Huyền Thiên

Chương 466: Chương 466: Miệng sùi bọt mép




- Dương huynh đệ. . . Thỉnh ngươi hạ thủ lưu tình, để cho ta đánh một trận lâm li vui sướng, 80% tài sản, ta đã sớm đưa cho sư tỷ ngươi rồi!

Khiến Dương Thiên Lôi không nghĩ tới chính là, câu đầu tiên mà tu luyện giả này mở miệng nói, dĩ nhiên lại như vậy.

- Tốt! Không có vấn đề gì!

Dương Thiên Lôi sảng khoái nói.

. . .

- 80% tài sản?

Vũ Văn Tinh Diệu cũng không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng lại tràn ngập kinh hỉ nghi hoặc nhìn về phía Sở Chính Vũ bên cạnh hỏi.

- Sư đệ a, Nguyên Thủy Tinh Vực các ngươi. . . sao lại xuất hiện một quái vật như thế? Ngươi còn không biết, từ lúc bắt đầu thi đấu đến nay, tên tiểu tử này đã thu được rất nhiều lợi nhuận đấy. . . Thương hội chúng ta cũng vì hắn mà tổn thất không ít!

Ánh mắt của Sở Chính Vũ dừng ở Dương Thiên Lôi, mặc dù lời nói bất mãn, nhưng thần sắc lại không có chút ý tứ muốn trách tội Dương Thiên Lôi, trái lại còn tràn ngập một cổ tán thưởng và hâm mộ.

Sau khi từ miệng Sở Chính Vũ biết được chuyện gì xảy ra, Vũ Văn Tinh Diệu đắc ý cười phá lên.

- Đây mới là hắn! Chỉ có hắn mới có thể làm ra chuyện khiến ngườikhác dở khóc dở cười thế này thôi! Ha ha ha. . .

- Sư đệ, ngươi và hắn rất quen thuộc sao?

Thấy ánh mắt đắc ý của Vũ Văn Tinh Diệu, Sở Chính Vũ nhịn không được hỏi.

- Ha ha. . . Sư huynh, thực không dám dấu diếm, đây là một lần đầu tư tiềm lực đắc ý nhất của sư đệ kể từ khi thành lập Tinh Diệu Thương Hội đến nay. Lúc hắn vừa mới bước vào Tiên Thiên, đã trở thành khách quý của Tinh Diệu Thương Hội rồi! Ta tận mắt trông thấy sự phát triển của hắn, ngắn ngủi không đến mười năm. . . Hiện giờ, hắn đã trở thành truyền kì của Thủy Nguyên Tinh rồi!

- Ngắn ngủi không đến mười năm? Sư đệ. . . Ngươi nói là hắn chỉcần không đến mười năm đã từ cảnh giới Tiên Thiên đến cảnh giới bây giờ sao?

- Sư huynh, ngươi không cần kinh ngạc. Nếu ngươi biết số tuổi thật sự của hắn hiện giờ thì. . .

- Bao nhiêu?

- Không đến hai mươi!

- Cái gì?

Sở Chính Vũ giờ khắc này chính thức khiếp sợ tột đỉnh rồi. Hắn ở Hỗn Loạn Tinh Vực, kiến thức rộng rãi, mặc dù là so đấu của đệ tửngũ đại gia tộc lần này, hắn cũng không thấy có gì kinh ngạc. Bởi vìhắn rất rõ ràng, đệ tử thiên tài của ngũ đại gia tộc có bao nhiêu. Hai mười bốn đệ tử này, tuy rằng cũng đều xem như là đệ tử thiên tài trong gia tộc, nhưng tuyệt không phải là đệ tử thiên tài chính thức. Sở dĩ bọn hắn đi ra, chỉ có thể nói rõ, bọn họ tồn tại tương đối mạnh mẽ trong Thần Đạo lục cấp thôi. Ở trong gia tộc của bọn hắn, người có tuổi tác không sai biệt với bọn họ lắm, nhưng lại cótu vị rất cao cũng không hề ít.

Nhưng Dương Thiên Lôi có thể chiến thắng Mạnh Phàm Huy đãthức tỉnh huyết mạch lại khiến hắn khiếp sợ. Mà lúc này, nghe được Vũ Văn Tinh Diệu nói ra số tuổi thật sự của Dương Thiên Lôi, hắn lại càng thấy không thể tưởng tượng nổi. Loại tồn tại biến thái này, mặc dù là trong ngũ đại gia tộc chỉ sợ cũng rất khó tìm được!

