Huyền Thiên

Chương 244: Chương 244: Không nên a




Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm vốn cùng sở hữu năng lượng băng tuyết, bất luận như thế nào cũng nghĩ không ra, tại giờ phút này, thủy, băng, vụ, ba loại năng lượng trong thân thể bọn họ tự nhiên hoàn toàn hợp làm một.

Thủy Nguyên Châu trong thân thể Trương Tử Hàm đã bị tâm tình của Trương Tử Hàm ảnh hưởng, tự vận chuyển, từng đạo bàng bạc, năng lượng tinh thuần thuộc tính thủy phát ra, không ngừng dũng mãnh đi vào trong thân thể Dương Thiên Lôi, sau đó vận chuyển tuần hoàn một vòng rồi lại tự động chuyển về trong thân thể của nàng, cứ tuần hoàn vòng đi vòng lại như vậy.

Hơn thế, cùng lúc đó trong tâm thần Dương Thiên Lôi trong trạng thái kỳ lạ bất tri bất giác hoàn toàn mở rộng. Khi hắn cùng với Trương Tử Hàm có sự giao hợp về thể xác và linh hồn, suy nghĩ yêu thương và sức mạnh linh hồn liền tràn ngập trong não hắn, dung nhập vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, dung nhập vào trong pho tượng Lăng Hi , dung nhập vào bất kỳ cái gì có thể dung nhập trong bình ngọc.

Chỉ bất quá, trong thân thể hai người lại không hề có cảm giác biến hóa nào trong thể xác và tinh thần của bọn họ, hoàn toàn chìm đắm trong sự giao hòa, tùy ý liên tiếp chinh phạt.

Bỗng nhiên, ba mươi sáu mảnh giấy màu vàng đậm không biết là dùng chất liệu nào chế tạo thành, cướp được trong sào huyệt của Thiên Âm Tán Nhân mà Dương Thiên Lôi gửi trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, thứ mà hắn dường như đã quên từ lâu, tự nhiên kỳ lạ mà tản mát ra từng đạo khí tức màu phấn hồng kiều diễm, hợp lại cùng nhau!

Sau đó, "ầm" một tiếng, liền biến thành đám ký tự kỳ lạ, phiêu phiêu đãng đãng bay ra khỏi bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, trực tiếp dung nhập tới trong đầu Dương Thiên Lôi!

Ngay lúc này, ánh mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên bị kiềm hãm, sau đó trong ánh mắt phát ra một tia vui mừng không thể tưởng tượng được, hai tay nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Trương Tử Hàm, chợt xoay người, tư thế cơ thể hai người liền xảy ra chuyển hóa. Trương Tử Hàm biến thành tư thế quan tâm tọa liên.

Dường như tất cả đều tự nhiên mà phát ra vậy. Trương Tử Hàm từ bị động chuyển thành chủ động, trong ánh mắt tản ra ánh sáng mê hoặc, đôi môi hé mở, vẫn rên rỉ, nàng điên cuồng vặn vẹo vòng eo, khiến Dương Thiên Lôi lại lên tới cảnh giới và cảm giác sảng khoái mới!

Trong nháy mắt điên long đảo phượng, trong động xuất hiện một cảnh tượng khiến người khác phun máu!

Dương Thiên Lôi dường như sinh ra một năng lực, hắn chủ động trên chiến trường, kéo theo thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm, làm ra động tác với yêu cầu cao độ khiến người khác phải kinh tâm động phách!

Năng lượng trong thân thể hai người, bắt nguồn từ Dương Thiên Lôi dường như không có đường dẫn, vẫn bắt đầu lưu chuyển theo một phương thức kỳ lạ tuần hoàn trong thân thể hai người, vòng đi vòng lại, mà phát sinh. Không biết qua bao lâu sau, khi Dương Thiên Lôi lại biến thành chủ động, điên cuồng xung phong liều chết vô số lần, Trương Tử Hàm bỗng nhiên phát ra một tiếng rên rỉcao vút. Trong nháy mắt, mặc dù Dương Thiên Lôi kim thương không ngã, cũng trực tiếp bị ngọn lửa và cảm giác ràng buộc chặt chẽ, cùng với thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm đang điên cuồng run rẩy, còn có sự giao hòa giữa linh hồn hai người, trực tiếp phát nổ!

Hầu như là cùng lúc, Dương Thiên Lôi cũng phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp!

Phun trào!

Thủy nhũ giao dung!

