Huyền Thiên

Chương 842: Chương 842: Làm mất mặt (thượng,hạ).




Lý tỷ vốn đang len lén quan sát Dương Thiên Lôi, liền kinh ngạc há mồm muốn nói cái gì, nhưng lại nói không ra khỏi miệng.

Mà Tabitha cũng bị Dương Thiên Lôi nói đến mức sợ ngây người.

Dương Thiên Lôi là bảo tiêu mà lại nói chặn lời, như vậy đâu phù hợp với thân phận của bảo tiêu?

Nhất là câu "Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt mỏi”. Thật sự là quá mức lỗ mãng, đã rõ ràng như bề mặt - quả đất, quan hệ giữa hắn và Liễu Diệc Nhi tương đối ám muội.

Chỉ là, dường như Liễu Diệc Nhi lại không hề có phản ứng gì.

Tabitha nhìn vào Dương Thiên Lôi một lát, rồi quay đầu lại, không nói gì thêm. Chỉ là khi đã xoay người sang chỗ khác, ánh mắt lại ẩn chứa một sự tàn nhẫn!

Gần nửa giờ sau, Tabitha đưa người đưa Liễu Diệc Nhi đám đến phòng khách của trung tâm âm nhạc nghệ thuật Kennedy đã mà hắn đã an bài tốt từ lâu. Ban đầu hắn dự tính sẽ cùng đi hết toàn bộ hành trình, nhưng giờ lại áy náy tìm một lý do, rồi nhanh chóng rời đi!

- Này? Giáo sư Jean!

Sau khi chiếc Lamborghini rời đi được một đoạn, Tabitha liền gọi điện tới điện thoại di động của Jean.

- Chuyện gì vậy, Tabitha?

- Tôi cần anh lấy thêm một phần! Tăng mạnh liều lượng! Anh giúp tôi chuẩn bị cho tốt, tôi lập tức tới!

Giọng nói Tabitha thanh âm mang theo một tia âm ngoan và phẫn nộ nói. Là người thừa kế duy nhất của gia tộc Kennedy, cao quý, khí suất, ưu nhã, năng lực lớn cường. Nhất là tại trên phương diện thương nghiệp có rất thiên phú. Hắn chỉ cần lộ ra một chút ý tứ thì các ngôi sao, và những cô gái đẹp ở khắp nơi trên thế giới, ngay cả những siêu sao Hollywood, sợ rằng đều chủ động yêu thương nhung nhớ. Mấy năm nay hắn chơi đùa bao nhiêu người đàn bà mà người khác tha thiết ước mơ? Hơn nữa, đối phương lại cam tâm tình nguyện? Nhưng hắn chỉ chơi đùa mà thôi. Với thân thế, địa vị của hắn sớm đã bị phụ thân hắn an bài đối tượng để làm thông gia rồi.

Thế nhưng, Liễu Diệc Nhi lại khiến hắn mê muội!

Thậm chí, không tiếc phải đánh đổi tất cả chỉ để có nàng!

Hắn muốn bằng vào sức lực của mình để theo đuổi! Hắn tin rằng mình có năng lực này!

Thế nhưng hắn liên tục đi theo Liễu Diệc Nhi tròn một năm, lại không hề có chút tiến triển nào, thậm chí ngay cả cơ hội tiếp xúc gần gũi với Liễu Diệc Nhi cũng không có. Cũng khiến hắn phát hiện, thân phận của Liễu Diệc Nhi tại Trung Hoa Hạ lớn mạnh không gì sánh được.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể vận dụng lực lượng gia tộc. Hơn nữa, điều khiến hắn vui vẻ chính là, phụ thân hắn lại tự nhiên đồng ý, đồng thời còn dẫn thẳng hắn tới gặp giáo sư Jean. Lúc này mới có cuộc biểu diễn cá nhân của Liễu Diệc Nhi lần này!

