tam Túc Kim Ô đã suy yếu đến cực điểm, hắn muốn tiếp tục hấp thu! Chỉ có làm như vậy, bởi vì Tam Túc Kim Ô quá cường đại, Dương Thiên Lôi không dám khẳng định vào lúc này khởi động Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, có thể phá vỡ hay không.

Nhưng Dương Thiên Lôi biết rõ, chỉ sợ Tiếu Kiến Nhân sẽ không cho hắn nhiều thời gian, nếu hắn nhìn thấy mình tế pháp bảo ra, hắn sẽ tốc chiến tốc thắng, cho nên, hắn phải vận dụng chút đầu óc, không ngờ Tiếu Kiến Nhân dễ lừa như vậy.

- Quác...

Khi nhận được mệnh lệnh của Tiếu Kiến Nhân, Tam Túc Kim Ô lại phát ra tiếng kêu to quái dị, trong chốc lát hỏa diễm thiêu đốt hừng hực gấp trăm ngàn lần, biến thành ngưng tinh, khoảng cách vài trượng xung quanh Dương Thiên Lôi, phát ra ánh sáng chói mắt như mặt trời, là cho mọi người không thể nhìn thắng.

Hiển nhiên Tam Túc Kim Ô đã đẩy nhiệt độ của mình lên đến cực hạn, thậm chí vượt xa nhiệt độ trong hạch tâm mặt trời gấp ngàn vạn lần.

- A...

Dương Thiên Lôi phát ra tiếng kêu gào tê tâm liệt phế, điên cuồng chống lại thống khổ khủng bố mà cơ thể phải thừa nhận, dù hắn sớm chuẩn bị, nhưng loại thống khổ này vẫn siêu việt sức tưởng tượng của hắn.

Pháp bảo tiên gia, đúng là không phải thứ mà tu luyện giả trong Cửu Thiên có thể tưởng tượng nổi.

Một phút, hai phút, ba phút, gần ba phút, đối với Dương Thiên Lôi mà nói, thống khổ trong đó dài đằng đẳng giống như cả đời, rốt cục, thời điểm thống khổ này đạt tới cực hạn, trong óc Dương Thiên Lôi phát ra tiếng nổ vang, tất cả thống khổ, lập tức biến mất!

Phá tan cực hạn.

- Thu!

Một tiếng gào thét vang vọng thiên địa, từ trong liệt hỏa hừng hực truyền ra.

- Không tốt!

Vào lúc này, Tiếu Kiến Nhân kinh hãi mở to mắt, không chút do dự thúc dục pháp lực bàng bạc, quán chú vào trong Tam Túc Kim Ô, nói:

- Muốn thu Kim Ô? Nằm mơ! Thiên La Tán, tế!

Thân thể Dương Thiên Lôi dưới sự tế luyện của Tam Túc Kim Ô, lúc này đã đột phá cực hạn, hắn muốn thừa cơ xuất kích, một lần hành động thu Tam Túc Kim Ô vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nhưng mà, hắn không nghĩ tới, Tiếu Kiến Nhân nghe được mình nói "Thu", đó là lúc hắn chủ động xuất kích!

Chẳng lẽ tên ngu ngốc này đã nhìn thấu ý đồ của mình?

Nếu là thế thì Dương Thiên Lôi cảm thấy ngoài ý muốn.

Trên thực tế, cũng không phải Tiếu Kiến Nhân nhìn thấu, mà là Tiếu Kiến Nhân tinh tường Dương Thiên Lôi có thực lực này, tuy Tam Túc Kim Ô có thể áp chế Dương Thiên Lôi, nhưng hắn biết rõ Dương Thiên Lôi có năng lực tạo không gian hỗn độn.

Chỉ cần Dương Thiên Lôi trì hoãn một chút, nhân cơ hội thi triển không gian hỗn độn, chỉ sợ Tam Túc Kim Ô sẽ bị phá hủy trong hỗn độn, cho nên, Tiếu Kiến Nhân nhìn thì cuồng ngạo, nhưng hắn vẫn cẩn thận quan sát động tĩnh của Dương Thiên Lôi.