Tại giờ khắc này, linh hồn hai người dường như đã rời khỏi thân thể, dung nhập vào trời đất. Trong lúc đó, linh khí thiên địa bàng bạc liền xảy ra biến hóa kịch liệt, tự nhiên bắt đầu điên cuồng hội tụ vào thân thể hai người!

Trương Tử Hàm cảm giác trong đầu phát ra một tiếng nổ, sau đó tâm thần của nàng bắt đầu cảm nhận được vô hạn, vượt qua sơn động, xuyên ra khỏi Ma Vực, dung nhập tới hàng nghìn ngôi sao!

Trong thân thể của nàng dường như phát sinh một năng lượng siêu việt vượt xa năng lượng của bản thân, dung nhập tới tứ chi bách mạch.

Trương Tử Hàm bỗng nhiên mở mắt, yên lặng nhìn Dương Thiên Lôi đang gục đầu trên người mình.

Ánh mắt Dương Thiên Lôi cũng lấp lánh nhìn Trương Tử Hàm, cái miệng của hắn tràn đầy vẻ thỏa mãn lại lộ ra một nụ cười cười xấu xa, hai bàn tay vẫn yêu thương sủng nịch vuốt ve trên hai bầu ngực mê người của Trương Tử Hàm...

- Thiên Lôi, ta, vì sao ta tấn cấp?

Trương Tử Hàm tràn ngập vui mừng hỏi thăm. Bất luận như thế nào nàngcũng không nghĩ ra vào giờ phút này, lại đột bình cảnh, cảnh giới mà tưởng chừng còn phải một thời gian dài nữa mới có thể đột phá được. Bọn họ trực tiếp bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất Tiên Thiên cấp năm!

Từ nay về sau, dung nhan của nàng sẽ trẻ mãi không già!

Dung nạo xinh đẹp của nàng trở thành vĩnh hằng thẳng đến khi thọ nguyên của nàng hết!

- Ha ha. Ta cũng kém một chút thì tấn cấp, đã chạm đến tới bình cảnh rồi, lĩnh ngộ được pháp tắc huyền diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất, xui xẻo lại chưa đủ pháp lực! Ha ha ha.

Dương Thiên Lôi kìm chế được sự hưng phấn ở trong lòng, vẻ mặt đắc ý nói.

Bất luận thế nào hắn cũng không nghĩ ra, ăn vụng trái cấm tự nhiên lại xảy ra sự huyền bí như vậy. Càng không nghĩ ra, hắn đã từng dùng vô số loại biện pháp cũng không thể mở được ba mươi sáu trang giấy kỳ diệu đó, tự nhiên lại được thần công song tu vô thượng. Căn bản hắn cũng không ngờ khi hắn cùng với Tử Hàm muội muội thân ái thưởng thức trái cấm vô ý khởi động nó, đồng thời chân chân chính chính dung nhập vào trong đầu hắn, bị hắn nắm trong tay!

Lợi dụng yêu thương và giao hợp chân chính về thể xác và linh hồn khiến hắn và Trương Tử Hàm trong giây phút cuối cùng, cảm nhận được sự ảo diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất!

Trương Tử Hàm xui xẻo chỉ đột phá bình cảnh. Từ lâu, bản thân nàng đạt được yêu cầu về pháp lực, một khi nàng cảm ngộ được sự huyền diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa với tác dụng truyền thừa Thần Đạo của Thủy Nguyên Châu, tự nhiên liền đột phá đến Tiên Thiên cấp năm!

Tuy rằng Dương Thiên Lôi cũng cảm ngộ được, nhưng muốn đột phá, hắn lại cần phải đạt tới pháp lực đủ mạnh!

Dương Thiên Lôi vừa cười, vừa khiêu khích Trương Tử Hàm.

Mặc dù đã đột phá đến Tiên Thiên cấp năm, nhưng lúc này Trương Tử Hàm đang trong tình trạng kiệt sức, đâu còn dám để Dương Thiên Lôi tiếp tục khiêu khích như vậy? Vội vàng nắm lấy hai tay không thành thật của Dương Thiên Lôi, ngượng ngùng nói:

- Thiên Lôi đừng...

- Ừ, thân ái, chúng ta nghỉ ngơi xong, lại tiếp tục.

Dương Thiên Lôi rất vô sỉ nói, đồng thời, ngả ra trên thảm nhẹ nhàng ồm thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm vào trong lòng.

- Không nên mà. Hiện tại đau lắm...

Khuôn mặt Trương Tử Hàm đỏ bừng tựa đầu vào trên vai Dương Thiên Lôi nói.

- Cái này thì đơn giản.