Bất quá, Sở Chính Vũ bỗng nhiên nghĩ đến Dương Thiên Lôi thi triển ra Bất Tử Thần Công và Càn Khôn Như Ý Quyền, lại ẩn ẩn minh bạch, thân phận của Dương Thiên Lôi chỉ sợ cũng không đơn giản chỉ là Thủy Nguyên Tinh.

. . .

- Phong tiểu tỷ?

Luc Dương Thiên Lôi đang chiến đấu trên lôi đài, Vũ Văn Tinh Diệu đã nhìn ra chiến đấu sau đó của Dương Thiên Lôi đã không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn nữa, cho nên liền từ biệt với sư huynh Sở Chính Vũ, một mình đi tới chỗ bọn người Phong Linh Nhi, thần sắc mang theo một tia hưng phấn, hô.

- Vũ Văn tiền bối? Sao ngài lại tới đây?

Phong Linh Nhi cũng có chút kinh ngạc hỏi thăm. Lúc ở giao lưu hội của bát đại môn phái, Phong Linh Nhi đã nhận thức Vũ Văn Tinh Diệu, hơn nữa cũng đã có được thân phận khách quý cấp S của Tinh Diệu Thương Hội.

- Phong tiểu tỷ, ngàn vạn lần đừng có gọi ta là tiền bối, hại chết ta rồi. Ta lần này đến Hỗn Loạn Thương Hội làm một ít chuyện, không nghĩ đến có thể thấy ngươi và Dương huynh đệ, thật là vinh hạnh. . . Ta vừa vặn muốn tìm Dương huynh đệ có chút chuyện, ha ha.

Ngay khi Vũ Văn Tinh Diệu và Phong Linh Nhi nói chuyện phiếm thìchiến đấu của Dương Thiên Lôi vẫn đang tiếp tục như trước, bất quá, hắn đã thể hiện ra thực lực cường hãn, nhưng vẫn chiến đấu rất đầu nhập với tu luyện giả lên đài, hơn nữa khiến từng ngườimột đều cảm giác như mình gặp một đối thủ tương dương, khiến bọn hắn có thể phát huy một cách lớn nhất, hơn nữa lĩnh ngộ rất nhiều. Đương nhiên, cũng giống như tu luyện giả đầu tiên lên đài, những người này, lúc cướp được tư cách khiêu chiến, động tác đầu tiên không phải là lên đài, mà là đi đến trước mặt Phong Linh Nhi, giao nạp 80% tài sản.

Bất quá, xét thấy thời gian có hạn, Dương Thiên Lôi cũng muốn kéo dài thời gian thắng lợi của Trần Thiến đến ngày mai, cho nên, trận đấu sau đó, thời gian liền nhanh hơn một chút, sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi rốt cục giành được thắng lợi của mười cuộc tranh tài, giành được chứ tổng quán quân của lôi đài.

Sau đó, mục đích mà tất cả mọi người cùng hướng tới, trong hàng đệ tử của ngũ đại gia tộc, người duy nhất còn tư cách khiêu chiến - Trần Thiến, rốt cục cũng thượng đài.

Ngay khi Dương Thiên Lôi đi xuống lôi đài Trần Thiến đã không thểđợi được nữa mà đến trước lôi đài, muốn tranh đoạt tư cách thượng đài. Bất quá, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi, hiển nhiên nha đầu kia rất muốn hiện tại làm rõ, Dương Thiên Lôi vìsao lại biết Bất Tử Thần Công cùng với Càn Khôn Như Ý Quyền, trông thấy biểu lộ của nha đầu kia, gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này biết rõ, qua hôm nay, diễn kịch của hai người cũng phải chấm dứt, cho nên, vậy mà lại trực tiếp nhảy đến bên người Trần Thiến,ánh mắt thâm tình nhìn nàng, bàn tay gầy gò nhẹ nhàng nắm Trần Thiến, nói:

- Tiểu Thiến, cố gắng lên, chờ ngươi thắng, buổi tối chúng ta sẽ hảo hảo chúc mừng sau!

Trần Thiến cảm giác ngang hông của mình bị bàn tay của Dương Thiên Lôi niết nhẹ hai cái, tuy rằng biết rõ là diễn kịch, nhưng cũng khiến mặt mũi Trần Thiến tràn đầy đỏ bừng, vẫn biểu hiện ra ôn nhu như trước, gật gật đầu, nhưng lại truyền âm nói:

- Đáng giận, Dương công công, đại lưu manh, tranh thủ thời gian bỏ cái tay của ngươi ra! Buổi tối lại cho ngươi đẹp mắt!