Tuy rằng hắn nghĩ có một tia hổ thẹn, nhưng nếu có thể giành được Liễu Diệc Nhi, hắn cũng sẽ không tính toán nhiều như vậy, bởi vì đây là biện pháp duy nhất, cũng là biện pháp nhanh nhất!

Sau một năm thời gian điên cuồng say đắm, hắn đã không còn có thể chờ được nữa!

Thế nhưng, Dương Thiên Lôi xuất hiện, lại khiến hắn nảy sản sự phẫn nộ vô cùng mãnh liệt. Bởi vì trong mắt hắn, Liễu Diệc Nhi chính là nữ thần hoàn mỹ, là nữ thần không có bất kỳ tỳ vết nào! Nhưng bỗng nhiên nhảy ra một Dương Thiên Lôi, lại dường như có quan hệ cực kỳ thân mật với Liễu Diệc Nhi!

Đây là điều mà hắn không thể dễ dàng tha thứ!

Cái loại cảm giác này giống như một vật gì đó mà mình rất trân quý, lại bị người khác làm bẩn, không thể dễ dàng tha thứ!

Điều này làm cho hắn vốn rất giỏi về việc ngụy trang chính mình, đã bỏ xuống tất cả mặt nạ giả nhân giả nghĩa, trở nên âm độc không vô cùng.

- Được

Jean nghe giọng nói truyền đến qua điện thoại, tâm thần run lên. Tuy rằng không tiếp xúc nhiều lắm với Tabitha, nhưng hắn cũng rất hiểu. Thoạt nhìn, hắn căn bản không cùng một loại người với phụ thân hắn. Thế nhưng lúc này, trong giọng nói của Tabitha lại ẩn chứa sự âm độc kinh người tương tự như phụ thân của hắn, khiến Jean ngay cả nguyên nhân cũng không dám hỏi, chỉ trầm giọng đáp.

Cúp điện thoại, Tabitha cắn răng, nhìn về phía trước, đưa ra mệnh lệnh:

- Tốc độ nhanh nhất!

- Vâng!

Theo mệnh lệnh của Tabitha, chiếc Lamborghini vốn đang ở tốc độ kinh người, lại tăng tốc lần thứ hai!

...

Trung tâm nghệ thuật Kennedy, trong đại sảnh âm nhạc khổng lồ, nhân viên công tác đang ở dựng hiện trường cho dàn nhạc cập đệm cấp quốc gia. Trước khi Liễu Diệc Nhi đến, đã chuẩn bị sắp xếp. Tất cả đều dựa theo giao ước trước đó mà tiến hành tập luyện tốt theo trình tự.

Trên thực tế, bản thân Liễu Diệc Nhi đã quen với sân khấu và tập luyện, nên căn bản không có bất luận vấn đề gì. Chủ yếu là để dàn nhạc và nhân viên công tác quen với nàng mà thôi. Diễn xuất của nàng từ trước đến nay chưa từng có nhiều ngôn từ và thay đổi, chỉ là dựa vào thực lực, âm thanh của tự nhiên có thể trực tiếp lay động tâm linh của con người!

Sau khi hai chị em Hắc Long, cùng với thủ hạ, còn có bảo tiêu cố định của Liễu Diệc Nhi, tại tiến vàp phòng âm nhạc, liền trấn giữ ở tại các vị trí trọng yếu. Mặc dù toàn bộ phòng âm nhạc ngoại trừ nhân viên công tác và chuyên gia chờ chỉ huy hiện trường ra, cũng không có bất cứ khán giả nào, nhưng bọn họ lại không hề có chút nơi lỏng nào.

Lý tỷ thì ra phía sau màn để tùy thời chiếu cố Liễu Diệc Nhi.