- Rầm rầm rầm...

Ngũ sắc quang hoa chói mắt còn chưa kịp bao trùm Tam Túc Kim Ô, Thiên La Tán đã xuất hiện ngăn cản hoàn toàn.

Thiên La Tán, là một pháp bảo cường đại trong bảy đại bảo vật, tiến có thể công, lui có thể thủ. Một cái xoay tròn của nó đã đảy ngũ sắc quang hoa trở về sau.

- Không nghĩ tới ngươi có thể chống cự Tam Túc Kim Ô, còn cố ý giả bộ yếu thế làm ta mắc lừa! Tốt, rất tốt! Mộc Dịch Đình, ta muốn nhìn xem ngươi làm cách nào để chống đỡ bảy đại bảo vật cùng lúc công kích! Côi Tiên Kiếm, Kinh Thần Kích, Kiền Khôn Xích, Tịnh Thế Phất Trần, Chiến Thiên Thứ... Tế!

Nương theo lời nói lạnh lùng của Tiếu Kiến Nhân, trong chốc lát thất bảo đã xuất hiện chung quanh thân thể của hắn, bay múa xoay quanh, tản mát ra từng đạo khí tức khủng bố.

- Chỉ bằng ngươi? Ngươi cho rằng ta không biết lai lịch của bảy đại pháp bảo này sao? Loại yêu nghiệt như ngươi cũng đòi khống chế chúng?

Khí tức toàn thân Dương Thiên Lôi tăng vọt một cách điên cuồng, lạnh giọng nói ra:

- Hôm nay, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy thực lực chân chính của ta.

Dương Thiên Lôi biết rõ, hiện tại muốn ẩn dấu thực lực, là chuyện không có khả năng, chỉ có bộc lộ thực lực chân chính, mới có hi vọng giành được thắng lợi.

Bởi vì, khí tức của bảy đại pháp bảo phát ra quá mức cường đại, cường đại đến mức vượt qua sức tưởng tượng của Dương Thiên Lôi!

Chương 636: Thất bảo hợp nhất. (Hạ)

Nhất là, Tiếu Kiến Nhân đã dung hợp bảy đại pháp bảo thành một.

- Ngươi biết lai lịch của bảo vât?

Tiếu Kiến Nhân biến sắc, nhìn Dương Thiên Lôi nói ra.

- Không phải là Thất Bảo Linh Lung Tháp sao? Không có Thất Bảo Linh Lung Tháp, ta muốn nhìn ngươi làm cách nào phát huy toàn bộ uy lực của chúng.

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Rốt cuộc ngươi là người nào?

Nghe Dương Thiên Lôi nói ra tên Thất Bảo Linh Lung Tháp, Tiếu Kiến Nhân lập tức nheo mắt lại, tản ra hào quang âm trầm, hỏi.

- Là ngươi chuyên giết yêu nghiệt.

Dương Thiên Lôi nói đánh là đánh, đột nhiên ra tay, trong chốc lát đánh ra từng đạo phù văn tràn ngập huyền ảo, trong nháy mắt bố trí vô số phong ấn xung quanh bảy đại pháp bảo, ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, làm cho khoảng cách giữa hai người là một không gian hỗn độn.

Không gian hỗn độn, dù là kẻ nào, dù là vật gì, một khi tiến vào trong đó, đều hóa thành bụi phấn, dù là Tiếu Kiến Nhân cũng không dám xem nhẹ.

- Không gian hỗn độn sao? Ta sẽ cho ngươi nhìn thấy uy lực của không gian hỗn độn chân chính! Thất Bảo Linh Lung, Càn Khôn nghịch chuyển, phá!

Tiếu Kiến Nhân sớm có chuẩn bị, hai tay vung lên, bảy đại pháp bảo quanh thân hắn biến mất, thời điểm chúng xuất hiện, đã phong tỏa bảy hướng của Dương Thiên Lôi.