Dương Thiên Lôi lại phảng phất như không nghe nhấy, tiếp tục nhéo hai cái, mới xoay người đi đến chỗ bọn người Kỷ Tiêu Lam. Liền liếc thấy được Vũ Văn Tinh Diệu đang mang vẻ mặt hưng phấn nhìn hắn.

Lúc Dương Thiên Lôi đang hàn huyền với Vũ Văn Tinh Diệu, khiến tất cả mọi người ngoài ý muốn chính là, Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang bỗng nhiên chạy tới trước lôi đài, vậy mà lại xoay mặt về phía vô số tu luyện giả, cố vận pháp lực, lớn tiếng nói:

- Các vị, những tu luyện giả có được tư cách khiêu chiến ở đây, hiện giờ tuyên bố một tin tức, tất các những người khiêu chiến, phàm người nào có thể khiến Trần gia Trần Thiến tiểu tỷ trọng thương, không thể khôi phục lại trong trận tranh tài sau, liền có thểtrở thành đệ tử hạch tâm của Mạnh gia, Long gia, đạt được ban thưởng 1 tỷ Cửu Dương Đan, nếu như bất hạnh chết trận, chúng ta cũng sẽ ban thưởng cho thân nhân, đệ tử, môn phái của các ngươi, quyết không nuốt lời! Chỉ cần có thể bước vào Thần Đạo bát cấp, làcó thể đạt được quyền khống chế một tình cầu! Phàm là tu luyện giả có thể đánh bại Trần Thiến tiểu tỷ, có thể trực tiếp đạt được ban thưởng 10 tỷ Cửu Dương Đan, hơn nữa Mạnh Phàm Huy tiên sinh sẽ trao tặng quyền không chế một tình cầu ngay tại chỗ.

Xôn xao --

Thanh âm của Khương Nhất Lang còn chưa dứt, vô số tu luyện giảđã phát ra tiếng sợ hãi thán phục. Ban thưởng lớn như thế, đừng nói ở tinh cầu Số 1, cho dù là tinh cầu cao cấp hơn cũng là mới nghe lần đầu, chỉ cần đánh trọng thương, liền có một trăm triệu Cửu Dương Đan, đây chính là một ngàn tỷ Thuần Dương đan a, huống chi còn có thể trở thành đệ tử hạch tâm của hai gia tộc cường hoành?

Dưới trọng thưởng, tất có dũng phu. Hơn nữa giả hỏa đa mưu túc trí Khương Nhất Lang này, quy tắc chế định ban thưởng phi thườngâm hiểm. Phải biết rằng, tu luyện giả ở đây tuy rằng cường đại, nhưng có thể dựa vào thực lực của mình đánh bại Trần Thiến căn bản không có. Nhưng Khương Nhất Lang không cần một người liền có thể đánh bại Trần Thiến, chỉ cần trọng thương là đã có thể cóđược ban thưởng phong phú khó có thể tưởng tượng, dù tử chiến thì ban thưởng này cũng sẽ tới đúng chỗ, việc này liền có ý nghĩa, rất nhiều người biết rõ là bại, căn bản không dốc hết toàn lực, sau khi đạt được tin tức này, tất nhiên sẽ dốc toàn lưc, chỉ cần có một tia khả năng, liền có thể giành được ban thưởng phong phú này! Nhất là dù chết cũng trao ban thưởng cho thân nhân, đệ tử, lại càng vô cùng ngoan độc.

Thế nhưng, chiêu thức âm hiểm như thế của Khương Nhất Lang, bọn người Kỷ Tiêu Lam lại không có bất kỳ biện pháp nào, chẳng lẽ hắn cũng đi treo giải thưởng lớn, giải thưởng lớn mà chỉ cần tùy tiện ứng phó Trần Thiến, khiến Trần Thiến đạt được thắng lợi, thìđạt được? Cái này hoàn toàn không phải là một khái niệm với âm chiêu của Khương Nhất Lang, Khương Nhất Lang chỉ là kích thích đểmọi người phát huy ra chiến lực cường đại nhất, mà Kỷ Tiêu Lam nếu làm như vậy thì... chỉ có thể khiến người khác đàm tiếu, thắng lợi này của hắn là mua được, mà không phải là dựa vào thực lực.

Nhưng đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đang nói chuyện phiếm với Vũ Văn Tinh Diệu lại chợt bắt đầu cười to... tiếng cười kia chốc lát đã bao phủ toàn bộ tiếng nghị luận hưng phấn của mọi người, cũng khiến cho ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hắn.