Mà vị cận vệ Dương Thiên Lôi này lại như đại gia, ngồi ở trên thính phòng, mang theo kính râm, ngồi thoải mái, thưởng thức giọng hát mượt mà trời cho của Liễu Diệc Nhi. Tuy rằng chỉ là tập luyện, nhưng Liễu Diệc Nhi bắt đầu tập luyện, sẽ rất chú tâm. Nhất là khi thấy khán giả duy nhất là Dương Thiên Lôi. Điều này khiến giọng hát của Liễu Diệc Nhi dường như cũng tinh tế và nhiều màu sức hơn. Ánh mắt của nàng thường xuyên nhìn Dương Thiên. Vẻ siêu nhiên thoát tục của nàng càng phát ra động long người.

Sau khi tiến hành tập luyện được một giờ, chuyên gia cắt ngang, điều chỉnh ngọn đèn, âm thanh cùng với một vài vấn đề chi tiết, Tabitha đi vào phòng âm nhạc, thấy Dương Thiên Lôi ngồi một người ở sau thính phòng. Mấy nhân viên bảo vệ đi theo hắn, trực tiếp đi về hướng Dương Thiên Lôi.

Lúc này, trên mặt Tabitha đã nhìn không ra được chút âm ngoan nào, mà tràn đầy nụ cười mỉm đầy thản nhiên. Loại công phu che giấu này của hắn đã luyện tới cảnh giới tối cao nhất rồi.

Dương Thiên Lôi ngay cả mí mắt cũng không có động đậy, dường như đã coi Tabitha trở thành không khí, đôi mắt mang theo kính râm, chỉ tập chung nhìn vào Liễu Diệc Nhi đang tạm thời nghỉ ngơi trên sân khấu.

- Anh thích Liễu tiểu thư?

Tabitha không để tâm, mỉm cười, ngồi ở bên cạnh Dương Thiên Lôi, hỏi rất thản nhiên. Ánh mắt hắn cũng nhìn thẳng. Liễu Diệc Nhi đã bỏ kính râm ra, lộ ra ung nhan tuyệt thế. Mỗi khi nhìn thấy rõ ràng dung nhan Liễu Diệc Nhi, linh hồn hắn dường như đang run rẩy, phấn chấn. Nhưng lúc này lại cố gắng đè nén sự điên cuồng đam vê đối với Liễu Diệc Nhi, toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt ở trên người Dương Thiên Lôi.

Chương 842: Làm mất mặt (hạ).

- Toàn bộ đàn ông trên thế giới đều thích, không phải sao?

Khóe miệng Dương Thiên Lôi hơi kéo ra, đồng dạng nói rất thản nhiên. Trong lòng hắn đã khinh thường người này tới mức độ nhất định. Trước mặt mọi người còn giả bộ làm cái gì? Thích Liễu Diệc Nhi cũng không có gì. Thích thì thích. Liễu Diệc Nhi tuyệt sắc như vậy, nếu như người đàn ông bình thường thấy mà nói là không thích, mới là không bình thường. Nhưng người này lại mang bộ mặt ngụy trang đó đi tới trước mặt mình, khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy chịu không nổi. Dương Thiên Lôi thấy rõ bộ mặt như vậy, thật sự là rất buồn nôn.

Không thể không nói, nếu như Tabitha mang vẻ mặt căm thù và đối địch đến bên người hắn nói như vậy, có lẽ Dương Thiên Lôi còn coi trọng hắn một chút.

Rõ ràng là căm thù mình, lại muốn trưng ra một bộ mặt dối trá như vậy, Dương Thiên Lôi lại càng thấy đáng ghét. Hơn nữa, đối tượng như vậy cũng đã gặp phải quá nhiều. Người như thế, không ở chỗ nào mà không bị Dương Thiên Lôi hung hăng giẫm chết!

Từ Tam Thập Tam Thiên đến bây giờ, Dương Thiên Lôi không thể không nói, Lôi Hoành năm đó so với những người này thật sự là đáng yêu hơn rất nhiều.

Chí ít, Lôi Hoành kiêu ngạo ương ngạnh, lỗ mũi hướng lên trời, đều là thành thành thật thật, không chút che giấu!