Dương Thiên Lôi nói xong, nhất thời chậm rãi rót vào trong thân thể Trương Tử Hàm một đạo năng lượng thuộc tính mộc tinh thuần bàng bạc. Trong nháy mắt năng lượng này liền chạy dọc theo kinh mạch tuần hoàn tới vùng đất thần bí giữa hai chân Trương Tử Hàm.

Trương Tử Hàm vừa thấy xấu hổ, nhưng tràn ngập ngọt ngào ôm lấy Dương Thiên Lôi, nói:

- Không nên, chúng ta, cũng không biết chuyện kia đã diễn ra trong bao lâu. Khẳng định sư phụ sẽ mau chóng quay trở lại.

- Sao có thể? Chí ít, sư phụ phải mất nửa ngày nữa mới tới đây, chớ sợ chớ sợ, ngươi xem nhìn, nó còn ăn chưa no đây...

Dương Thiên Lôi, tên vô sỉ này trực tiếp cầm lấy bàn tay nhỏ bé non mềm của Trương Tử Hàm, lên trên tiểu đệ của hắn vẫn đang ở tư thế oai hùng hiên ngang, hùng dũng oai vệ khí phách.

Nhất thời, trái tim Trương Tử Hàm đập nhanh, vô cùng e thẹn nói:

- Lần trước ngươi còn gạt ta, nói cái gì mà phản ứng sinh lý, ngươi đã sớm nghĩ tới cái kia...

- Cái nào cơ?

- Cái kia...

- Là như thế này sao?

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên xoay người, lại đặt Trương Tử Hàm xuống dưới thân, tiểu đệ không thành thật trực tiếp vọt tới giữa hai chân Trương Tử Hàm, lưng nhún xuống, trên mặt mang theo một tia cười xấu xa nói.

- Đại sắc lang, không nên mà…

Trương Tử Hàm e thẹn đấm vào người Dương Thiên Lôi, nhưng thân thể mềm mại lại thoáng ửng hồng, lại bắt đầu phát nhiệt.

Người tu luyện có khí lực cường hãn, người thường không thể bằng được.

Trương Tử Hàm mới nếm qua cảm giác đau nhức, nếu không có pháp lực hệ mộc của Dương Thiên Lôi trị liệu, cũng khôi phục lại rất nhanh, càng không nói tới, vừa rồi, trong lúc hai người "Đại chiến", còn dung nhập không ít thần công song tu vô thượng.

Đơn giản mà nói, bất luận là Dương Thiên Lôi hay Trương Tử Hàm, về cơ bản đều không có hao tổn gì.

Chỉ cảm thấy duy nhất một chút uể oải, đó là dư âm mệt mỏi do cao trào mang đến. Nhưng dưới sự trêu chọc của Dương Thiên Lôi, phút chốc liền biến mất không còn một mảnh.

Bàn tay vô sỉ của Dương Thiên Lôi, dường như mang theo dòng điện, mỗi lần chạm vào cơ thể mềm mại mẫn cảm dị thường của Trương Tử Hàm liền phát ra trận rung động.

Dương Thiên Lôi còn không chưa binh lâm thành hạ, Trương Tử Hàm đã thở gấp liên tục, sóng mắt lưu chuyển, kiều diễm ướt át, hầu như chỉ trong chốc lát, một tia trắng mịn ấm áp trong suốt liền từ trong thân thể của nàng sinh ra.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên xoay người Trương Tử Hàm lại, để Tử Hàm muội muội thân ái đưa lưng về phía hắn, quỳ xuống ghé sát trước mặt hắn.

Cặp mông tròn, đẫy đà, không có chút sẹo cùng eo nhỏ phụ trợ, khiến Dương Thiên Lôi thấy tâm tình dao động, không thể tự ức chế, loại thị giác này vô cùng xung đột, khiến Dương Thiên Lôi nhiệt huyết sôi trào!

Lần đầu vượt qua, có quá nhiều cố kỵ, mà hiện tại, Dương Thiên Lôi không có bất kỳ do dự nào, lại một lần nữa nhập vào nơi tràn ngập mê hoặc, vừa động thân, liền bị sự ôn nhu và trắng mịn bao chặt.

Hai tay nắm vòng eo mảnh khảnh của Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lôi lại bắt đầu chinh chiến.

Nhìn tiểu đệ nửa vào nửa ra, cùng với tiếng thở gấp rên rỉ say lòng người của Trương Tử Hàm, thể xác và tinh thần lại một lần nữa Dương Thiên Lôi đạt được kích động trước nay chưa từng có!