- Ầm ầm...

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên, đột nhiên bộc phát quanh thân Dương Thiên Lôi, không gian hỗn độn của Dương Thiên Lôi bị chấn nát, xuất hiện một không gian hỗn độn còn cường đại hơn, không gian hỗn độn này là do Tiếu Kiến Nhân ngưng tụ ra, lúc này ngưng tụ quanh thân của Dương Thiên Lôi.

Nhưng mà, lúc Dương Thiên Lôi bị vây quanh, hắn phát ra một đạo năng lượng bàng bạc, vây quanh Tiếu Kiến Nhân.

Thông Thiên Cổ Thụ dung hợp đại trận! Trong nội tâm Tiếu Kiến Nhân hô lên "Không xong", liên hệ giữa hắn và bảy đại pháp bảo, vào lúc này bị ngăn cách hoàn toàn, bản thân hắn lâm vào một nơi vô cùng huyền ảo, mỗi một tấc vuông là không trận pháp vô cùng cường hãn, trong nhất thời, thần niệm của hắn không thể cảm ứng được ngoại giới.

Dương Thiên Lôi xưa đầu bằng nay, cảnh giới Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn, hơn nữa thể chất biến thái, pháp lực, thần niệm đã cường đại đến trình độ không thể tưởng tượng, một khi chính thức bộc phát, sẽ ẩn chứa vố huyền cơ và huyền bí của thiên địa, nhận thức với thần thông pháp tắc cũng vô cùng sâu sắc.

Đây không phải là cảnh giới mà cao thủ Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn có thể so sánh được.

Cùng lúc với thời gian Tiếu Kiến Nhân dùng bảy đại pháp bảo ngưng tụ không gian hỗn độn vây khốn Dương Thiên Lôi, hắn cũng khiếp sợ dị thường. Rốt cuộc khí tức của bảy đại pháp bảo không phân biệt lẫn nhau, lúc này như hòa hợp thành một chỉnh thể, bảy đại pháp bảo chính là không gian hỗn độn.

Trong thiên địa lúc này ẩn chứa vô số năng lượng, lúc này xoay tròn một cách điên cuồng, giống như một vòng xoáy khủng bố cực lớn, muốn thôn phệ tất cả tánh mạng, làm cho tâm thần của Dương Thiên Lôi xuất hiện cảm giác tử vong đang uy hiếp.

- Rầm rầm rầm...

Tiếng nổ mạnh khủng bố, từ trên hư không truyền ra liên tiếp, cả Tiên Hồn Thành, vô số tu luyện giả đều tràn ngập khiếp sợ nhìn lên hư không, không người nào không kinh ngạc!

Dù là vô số cao thủ tuyệt đỉnh cũng vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì Dương Thiên Lôi vàTiếu Kiến Nhân chiến đấu đã siêu việt sức tưởng tượng của bọn họ, loại chiến đấu cấp bậc này, không thể nào xuất hiện trong Cửu Thiên được.

Nhất là thời điểm hai người nói ra tên của pháp bảo, ngay cả bọn họ cũng chưa từng nghe qua.

Tiếu Kiến Nhân, có đúng là yêu nghiệt tà ác giống như lời nói của Mộc Dịch Đình hay không, tu luyện giả trong Cửu Thiên không biết được.

Mạnh mẽ như vậy, lão thần tiên Mộc Dịch Đình còn là ngươi không? Làm sao hắn biết nhiều như vậy?

Thân phận của hai người, đã trở thành nổi băn khoăn trong lòng mọi người.

Nhưng mà, có một điểm có thể khẳng định, đó chính là, ít nhất Mộc Dịch Đình chính là người đứng ở phía chính nghĩa, đây là điều mà vô số tu luyện giả đã nhìn thấy qua các trận đấu!

Rốt cuộc ai mới là người giành được thắng lợi cuối cùng?