- Nói vậy cũng đúng.

Tabitha mỉm cười nói.

- Chỉ là, trong toàn bộ đàn ông trên thế giới, Liễu Diệc Nhi chỉ thích một người!

Dương Thiên Lôi vẫn nhìn vào Liễu Diệc Nhi, mang theo một nụ cười tà mị nói.

- Ai?

- Đẹp trai hơn so với anh vô số lần, mạnh mẽ hơn anh vô số lần. Anh nói xem là ai?

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên quay đầu nhìn Tabitha, giọng nói vẫn thản nhiên như trước.

Thế nhưng, loại thản nhiên này, Tabitha nghe vào trong tai, thì rõ ràng là coi rẻ và khinh thường!

Hầu như chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền dễ dàng đánh vỡ mặt nạ dối trá của Tabitha. Từ nhỏ đến lớn, còn không có một người nào dám khoe khoang như thế trước mặt hắn. Hơn nữa, Tabitha không ngốc, đương nhiên biết Dương Thiên Lôi đang nói chính hắn.

- Mày là người đầu tiên dám kiêu ngạo ở trước mặt tao!

Tabitha lạnh giọng nói, cuối cùng cũng không hề che giấu bản thân nữa.

- Như vậy mới đúng. Vừa nhìn thấy vẻ mặt kia tôi nghĩ cũng muốn nôn. Vì sao, không phục sao? Gia tộc Kennedy rất hung bạo sao? Trong mắt tôi ngay cả cái rắm cũng không bằng. Thích một người là quyền lợi của anh, tôi không có ý kiến. Nhưng nếu anh muốn âm mưu gì, thì sớm thu hồi lại. Nếu không chết cũng không biết chết như thế nào. Đừng trách tôi không nhắc nhở anh.

Hai người đã xé rách da mặt, thế nhưng giọng nói rất khẽ, lại ngồi cùng một chỗ, những người khác cơ bản không lưu ý đến nội dung cuộc nói chuyện giữa hai người. Nếu như Tabitha nhịn không được, sợ rằng sẽ trực tiếp biến thành cuộc chiến rồi!

May mà, tuy rằng Tabitha rất tức giận, nhưng không quá xúc động, chỉ là lạnh lùng nhìn thoáng về phía hắn, rồi đứng dậy đi về phía xa. Không có cách nào, nếu hắn tiếp tục ở cùng một chỗ với Dương Thiên Lôi chỉ thêm chốc lát, hắn sợ rằng sẽ không thể khống chế được chính mình. Vậy cục diện đã được bố trí tốt như vậy, sẽ không thể kết thúc một cách hoàn mỹ rồi.

Hơn nữa, vừa mới ở cùng một chỗ với Dương Thiên Lôi, hắn đã dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ. Một ngày nữa, hắn chỉ cần chờ một ngày nữa mà thôi!

Hà tất gì phải kích động vào lúc này?

...

Răng rắc …Răng rắc. .

Khoảng hai giờ sau, khi buổi tập luyện kết thúc, Liễu Diệc Nhi cùng Dương Thiên Lôi và hai chị em Hắc Long bảo vệ ở hai bên đi ra khỏi phòng âm nhạc. Lý tỷ đi ở phía trước Liễu Diệc Nhi, ứng phó với đám đông ký giả đến từ toàn bộ các quốc gia trên thế giới. Tuy rằng hành tung của Liễu Diệc Nhi cũng không được công bố, nhưng thời gian diễn ra buổi biểu diễn cá nhân của cô đã được xác định từ lâu, ký giả có cái mũi thính như vậy sao không sớm nghĩ ra chuyện Liễu Diệc Nhi sẽ đến tập luyện?