- Lợi hại, thật sự là lợi hại, ban thưởng phong phú như thế, không hổ là Mạnh gia và Long gia, ta thậm chí còn nghĩ đến việc đi lên đánh một trận đấy, mọi người yên tâm, cứ đi lên dốc sức liều mạng đi, ta đến giờ cũng không phải là người hay mang thù, thật sự, các ngươi nhất định phải tin tưởng!

- Ta có thể làm chứng, sư đệ ta chưa bao giờ mang thù! Nói đúng ra thì, sư đệ ta chưa bao giờ mang thù vượt quá một ngày. Đến tận giờ, sư đệ ta cũng không có thù gì có thể nhớ được. . .

Cô gái ngốc Phong Linh Nhi bỗng nhiên vượt ngoài dự đoán của mọi người nói.

- Ừ, vẫn là sư tỷ hiểu rõ ta. Nói thật, ban thưởng phong phú nhưthế tuyệt đối so với mạng của mình còn trọng yếu hơn a, Ân, mặc dù hi sinh người một nhà, tất cả mọi người của một môn phái, so ra đều kém cái ban thưởng này a. . . Tiểu Thiến, ngươi cần phải dụng tâm chiến đấu! Chúng ta phải dựa vào thực lực để thắng lợi, không thế giống như người khác, dùng nhưng âm mưu quỷ kế ngu xuẩn cộng thêm não tàn thế này, có biết không? Ân, ngươi còn phải phân biệt rõ, vì luận bàn mà chiến và vì lợi ích mà chiến đấy, cũng không thể giết loạn người được, ngươi xem ta, cho đến giờ cũng không giết một người! Chỉ là thu 80% phí tổn thôi, 80% tài sản cóthể đổi được tánh mạng của mình, nhưng đang tiếc rất nhiều ngườiđều không rõ nỗi khổ tâm của ta a. . .

Dương Thiên Lôi trịnh trọng lạ thường nói với Trần Thiến trên đài

Khuôn mặt nhỏ của Trần Thiến bỗng hồng lên, giả hỏa vô sỉ này cảcả tiểu Thiến cũng nói ra, nhưng lúc này, Trần Thiến lại quyết không thể phát tác, bởi vì nàng biết rõ, chiêu này của Khương Nhất Lang quá độc ác. Đại chiến bình thường, luận bàn không có bất cứvấn đề gì, nhưng lại có không ít người muốn dùng tử vong để đổi lấy ban thưởng có thể cải biến vận mệnh gia tộc này cho gia tộc vàhậu bối, như vậy, bọn hắn đi lên liền dùng thiêu đốt nguyên thần v.. v.. đấu pháp liều chết, ai có thể thừa nhận được?

Tất cả người khiêu chiến nhìn khuông mặt tuy rằng mỉm cườinhưng lại khiến bọn họ toàn thân rét run của Dương Thiên Lôi, nhất là khi con mắt của Dương Thiên Lôi quét về phía bọn hắn, loại cảm giác giống như bị độc xà theo dõi này một số người ôm tâm tư liều chết cũng phải nhận được ban thưởng khi nãy, lập tức tỉnh táo lại.

"Ban thưởng phong phú như thế tuyệt đối so với mạng của mình còn trọng yếu hơn a, Ân, mặc dù hi sinh người một nhà, tất cả mọingười của một môn phái, so ra đều kém cái ban thưởng này a. . . " Nghĩ đến những lời này của Dương Thiên Lôi càng khiến toàn thân rét run

Tuy rằng Dương Thiên Lôi nói rất hiên ngang lẫm liệt, nhưng tất cảmọi người đã hiểu, đó chính là uy hiếp mãnh liệt, nhưng lại tràn ngập chính nghĩa!

Luận bàn chiến đấu bình thường, không có vấn đề, nhưng nếu màvì tham tài mà không tiếc bất cứ giá nào làm tổn thương tiểu Thiến của ta... vậy các ngươi cứ đợi lão tử đến trả thù gấp trăm nghìn lần đi!

Đến khi ánh mắt của Dương Thiên Lôi cuối cùng cũng nhìn về phía Khương Nhất Lang, ánh mắt của hắn bỗng nhiên dần hiện ra hai đạo tinh quang bàng bạc, lấy tu vị của Khương Nhất Lang, vậy màtrong chốc lát mặt sắc tái nhợt, "Bành bành bành" liền lùi lại mấy bước, khóe miệng mang theo một tia run rẩy:

- Ngươi. . . Ngươi. . .

- Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang? Ở trước mặt lão tử, ngươi chó mácũng không phải, tốt nhất là đừng để lão tử gặp lại ngươi, cút!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.