Một lần lại một lần, không có bất kỳ sự nghỉ ngơi, không biết trải qua bao lâu, khi toàn thân Trương Tử Hàm mềm xuống cũng thể không dậy nổi chút khí lực nào, cuối cũng Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy mỹ mãn, tràn ngập yêu thương ôm lấy thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm nặng nề ngủ.

Sau hai canh giờ, hai người lật lượt tỉnh lại, dưới sự ép buộc của Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lôi phải nhẹ nhàng hôn lên mi tâm và môi của Trương Tử Hàm tay nắm tay đi ra khỏi động.

Tấm thảm mang theo đóa hoa mai đỏ, bị Trương Tử Hàm với khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng thu vào Càn Khôn giới.

Trương Tử Hàm sau khi âm dương hòa hợp, mưa móc thấm nhuần, làn da vốn nhẵn nhụi trong suốt, càng tản ra vẻ rực rỡ kinh người, thoạt nhìn càng tươi đẹp động lòng người.

Tuy rằngDương Thiên Lôi rất muốn tiếp tục thương yêu một hồi, nhưng lại biết Vân Dao gần quay lại, chỉ có thể tạm thời dừng lại.

- Thân ái, thử xem cảm giác Tiên Thiên cấp năm đi!

Dương Thiên Lôi nhẹ ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Trương Tử Hàm nói.

- Được!

Trong đôi mắt kiều diễm của Trương Tử Hàm lấp lánh khí tức băng tuyết. Giờ phút này nàng cũng cảm thấy bản thân có sự biến hóa kinh người. Nghe Dương Thiên Lôi nói xong, trong đôi mắt hiện lên một tia hưng phấn, nhẹ đáp.

Trương Tử Hàm hít một hơi thật sâu, niệm lực nhất thời thôi động, năng lượng trong thân thể đã xảy ra biến hóa về chất. Trong nháy mắt, một đạo kiếm quang liền xuất hiện trước mặt của nàng.

- Có thể thành công sao?

Trương Tử Hàm và Dương Thiên Lôi liếc nhau, nhẹ giọng hỏi, có chút cảm giác không thể tin được.

Năng lượng Tiên Thiên cấp năm, chân chính đạt được cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Nó đột phá sự trói buộc của cơ thể, phối hợp chặt chẽ với trời đất. Đánh tan gông cùm xiềng xích của chính mình, có thể chân chính dùng Ngự Kiếm phi hành!

Tuy rằng niệm lực của cao thủ Tiên Thiên bình thường có thể khởi động kiếm quang, nhưng người tu luyện chỉ cần tiếp xúc đến kiếm quang của chính mình sẽ thấy hòa hợp làm một thể, hoàn toàn không thể tồn tạiđộc lập, cho nên, căn bản cũng không thể dùng Ngự Kiếm phi hành.

Thế nhưng đạt tới Tiên Thiên cấp năm, bản thân hòa cùng trời đất, niệm lực thôi động kiếm quang, đó là trong trời đất, bản thân người tu luyện tiếp xúc với kiếm quang, đã không còn có bất kỳ hạn chế gì. Đúng, về bản thể, chỉ cần nhẹ nhàng niệm, muốn dùng Ngự Kiếm phi hành, chỉ cần thôi động niệm lực, khởi động kiếm quang.

Điều đó nghĩa là cảnh giới đã thực sự thay đổi.

- Trên cả tuyệt vời!

Dương Thiên Lôi mỉm cười, nhẹ nắm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của Trương Tử Hàm. Năng lượng hai người tự nhiên mà liên hệ tới nhau. Sau khi ăn vụng trái cấm, trải qua rèn luyện thần công song tu vô thượng, Dương Thiên Lôi có một loại cảm giác rõ ràng, bất luận là thân thể hay tâm linh của hai người đều sự liên hệ một cách kỳ lạ. Chỉ cần thân thể bọn họ tiếp xúc với nhau, liền có một loại cảm giác dung nhập làm một thể. Nhất là khi Trương Tử Hàm xuất ra kiếm quang, ngay lập tức Dương Thiên Lôi tự nhiên có trực giác có thể khởi động kiếm quang!

Thân hình nhoáng lên, hai người liền cùng đạp lên trênkiếm quang, một trước một sau đứng ở trên kiếm quang.

Không có bất kỳ biến hóa gì, kiếm quang vẫn tồn tại, không có biến mất! Trương Tử Hàm nhất thời vui mừng quay đầu lại nhìn Dương Thiên Lôi đang đứng sát phía sau mình, nói:

- Thành công rồi!

- Hắc hắc! Thân ái nàng hẳn là nên cảm tạ nó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.