Dù sao, buổi biểu diễn cá nhân của Liễu Diệc Nhi sẽ không phối hợp với đoàn như trước mà là do gia tộc Kennedy tổ chức, mời tất cả nhân viên cao cấp nhất trên toàn thế giới. Cho dù là bậc thầy ánh sáng, điều chỉnh âm thanh thậm chí cả đám người trợ lý, đều là những người đứng đầu. Tất cả đều vì buổi tập luyện này mà tập hợp ở đây.

Liễu Diệc Nhi chỉ là mỉm cười một cái nhưng lại không nói tiếng nào. Đối mặt với đám ký giả cuộn trào mãnh liệt như vậy, cho dù là người có bản lãnh đến thế nào cũng không thể ngăn trở được. May mà, Liễu Diệc Nhi có rất nhiều nhân viên bảo vệ, tạo thành một vòng vây quanh, ngược lại cũng để bất kỳ ký giả nào tới gần người. Nhưng họ lại làm ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ di chuyển.

Mà đám ký giả với cái mũi nhạy bén như vậy nhìn thấy những người bên cạnh Liễu Diệc Nhi lại có một nhân viên bảo vệ nam đeo kính râm ở sát bên cạnh cô, chỉ trong nháy mắt liền ngửi được trong đó mùi vị có giá trị kinh thiên ẩn chứa trong đó!

Răng rắc…Răng rắc. .

Những ánh đèn loang loáng nếu không quay Liễu Diệc Nhi, thì cũng nhắm vào Dương Thiên Lôi làm tiêu điểm. Đồng dạng, Tabitha phụ trách tiếp đón trong toàn bộ hành trình tiếp cũng thành tiêu điểm.

Phải hơn mười phút, họ mới tới chiếc Lamborghini. Dương Thiên Lôi và Tabitha lại giống như chưa hề phát sinh chuyện vừa rồi, Tabitha vẫn mỉm cười nói chuyện với Liễu Diệc Nhi, chỉ là mỗi lần nói chuyện đều bị Dương Thiên Lôi đáp trả.

Liễu Diệc Nhi chỉ là thỉnh thoảng mới lãnh đạm đáp lại vài câu mà thôi.

- Anh là nhân viên bảo vệ, hay anh làm chủ vậy?

Cuối cùng, Tabitha lại bị Dương Thiên Lôi chọc tức giận, lạnh giọng nói.

Không có biện pháp, khi Tabitha vừa đưa ra ý định đặc biệt chuẩn bị bữa tiệc dành cho Liễu Diệc Nhi, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp đáp trả một câu.

- Không thời gian, thân thể Liễu tiểu thư không khỏe.

Thật ra, loại bữa tiệc thông thường này, Liễu Diệc Nhi phải tham gia. Nhưng ngày đầu tiên đến đây thì đã là buổi tối. Hơn nữa, xảy ra tai nạn máy bay làm nàng kinh sợ, đích xác có thể cự tuyệt. Nhưng buổi tập luyện ngày hôm nay vừa kết thúc. Hiện cũng chỉ là mới mười giờ sáng. Còn có gần một ngày nữa. Nếu như không tham gia thì không có lý do nào có thể nói được.

Khi Dương Thiên Lôi trực tiếp cự tuyệt, không riêng Tabitha phẫn nộ, ngay cả Lý tỷ đều khẽ nhíu mày. Bởi vì điều này quan hệ đến vấn đề danh dự và lễ tiết của Liễu Diệc Nhi.

Nhưng nếu Dương Thiên Lôi đã nói như thế, Lý tỷ cũng không thể nói thêm cái gì nữa, chỉ là nhẹ nhàng huých nhẹ vào người Diệc Nhi nói:

- Tabitha tiên sinh, tiểu thư chúng tôi thực sự khó chịu hay là để tiểu thư nghỉ ngơi trước. Đến tối đúng vào lúc buổi tiệc bắt đầu, tiểu thư chúng tôi sẽ ra mặt, trực tiếp cảm ơn tiên sinh Kester Kennedy. Tiểu thư người thấy thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.