Tuy tuyệt đại đa số tu luyện giả hy vọng là Dương Thiên Lôi, nhưng mà, không ai dám khẳng định.

Bởi vì trong hư không lúc này, hai người đều bị đối phương giam cầm, thân ảnh của Dương Thiên Lôi đang bị vây trong không gian hỗn độn nên nhìn không thấy, chỉ có tiếng hét lớn thảm thiết và nổ mạnh, hung hiểm ẩn chứa trong đó, tuyệt đối phi thường khủng bố.

Mà thân ảnh của Tiếu Kiến Nhân, mọi người lại thấy rõ ràng, bởi Dương Thiên Lôi ngưng tụ ảo trận, chính là ảo trận vô cùng cường đại!

Nhưng Tiếu Kiến Nhân lại bộc phát ra một chiêu cực mạnh, mang theo uy năng hủy thiên diệt địa, hơn nữa bản thân hắn cũng không có tổn thương thực chất nào.

- Tê tê tê... Cờ rốp cờ rốp cờ rốp...

Âm thanh khủng bố quỷ dị, âm thanh này được phát ra từ trong không gian hỗn độn của Dương Thiên Lôi, bảy đại bảo vật ngưng tụ thành không gian hỗn độn, bản thể xuyên thẳng vào trong đó, thế công nhanh như thiểm điện công về phía Dương Thiên Lôi, như không phải thân thể của Dương Thiên Lôi biến thái và Huyền Thiên Chân Kinh hộ thể, chỉ riêng không gian hỗn độn thôi cũng đủ để xé nát thân thể của hắn, chớ đừng nói chi là bảy đại pháp bảo cùng nhau oanh tạc.

Chuyện này, tuyệt đối là tình huống nguy hiểm nhất mà Dương Thiên Lôi đối mặt từ trước đến nay!

Tình huống của Tiếu Kiến Nhân cũng vậy, hắn không khá hơn Dương Thiên Lôi chút nào, dưới ảo cảnh khủng bố, tâm thần của Tiếu Kiến Nhân đã sớm vượt qua Chân Thần Cảnh, hắn vẫn lâm vào trong đó.

Tiếu Kiến Nhân có thể phá vỡ hai tầng cấm chế của Thất Bảo Linh Lung Bảo Tháo và phù văn cường đại, tạo nghệ trên phương diện trận pháp rất thâm hậu, nhưng mà, đối mặt với trận pháp cường hãn do Thông Thiên Cổ Thụ dung hợp, trong thời gian ngắn muốn lĩnh ngộ trận pháp, căn bản là chuyện không có khả năng.

Cho nên, hắn chỉ bằng vào lực lượng cường hãn để vãn hồi.

Tiếu Kiến Nhân biết rõ, hiện tại hắn và Dương Thiên Lôi sẽ so đấu tốc độ, ai phá vỡ cấm chế của đối thủ trước, người đó sẽ nắm quyền chủ động.

- Ngao...

Sau khi Tiếu Kiến Nhân đánh phá vô số trận pháp, bắt lấy cơ hội, đột nhiên phát ra tiếng hét kinh thiên động địa.

- Thất Bảo Linh Lung, Thiên Địa Pháp Tướng, ngưng!

Âm thanh của hắn vừa dứt, bỗng nhiên thần niệm của hắn ngưng tụ thành một đường, oanh một tiếng, giống như một cây châm thép đâm xuyên qua cấm chế, bay thẳng đến chân trời!

Làm cho tất cả tu luyện giả đều khiếp sợ lần nữa, vào lúc này, bỗng nhiên Vũ Hồn Tinh chấn động kịch liệt, chấn động này truyền ra từ hạch tâm của Vũ Hồn Tinh, âm thanh trầm thấp như dã thú.

Cùng lúc đó, càng làm cho người ta khiếp sợ là, sáu mươi bốn phương vị của Vũ Hồn Tinh, đột nhiên bắn ra sáu mươi bốn cổ tà khí thao thiên, giống như tia laze bắn lên người Tiếu Kiến Nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.